Yên Cảnh nắm bàn tay của Sơ Tình gập lại để cô cầm chắc con dao rồi kéo tay cô về phía ngực trái của mình, mũi dao nằm ngay trước trái tim của anh.
“Nàng còn chần chừ gì nữa hả Sơ Tình? Mau ra tay đi, chỉ cần đâm một nhát thật mạnh vào chỗ này thì ấn ký trên tay nàng sẽ tự động biến mất, khế ước hôn nhân giữa ta và nàng cũng sẽ tự hóa giải thôi.”
Sơ Tình thấy rõ tay mình run lên khi chĩa thẳng mũi dao vào ngực của Yên Cảnh như thế này, cô ngẩng đầu nhìn Yên Cảnh bằng ánh mắt mông lung rồi lên tiếng hỏi “Anh vốn đã phi thăng thành tiên rồi mà thứ vũ khí này làm sao có thể giết chết anh được chứ?”
Yên Cảnh nhướng mày lên tiếng giải thích “Con dao găm này rất bình thường nhưng thật ra nó là dao diệt hồn chỉ cần nó đâm xuyên qua tim thì dù là thần tiên cũng không thể sống được mà sẽ hồn phi phách tán, nguyên thần bị hủy hoại hoàn toàn không thể tụ hồn được nữa.”
Sơ Tình nghe Yên Cảnh giải thích về lai lịch của con dao nhỏ trong tay xong thì càng run rẩy hơn nữa, tay cô dần buông xuống, bảo cô giết chết một người làm sao mà cô làm cho được huống hồ là một hồ tiên vừa mới phi thăng chưa được bao lâu.
Yên Cảnh thấy tay của Sơ Tình buông lỏng thì cầm lấy bày tay cô kéo cô về phía trước đâm mũi dao vào da thịt trước ngực trái của mình, máu loang ra trên nền y phục màu trắng của Yên Cảnh.
“Sơ Tình ta tuyệt đối sẽ không xóa bỏ khế ước hôn nhân giữa ta và nàng nhưng nếu bắt ta chết trong tay nàng thì Yên Cảnh ta cam tâm tình nguyện.”
Sơ Tình thấy máu loang ra trên ngực trái của Yên Cảnh thì liền kéo tay của Yên Cảnh ra rồi rút con dao găm ra ngay lập tức, cô sợ hãi ném con dao xuống đất luôn.
Sơ Tình cau chặt tâm mi lên tiếng “Anh điên thật rồi sao lại tự làm mình bị thương như thế chứ? Dao đâm sâu bao nhiêu rồi hả? Đã trúng tim anh chưa hả?”
Yên Cảnh nhìn vẻ mặt bối rối đầy sự lo lắng của Sơ Tình thì bất giác lén lút cười nhạt trên môi một cái thầm nghĩ trong đầu [Rõ ràng là nàng đang lo lắng cho ta điều đó chứng tỏ nàng cũng không hẳn là ghét ta.]
Sơ Tình sợ rằng dao đâm sâu vào tim của Yên Cảnh thì sẽ nguy hiểm nên không để ý nhiều mà kéo áo của anh ra để kiểm tra vết thương, cô là một bác sĩ tương lai làm sao có thể thấy chết mà không cứu được.
Yên Cảnh cũng kinh ngạc vì Sơ Tình lại đột nhiên cởi y phục của mình nên cầm lấy tay cô rồi lên tiếng “Nàng đã không thích ta đến vậy thì cứ mặc kệ ta chết đi, nàng quan tâm làm gì nữa chứ, lúc nãy nàng nên đâm sâu vào một chút để ta chết nhanh một chút không bị dày vò bởi đau đớn.”
Sơ Tình ngẩng lên nhìn Yên Cảnh bằng ánh mắt trong veo không nhuốm chút bụi trần “Tôi là sinh viên trường y là bác sĩ trong tương lai hãy tin tưởng tôi để tôi kiểm tra vết thương cho anh nha.”
Yên Cảnh tỏ vẻ xấu hổ lên tiếng đáp “Hồ tộc bọn ta tấm thân như ngọc như ngà chỉ dành cho phu nhân tương lai mà thôi dù sao nàng cũng chẳng thích ta, nàng nhìn thấy hết rồi sau này ta biết làm sao đây?”
Sơ Tình nghệch mặt ra thầm nghĩ [Hình như có gì sai sai thì phải, mình là con gái mình không ngại thì thôi anh ta ngại cái gì không biết, thôi được rồi ai ngại trước thì người đó thắng được chưa?!]
Sơ Tình nhìn thẳng vào mắt của Yên Cảnh rồi mạnh mẽ lên tiếng đáp “Cứ để tôi kiểm tra vết thương cho anh đi, dù sao thì tôi cũng là phu nhân tương lai của anh còn gì, chẳng lẽ với vợ tương lai còn ngại hay sao?”
Yên Cảnh bày ra vẻ mặt ủy khúc “Nàng luôn miệng nói không thích ta, không muốn thành thân cùng ta còn gì.”
Sơ Tình cảm thấy việc Yên Cảnh bị thương một phần cũng là lỗi do cô nên cô phải chịu trách nhiệm về chuyện này một phần “Cứ để tôi kiểm tra vết thương cho anh đi, nếu sau này không ai thành thân với anh thì tôi gả cho anh được chưa?”
Yên Cảnh cong lên mỉm cười “Là nàng nói đấy nhé, sau này không được phủi sạch trách nhiệm với vi phu đâu đấy.”
“Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy.”
Yên Cảnh không cản trở Sơ Tình nữa mà để cô cởi từng lớp áo trên người mình ra, để lộ bộ ngực rắn chắc cùng cơ bụng sáu múi hoàn hảo, Sơ Tình suýt chút nữa cháy máu mũi lần thứ hai khi nhìn thấy body quá mlem của Yên Cảnh rồi.
Sơ Tình cố gắng tự trấn an bản thân mình [Tập trung vô…tập trung vào việc kiểm tra vết thương thôi Sơ Tình à.]
Sơ Tình nhìn thấy vết đâm trên ngực trái của Yên Cảnh chảy máu thì cảm thấy xót xa trong lòng vô cùng “Vết thương cũng khá sâu đó, chắc là đau lắm đúng không?”
Yên Cảnh buồn bã lên tiếng đáp “Nỗi đau này có thấm thía gì với nỗi đau bị nàng từ chối tình cảm đâu chứ?”
Sơ Tình đưa tay đỡ trán cách nói chuyện của Yên Cảnh đẩy cô thành kẻ bội tình luôn rồi, tự nhiên cô cũng thấy mình có lỗi với anh chàng này ghê.
Yên Cảnh nhìn biểu cảm trên mặt của Sơ Tình thì cảm thấy rất hài lòng vì anh đã thành công thao túng tâm lý cô một cách hoàn hảo, con dao kia chỉ là một con dao găm bình thường thôi mà dù có đâm sâu thêm chút nữa thì chẳng sao bởi vì tiên thể của anh không bị ảnh hưởng bởi những vết thương nhỏ này trừ phi là nội đan bị tổn thương thì mới nghiêm trọng thôi.