Kết Hôn Cùng Nàng Phản Diện Trong Thế Giới Otome Game

Chương 41: Khơi mào chiến tranh






Trong ánh sáng lờ mờ của sáng sớm, tôi chống tay trên đất và nâng cao, hạ thấp thân thể đều đăn, mồ hôi đang tuôn ra nhễ nhại. 

"...498...499... 500..."

Tôi đang hít đất trên sân tập bên ngoài trang viên của mình, là một phần của bài tập luyện thể lực hàng ngày.

Mỗi sáng, tôi đều duy trì việc tập luyện của mình đều đặn, dù cho công việc có bận rộn cỡ nào. Vì tôi hiểu, bỏ công sức rèn luyện hàng ngày thì nó sẽ trở thành thứ sức mạnh cứu mạng cho mình lúc nguy cấp.

Tôi vốn không phải là thiên tài chiến đấu hay gì cả, khả năng thể chất không thể sánh với những cao thủ hàng đầu của vương quốc, ma pháp của tôi cũng thuộc dạng bình thường. Chính vì thế tôi phải bù đắp bằng cách nỗ lực rèn luyện mỗi ngày. Cơ bắp của tôi đã trở nên săn chắc rõ rệt, những múi cơ xuất hiện ngày càng nhiều. Lượng ma lực của tôi cũng đã tăng lên đáng kể so với khi ở học viện, mặc dù có thể sử dụng bộ lưu trữ ma lực để hỗ trợ khi chiến đấu, nhưng tốt hơn không nên quá lạm dụng nó.

Mặt trời vẫn chưa lên, nhưng Carolina chợt xuất hiện và cắt ngang bài tập của tôi, điệu bộ cô ấy trông khá vội vàng.

"Xin lỗi vì làm gián đoạn chuyện luyện tập của anh, Alviss, nhưng có chuyện khẩn cấp!" 

"Có chuyện gì vậy, Carolina?"

Tôi dừng bài luyện tập của mình, vợ tôi nhanh chóng dùng chiếc khăn khô lau mồ hôi trên cơ thể tôi. Vừa làm điều này cô ấy vừa nói:

"Có thông tin không tốt, nhà Luwich đang bí mật vận chuyển những chuyến hàng đến lãnh thổ Anjou."

"Hàng gì vậy?"

"Chúng được ngụy trang rất kỹ, nhưng những mật vụ đã phát hiện ra, đó là vũ khí ma pháp của Luwich. Và số lượng của chúng rất lớn!"

Hừm? Vậy là cuối cùng chúng cũng hành động rồi à? Dường như phe hoàng gia đang trở nên thiếu kiên nhẫn, và quyết định ra tay khi cho rằng chúng tôi chưa kịp xây dựng lực lượng.

"Có vẻ như nhà Maine đã thất bại trong việc cầu thân với nhà Anjou, với việc Charlotte mất tích. Nên nhà Luwich đang thay thế họ, tích cực cung cấp vũ khí để thúc đẩy nhà Anjou gây chiến. Không rõ họ đã thỏa thuận những gì, nhưng hầu tước đã quyết định ngả về phe hoàng gia."

Carolina đang giải thích tình hình, thông tin của cô ấy hẳn là từ mạng lưới tình báo của nhà Partria. Tôi cũng biết, cô ấy đang bí mật điều hành những mật vụ của họ bên trong lãnh địa của mình. Không rõ tại sao cô ấy không hé một lời về việc này. Nhưng bởi vì tôi tuyệt đối tin tưởng Carolina luôn làm mọi việc vì lợi ích của tôi, nên cũng không thắc mắc gì nữa.

Từ những điều Carolina nói, tôi im lặng suy nghĩ một lúc, cân nhắc việc phải làm bây giờ. Dường như thấy tôi tỏ ra do dự, cô ấy mỉm cười trấn an.

"Alviss, anh đừng quá lo nghĩ. Mặc dù việc Charlotte đến đây và phá hỏng hôn ước là vận may của chúng ta, nhưng nếu cuộc chiến này là điều tất yếu phải đến, thì không thể tránh khỏi. Dù không có cách này, kẻ thù cũng tìm ra một cách khác thôi. Nhưng cũng không sao, sự chuẩn bị của chúng ta đã hoàn tất rồi, chắc chắn bọn chúng sẽ không ngờ đâu."

"Cám ơn em... anh muốn tránh né chiến tranh nhiều nhất có thể, nhưng tình hình này thì không thể làm gì khác rồi!"

Dĩ nhiên tôi nói vậy, không phải vì lòng nhân nghĩa, yêu hòa bình gì cả. Nhưng tôi biết, một khi xảy ra chuyện này, sẽ kéo theo nhiều sinh mạng người dân của mình vào cuộc chiến. Tôi buộc phải cân nhắc thiệt hơn trước khi đưa ra quyết định.

Sau cùng tôi thở dài:

"Có lẽ tốt hơn là chúng ta nên chủ động ra tay trước..."

Tôi nhận thấy rằng, nhà Luwich đang viện trợ vũ khí cho nhà Anjou, không cần biết họ đã chuyển giao được bao nhiêu. Nhưng càng kéo dài thời gian, chúng tôi sẽ càng bất lợi.

"Carolina, hãy triệu tập hội đồng quân sự, chúng ta sẽ tiến hành chiến dịch chống lại nhà Anjou."

"Vâng! Hãy đập tan những kẻ thù gây trở ngại cho chúng ta nào!"

Nói ra điều đó, bản thân tôi cũng không khỏi rùng mình. Mặc dù tôi đã chuẩn bị tinh thần cho điều này từ lâu, nhưng khi nó thật sự đến hoàn toàn là một chuyện khác. Lần đầu tiên, tôi sẽ phát động một cuộc chiến tranh, sức nặng của hàng ngàn sinh mạng đang đè lên vai tôi.