[Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm

Chương 57: Tại Sao Anh Lại Nghi Ngờ Tổ Chức X?




Mấy người Vương Tuấn Khải về đến Vương Tộc đã là 21 giờ hơn. Vương Tuấn Khải ngồi ở trên sofa trầm mặt một lúc lâu thì mới ngẫn mặt lên nói.

"Điều tra xem phía sau An Gia là Tổ Chức nào, lúc nãy bọn họ có nói là Lão Đại bọn họ muốn gặp anh và

Nguyên Nguyên."

"Lão Đại, phía sau An Gia còn một thế lực nữa sao?" Dịch Dương Thiên Tỉ nhíu mày hỏi.

"Rất có thể, nếu không thì các anh thử nghĩ xem chỉ một An Gia nhỏ bé làm sao lại có chỗ đứng ở Hắc Đạo, chỉ một An Gia nhỏ bé làm sao có thể hết lần này đến lần khác đối đầu với chúng ta?" Lưu Diệu Văn nói.

"Lập tức điều tra cho anh, nếu như có liên quan đến Tổ Chức X đó thì cứ âm thầm điều tra. Anh thật muốn xem xem Lão Đại của Tổ Chức X kia là người nào." Vương Tuấn Khải nhếch môi nói.

"Tổ Chức X, anh Tuấn Khải sao anh lại nghi ngờ là Tổ Chức X?" Mã Gia Kỳ hỏi.

"Không biết, anh có linh cm nó sẽ liên quan đến Tổ Chức X. Không tin mấy đứa cứ xâu chuỗi lại hết tất cả mọi việc đi, mọi việc gần đây chúng ta gặp phải đều liên quan đến Tổ Chức X." Vương Tuấn Khải nói.

"Khải, nhưng em đâu có liên quan đến họ tại sao lại muốn gặp em?" Vương Nguyên khó hiểu nhìn anh hỏi.

Lúc này mọi người cũng đổ mắt nhìn về phía Vương Nguyên, quả thật Vương Nguyên ngoài việc có quan hệ với

Vương Tuấn Khải ra thì liên quan gì đến Vương Gia chứ? Hay là do anh nghĩ sai rồi, thế lực phía sau An Gia không phải là Tố Chức X.

"Anh không biết nên tạm thời không thể trả lời em được. Bé cưng, em không cần phải quan tâm đến chuyện này đâu." Vương Tuấn khải xoa đầu Vương Nguyên nói.



Vương Nguyên gật đầu, mọi việc có Vương Tuấn Khải lo lắng gánh vát thay cậu rồi nên cậu cũng yên tâm. Hơn thế nữa cậu có lo lắng thì cũng chẳng giúp ích được gì cho anh.

"Chuyện điều tra bọn em sẽ làm ổn thỏa, có điều anh Tuấn Khải anh nên cẩn thận. Chuyện anh bị dị ứng với mùi hương của hoa quỳnh rất ít người biết, hơn nữa lần này An Gia lại dùng hoa quỳnh đến để mời anh đi liệu có phải trùng hợp không?" Lý Thiên Trạch nói.

"Chuyện này anh biết rồi, hơn nữa hoa quỳnh chỉ nở vào tối nên không cần phải lo lắng đâu. Chuyện trước mắt là mấy đứa tập trung điều tra về Vương Gia và Đinh Gia đi đã, còn có Tổ Chức X." Vương Tuấn Khải nói.

"Đã biết, mọi chuyện đã ổn rồi thì bọn em cũng đi đây dù sao cũng đã trễ rồi, anh Tuấn Khải anh nhớ cẩn thận." Tống Văn Gia nói.

Vương Tuấn Khải gật đầu, mấy người Tống Văn Gia cũng nhanh chóng rời khỏi Vương Tộc để cho Vương Tuấn Khái và Vương Nguyên nghỉ ngơi.

Sau khi mọi người đi hết Vương Tuấn Khải cũng cùng Vương Nguyên lên lầu thay đồ đi ngủ, cũng đã trễ lắm rồi nên đi ngủ được rồi.

Hôm sau, Vương Tuấn Khải thức giấc trước cậu. Anh nhìn đứa nhỏ trong ngực mình còn đang say ngủ thì mỉm cười. Hôm qua nói là đi ngủ nhưng cuối cùng lại đè cậu ra lăn qua lăn lại cả đêm trên giường đến gần sáng mới dừng lại cơ. Bây giờ lại chỉ mới có 7 giờ hơn, đứa nhỏ này đương nhiên sẽ ngủ rất ngon rồi.

Vương Tuấn Khải đặt Vương Nguyên xuống giường, anh rời khỏi giường thay đồ xong xuôi hết mới xuống nhà.

Anh nhìn Vương Duệ đang ngồi ở sofa nói.

"Anh có việc phải ra ngoài, em ở nhà trông chừng Nguyên Nguyên cho anh còn nữa không được tự tiện lên phòng em ấy. Buổi sáng không cần gọi em ấy dậy dùng bữa cứ để em ấy ngủ một lúc, 8 giờ hơn anh quay lại sẽ tự mình cho em ấy ăn."

"Được em biết rồi." Vương Duệ gật đầu nói.



Vương Tuấn Khải nghe xong thì cũng lái xe rời đi, vốn dĩ anh sẽ không đi đâu nhưng bây giờ địch trong tối anh ngoài sáng không thế không tự mình ra tay.

Vương Tuấn Khải lái xe đến Hắc Bang, vừa đến đã vào phòng họp lớn của Hắc Bang triệu tập mọi người đến.

Trong vòng 5 phút, tất cả những người có chức vị trong Hắc Bang đều đã tập hợp đầy đủ chỉ vắng Vương Duệ là không có mặt. Vương Tuấn Khải nhìn mọi người hết một lượt thì nói.

"Văn Gia, em cho một đội sát thủ âm thầm tấn công vào An Gia. Không cần phải làm lớn, chúng ta cứ đánh từ từ ép người đứng sau họ lộ diện."

"Hả? Sao đột nhiên anh lại thay đổi chủ ý?" Tống Văn Gia khó hiểu hỏi.

"Địch trong tối ta ngoài sáng chỉ có cách đó mới ép được người đứng sau của An Gia lộ diện." Vương Tuấn

Khải nói.

Tống Văn Gia nghe xong thì gật đầu, dù sao thì cách Vương Tuấn Khải nói tuy có hơi nguy hiểm nhưng hiệu quả cao, còn hơn bọn họ âm thầm điều tra như mò kim đấy biển.

"Trình Hâm, bên phía Đinh Gia em cũng nhanh chóng thâm nhập vào đi. Hai ngày nữa anh phải đi Pháp nửa tháng, trong nữa tháng này mấy đứa tự mình phân chia nhiệm vụ. Không có tin tức gì của Vương Gia và Đinh Gia thì không cần gọi điện thoại đến cho anh." Vương Tuấn Khải nói.

"Em biết rồi, nếu không có chuyện gì gấp sẽ không làm phiền anh." Dịch Dương Thiên Tỉ nói.

"Không còn gì nữa thì tan họp, mọi việc đều phải thận trọng đó."

Vương Tuấn Khải căn dặn mọi người xong thì cũng rời đi, bé cưng vẫn chưa dùng bữa anh phải mau chóng trở về.