Kết Hôn Chớp Nhoáng: Thiên Tài Bảo Bối

Chương 390




Lúc đó cô ấy đang tìm người thứ tư leo núi cùng bố, sau khi đi nhiều nước, có người nói người đó đã xuất hiện ở nước W.

Cô ấy lập tức bay đến nước W.

Ở nước ngoài xa lạ, cô ấy thường tìm thám tử tư để giúp cô ấy tìm kiếm.

Tại nước W, cô tìm thấy Văn phòng Nghiễm Hạ, kết bạn với Đường Dạ Khê và Hứa Liên Kiều.

Mặc dù ban đầu cô ấy và Đường Dạ Khê chỉ là quan hệ hợp tác, nhưng sau khi thân thiết một thời gian, họ đã trở thành bạn tốt của nhau.

Sau khi Đường Dạ Khê đến Dạ Đô, cô đã gặp bố ruột của Tiểu Sơ Tiểu Thứ và định cư ở Dạ Đô. Cô ấy đã nghe Đường Dạ Khê nói về điều đó qua điện thoại.

Lần trở lại Dạ Đô này, cô ấy đã định đợi mọi việc ổn định, mới đi tìm Đường Dạ Khê và Hứa Liên Kiều để tụ họp đông đủ.

Không ngờ lại có duyên phận như vậy, tối nay lại gặp nhau ở đây trước khi cô ấy đến tìm.

"Đúng, đúng ạ," Đường Tiểu Thứ gật đầu lia lịa: "Mẹ thích dì Vi Vi, anh trai và Tiểu Thứ cũng thích. Chúng ta thật là có duyên!"

Lâu Vũ Vi cười khẽ: "Dì Vi Vi cũng thích Tiểu Thứ và Tiểu Sơ."

“Dì ơi, họ có phải là bạn của dì không?” Đường Tiểu Thứ giơ ngón tay nhỏ xíu lên chỉ vào Giản Minh Triệt và Tông Diễn đang đánh nhau với Cố Lạc Hàn và Cố Cận.

Lâu Vũ Vi khẽ liếc nhìn theo tay cậu bé: "Có một người là bạn."

“Vậy thì dì Vi Vi, dì có thể bảo bạn dì đừng đánh nhau được không?” Đường Tiểu Thứ nói: “Một người là chú hai của cháu, người kia là vệ sĩ đã bảo vệ anh trai và cháu. Cháu sẽ bảo và anh vệ sĩ không đánh nữa, dì bảo bạn dì đừng đánh nữa, được không?”

Mặc dù những gì cậu bé nói hơi dài dòng, nhưng Lâu Vũ Vi nghe xong vẫn hiểu.

"Hóa ra là chú của Tiểu Thứ, vậy chúng ta đừng để họ đánh nhau nữa." Cô ấy vỗ nhẹ vào đầu nhỏ của Đường Tiểu Thứ, giương giọng nói với Tông Diễn: "Anh Diễn, đừng đánh nhau nữa."

Đường Tiểu Thứ cũng hét vào về phía Cố Lạc Hàn và Cố Cận: "Chú Hàn, anh Cố Cận, đừng đánh nhau nữa, họ là bạn của dì Vi Vi, mọi người phải làm bạn, đừng đánh nhau!"

Sau khi nghe Lâu Vũ Vi và Đường Tiểu Thứ nói, bốn người đang chiến đấu đều cùng nhau rút chiêu và rút lui.

Đường Tiểu Thứ chạy đến trước mặt Cố Lạc Hàn, nắm lấy tay anh ta, chỉ vào Lâu Vũ Vi: "Chú Hàn, nhìn này, cô ấy là dì Vi Vi của con, dì Vi Vi là bạn tốt của mẹ con. Chúng ta là người một nhà bị hồng thủy kéo tới miếu Long Vương, đừng đánh nhau được không?"

Cố Lạc Hàn: "..."

Người một nhà bị hồng thủy kéo tới miếu Long Vương, dùng người một nhà trong trường hợp này không thích hợp nhỉ?

