Đương nhiên không phải, còn chưa đến lúc!
Mặc Đình cũng biết dự định của cô, cho nên đưa điện thoại ở bên cạnh cho cô. Chỉ là Đường Ninh cũng không hề kiêng kị gì, ở trước mặt Mặc Đình, ấn vào nút nghe điện thoại.
“Đường Ninh, bây giờ em đang ở đâu?”
“Em sợ phóng viên tìm được em cho nên đã trốn đi rồi.” Đường Ninh bình tĩnh đáp.
“Nói vậy là, em không biết chuyện của chị Long?” Hàn Vũ Phàm nhẫn nại dò hỏi.
“Chị Long làm sao vậy? Chỗ em trốn tương đối hẻo lánh, cho nên không có cách nào biết được tin tức bên ngoài, đã xảy ra chuyện gì?” Đường Ninh cố gắng biểu hiện mình rất tò mò.
“Nhờ ơn người đại diện của em, bây giờ Thiên Nghệ có rắc rối lớn rồi. Em về công ty trước đã, anh sắp xếp cho em một buổi họp báo. Đường Ninh, chỉ có em mới có thể giải thích rõ ràng rồi trả lại sự trong sạch cho Thiên Nghệ.”
Cái gì mà buổi họp báo, lại muốn kéo cô ra ngoài gánh tội thay chứ gì?
Cho rằng cô vẫn ngu như vậy sao?
Đường Ninh trào phúng rồi cúp điện thoại, nhưng…… Mặc Đình lại bỗng nhiên lên tiếng: “Trên điện thoại của em, tôi đã lưu số rồi, nói cho tôi hành tung bất cứ lúc nào, bất cứ lúc nào cũng đều phải nói cho tôi biết em muốn làm gì.”
“Cảm ơn anh, Mặc Đình……”
“Em gọi sai rồi……” Mặc Đình buông hai chân đang vắt chéo, kéo cô về phía bên cạnh mình: “Gọi cách khác…… nếu không tôi không cho em đi.”
Mặt Đường Ninh đỏ lên, nhưng vẫn có chút không tự nhiên mà hạ giọng gọi một tiếng: “Ông…..xã.” Nhưng lại làm cho Mặc Đình lộ ra một nụ cười hiếm thấy.
“Tôi đưa em đến Thiên Nghệ, còn nữa, nhớ rõ lời hứa của em với tôi…… Không được cùng với bất cứ một người đàn ông nào, có tiếp xúc thân thể.”
Đường Ninh biết Mặc Đình đang chỉ cái gì, mỉm cười với anh một cái để trấn an, vẻ mặt khát khao được đến tín nhiệm đó làm trong lòng Mặc Đình rung động, giữa hai người, không cần nói cũng biết.
……
Đi đường 40 phút, Mặc Đình đã đưa Đường Ninh đến gần công ty giải trí Thiên Nghệ, dù sao cũng là vua của ********, cho nên đối với sự đen tối trong giới đều rõ như lòng bàn tay. Anh vẫn rất muốn biết, rốt cuộc Đường Ninh làm thế nào để biến bất lợi thành bước ngoặt, tạo thế lực để tự mình trở về đỉnh cao của giới người mẫu.
Đường Ninh cũng hiểu rất rõ, đây là một trò chơi mà địch ở ngoài sáng, cô ở trong tối. Nếu cô lại tạo sự thay đổi mà vẫn không thể xoay chuyển trời đất, vậy thì đời này của cô đều chỉ có thể sống trong sự thất bại.
Sau khi xuống từ xe riêng của Mặc Đình, Đường Ninh vào công ty từ đường đi bí mật. Mà nhân viên của Thiên Nghệ nhìn thấy cô thì tràn ngập các loại khinh bỉ và coi thường, còn có sự mỉa mai, giống như đã cho rằng chị Long làm lộ chuyện là kế hoạch do một tay cô tạo ra.
Đường Ninh lựa chọn vờ như không thấy, trực tiếp đẩy cửa tiến vào văn phòng Hàn Vũ Phàm, nhìn dáng người cao lớn của Hàn Vũ Phàm từ phía sau lưng.
“Em trở lại rồi……” Hàn Vũ Phàm xoay người lại, cố gắng nhẫn nhịn.
“Rốt cuộc làm sao vậy?”
“Đường Ninh, em thật sự không biết chuyện của chị Long sao?” Hàn Vũ Phàm ném tờ báo tới trước mặt cô, vô cùng tức giận hỏi: “Nếu không có em bày mưu tính kế, một người đại diện nhỏ bé như chị Long, làm sao cô ấy lại dám?”
“Vũ Phàm, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi, vì sao em phải làm ra loại chuyện như vậy? Vậy không phải là đích thân đẩy anh ra ngoài sao?” Mặt Đường Ninh mang theo sự tủi thân, giọng nói cũng có chút nghẹn ngào.
“Vậy trang sức triển lãm của HF, vì sao em lại muốn để ngôi sao vương miện ở trên mắt cá chân? Em biết rõ, em và Vũ Nhu dễ dàng bại lộ nhất chính là đôi chân đó……”
Đường Ninh theo dõi từng câu chất vấn của Hàn Vũ Phàm, nghĩ đến ngày xưa Hàn Vũ Phàm cũng từng vô số lần bảo vệ Mặc Vũ Nhu như vậy. Lúc trước cô cho rằng Hàn Vũ Phàm chỉ là muốn bảo vệ sự nghiệp vừa mới khởi sắc của mình, cho nên cô nguyện chịu đựng uất ức, tùy ý Hàn Vũ Phàm bảo vệ người khác. Nhưng bây giờ nghĩ lại, thứ anh muốn bảo vệ chỉ là một mình Mặc Vũ Nhu mà thôi.
