Nhưng mà, cô thật sự rất vui vẻ.
Vội vàng trong hai giờ, Tô Kỳ nhìn qua những người khác, có người trong lò nướng đang tỏa ra khói đen, bọn họ bị sặc khói đến mức lấy tay quạt không ngừng. Có người thì vẫn chậm rãi, không hề sốt ruột, bàn tay vẫn đang khuấy bột.
Theo trình tự cách làm, vỏ bánh su kem của nhóm cô đã ra lò, từng cái đồng đều nhau. Nhìn thấy thành phẩm, cả nhóm đều rất vui vẻ, nhất là Bạch Lưu Tô, cô ấy không thể giấu được sự vui vẻ trong đôi mắt. Mọi người đều nhìn về phía bọn cô, Tô Kỳ lập tức cúi đầu, giả bộ ngượng ngùng. Bạch Lưu Tô thì lại ngẩng đầu lên nhìn lại với dáng vẻ kiêu ngạo, không giấu được khóe miệng đang tươi cười.
Mọi người đều mang vẻ mặt khinh thường, cũng đâu phải do Bạch Lưu Tô làm được, thế mà cô ấy kiêu ngạo cái gì. Nếu không có Tư Tề ở bên cạnh, thì bọn họ sẽ bày ra sắc mặt hòa nhã với cô ấy đâu.
"Tô Kỳ, cậu thật lợi hại! Không nghĩ tới nấu ăn là sở trường của cậu!" Lưu Tô nhìn Tô Kỳ, trong mắt phát ra tia sáng.
"Đâu có.. Không phải, không phải.. Đều là công lao của Tư Tề."
"Tớ thấy hết rồi, Tư Tề cũng chỉ là giúp một tay mà thôi, hầu như toàn bộ đều là do cậu làm, cậu thật sự rất giỏi!" Bạch Lưu Tô khó có thể che giấu tâm tình kích động.
Tư Tề cũng gật gật đầu, lộ ra ý cười ấm áp.
Thấy bọn họ như vậy, Tô Kỳ cũng cảm thấy xấu hổ, lập tức ngượng ngùng nói: "Chúng ta.. Chúng ta còn chưa làm hỗn hợp kem trứng sữa đâu, bây giờ làm thôi!"
"Được, được!" Bạch Lưu Tô lập tức đồng ý.
"Dựa theo công thức, thêm vào sữa 30 gram đường, một chút hương vani, nấu sôi, lòng đỏ trứng thêm 30 gram đường cùng một ít bột mì tạo thành hỗn hợp trứng. Lọc sữa đã được đun sôi, sau đó rót vào hỗn hợp trứng, giữ lại hương vani, khuấy một chút, sau khi khuấy đều thì đun cách thủy. Như vậy là xong!". ngôn tình sủng
Bỗng nhiên, Bạch Lưu Tô nói một câu: "Tô Kỳ, trí nhớ của cậu thật tốt, hình như cậu không cần nhìn công thức trên màn hình luôn.."
Tô Kỳ xấu hổ sờ sờ đầu, lập tức nói: "Tớ.. Trước kia tớ đã từng làm!"
"Nhưng mà, đối với tớ thì.. Một chữ cũng không được.." Lưu Tô buồn bực nói.
Thấy vậy, Tô Kỳ nhanh chóng đánh lạc hướng, nói: "Chúng ta mau chuẩn bị hỗn hợp kem cho tốt, như vậy thì chúng ta đã hoàn thành rồi!"
"Được, được!" Bạch Lưu Tô vui vẻ nói. Nhưng mà ở phía sau, Tư Tề hơi nhíu mày.
Bọn họ đem hỗn hợp khuấy đều, rồi đun cách thủy.
"Khuấy đến khi hỗn hợp trứng sữa đặc lại, thừa dịp còn nóng thì cho thêm 30 gram bơ trộn đều." Tô Kỳ vừa nói vừa nhanh tay cho 30 gram bơ vào, bắt đầu khuấy đều. "Để nguội rồi bỏ vào tủ lạnh. Lúc bỏ vào tủ lạnh phải bọc màng thực phẩm thật kỹ, tốt nhất là phải bọc cả mặt trên lại. Xong rồi!"
Cô lấy tay mở tủ lạnh, nói một cách thoải mái! Sau đó quay đầu nhìn về phía Bạch Lưu Tô và Tư Tề đang ngẩn người. Trong lòng Tô Kỳ buồn bực, cảm thấy thật kỳ lạ, có chuyện gì sao, chẳng lẽ.. Cô đưa tay sờ sờ mặt, cảm thấy phấn trang điểm vẫn còn, không sao mà..
"Tô Kỳ, tớ cảm thấy cậu rất lợi hại.. Còn nữa, trên mặt cậu đều là bột mì, ha ha ha!" Bạch Lưu Tô cười nói, Tư Tề cũng cười theo.
"Có sao?" Tô Kỳ xấu hổ nhìn về phía bọn họ.
Một cái gương được đưa tới, Bạch Lưu Tô nói: "Không tin thì cậu tự soi gương đi!" Sau đó lại dừng một chút rồi nói: "Tô Kỳ, tớ phát hiện, thật ra chỉ cần làn da của cậu trắng một chút thì sẽ rất đẹp, giống như lúc này bị dính đầy bột mì vậy, nhìn thật đẹp.."
Tô Kỳ lập tức phản bác: "Không có, không có! Tớ đi rửa sạch bột mì, một chút nữa các cậu lấy vỏ bánh su kem ra, đâm một lỗ trên vỏ bánh rồi bơm kem trứng sữa vào nhé! Tớ đi rửa mặt trước đây!"
Dứt lời, lập tức vội vội vàng vàng chạy ra ngoài. Trời ạ, không thể bị phát hiện, ai cũng không thể!
Ở bên kia: "Khả Duy, cô xem bọn họ kìa, có gì mà vui vẻ như vậy chứ, tôi nhìn mà thấy bực!"
Trên tay Lâm Khả Duy đang cầm một khối bột, cô ta đập mạnh nó lên bàn, 'đùng' một tiếng, bột mì văng khắp nơi, những người xung quanh đều bị sặc, ho khụ khụ không ngừng. Sắc mặt cô ta cũng không tốt, hung hăng nói: "Để tôi xem nó có thể vui vẻ tới khi nào!"