Tuy nhiên, đó không phải là vấn đề.

Vấn đề là nếu bên kia là bạn của chị dâu, anh ta mà đánh nhau tiếp thì cũng không hay lắm.

“Không đánh cũng được, bảo cô ta xin lỗi đi!” Giản Minh Triệt dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tề Thái Vi: “Cô ta mắng Vi Vi, bảo cô ta xin lỗi Vi Vi!”

"Cô mắng dì Vi Vi của cháu sao?" Đường Tiểu Thứ nghi ngờ nhìn về phía Tề Thái Vi: "Tại sao lại mắng dì Vi Vi? Dì Vi Vi rất tốt, cháu, cả mẹ và anh trai đều thích dì Vi Vi đó!"

Khi Tề Thái Vi nhìn thấy Đường Tiểu Sơ và Đường Tiểu Thứ, cô ta hận không thể bóp chết bọn họ!

Khoảng thời gian gần đây, cô ta đã rất tồi tệ.

Mặc dù cô ta đã kiếm cớ để chuyển đến căn hộ của Cố Lạc Hàn, nhưng Cố Thời Mộ lại cử hai người được gọi là "trợ lý cuộc sống" để theo dõi cô ta.

Hai trợ lý đó như bóng ma, chỉ cần cô ta xuất hiện bên cạnh Cố Lạc Hàn, họ sẽ ngang nhiên đứng bên cạnh.

Côta  mắng họ và bảo họ cút đi, nhưng họ lại mặc kệ cô ta.

Cô ta uất ức khóc lóc và bảo Cố Lạc Hàn đuổi họ đi, nhưng Cố Lạc Hàn nói rằng hai người này là do anh cả đưa tới, đây là ý tốt của anh cả, anh ta không thể làm trái lời anh cả được.

Cô ta suýt chút nữa đã bị tức chết.

Tại sao lại là Cố Lạc Hàn vô dụng thích cô ta, mà không phải là Cố Thời Mộ?

Sẽ tốt biết bao nếu Cố Thời Mộ là người thích cô ta?

Nếu là Cố Thời Mộ thích cô ta, thì Cố Lạc Hàn, Cố Lạc Phủ và Cố Lạc Bạch chắc chắn sẽ cúi đầu và nghe theo lời cô ta.

Chứ không phải như bây giờ, Cố Lạc Hàn là người duy nhất trong số bốn anh em nhà họ Cố sẵn sàng quan tâm đến cô ta. Cố Lạc Phủ thờ ơ với cô ta, Cố Lạc Bạch thì khinh thường cô ta, Cố Thời Mộ thì còn quá đáng hơn, còn không thèm gặp cô ta.

Trong khoảng thời gian này, cô ta gần như phát điên lên.

Trên đời này không có bức tường nào không thấm nước.

Tin tức co ota bị Cố Thời Mộ đuổi ra khỏi nhà không biết đã được lan truyền bởi tên khốn nào, những người bạn cũ và bạn thân của cô ta đã nở nụ cười đầy ẩn ý khi nhìn thấy cô ta, trong mắt họ đầy vẻ chế giễu và trào phúng.

Cô ta không thể chịu đựng được những ánh mắt như vậy, cô ta muốn thay đổi tình hình của mình ngay lập tức.

Bây giờ cô ta không còn là cô họ của nhà họ Cố, ông cụ Cố và Cố Thời Mộ không thèm để ý đến cô ta. Cách duy nhất để cô ta thay đổi hoàn cảnh của mình là kết hôn với Cố Lạc Hàn.

Nhưng hai trợ lý cuộc sống một nam một nữ mà Cố Thời Mộ giao cho Cố Lạc Hàn, cứ nhìn Cố Lạc Hàn chằm chằm, cô ta không có cơ hội ở bên Cố Lạc Hàn, càng không có cơ hội làm cho mối quan hệ giữa cô ta và Cố Lạc Hàn trở nên vững chắc.

