Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Khát Vọng Trỗi Dậy

chương 165.5: viện binh bất ngờ (phần 2)




“Rõ ràng có một điểm chung kỳ lạ mỗi khi Trùng Hậu Đế Vương ra lệnh cho Thất Trùng Quân tấn công con người.”

“Điểm chung gì cơ?”

“Một điểm chung bí mật giữa Tỷ Tỷ và tôi.”

Người đàn ông gặm đôi môi một cách tội nghiệp. Cô rất khoái phản ứng này của anh, cô đan các ngón tay vào nhau và nở một nụ cười hài lòng.

“Tôi có thể tặc lưỡi bỏ qua nếu nó chỉ là những trùng hợp xảy ra một hai lần. Nhưng mụ ta đã luôn giết những đứa trẻ mà tôi để mắt tới, một là mụ ta biến chúng thành người đột biến, hai là giết chúng nhanh gọn.”

“Đó-Đó là sự thật ư?” Giọng của người đàn ông ngân lên vài quãng.

(Trans: Chắc cũng gần bằng Vitas)

“Đúng vậy!”

Yun Seohui trả lời rành mạch rồi khoanh tay. Cô hướng ánh mắt lên trần nhà.

“Gần đây nhất là ai nhỉ? À là Marika Larisa. Anh đã từng nghe về cô ấy chưa?”

“Là Pháp Sư đến từ Romania ư? Cô ấy khá nổi tiếng mà. Tôi không nhầm thì cô ấy đi cùng với tay Cung Thủ Thép.”

“Chuẩn đó. Tôi đang để mắt tới cô ấy vì cô ấy là Pháp Sư duy nhất sử dụng Photon chứ không phải các Nguyên Tố, nhưng Trùng Tỷ Tỷ lại sai mụ Chasitity Thô Tục bắt cô ấy khỏi vòng tay tôi.”

Yun Seohui khoanh chân và nhún vai.

“Điều này đã xảy ra rất nhiều lần rồi.”

“Vậy thì…. lý do của cuộc chiến này…”

“Seol Jihu. Gần đây danh tiếng của anh ấy đã lan khắp Thiên Đường phải không? Đó là điều mà tôi đang nghĩ đấy.”

Người đàn ông phô bản mặt khó tin ra, nếu Yun Seohui không nói những lời này với anh, anh sẽ chẳng bao giờ thèm để tâm tới những tiểu tiết này cả.

“Nhưng mà…Pháo Đài Tigol…”

“Oh! Chúng ta sẽ biết nhanh thôi. Câu hỏi đặt ra trước mắt chúng ta là, phải làm gì bây giờ?”

Người đàn ông ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.

“Giám đốc Yun, nếu mọi thứ đúng như cô nói, thì chẳng phải chúng ta nên gọi Seol Jihu đến đây hay sao? Đây là là cơ hội tốt, chúng ta có lý do hợp lý mà?”

“Làm vậy thì mũi kiếm của Trùng Tỷ Tỷ sẽ chĩa vào đây đó, đúng là chúng ta đang ở vị trí an toàn, nhưng đây không phải giải pháp hay đâu, dù sao đây có phải cơ hội cuối cùng của chúng ta đâu?”

“Vậy thì sao chúng ta không bỏ mặc mọi thứ?

“?”

“Đúng như như cô nói. Vị thế của Seol Jhu đang ngày càng lên cao. Mặc dù đây là ý kiến cá nhân của tôi thôi, nhưng chúng ta khó có thể làm gì cho anh ta trong thời điểm này..”

Ngay sau đó, Yun Seohui trừng mắt. Anh ta nổi hết da gà sau gáy trước ánh mắt lạnh lùng của Yun Seohui.

Ánh mắt sắc bén của cô ấy đang cuộn trong con ngươi cô đang cuộn lại thành hình lưỡi liềm.

“Anh đã nhận ra một điểm khá thú vị đấy.”

“…..”

“Anh nói đúng. Tốc độ phát triển của anh ấy còn vượt xa cả Sung Shihuyn. Chắc hẳn giám đốc Kim Hannah chăm chút anh ấy cẩn thận lắm đây. Và đúng là anh ấy đang ngày càng khó kiểm soát.”

Thấy cô đồng ý với mình, người đàn ông thở phào.

“Nhưng… kiểm soát anh ta ư? Liệu điều đó có cần thiết không?” – Đôi mắt sắc lạnh của Yun Seohui dần dần giãn ra -“Chúng ta không nên ép buộc anh ta đến đây, mà hãy để anh ta tự mò đến đây đi.”

Rồi cô lại tiếp tục nghịch bản báo cáo, cô từ từ nghiêng người về phía sau, mái tóc đen dài óng ả rũ xuống gần chạm mông cô.

“Tôi đã nói với anh rồi. Con người này thú vị lắm đấy.”

Rồi cô giơ tờ báo cáo lên che ánh điện từ trần nhà, cô nở một nụ cười nhạt nhòa và nói tiếp.

