Lư Vĩnh Chí cảm thấy khó chịu như thể vừa bị ném vào dung nham, sống không bằng chết.
Ông ta không sợ chết.
Thứ ông ta sợ là sau khi ông ta chết, Trương Nghi Như và con ông ta sẽ không nơi nương tựa, nghèo túng rồi chán nản, suốt đời chỉ biết giãy giụa nơi tầng chót nhất của xã hội, không có nơi xoay người.
Tựa như ông ta năm đó vậy.
Năm đó, rõ ràng ông ta đã rất nỗ lực, nhưng ông ta mãi mãi chỉ là người kém cỏi nhất trong số bốn người ở ký túc xá kia.
Lâu Thịnh là con nhà giàu, ông ta thua kém Lâu Thịnh cũng thôi đi, nhưng đến hai người còn lại ông ta cũng không thể sánh nổi.
Cũng chỉ bởi vì ông ta nghèo, tất cả mọi người đều nịnh nọt Lâu Thịnh, ông ta là người ít có quyền lên tiếng nhất, ngay cả người phụ nữ mà ông ta thích cũng không thích ông ta, giữa ông ta và bố của Giản Minh Triệt, cô gái đó đã lựa chọn bố Giản Minh Triệt.
Sau đó, lúc ra trường làm việc, sự chênh lệch giữa bốn người họ lại càng lớn hơn nữa.
Lâu Thịnh thì đương nhiên không cần phải nói nữa rồi, sinh ra đã là con cưng của trời, nhà có quyền thế, sau khi tốt nghiệp thì trực tiếp vào làm trong công ty gia đình, một bước nhảy lên làm phó tổng giám đốc, vừa tiến vào công ty đã được người người săn đón.
Gia đình Quan Hoành Trác tuy kém Lâu Thịnh, nhưng cũng có chút tài sản, sau khi tốt nghiệp cũng vào làm trong công ty gia đình, dễ dàng trở thành người kế nghiệp tương lai.
So với nhà họ Lâu và nhà họ Quan, nhà họ Giản người ta tuy nghèo, nhưng bố của Giản Minh Triệt đã thầu được một dự án, và được Lâu Thịnh đánh giá cao, nên Lâu Thịnh đã rót vốn đầu tư cho bố của Giản Minh Triệt, từ đó bố của Giản Minh Triệt đã tự mình mở một công ty nhỏ, bắt đầu làm ông chủ.
Còn ông ta, tìm được nơi chốn làm việc đã vấp phải trắc trở, cuối cùng không thể không vào công ty của bố Giản Minh Triệt làm việc, cùng bố của Giản Minh Triệt gây dựng sự nghiệp.
Vốn dĩ ban đầu ông ta không hề muốn hại chết bố của Giản Minh Triệt.
Nhưng ngày đó, cơ hội tốt như vậy…
Trên núi vừa trải qua một cơn mưa, nên đường núi rất trơn, nếu ai không cẩn thận sẽ bị ngã, rồi rơi xuống vách núi, tất cả mọi người sẽ coi như đó là chuyện xảy ra ngoài ý muốn, chắc chắn không phải là mưu sát.
Lâu Thịnh, Lư Vĩnh Chí, bố của Giản Minh Triệt đều đưa lưng về phía ông ta, chỉ cần ông ta lặng lẽ đứng phía sau đẩy bố Giản Minh Triệt một cái thôi là có thể tiễn bố Giản Minh Triệt lên Tây Thiên ngay.
Sau đó, Trương Nghi Như sẽ trở thành góa phụ…
Trương Nghi Như lúc đó xuất sắc vượt trội vẫn luôn coi thường ông ta, thành góa phụ rồi thì sao đây?
Biến thành góa phụ, giá trị con người sẽ bị hạ thấp, mà ông ta lại theo đuổi Trương Nghi Như, xác suất thành công nhất định sẽ rất cao.
Suốt nhiều năm sống trong buồn bực vì thất bại, khiến lòng ác trong ông ta nảy sinh, đứng phía sau bố của Giản Minh Triệt ra sức đẩy một cái.
Con đường đó rất hẹp, ông ta chỉ cần đẩy mạnh một cái, bố của Giản Minh Triệt đã bị đẩy xuống vách núi.
