Editor: Y
1.
Đây là nụ hôn thứ hai của họ.
Nó vẫn rất kịch liệt, cắn môi cậu không thương tiếc, lưỡi quấn vào nhau, nuốt lấy hơi thở và cháy bỏng trong dục vọng.
Hắn tùy ý cắn vào vành tai cùng bên gáy, sau đó cắn từng chút một hướng xuống dưới, máu trong cơ thể dâng trào, nhịp tim nhanh đến mức ai nấy đều nghẹt thở.
Hai thân thể quấn quýt, nhưng lại dốc hết sức chinh phục nhau, sợi tơ kéo căng đứt lở nơi cằm, nhỏ xuống làn da nóng bỏng, hương thơm nồng nàn của rượu vang và hoa dành dành hòa quyện qua hơi thở của nhau, tràn ngập trong khoang miệng hé mở.
Yarlin gắt gao ôm lấy vai Rockefeller, dùng răng cắn mở áo choàng của anh. Hai tay Rockefeller đã sớm ôm lấy eo anh, ngửa cổ ra đón lấy những giọt sáng lấp lánh lăn xuống từ khóe môi Yarlin.
"Em không được cắn." Yarlin gạt tay Rockefeller đang vuốt ve gáy mình, cúi đầu ngậm nhẹ, lúng búng nói, "Đợi đến khi nghi lễ ngày mai kết thúc..."
"Vậy thì làm chuyện khác đi." Rockefeller kéo tay Yarlin xuống: "Ta thích cái này."
Tiếng rên rỉ nhẹ nhàng vang vọng trong căn phòng, hòa quyện cùng tiếng da thịt va chạm, lan tỏa trong không gian nồng nàn hương rượu vang và hoa dành dành. Sau cùng, họ trao nhau nụ hôn nồng nhiệt, khép lại khoảnh khắc đắm chìm trong khoái cảm.
2.
Hoàn tất nghi thức ký tên và tuyên thệ, Yarlin chính thức trở thành tộc trưởng gia tộc Bernard.
Isaac nhìn con trai trưởng của mình với niềm xúc động, đứa con trai trẻ tuổi này đã dẫn dắt thời đại biến đổi của cơ giáp dân dụng, nay lại hoàn toàn thay đổi toàn bộ thị trường bố cục, từ năng lượng đến giao thông vận tải đến phòng thủ dân sự, mọi thứ đều hoàn toàn mới mẻ.
Đây là thời đại thuộc về người trẻ tuổi. - wattpad: pod1803
"Thưa cha." Yarlin khẽ đặt đầu ngón tay trỏ phải lên vai trái, hơi cúi người, mỉm cười cam đoan, "Phồn vinh của gia tộc Bernard sẽ mãi mãi trường tồn."
Rockefeller đứng cạnh Yarlin, hai Alpha với khí chất mạnh mẽ sánh vai nhau, không hề toát lên vẻ đối đầu, mà đó là sự kết hợp hoàn hảo.
Tất cả đều tin tưởng rằng hai người đàn ông này sẽ dẫn dắt họ vượt qua thử thách của thời đại mới.
3.
Một tình huống nhỏ bất ngờ xảy ra.
Bane Joy, một trong những người mà Yarlin từng dự định kết hôn.
Một Omega thanh tú, tinh tế với đôi mắt sáng ngời và nụ cười rạng rỡ bước đến bên Yarlin: "Em tưởng anh sẽ chọn em."
Yarlin chỉ mỉm cười nhẹ, không đáp lời.
Bane nhún vai: "Nhưng em không đến đây để nói chuyện đó, em đến đây để cảm ơn anh."
"Em trai em năm nay vào cung làm việc, suýt bị cưỡng bức, nghe nói là anh đã cứu nó, bảo em nhất định phải mang lời cảm ơn của nó đến anh."
Bane giơ ly rượu vang trong tay lên, ra hiệu.
Yarlin khẽ gật đầu: "Chuyện nhỏ, không cần khách sáo."
Bane lắc nhẹ ly rượu trong tay, hạ giọng: "Đây không phải chuyện nhỏ, em trai em rất hối hận, nếu không phải tại nó thì anh cũng không phải kết hôn với Hoàng tử."
"Chắc anh đang nghĩ đến chuyện ly hôn nhỉ? Cần em giúp gì không?"
