Ở trên độ cao hàng trăm mét, tôi đang quan sát địa hình khu vực từ trên không. Sử dụng ma pháp Sky-step của mình để bước liên tục trên không khí, tôi có được một cái nhìn toàn cảnh hơn về vùng chiến sự này.
Bầu trời quang đãng, nắng dịu nhẹ và có những đám mây trắng xóa đang lơ lửng. Bên dưới là đồng cỏ xanh mướt rộng lớn, dòng sông Emerald uốn lượn như một dải ruy băng vắt ngang qua vùng đồng bằng, lấp lánh như ngọc dưới ánh mặt trời. Thị trấn Proteus nằm xa xa ở hữu ngạn sông, trong khi ở bờ đối diện, là thị trấn Erache, nơi quân đội Anjou đang tập kết.
Ngay phía dưới chân tôi là điểm vượt sông mà quân Anjou sẽ phải vượt qua để tiến về phía Nam Gold-valley. Chúng tôi đã bố trí những dãy hàng rào bằng gỗ, gồm những cọc nhọn được thiết kế nhô ra để phòng thủ trước kỵ binh. Cùng với những ụ đất và hầm hào, tạo thành một hê thống công sự vững chắc.
Bên tả ngạn sông, tôi quan sát thấy một lớp bụi mù bốc lên cao chỉ ra hướng quân địch đang di chuyển.
"Ồ, xem ra đã đến lúc rồi..."
Nhảy những bước dài trên không trung, tôi hạ độ cao và di chuyển về phía bộ chỉ huy. Ma pháp này khá tiện lợi trong việc thám sát nhưng cũng không thể duy trì quá lâu được, dù tôi có bộ nguồn ma lực dự trữ thì nó cũng gây ra sự mệt mỏi cho cơ bắp vì phải thi triển liên tục.
Tôi giải trừ ma pháp và đáp xuống chính giữa bộ chỉ huy, nơi mọi người đang tập hợp.
"Mọi người, chúng đang đến."
"Vâng, thưa ngài, chúng tôi đã sẵn sàng!" Các sĩ quan chỉ huy tự tin đáp lại.
"Hãy thực hiện kế hoạch chúng ta đã đề ra! Tất cả mọi người, vào vị trí, chuẩn bị chiến đấu!"
"RÕ!!"
Tôi ra lệnh đốt lửa hiệu, phát tín hiệu quân địch đang tới. Ngay lập tức một luồng khói màu được bắn lên trời, báo hiệu cho trận chiến sắp diễn ra.
...
Quân Anjou đang tập trung tại bên kia sông, quân số lớn gấp mười lần 200 lính phòng ngự của Ashville, đặc biệt có sự xuất hiện của hàng trăm kỵ binh. Mũ giáp sáng bóng và cự li đội hình nghiêm chỉnh nói lên rằng đây là những hiệp sĩ tinh nhuệ, lực lượng mạnh nhất của Hầu tước.
Bên phía bờ bên này, hàng rào công sự thứ nhất nằm trên bãi cát, cách mép nước khoảng 70 mét, đây là khoảng cách an toàn tránh xa khỏi phạm vi của các ma pháp sư phe địch. Nếu muốn đột kích, chúng bắt buộc phải vượt qua sông, và tiến vào tầm bắn của súng trường.
Hàng rào thứ hai nằm trên các con dốc lởm chởm, cách hàng rào thứ nhất 100 mét. Nơi này có lợi thế về cao độ và tầm nhìn, kể cả kỵ binh của địch có vượt qua lớp hàng rào đầu tiên, cũng rất khó khăn để vượt dốc và sẽ làm mồi cho hỏa lực của chúng tôi.
Binh lính Ashville đã sẵn sàng, họ gác súng qua những khe hở của hàng rào, chờ đợi quân địch. Sự căng thẳng dâng cao, thình lình, tiếng tù và rúc lên từ quân đội Anjou, một âm thanh đáng sợ báo hiệu sự chết chóc của chiến trận đang đến.
