Lí Văn Bác là nhân viên "quèn" trong một công ty, lương tháng chưa đến hai nghìn tệ, trong khi vợ anh lại làm việc trong một công ty nước ngoài, lương tháng gần mười nghìn tệ. Người khác đều ngưỡng mộ anh lấy được một cô vợ hoàn hảo, nhưng Lí Văn Bác lại "khổ mà không dám kêu". Trước mặt anh, vợ là lãnh đạo, là kẻ thống trị, còn anh chỉ là một tên nô lệ, một kẻ bị thống trị…
Một cuộc hôn nhân mà đàn bà luôn ở vị trí làm chủ liệu có lâu dài được không? Cuộc hôn nhân ấy liệu có hạnh phúc không?