“Lúc ấy em không đeo ngôi sao vương miện lên được, trừ việc chọn đeo ở mắt cá chân ra thì không còn cách khác, trợ lý của Mặc Vũ Nhu cũng có ở đó, anh có thể hỏi anh ta.”
“Anh đã sớm hỏi qua trợ lý của Vũ Nhu, anh ta nói tất cả đều là em tự làm chủ……” Hàn Vũ Phàm từng bước ép sát.
“Vũ Phàm, em là vị hôn thê của anh, nhưng anh lại tình nguyện tin tưởng một người ngoài có đúng không?” Đường Ninh ra vẻ thất vọng, tiến thêm một bước quan sát vẻ mặt Hàn Vũ Phàm: “Ngày hôm qua…… vốn dĩ nên là ngày chúng ta đăng ký kết hôn.”
“Cho dù nói như thế nào thì bây giờ đã tạo thành hậu quả xấu, HF đã tố cáo với toà án là chúng ta vi phạm hợp đồng. Hơn nữa, nhờ ơn người đại diện của em, bây giờ người bên ngoài công khai lên án Thiên Nghệ càng lúc càng lớn. Cái hậu quả này, em tới gánh vác đi.” Hàn Vũ Phàm từ trên cao nhìn xuống Đường Ninh, mang vẻ mặt như thượng đế thống trị.
“Em sắp là vợ của anh rồi, anh không hy vọng vợ của mình là một người tạo tổn hại cho sự nghiệp của mình. Cho nên…… Đường Ninh, vì giữ được danh dự của Thiên Nghệ, em cũng có nghĩa vụ này, đứng ra giải thích rõ ràng với bên ngoài, đây chỉ là người đại diện của em muốn lăng xê, không liên quan gì đến Thiên Nghệ ……”
“Nói chị Long lăng xê thì khác gì với việc thừa nhận là em tự lăng xê? Có lần nào mà không phải anh gọi điện thoại cho em vì muốn em tùy tiện lên sân khấu đi trình diễn thay Mặc Vũ Nhu không?” Đường Ninh khóc ra tiếng: “Vũ Phàm, chẳng lẽ chỉ vì em muốn gả cho anh nên em phải hy sinh sao?”
“Anh không cần biết, bị nhận ra chính là trách nhiệm của em.” Lời này vừa nói ra, có lẽ Hàn Vũ Phàm cũng cảm thấy giọng điệu của mình hơi quá nặng, cho nên vội vàng dịu xuống. Muốn duỗi tay ôm Đường Ninh một cái thì lại bị Đường Ninh nói chuyện không đâu mà đẩy ra: “Đường Ninh, anh cũng là do sốt ruột, hơn nữa…… chỉ có lần này nữa thôi, chờ sau khi chúng ta kết hôn, anh sẽ đối tốt với em gấp bội……”
Quả nhiên, nước mắt Đường Ninh dần dần ngừng lại, gật đầu: “Em thỏa hiệp không có nghĩa là em thừa nhận mình lăng xê, chỉ là em muốn giữ gìn sự nghiệp của anh. Nhưng mà, không có lần sau đâu!”
“Được…… Anh biết rồi, không có lần sau!”
Thật ra ý ngoài lời nói của Hàn Vũ Phàm là, lần sau không phải là em vẫn mắc mưu như cũ sao. Đặc biệt là sau khi kết hôn, dựa theo tính cách của Đường Ninh thì cũng chỉ có thể hoàn toàn bị anh ta sắp đặt.
“Buổi họp báo là 3 rưỡi chiều, lát nữa chúng ta mở họp báo, sửa sang lại một chút bài viết mà em định nói đi.”
“Được!”
Đường Ninh hoàn toàn ngừng khóc thút thít, cố gắng để ánh mắt của mình nhìn người đàn ông này không khác gì lúc trước. Nhưng mà chờ đến sau khi rời khỏi văn phòng của Hàn Vũ Phàm, đáy mắt Đường Ninh trong chốc lát đều là sự lạnh nhạt.
Cô không thể quên con người cặn bã đấy ngay lập tức, nhưng cô tuyệt đối sẽ trung thành với lựa chọn của mình.
Sau này họa mà Hàn Vũ Phàm ném tới, cô sẽ không gánh lấy nữa.
Nghĩ đến đây, cô quay lại phòng nghỉ của mình, sau đó gọi một cuộc điện thoại cho người đại diện: “Chị Long, Hàn Vũ Phàm định đẩy em ra ngoài làm lá chắn.”
“Ha ha, Đường Ninh, em chỉ cần nói cho chị, nên làm như thế nào?” Người đại diện ở đầu bên kia của điện thoại, bây giờ cả người đầy ý chí chiến đấu.
“Ba giờ chiều em sẽ công khai xin lỗi, thừa nhận muốn lăng xê. Sau đó…… chị nặc danh phát ảnh Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu thân mật ở bệnh viện ……”
“Ha ha, được, hơn nữa, chị còn nghĩ ra một cái tiêu đề vô cùng phù hợp “Tình huống đặc sắc! Chủ tịch Thiên Nghệ chân đạp mấy thuyền, kiểm kê chỉ số cặn bã.”
Đường Ninh cũng bị người đại diện chọc cười, nhưng vẫn không quên xin lỗi: “Thật sự xin lỗi, chị Long, liên lụy đến chị rồi.”
“Đường Ninh, chỉ cần em quyết định bắt đầu lại một lần nữa, chị nhất định phải giúp em trở về vị trí người mẫu nổi tiếng nhất, thậm chí là…… siêu mẫu quốc tế!”