Để phục vụ cho việc cải cách lãnh thổ. Tôi quyết định thực hiện một cuộc khảo sát bên trong rừng rậm kế bên lãnh địa Ashville. Nói chính xác hơn thì đây là cánh rừng nằm ở biên giới của vương quốc và nước láng giềng.
Vương quốc Fraencia là nơi chúng tôi đang sống và quốc gia lân cận là vương quốc Espaenia. Hai quốc gia về cơ bản là đồng minh, đã chung sống hòa bình hơn nửa thế kỉ. Không như thời hiện đại, khi biên giới được cắm mốc rõ ràng. Biên giới thời đại này là một vùng đệm, một khu vực hoang vu kéo dài hàng chục cây số. Lãnh thổ của một lãnh chúa trấn giữ biên cương chỉ phân định bằng nơi mà quyền lực của ông ta vươn đến. Nói đơn giản thì là những vùng có nguồn nước và địa thế phù hợp để có thể định cư và canh tác.
Ma thú ở trong khu rừng này tương đối yếu, đa phần là thỏ sừng và slime, cao lắm thì chỉ có vài con sói đột biến. Thậm chí một nhóm thợ săn bình thường cũng có thể tiến vào rừng. Nên với tư cách là một học viên tốt nghiệp học viện thánh Lusiana, thường được xem là tương đương với một hiệp sĩ, việc này chỉ như một bài thực hành nhỏ đối với tôi và Carolina.
"Hai con hãy cẩn thận nhé! Nhớ uống đủ nước và tránh xa những thứ nguy hiểm." Mẹ tôi dặn dò khi tôi và Carolina đang chuẩn bị lên đường. Bà ấy vẫn luôn lo lắng thái quá như vậy.
"Mẹ yên tâm, con và Carolina đã thực hành điều này nhiều lần khi ở học viện rồi! Và Carolina là một trong những ma pháp sư xuất sắc nhất đấy."
"Đúng vậy, con sẽ không để bất cứ thứ gì làm tổn thương Alviss đâu."
Carolina rất tự tin, đeo những trang bị ma pháp của cô ấy bên người. Giáp tay, mề đay đeo trên cổ, và thanh đoản kiếm dùng cận chiến, toàn bộ làm bằng kim loại Mythril. Đúng là những vũ khí chất lượng cao nhất mà chỉ có đại quý tộc mới sử dụng, không những vậy thì chúng còn được thiết kế riêng cho cô ấy. Có lẽ tất cả gia sản của nhà tôi gom lại cũng không đủ để mua một trong số chúng. Tôi đang nghĩ đến việc sản xuất những sản phẩm như vậy trong thời gian sắp tới. Và tiền sẽ vào như nước!
...
Bên trong khu rừng, những cây to đang phủ tán che đi cái nắng gay gắt ban trưa.
Một bầy thỏ sừng phải hơn hai chục con đang tấn công chúng tôi. Tuy nhiên chúng nhanh chóng bị biến thành thỏ quay trước ma thuật lôi điện của Carolina. Trong khi đó thì tôi dùng găng tay đánh văng những con thỏ còn sót lại.
Lũ thỏ được dọn dẹp gọn gàng chỉ trong một phút.
"Quá dễ dàng!" Tôi phủi tay.
Mỗi con ma thú thường có một viên ma thạch ở trong cơ thể. Với những con thỏ này thì ma thạch của chúng nhỏ xíu và giá trị không cao lắm, tuy vậy thì tôi vẫn dùng dao tách lấy chúng và đem về. Nó sẽ rất có ích cho việc nghiên cứu của tôi.
Tôi và Carolina tiếp tục khảo sát khu rừng, tìm kiếm những chất liệu tiềm năng cho công việc.
"Nhìn kìa, Alviss! Một cây trầm ma thuật!"
Carolina chỉ vào một thân cây lớn đã chết khô, đấy là cây trầm ma thuật. Nó kết tinh ma lực từ các mạch ma thuật trong lòng đất hàng trăm năm, và tích tụ trong một khối vật chất bên trong thân cây. Nó là nguồn cung cấp ma lực có chất lượng cao và ổn định, còn quý hiếm hơn đá ma thuật.
"Chúng ta gặp may rồi, chúng rất có giá trị và hiếm gặp."
Tôi dùng dao cẩn thận lấy nó ra khỏi thân cây khô, cất vào trong túi da.
Đến chiều, chúng tôi kết thúc chuyến khảo sát mà không gặp trục trặc gì. Tôi khắc dấu lên những thân cây để đánh dấu những nơi đã đi qua, sau đó ra khỏi khu rừng.
Tôi đã mong đợi sẽ tình cờ bắt gặp nàng công chúa nào đó từ nước láng giềng đang chạy trốn sự truy sát của kẻ thù. Đó là motif thường thấy trong các light novel isekai. Chà, nhưng có vẻ nó sẽ không xuất hiện ở đây, hơn nữa tôi đã có Carolina rồi, tôi không muốn dính dáng đến bất cứ cô gái nào khác.
"Alviss, anh bắt những con slime bỏ vào trong thùng kín để làm gì vậy?" Carolina thắc mắc khi chúng tôi trở về cùng những vật phẩm thu được.
"Anh đang có một ý tưởng, hãy chờ xem, Carolina."