Lính Anjou dàn hàng, giáo hướng lên trời tua tủa, từ từ tiến sát bờ sông rồi vượt qua mặt nước. Nước chỉ ngập tới đầu gối và chảy không quá xiết, nhưng điều này vẫn gây cản trở việc di chuyển khá nhiều.
Tôi đang đứng cạnh Carolina đằng sau hàng phòng tuyến thứ hai, quan sát trận địa từ trên cao điểm.
"Hừm, bộ binh lên trước, vậy là chúng chưa tung kỵ binh ra?" Tôi hạ ống nhòm xuống, quay sang vợ mình.
"Alviss, có lẽ chúng đang muốn thăm dò sức mạnh phòng ngự của quân ta. Kỵ binh là con át chủ bài của Hầu tước mà."
"Xem ra Hầu tước là một kẻ cẩn thận, hoặc đó là ý kiến từ cánh tay phải của ông ta, Sir Wilhem?"
"Dù sao thì chúng ta hãy cứ chờ xem..." Carolina hướng ánh mắt về phía trước, vẫn bình thản như mọi khi, có cảm tưởng như mọi sự đều nằm trong dự liệu của cô ấy.
Quân địch một nửa đã qua được sông, một nửa vẫn còn ở dưới nước. Tôi ước tính chúng huy động khoảng từ 300 đến 400 lính trong đợt tấn công này. Nếu chỉ có vậy thì đúng là gãi ngứa cho hàng phòng tuyến của quân Ashville.
"KHAI HỎA!" Ngay khi thời điểm chín muồi, chỉ huy Sieg hét lớn ra lệnh.
Với hàng loạt tiếng nổ như sấm, đạn được bắn ra như mưa sao băng vào thẳng đội hình địch. Những viên đạn chì với động lượng cực lớn, xuyên cả qua cơ thể, máu bắn tung tóe, người chết và bị thương khắp nơi.
"Tiếp tục, BẮN!"
Hàng lính thứ hai nhanh chóng thay thế hàng thứ nhất để duy trì hỏa lực. Mỗi lượt bắn là hàng chục lính Anjou lại ngã xuống như con rối đứt dây. Với khả năng của súng ma pháp, mỗi phút có thể bắn sáu phát đạn. Dù quân số của địch có lớn hơn như vậy gấp mười lần cũng không thành vấn đề, miễn là chúng tôi có vị trí thuận lợi để phát huy hết uy lực của súng.
Người bị giết quá nhiều, khiến quân địch chịu không nổi thiệt hại và phải bắt đầu rút lui, nhưng ngay cả ở dưới nước thì chúng vẫn ở trong tầm sát thương của quân Ashville, quân của hầu tước trở nên hoảng loạn thật sự.
"Rút lui! Rút lui!!!" Chỉ huy quân địch hét lớn.
Họ cố gắng quay trở lại phía bên kia một cách tuyệt vọng, nhưng tiếng súng vẫn không ngừng nghỉ sau lưng. Bộ binh của Anjou hỗn loạn, sĩ quan la hét, quân sĩ chạy trối chết, hàng ngũ hoàn toàn tan vỡ. Những kẻ sống sót kinh hãi trở lại được bờ bên kia, với quân số sụt giảm nghiêm trọng chỉ còn chưa được phân nửa.
"URA, URA, URA!!!" Đẩy lùi thành công quân địch, những người lính Ashville chĩa súng lên trời, hét vang ba lần, sĩ khí đang lên rất cao.
Kết thúc đợt tấn công đầu tiên, hàng trăm quân Anjou đã bị tiêu diệt, xác chết nằm la liệt trên bờ, và trôi nổi trên sông, nhuộm đỏ cả mặt nước.
Không mất cảnh giác, tôi tiếp tục quan sát, cờ hiệu bên phía Anjou đang di chuyển, lần này quân chủ lực của hầu tước mới ra trận, hàng trăm kỵ binh đang dàn hàng bên kia bờ sông. Với ưu thế số lượng và tốc độ của chúng, không nghi ngờ gì đây sẽ là một trận chiến khó khăn đối với chúng tôi.
"Thử thách thật sự bây giờ mới đến đây."