Tại Einbach, một thị trấn lớn là trung tâm của lãnh địa Hầu tước Anjou. Đã năm ngày kể từ khi Hầu tước ra lệnh rút đội quân đồn trú ở phía bắc về. Vì nhiều vấn đề phức tạp để đánh lạc hướng quân đội nhà Rein nên đến giờ này họ mới trở về được tới Einbach. Trong khoảng thời gian đó, những tin tức chấn động từ khu vực phía nam liên tiếp ập về.
"Thưa Hầu tước, có tin xấu!" Người đưa tin khẩn cấp của Hầu tước xông vào cửa, thở hổn hển và vội vàng báo cáo. "Thị trấn Proteus đã bị quân đội nhà Dart chiếm giữ!"
"Ngươi vừa nói gì cơ!? Proteus đã bị thất thủ!? Làm sao có thể!?" Hầu tước không thể tin vào tai mình.
"Tin tức đã được xác nhận. Các trinh sát vừa báo cáo, họ nhìn thấy quân Ashville hành quân qua Gold-valley, sau đó, tiến vào Proteus và chiếm đóng nó."
"Tại sao lũ khốn đó có thể tiến nhanh như vậy được! Còn các nam tước đang làm cái quái gì ở đó!?" Hầu tước quát lên.
"Thưa ngài, ba ngày trước, một trận chiến đã diễn ra gần Proteus. Quân Anjou đại bại và hai nam tước Louis và Freddie đã bị bắt giữ làm tù bình."
"Chết tiệt! Chúng không thể cầm cự lâu hơn dù chỉ một chút sao! Đúng là không thể trông mong được gì từ những tên vô dụng!"
Hầu tước giận dữ ném mạnh cái chặn giấy xuống đất khiến nó vỡ tan tành. Người đưa tin tái mặt, không muốn làm kích động hầu tước thêm, nhưng có một chuyện quan trọng anh ta cần báo cáo, nên đành đợi đến khi hầu tước bình tĩnh lại.
"Thưa ngài, còn về tình hình quân địch..."
"Nhanh! Nói cho ta nghe chi tiết cặn kẽ, chúng ta cần thông tin để đánh bại lũ khốn đó!"
"Vâng, theo thông tin từ trinh sát, quân lính của nhà Dart ít hơn của các nam tước, trong đó gần một nửa quân địch là lính đánh thuê. Tuy nhiên, chúng được trang bị những vũ khí ma thuật kỳ lạ, trinh sát nói rằng quân ta đã bị đánh bại ngay lập tức bởi những vũ khí đó."
"Vũ khí ma thuật kỳ lạ! Đó là cái quái gì?"
"Báo cáo chi tiết không rõ, chỉ biết nó trông tương tự như những gậy phép cổ điển của các pháp sư... và số lượng rất nhiều!"
"Vậy ra tin đồn đó là sự thật." Leonardo, người đang im lặng lắng nghe nãy giờ, bình tĩnh nói.
"Tin đồn gì?"
"Từ nguồn tin của tôi, gia tộc Dart đang bí mật nghiên cứu những vũ khí ma thuật mới. Đó là lý do tại sao gã Alviss Dart đó có đủ tự tin mà tuyên chiến với Anjou."
Hầu tước Richard nghiến răng tức giận, "Chết tiệt! Quỷ tha ma bắt gã Alviss khốn kiếp đó! Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây, hả ngài Leonardo!"
"Xin hãy bình tĩnh, chúa tể của tôi." Một giọng nói mạnh mẽ chợt vang lên từ trong góc phòng. "Một khi những hiệp sĩ tinh nhuệ của chúng ta đã ở đây, không kẻ địch nào rời khỏi lãnh thổ Anjou mà còn nguyên vẹn được cả."
"Anh là..." Leonardo quay về hướng phát ra giọng nói, chợt nhận ra danh tính của người đàn ông đó.
"Tên tôi là Wilhem, chỉ huy đội hiệp sĩ của Anjou."
"Ồ, tôi đã nghe về ngài, Sir Wilhem xứ Anjou, người hùng của trận chiến Northwic mười năm về trước!"