Quả nhiên, không có bất kỳ ai nghi ngờ đây là một vụ mưu sát, tất cả đều nhận định rằng bố của Giản Minh Triệt không cẩn thận nên trượt chân rơi xuống vách núi.
Mà ông ta cũng tỏ ra thương tâm cho bạn mình giống như Lâu Thịnh và Quan Hoành Trác, cùng xử lý tang sự cho bố của Giản Minh Triệt với Lâu Thịnh và Quan Hoành Trác.
Lâu Thịnh và Quan Hoành Trác bận công việc, mà ông ta thì lại là đối tác với bố Giản Minh Triệt, nên ông ta càng có nhiều thời gian và thân phận thích hợp để ở bên cạnh Trương Nghi Như.
Năm đó, ông ta từng theo đuổi Trương Nghi Như trong một thời gian rất dài, Trương Nghi Như biết ông ta thích mình, nên đối với sự quan tâm và săn sóc từ ông ta, bà ta chỉ cảm kích chứ không hề hoài nghi.
Rồi sau đó, ông ta cho rằng vì tương lai của Giản Minh Triệt, nên đã thuyết phục Trương Nghi Như từ bỏ quyền nuôi nấng Giản Minh Triệt.
Ban đầu, ông ta nghĩ, bố của Giản Minh Triệt đã chết, công ty do bố Giản Minh Triệt sáng lập sẽ do ông ta phụ trách, ông ta sẽ tiếp tục hợp tác với Lâu Thịnh, trở thành đối tác của Lâu Thịnh, sau đó nhờ Lâu Thịnh và bối cảnh tập đoàn Lâu thị, chắc chắn sẽ thăng chức rất nhanh.
Nào ngờ, sau khi bố Giản Minh Triệt chết, Lâu Thịnh lại nói mỗi lần nhìn thấy dự án đó là lại nhớ đến bố Giản Minh Triệt, ông không có cách nào đối mặt với cái chết của bố Giản Minh Triệt, nên đã cho chấm dứt dự án.
Mà dù cho ông ta có tận tình khuyên bảo thế nào đi nữa, Lâu Thịnh vẫn trước sau không dao động, nhất định cho chấm dứt dự án.
Vì cái dự án đó, ông ta đã đầu tư toàn bộ giá trị ròng của bản thân vào đấy, thậm chí còn tìm người khác mượn tiền.
Dự án bị cho ngưng hẳn, ông ta lỗ sạch vốn.
Ông ta bị chọc đến điên rồi, hận chết Lâu Thịnh, nhưng khi đó Lâu Thịnh lại đang đắm chìm trong nỗi đau về cái chết bi thương của bố Giản Minh Triệt và không thể tự thoát ra được, dù ông ta có nói gì Lâu Thịnh cũng nghe không lọt, thậm chí còn làm ầm lên với ông ta, nói ông ta sao lại máu lạnh như vậy, anh em thân thiết như ruột thịt chết, mà trong mắt ông ta lại chỉ có tiền tiền.
Ông ta giận dữ nghiến răng.
Hỏi ông ta sao trong mắt chỉ biết có tiền à?
Bởi vì trong bốn người chỉ mình ông ta là không có tiền!
Một kẻ là con nhà giàu, sinh ra đã ngậm thìa vàng như Lâu Thịnh đương nhiên sẽ không hiểu nổi cảm giác trở thành anh hùng không xu dính túi.
Ông ta hận không thể giết chết luôn Lâu Thịnh, nhưng thời gian đó ông ta không có cơ hội, thứ hai là, nếu bên cạnh ông ta lại có thêm một người nữa chết, cảnh sát nhất định sẽ nghi ngờ ông ta.
Cho nên ông ta chỉ có thể đè nén sự hận thù trong lòng, bán công ty đi lấy ít tiền mặt của cải, sau khi trả nợ xong thì cầm số tiền còn lại đi tìm Trương Nghi Như, khuyên Trương Nghi Như hãy cao chạy xa bay với ông ta.
Trương Nghi Như chính là một cành lá yếu ớt, sau khi bố Giản Minh Triệt chết bà ta liền rơi vào cảnh rối loạn.