Bane tiếp tục: "Anh còn trẻ mà đã vướng vào Hoàng gia, sau này việc trao đổi lợi ích chỉ càng nhiều thêm, muốn thoát thân sẽ càng khó."
"Chứ lẽ nào cả đời phải sống với một Alpha sao?"
Nói đến đây, Bane thở dài một tiếng đầy tiếc nuối: "Nếu sau này anh gặp được người mình thích, nhưng vì một cuộc hôn nhân ngoài ý muốn mà không còn quyền theo đuổi, thật quá bất hạnh."
Yarlin đợi Bane nói xong một cách thanh lịch, mỉm cười và nói với Bane: "Cảm ơn tấm lòng của cậu và em trai cậu, nhưng có lẽ cậu đã hiểu lầm điều gì đó."
Vị tổng giám đốc thanh lịch nổi tiếng này nhấp một ngụm nhẹ nhàng vào mép cốc, khóe mắt hiện lên chút kiêu hãnh, giọng nói nhẹ nhàng và tùy ý: "Đối với tôi, dù là hôn nhân hay hoàng gia, cũng không coi là ràng buộc."
Bane ngẩn người ra, vô thức hỏi: "Vậy tại sao anh vẫn chưa ly hôn với Điện hạ?"
Yarlin nhướng mày: "Ai mà biết được." - wattpad: pod1803
4.
Tại dinh thự có một suối nước nóng, Rockefeller bày tỏ rất muốn thử.
Sương mù lơ lửng trong không trung, nước suối ấm áp chảy qua da, vô cùng dễ chịu và thư giãn.
"Anh lại gần Omega đó như vậy." Rockefeller áp cằm lên vai Yarlin, "Cậu lại là người mà anh từng dự định sẽ kết hôn."
"Không vui à?" Yarlin móc ngón tay vào cằm Rockefeller, "Hoàng tử nhỏ?"
Rockefeller thở dài, "Có thể không gọi ta như vậy được không, em bé Yarlin?"
Yarlin mân mê mái tóc xoăn vàng óng ả của Rockefeller, nhúng nước cho ướt từng lọn tóc và dán lên tai anh: "Vài ngày nữa tôi sẽ tặng em vài chiếc khuyên tai, em đã bấm bao nhiêu lỗ tai rồi?"
"Bốn, chỉ đùa thôi." Rockefeller hôn nhẹ vào gáy Yarlin, mút lấy tuyến thể: "Còn bị Misia mắng tét tai, haha, cô ấy bấm ít nhất gấp đôi số lỗ tai của ta."
Răng cắn sâu vào da thịt, Yarlin cúi đầu gục xuống bờ suối nước nóng, đưa tay vuốt ve mái tóc của Rockefeller, sau đó bị Rockefeller bóp chặt eo, ấn vào hõm đầu gối, hai chân run rẩy quỳ gối trên vách đá trơn nhẵn.
Mái tóc đen tuyền chìm trong làn nước suối, khẽ lay động, quấn quýt lấy mái tóc ngắn màu vàng óng ả.
"Cắn mạnh hơn nữa." Yarlin thở hổn hển yêu cầu: "Tôi muốn mọi người nhìn thấy."
5.
Lúc nhận quà, Yarlin lại gặp Bane. - wattpad: pod1803
Vừa thoáng nhìn thấy những vết lốm đốm trên cổ Yarlin, Bane đã không thể che giấu được sự ngạc nhiên.
Đó là kí hiệu của Alpha, nhưng lại xuất hiện trên tuyến thể của một Alpha khác.
Yarlin mỉm cười nhận quà, giả vờ như vô tình nói: "Em ấy hơi buồn vào hôm qua, sau khi giải tỏa thì cảm thấy tốt hơn nhiều rồi."
Bane ấp úng không biết nên nhìn vào đâu.
"Về câu hỏi mà cậu hỏi hôm qua, tôi đã suy nghĩ thêm." Yarlin cầm bút viết danh sách một cách trôi chảy: "Tại sao chúng tôi không ly hôn."
"Có nhiều lý do, quá bận rộn không có thời gian, công khai rất phiền phức, các dự án hợp tác vẫn đang tiếp tục, v.v."
"Nhưng thực ra chỉ có một lý do thực sự."
Yarlin ngước nhìn lên, nở nụ cười: "Chính là tôi không có lý do gì để ly hôn."
