Đoàn người đón Cố Tĩnh Trạch cùng Lâm Triệt đi vào bên trong.
Không ít bạn cùng trường được mời tới đều tò mò nhìn về hướng này, không biết là ai đến.
Lâm Lị cũng đang ở trong đó, cô ta đúng là được xem như học sinh ưu tú, được mời về.
Bởi vì người nhà họ Lâm vốn dĩ cũng không giống nhau hoàn toàn, qua nhiều năm cũng quyên tặng không ít cho trường, nên lúc Lâm lị đi học cũng được săn sóc, hiện tại trở thành ngôi sao, tất nhiên cũng sẽ lập tức bị mời trở về tạo hình tượng cho trường.
Nhưng lúc này nhìn về phía kia thấy có nhiều người đang vây quanh cửa, Lâm Lị cảm thấy kì lạ, vẫn đang trò chuyện với bạn đột nhiên thắc mắc hỏi, “Ai, rốt cuộc là nhân vật quan trọng nào tới.”
Một người khác nói, “Cậu không biết sao, hôm nay Cố Tĩnh Trạch đến đây.”
Lâm Lị vừa nghe lập tức ngẩng đầu thẳng lên, tinh thần chấn động nhìn trực diện sang.
“Cố Tĩnh Trạch chắc hẳn là không phải tốt nghiệp từ trường này được?”
“Đương nhiên không phải rồi, anh ấy được gia sư dạy riêng tại nhà, trưởng thành mới đi du học ở nước ngoài.”
“Nếu đã vậy sao anh ấy sẽ đến đây?”
“Hình như là cùng đến đây với Lâm Triệt, các cậu còn nhớ rõ Lâm Triệt không? Là học sinh trong nhóm rất kém của trường.”
“Chắc chắn phải nhớ rõ rồi, là người luôn ngồi ở bàn cuối cùng, không một ai để mắt đến cô ấy.”
“Cô ấy giờ là nàng thơ mới trong làng giải trí Lâm Triệt, cậu chẳng lẽ không xem TV sao?”
“Cái gì? Cô ấy giờ là minh tinh?”
Lâm Lị nghe không nổi nữa, buồn bực siết chặt nắm tay, nhưng có nhìn thế nào đi nữa, Lâm Triệt đi theo bên cạnh Cố Tĩnh Trạch, thân mật nắm tay nhau, ánh mắt mọi người hâm mộ, cùng nhau tiến vào trong, xúm xít một đoàn người vây quanh, bảo vệ an ninh đồ đen kín người, toát ra khí thế hùng mạnh, băng lãnh.
“Không hổ là Cố Tĩnh Trạch, đi đến đâu an ninh chặt chẽ đến đấy, Lâm Triệt vậy mà lại gắn liền với anh ấy một khối, không phải sẽ trở nên phát đạt sao.”
“Đúng vậy, khi còn nhỏ hoàn toàn không biết được cô ta lợi hại như vậy.”
“May mắn mình thuở xưa không bắt nạt cô ta, bằng không bây giờ sống không yên ổn.”
Mặt Lâm Lị tối sầm lại, vạn lần ghen ghét nhìn về phía bên kia, hừ lạnh một tiếng, trợn trắng mắt tức giận rời khỏi đám đông, không muốn nghe bọn họ bàn tán thêm về Lâm Triệt nữa.
Người ở phía trong trường học vội vàng tìm kiếm thông tin về cô gái tên Lâm Triệt này, chỉ tốn chút công sức đã biết được cô ấy thật sự tốt nghiệp từ đây.
Hiệu trưởng ngay lập tức chê trách “Các người trước đây làm việc ra sao mà lại không biết Lâm Triệt tốt nghiệp từ trường mình.”
Phía dưới có người hấp tấp nói, “Lúc ấy cô ấy cũng không nổi bật như vậy, không phải chỉ mới nổi tiếng vào năm nay sao, khả năng lớn không thể chú ý được. Hơn nữa, thành tích lúc còn học tiểu học của cô ấy cũng chẳng được tốt lắm, ngài xem, không có nổi trội chút nào.”
“Tôi mặc kệ. Nhanh tra xét cho tôi. Lúc nhỏ cô ta học ban nào, ai chủ nhiệm, nói cho tôi cũng phải có điểm số dễ nghe.”
Không đầy mấy phút sau, chủ nhiệm lớp cũ đã đến gặp Lâm Triệt cùng Cố Tĩnh Trạch.
Cố Tĩnh Trạch ngồi đằng kia, cạnh bên là Lâm Triệt, nhìn nàng, chủ nhiệm lớp cũng khó hình dung nổi, cô gái xinh đẹp rạng ngời này trước kia từng là đứa nhóc tì bàn cuối lớp học.
“Lâm Triệt, con còn nhớ thầy không, thầy từng là chủ nhiệm lớp tiểu học của con này, thầy Hồ. Chậc chậc, thật nhiều năm không gặp, giờ con đã càng ngày càng xinh đẹp, năm đó, thầy đã hạ hạnh kiểm của con, con có còn giữ trong lòng không.”
Lâm Triệt hẳn nhiên là khắc rất rõ.
Chỉ là vẫn chưa muốn nhắc đến, ánh mắt Cố Tĩnh Trạch lạnh lùng nhìn về phía thầy giáo này.
Đây là người năm đó đã đổ oan cho Lâm Triệt, làm Lâm Triệt dọn vệ sinh đống rác đó sao?
Cố Tĩnh Trạch luôn luôn là người nhỏ nhen, có thù tất báo, đặc biệt, nghĩ đến Lâm Triệt vóc dáng khi xưa nhỏ nhắn, không có người giúp đỡ, bị người khác ức hiếp, trong lòng anh liền cảm thấy đắng chát.