Wilhem đứng dậy tiến tới gần Leonardo, đó là một người đàn ông khoảng 30 tuổi, mặc áo giáp sắt che phủ toàn thân, dáng vẻ cao lớn đáng sợ. Khuôn mặt đầy sẹo và thái độ nghiêm nghị, nói lên rằng anh ta là một chiến binh kì cựu trong nhiều trận chiến.
"Thật vinh dự khi ngài biết đến tôi, thưa ngài Leonardo, nhưng tôi chỉ là một hiệp sĩ bình thường, luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình."
"Không, Sir Wilhem là hiệp sĩ nổi danh của gia tộc Anjou. Tôi nghe nói mười năm trước, khi người Norseman hùng mạnh tấn công pháo đài Northwic, ngài đã bảo vệ thành công cứ điểm, chỉ với 300 binh sĩ còn sống sót đã cầm chân 5000 quân địch trong 40 ngày, khiến ý đồ bành trướng của chúng thất bại, cứu nguy cho vương quốc Fraencia!"
"Đó là một tình thế tuyệt vọng, thưa ngài. Nếu kẻ thù không cạn kiệt lương thực và buộc phải rút lui, tôi đã không còn có thể đứng ở đây. Tôi chỉ có thể gọi đó là một sự may mắn."
"Ngài quá khiêm tốn, đó thực sự là một kỳ tích to lớn, chỉ cần có ngài trong quân đội của hầu tước, chúng ta không còn phải lo về sự đe dọa của gia tộc Dart nữa!"
Leonardo cười giả lả, bắt chặt tay người hiệp sĩ. Dĩ nhiên, anh ta không vô cớ nhắc lại những điều đó để tán gẫu, nhưng là để giúp hầu tước Richard bình tĩnh lại, và có vẻ như nó đã có hiệu quả.
Hầu tước hỏi người chỉ huy hiệp sĩ của mình: "Vậy, về tình hình chiến sự, anh có ý kiến gì không, Wilhem?"
"Thưa hầu tước, theo tôi, những vũ khí ma pháp tuy mạnh mẽ, nhưng cũng có điểm yếu. Đó chính là khả năng cận chiến."
"Cận chiến?"
"Đúng, vũ khí ma pháp chỉ thuận lợi khi tấn công tầm xa, có lẽ những lính nông nô bị áp đảo bởi đòn tấn công phủ đầu của kẻ địch và vỡ trận."
"Ồ, có lẽ là như vậy..."
"Tuy nhiên, với những hiệp sĩ tinh nhuệ của chúng ta thì lại khác. Dù có thiệt hại ban đầu cũng không khiến họ sợ hãi mà tiếp tục lao lên. Chúng ta nên sử dụng một lượng lớn kỵ binh để tiếp cận quân địch nhanh nhất có thể. Một khi kéo thế trận về trận chiến tầm gần, tôi tự tin những hiệp sĩ của chúng ta sẽ dễ dàng quét sạch những tên lính nghiệp dư đó!"
"Nghe tuyệt lắm, hầu tước, ngài nên làm theo lời Sir Wilhem! Tôi cũng sẽ giúp các ngài một tay."
Leonardo vỗ tay, lời của Wilhem cũng tương đồng với ý kiến mà anh ta đang nghĩ trong đầu.
"Ngài Leonardo, ngài cũng ra tiền tuyến sao?"
"Ha ha ha, tôi không nhút nhát đến độ chỉ ẩn nấp đằng sau hậu phương. Tôi phải có mặt ở đó để chứng kiến kẻ thù bị đập tan."
Leonardo mỉm cười gian xảo, mục tiêu của anh ta là thu thập càng nhiều thông tin càng tốt. Đương nhiên không thể bỏ qua dịp này, hơn nữa anh đang rất tò mò về những vũ khí mới của kẻ thù.
"Tốt lắm! Tất cả các hiệp sĩ, hãy hành quân về Proteus! Chúng ta phải cho lũ khốn Ashville đó một bài học!" Hầu tước dường như đã lấy lại sự tự tin, nhanh chóng ra lệnh cho các hiệp sĩ.
"Rõ! Thưa ngài!"
Với khí thế hừng hực, đoàn kỵ binh tinh nhuệ của hầu tước rầm rộ tiến về thung lũng Gold-valley. Sẵn sàng cho một trận chiến quyết định.