"Còn chuyện nếu một ngày nào đó tôi gặp được người mình thích thì sao?"
Yarlin đập nắp bút, hai tay khoanh chống lên mép bàn, ánh mắt rõ ràng tràn ngập ý cười, lại thâm thúy lộ rõ sự sắc bén ẩn dấu, lòng bàn tay chạm qua phía sau cổ có dấu răng cùng vết đỏ, tỏ ra không biết làm gì mà thở dài.
"Thật không may, tôi đã gặp gặp được người đó rồi:
Bane mở to mắt, không thể tin nổi: "Không thể nào..."
"Đúng vậy." Yarlin vuốt ve chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay: "Rất may mắn, chúng tôi đã kết hôn rồi."
6.
"Cho nên, anh định dọn về cung điện ư?"
Rockefeller nghiến răng nói, lại nhìn vào danh sách trong tay, nghi ngờ bản thân có nhìn nhầm gì đó hay không: "Và tại sao lần này lại mang nhiều đồ hơn lần trước thế!"
Yarlin chỉnh lại tay áo lần cuối, soi gương chỉnh lại cà vạt, quay người giúp Rockefeller vuốt phẳng nếp nhăn trên cổ áo.
"Tôi đã ở đây một thời gian và biết rõ em có thể cất bao nhiêu thứ ở đây, không cần lo lắng đâu."
Rockefeller bật cười phẫn nộ: "Coi phòng ngủ của ta như kho chứa đồ hả? Ta nhớ anh vẫn còn hai căn nhà nữa chưa dọn dẹp, không thể cất sang đó sao!!"
Yarlin lùi lại một bước, kiểm tra kỹ lưỡng dung mạo của Rockefeller, gật đầu hài lòng: "Không thể."
"Tôi có thói quen để mọi thứ ở cùng một chỗ." - wattpad: pod1803
"... Tên mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế hoàn hảo chết tiệt này!"
Yarlin lấy ra một chiếc hộp trang sức, trên nền nhung xanh là bốn chiếc khuyên tai kim cương đen hình thoi, vô cùng tinh xảo và sang trọng, như những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm bao la.
"Gu thẩm mỹ của anh khá tốt đấy." Rockefeller khá hài lòng, lấy một chiếc ra ngắm nghía: "Anh có muốn gì không, coi như quà đáp lễ."
"Tôi đã chuyển đến cung điện rồi, tặng em vài chiếc khuyên tai cũng chẳng là gì to tát."
Yarlin dùng ngón tay vuốt ve tai Rockefeller, nhẹ nhàng xỏ khuyên tai qua. Cảm giác mát lạnh khẽ lướt qua vành tai Rockefeller, khiến tai anh đỏ bừng.
"Em nhạy cảm quá." Yarlin khẽ chạm vào dái tai Rockefeller: "Tôi chẳng làm gì cả mà."
Rockefeller đặt tay lên eo Yarlin: "Anh cũng chẳng khá hơn ta là bao."
Khi mọi thứ đã xong xuôi, Rockefeller bỗng gọi Yarlin lại, không biết từ đâu lấy ra một chiếc băng đô, vụng về buộc tóc cho Yarlin.
"Có thể không buộc sao?" Yarlin gần như căng mắt nhìn Rockefeller trong gương, mái tóc vốn được tạo kiểu bồng bềnh nay đã được buộc lỏng, xéo lệch sang một bên, điều đó thực sự khiến Yarlin bực tức từ tận đáy lòng.
"Không thể." Rockefeller vui mừng khi thấy những dấu vết trên người mình từ suối nước nóng hôm qua vẫn chưa biến mất, rõ ràng lộ ra trong không khí.
Hít một hơi thật sâu, Yarlin xoa bóp sống mũi, lườm Rockefeller một cái, khẽ mỉm cười lạnh lùng: "Xong việc em đợi đấy."
Rockefeller nhún vai tỏ ra không mấy quan tâm, nở nụ cười rạng rỡ giúp Yarlin mở cửa, ra hiệu cho người kia bước vào địa điểm tổ chức họp báo.
Dưới ánh đèn sân khấu và ghi hình của vô số ống kính, cặp đôi Alpha trẻ tuổi này đã giới thiệu với mọi người về bước tiến mới trong ngành và những tiềm năng phát triển trong tương lai.
=========
Hàng chưa qua beta, check lỗi hộ tui nhé, thank you ❣️