"Tiểu Tình sao em lại biết anh ở Thượng gia mà đến đón anh?"
"Mấy tuần trước em nhận được tin tức Thượng gia mới đấu giá được một viên Ngọc Lục Bảo đến từ Hải Thiên Tinh, em đã đến Thượng gia để điều tra về nó thì vô tình gặp anh do là người cùng tộc em có thể cảm nhận được huyết mạch của anh đáng lẽ ra lúc đó em phải đưa anh đi cùng nhưng vì một số nguyên do khác mới khiến việc đón anh kéo dài đến bây giờ".
"Ngọc Lục Bảo đó có vẻ rất quan trọng, lúc nhắc đến nó em đều rất nghiêm túc?" Thượng Ngọc khi còn ở Thượng gia đã từng thấy qua viên ngọc này, cậu đã cảm nhận được một nguồn sức mạnh quen thuộc ẩn sâu trong viên ngọc chỉ là lúc đó câu cũng không quá để ý nay nghe được Sơ Tình nhắc đến viên ngọc cậu cũng muốn biết nó là gì.
"Lý do chính khiến Hải Thiên Tinh bị nhiễm độc nặng cũng là do mất đi Thất Ngọc Trấn Quốc, trước khi đổ độc xuống biển nguời đàn ông đó đã lừa mẹ anh đến nơi cất dấu thất ngọc rồi lấy trộm nó, mất đi thất ngọc độc tố nhanh chóng thâm nhập vào vùng biển, cuối cùng nữ vương và mẹ anh bị bắt đi còn phu quân của nữ vương bỏ mạng, em và những tộc nhân còn sót lại lên kế hoạch tìm lại thất ngọc cứu lấy biển Hải Thiên Tinh cứu lấy nữ vương".
"Mẹ của anh là người như thế nào?" Nghe nhắc đến mẹ mình cậu rất to mò vì bản thân chưa bao giờ được gặp mẹ nay có người biết đến mẹ cậu khiến cậu không nhịn được mà hỏi.
Thấy vẻ mặt đầy mong chờ của Thượng Ngọc, Sở Tình nhẹ nhàng xoa đầu cậu rồi nói "Mẹ của anh cô ấy là một mỹ nhân, mái tóc trắng dài mượt mà, đôi mắt màu lục bảo trong veo, ngũ quan sắc sảo thân hình cân đối, đuôi cá bóng lóa đến nữ vương cũng không đẹp bằng, tình tình dịu dàng thùy mị nam nhân ở trong tộc đều muốn cô ấy trở vợ mình, nếu không phải hiện tại anh còn đang bị phong ấn thì dung mạo thật sự của anh còn đẹp hơn mẹ của mình nữa".
"Em đã cứu anh thoát khỏi đó và chúng ta cũng cùng chung một tộc, giờ đây anh cũng muốn trở về để xem quê hương của mình như thế nào, anh có thể giúp gì được cho em?" nghe qua lời kể của Sở Tình cậu vô cùng tò mò về vùng biển ấy về mẹ cậu và tộc nhân của mình, cậu vốn lớn lên trong sự chán ghét và không biết được tình yêu tình thương là như thế nào, Sở Tình cứu cậu ra chăm sóc cậu mặc dù không lâu nhưng cậu vẫn cảm nhân được trong trái tim mình được vun bồi thêm sự yêu thương, cho dù nếu Sở Tình chỉ giả vờ quan tâm cậu để lợi dụng cậu thì cậu tình nguyện trở lên có giả trị để cô ấy thỏa sức lợi dụng miễn là cậu có thể cảm nhận được thêm tình yêu thương. Truyện Truyện Teen
"Đừng lo lắng là em sẽ lợi dụng anh, anh yên tâm em sinh được sinh ra là vì anh em sẽ không bao giờ phản bội hay lợi dụng anh cả lần này thật là may mắn khi có thể tìm thấy anh" Khi nhìn vào ánh mắt lo lắng và khao khát tình yêu thương của Thượng Ngọc cô vốn đã biết những suy nghĩ của cậu cô nghĩ (thật tội nghiệp sao Thượng gia có thể đối xử với cậu như vậy) cô ít ra còn may mắn hơn cậu cho dù có bị lưu vong khắp nới cuộc sống khó khăn nhưng cô còn được các trưởng lão trong tộc yêu thượng.
"Không! Anh cũng muốn làm gì đó cho tộc của chúng ta, thêm một người thêm một sức anh sẽ cố gắng học hỏi nhiều hơn trở lên có ích hơn cho nên hãy để anh giúp em" Cậu nắm chặt tay Sở Tình ánh mắt khẳn thiết nhìn cô, cậu không muốn trở thành kẻ vô dụng.
Sở Tình thấy Thượng Ngọc cố chấp như vậy thở dài một hơi rồi nói "Được! Anh nghe kỹ đây em sẽ vào học viện Đế Long Tháp dưới danh nghĩa học viên vì chỉ khi học ở đấy mới có thể tiếp cận với giới quý tộc, thất ngọc trấn quốc bị lấy đi rồi bán lại cho giới quý tộc em đã điều tra ra được một số gia tộc có một trong số viên đá thất ngọc nhưng để đột nhập vào đó là cả một vấn đề, đa phần mỗi một gia tộc đều có một ma pháp sư cấp chín trấn giữ và xung quanh dinh thự của họ đêu có những ma pháp trận bảo vệ chúng ta không thể lường trước được sự nguy hiểm của nó nếu chẳng may đột nhập vào đó dính phải pháp trận cấp cao không chừng sẽ mất luôn cả mạng,
Mất mạng thì không nói bị lộ thân phận sẽ dẫn tới họa sát thân cho cả tộc cách nhập học vào Đế Long Tháp để tìm thất ngọc và cũng điều tra ra được nữ vương ở đâu đây là phương án tốt nhất" nói đên đây Cô nghĩ một hồi lâu rồi mới nhìn Thượng Ngọc nói "Anh có muốn nhập học làm nhiệm vụ cùng em không?"
"Có! Hãy để anh làm nhiệm vụ cùng em" Không để Sở Tình đợi lâu cậu dứt khoát chấp nhận nhiệm vụ này cho dù nó có nguy hiểm như thế nào.
"Đế Long Tháp là học viện ma pháp của giới quý tộc người nhà anh cũng học ở đấy anh không sợ khi phải đụng mặt bọn họ à?"
"Sợ chứ! Nhưng chúng ta không thể sống chung với nỗi sợ vĩnh viễn được phải đối mặt và vượt qua nó" Cậu tràn đầy tự tin nói, nếu còn sợ hãi cậu sẽ không giúp được gì cho Sở Tình mà còn trở thành vật cản của em ấy.
"Được! Quyết định vậy đi" Sở Tình nhìn Thượng Ngọc bằng ánh mắt vô cùng dịu dàng, (mong rằng anh có thể vượt qua tất cả nỗi đau của bản thân).