Cô ta sắp phát điên rồi.

Hôm nay, cô ta tình cờ nghe được cuộc điện thoại của Cố Lạc Hàn, nói rằng Cố Thời Mộ sẽ giới thiệu Đường Dạ Khê và hai đứa con hoang cho nhóm bạn thân, cô ta ghen tức chết đi được.

Từ nhỏ cô ta đã lớn lên trong nhà họ Cố và là em họ của Cố Thời Mộ, nhưng Cố Thời Mộ không bao giờ đưa cô ta đến bữa tiệc tụ họp bạn thân cả.

Phải biết rằng nhóm bạn thân của Cố Thời Mộ đều là những người thừa kế của những gia đình giàu có hàng đầu Dạ Đô, người nào cũng cao ráo, đẹp trai và giá trị của họ thật sự rất đáng kinh ngạc.

Nếu cô ta có thể đột nhập vào vòng tròn của họ và trở thành công chúa nhỏ mà họ yêu thương và chăm sóc, cô ta sẽ là người phụ nữ đáng được ghen tị nhất Dạ Đô này.

Chỉ cần Cố Thời Mộ sẵn sàng giới thiệu cô ta với nhóm bạn thân, cô ta sẽ nghiễm nhiên trở thành bạn thời thơ ấu của nhóm bạn thân của Cố Thời Mộ.

Nhưng Cố Thời Mộ không bao giờ cho cô ta đi.

Khi còn nhỏ, cô ta đã khóc và cầu xin Cố Thời Mộ đưa cô ta đến gặp những người bạn nhỏ của anh, nhưng Cố Thời Mộ không hề lay chuyển.

Khi lớn lên, cô ta nghĩ ra đủ thứ cách, nhưng Cố Thời Mộ còn thông minh và quỷ quái hơn, cho dù cô ta có nghĩ cách gì, Cố Thời Mộ vẫn luôn bỏ mặc cô ra, khiến cô ta không thể nào xông vào vòng tròn nhóm bạn thân của anh.

Nhưng bây giờ, thế mà Cố Thời Mộ muốn đưa người phụ nữ kia đi gặp nhóm bạn thân ư!

Cô ghen tỵ đến mức muốn giết người.

Dựa vào cái gì chứ?

Cô ta là người đã lớn lên cùng Cố Thời Mộ, tại sao người phụ nữ tên Đường Dạ Khê đó lại cướp đi tất cả những gì thuộc về cô ta?!

Trước đây, cô ta yêu Cố Thời Mộ và muốn kết hôn với Cố Thời Mộ, cô ta không dám đến quá gần Cố Lạc Hàn kẻo người khác hiểu lầm.

Nhưng bây giờ, kể từ khi cô ta quyết định kết hôn với Cố Lạc Hàn, đương nhiên cô ta có thể đi theo con đường của Cố Lạc Hàn và hòa nhập vào vòng tròn những người thừa kế của gia đình giàu có hàng đầu.

Đường Dạ Khê có thể làm quen với nhóm bạn thân của Cố Thời Mộ, cô ta cũng có thể.

Vì vậy, cô ta đã viện cớ là giao đồ ăn cho Cố Lạc Hàn, đi đến bên ngoài câu lạc bộ Lang Gia và gọi cho Cố Lạc Hàn.

Như ý muốn của cô ta, Cố Lạc Hàn mời cô ta lên lầu ngồi, cô ta vui mừng khôn xiết nhưng trên mặt vẫn mang một vẻ kiêu ngạo.

Ai ngờ, vừa bước vào sảnh, một người phụ nữ đột nhiên chạy tới, lao vào vòng tay của Cố Lạc Hàn và ôm lấy Cố Lạc Hàn.

Cô ta nhất thời bùng nổ lửa giận.

Cố Lạc Hàn là của cô ta!

Con tiện nhân không biết xấu hổ muốn dùng phương thức cấp thấp này để thu hút sự chú ý của Cố Lạc Hàn ư, nhưng không có cửa đâu!