Nghe ông ta ôn tồn mềm giọng khuyên nhủ mấy ngày, bảo đảm sau này sẽ đối xử tốt với Trương Nghi Như, bà ta cũng mơ màng hồ đồ rời khỏi Dạ Đô cùng ông ta.
Bọn họ cùng đi tới phương nam.
Mấy tháng sau, trải qua thời gian kiên trì theo đuổi bám riết không tha của ông ta, cuối cùng Trương Nghi Như cũng đăng ký kết hôn với ông ta.
Một năm sau, Trương Nghi Như sinh cho ông ta một đứa con trai.
Ban đầu, cuộc sống của bọn họ cũng không tồi, ông ta cũng không muốn quay lại Dạ Đô.
Ông ta đã cưới được người phụ nữ mà ông ta yêu, và người phụ nữ đó còn sinh cho ông ta một đứa con trai, một nhà ba người bọn họ sống vô cùng hạnh phúc, ông ta tưởng rằng đã quên hết thảy quá khứ, một nhà ba người bọn họ sẽ mãi mãi hạnh phúc bên nhau.
Chỉ tiếc, trời không chiều lòng người.
Mặc dù đã rất nỗ lực làm việc, nhưng để thành công ở một nơi xa lạ thật sự không phải chuyện dễ dàng gì.
Ông ta đã nỗ lực suốt nhiều năm, nhưng cũng chỉ có được một công ty gia đình nhỏ, thuê vài người làm, và khoảng cách đến giấc mơ trở nên xa vời, áo gấm về làng của ông ta còn rất xa, khác nhau như trời với đất.
Ông ta muốn cho Trương Nghi Như và con trai bọn họ có một cuộc sống tốt đẹp, ông ta muốn được nổi bật, muốn Lâu Thịnh phải lau mắt nhìn ông ta, vì thế mà ông ta đã liều mạng bò lên cao.
Ông ta chỉ vì ham thành công trước mắt, nên đã mắc mưu người ta, chẳng những mất hết tiền tiết kiệm mà còn vay nặng lãi một khoản lớn.
Nếu tới ngày hẹn mà ông ta không trả tiền đúng như thỏa thuận, chẳng những sẽ bị chặt gãy tay gãy chân, mà cả Trương Nghi Như và con trai ông ta cũng sẽ gặp xui xẻo.
Ngay khi ông ta đang liều mạng nghĩ cách giống như con thú bị mắc kẹt, trong lúc lơ đãng ông ta lại nghe Trương Nghi Như nhắc: “Không biết giờ Giản Minh Triệt thế nào rồi.”
Những lời này, giống như đã khai sáng ông ta, và ông ta đã nảy ra một ý tưởng.
Ông ta không có tiền, nhưng Lâu Thịnh có tiền, Giản Minh Triệt cũng có tiền.
Mặc dù Giản Minh Triệt mới chỉ có mười sáu tuổi, nhưng theo ông ta biết, Lâu Thịnh từ lâu đã bồi dưỡng Giản Minh Triệt trở thành người thừa kế, thường xuyên dẫn Giản Minh Triệt đến công ty học hỏi, ngày thường cũng ra tay rất hào phóng với Giản Minh Triệt, cho Giản Minh Triệt rất nhiều tiền, để anh ta tự đầu tư thử.
Đương nhiên, cái mà ông ta gọi là “Rất nhiều tiền” chỉ là đối với ông ta, còn đối với Lâu Thịnh mà nói, số tiền đó, cùng lắm cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông.
Nhưng với ông ta mà nói, lại có thể giúp ông ta giải quyết tình huống lửa cháy lông mày.
Vì thế, ông ta đã làm bộ đau lòng cho Trương Nghi Như, nguyện ý đưa bà ta quay lại Dạ Đô thăm Giản Minh Triệt.
Trương Nghi Như cảm thấy kỳ quái, hỏi ông ta: “Không phải anh nói nếu em trở về thăm A Triệt, sẽ khiến trong lòng Lâu Thịnh nảy sinh khúc mắc với A Triệt, không thật lòng yêu thương A Triệt nữa mà?”