“Những hành động của anh ấy đều có nguyên nhân và kết quả rõ ràng. Và vì điều này, rất dễ dàng để nhận biết những kẻ thù của anh ấy. Cứ như bộ não của anh ấy được cấu thành từ luật nhân quả vậy.”

Cô cười khúc khích và nhìn người đàn ông, anh ta đang khá lúng túng.

“Anh có tò mò không?”

“Xin lỗi…?”

Người đàn ông lẩm bẩm như một kẻ ngốc.

“Nếu chúng ta trao cho Seol Jihu một món nợ lớn, anh ta sẽ làm gì??”

“Món nợ nào?”

“Nhìn vào tình hình mà chưa nhận ra sao? Tôi đã quyết định…”

Và với một nụ cười rạng rỡ, Yun Seohui đứng dậy.

“Đi thôi.”

“Cô sẽ tới dự hội thảo sao?”

“Tôi cần thuyết phục Cha trước đã. Và cả các Chấp Chưởng Giả nữa, à đúng rồi..”

Yun Seohui vừa ra đến cửa thì quay lại, cô nhìn người đàn ông trông có vẻ kiệt sức kia vào hỏi.

“Gần đây “con gái của Luxuria” như thế nào rồi?”

Trong lúc đó.

Tại đền thờ Luxuria của Scheherazade, rất người đã tụ tập về đây, không khí rất hỗn loạn.

Chính xác hơn thì, những người Địa Cầu đang tập hợp thành từng nhóm thì thầm to nhỏ với nhau ở trước cổng.

“Cái gì? Người đó cũng về ư? Tôi biết cô ấy sẽ trở về mà.”

“Chu choa! Cô ta mà cũng bỏ trốn thì lớn chuyện rồi!”

“Nhưng cô ấy thường..”

Đúng lúc đó, Seo Yuhui xuất hiện ở giữa cánh cổng và tiến vào trong, giữa ánh mắt chòng chọc của hàng tá người. Bỗng nhiên cô biến mất.

Flash!

Một luồng ánh sáng lướt nhanh qua mọi người, khung cảnh thay đổi.

Lúc trở về Trái Đất, Seo Yuhui về căn phòng quen thuộc, cô thở dài, lôi chiếc điện thoại cất trong ngăn kéo và bấm số.

“Teo teo tèo teo téo ~~~” Tiếng nhạc chuông sôi động ở đầu dây bên kia vang lên. Đang nghe hay thì nhạc bị ngắt đột ngột.

—“Xin chào?”

Bên kia đầu dây, âm thanh pha lẫn tiếng hơi rè của chiếc điện thoạt cũ vang lên. Seo Yuhui nhắm mắt.

Sau một lúc do dự, cô hít một hơi thật sâu và nói.

“Làm ơn giúp chúng tôi.”

Sau một hồi im lặng

—“Nói cho tôi rõ mọi chuyện xem nào.”

Một giọng nói êm đềm vang lên.

Đột nhiên nghe được tin tốt, da dẻ của Seol trông sáng hẳn lên làm người khác tưởng nhầm cậu là ai khác. Cậu đã trút được rất nhiều gánh nặng.

Chính xác thì hai tin làm cậu vui mừng như vậy.

Thứ nhất, Seo Yuhui đã lên cấp , cô là người thứ hai của Thiên Đường đạt cấp độ này, mặc dù đã biết trước, nhưng cậu không ngờ nó lại suôn sẻ và nhanh chóng như vậy. Cậu thực sự khá sốc.

Nhưng tin làm cậu ngạc nhiên hơn là Scheherazade tuyên bố rằng họ sẽ tập trung quân lực để hỗ trợ tuyến phòng thủ ở Haramark, họ đã tuyên bố như vậy sau một cuộc hội thảo gấp.

Cậu đang tự hỏi rằng không biết Yun Seora có nhúng tay vào chuyện này không, nhưng tờ báo khẳng định rằng đây là quyết định của Yun Seohui.

Cô ấy đã khẳng định rành mạch: Haramark sẽ là chiến trường khốc liệt nhất. Cô là người tích cực thuyết phục Hoàng gia Scheherazade viện trợ cho Haramark.

Không những thế, cô còn cầu xin tất cả các Chấp Trưởng Giả tập hợp lại tại đây. Tất nhiên là trừ ba vị trí Chấp Chưởng Giả vẫn chưa có ai đảm nhận.

‘Yun Seohui ….’

Cô là chị gái của Yun Seora. Seol Jihu không hiểu tại sao cô ấy lại giúp Haramark tới mức này, nhưng với tình thế hiện tại, cậu thật lòng biết ơn cô.

Tuy chưa chắc lắm, nhưng với Chấp Trưởng Giả quyết định tham chiến, tình hình trở nên sáng sủa hơn rất nhiều.

Và như vậy…

Buổi sáng hôm đó cũng tới, đoàn quân cũng bắt đầu tiến quân về Thung Lũng Arden.