Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 550




Chương 550:

 

Mặc Đình đã từng nói rằng, anh ấy rất muốn nhìn thấy dáng vẻ cốt nhục phân ly của Đường Huyên và đứa con của bản thân cô ta.

 

Nhưng lúc này, cô vậy mà cũng muốn biết biểu cảm của Đường Huyên đến lúc đó là gì.

 

“Gần đây chị không cần gọi điện thoại thì cũng có thể biết được tin tức của em nữa đấy, xin em đấy, em đây chính là tiết tấu nhịp nhàng để nổi danh khắp Tam giới à…”

 

Chị Long khó khăn lắm mới đến Khải Duyệt Đề Cảnh để thăm Đường Ninh một lần, cũng đúng như những gì chị ấy nói, hiện giờ nêu muôn biêt tin tức của Đường Ninh, quả thật dễ như trở bàn tay.

 

Đường Ninh mỉm cười, nhưng không nói lời nào.

 

“Em thật sự dự định tiếp nhận Đường Thị, không đóng phim nữa sao?”

 

“Đương nhiên không phải rồi…” Đường Ninh đưa mắt nhìn chị Long với nhiều thâm ý.

 

Chị Long sững sờ chốc lát, sau đó thì cười ra tiếng: “Nghe nói em đá Đường Huyên ra khỏi Đường Thị rồi à…”

 

*Ừm, đây chính là mục đích mà em vào Đường Thị.”

 

“Bụng dạ đen tối, bụng dạ đen tối mà, sắp là người làm mẹ rồi, không thể thùy mị một chút được sao?”

 

Nói đến việc làm mẹ, Đường Ninh trong vô thức nhìn về phía bụng của chị Long, trong lòng rõ ràng biết rằng chị Long mỗi lần nhìn thấy cô, trong lòng đều sẽ lặng lẽ mà cảm thấy khó chịu.

 

“Chị không sao, em đừng lo lắng.” Chị Long nhìn thấu được suy nghĩ thầm kín của Đường Ninh, nhún vai tỏ vẻ không có gì quan trọng cả: “Chỉ cần Lục Triệt đúng về phía chị, thì chị đã có thêm sức mạnh rồi.”

 

“Hai người vẫn còn trẻ mà.”

 

“Đường Ninh, em không hiểu đâu.” Chị Long đột nhiên thở dài một hơi: “Không phải là vì cha mẹ của Lục Triệt đối xử không tốt với chị, mà chính là vì họ đối xử với chị quá tốt, có nhiều đôi mắt nhìn em như thế, em mới cảm thầy có áp lực.”

 

“Lục Triệt đã từng đi làm kiểm tra sức chưa chưa?” Đường Ninh đột nhiên hỏi chị Long.

 

“Từng đi rồi, bác sĩ nói, anh ấy cũng không có vấn đề gì.”

 

“Vậy thì là duyên phận chưa đến…”

 

“Chắc có lẽ là vậy rồi đấy.” Chị Long gật đầu, và cũng nhắc nhở bản thân, đừng để cho Lục Triệt nhìn thấy dáng vẻ mặt ủ mày chau này: “Vì vậy, buổi công bố ra mắt sản phẩm mới của Đường Thị, em cũng sẽ tham dự hả?”

 

Đường Ninh lắc đầu: “Không có sự cần thiết đó.”

 

“Em sẽ để cho Đường Huyên một mình độc chiếm sự phong tao đó sao?”

 

Thực tế, buổi công bố ra mắt sản phẩm lần này, lại không phải là Đường Ninh muốn gây ra vấn đề gì, mà là…người khác.

 

Đường Ninh trầm mặc không nói lời nào, còn Chị Long cũng hiểu rõ mà khép miệng lại.

 

Buổi công bố ra mắt sản phẩm mới của Đường Thị, rất nhanh nữa thôi sẽ được tổ chức một cách long trọng ở Thịnh Kinh, mà lần này còn nhận được sự quan tâm một cách cao độ, chỉ vì Đường gia đã đưa ra hai nhân vật thu hút được sự chú ý của mọi người, ngoài Đường Ninh ra, còn có một lượng lớn người hâm mộ của Lạc Tỉnh Đường Tĩnh Tuyên.

 

Buổi công bố nước hoa của gia đình mình, cậu ấy đương nhiên sẽ không hiện thân bủn xỉn được.

 

Từ sau khi xảy ra chuyện của Hạ Cảnh Nghi lần trước, cậu ấy vẫn luôn dùi đầu vào bận rộn trong công việc, chỉ là cậu ấy vẫn cứ chậm rãi quan tâm đến một người kể cả khi không có kẽ hở để dành cho thời gian ngủ…

 

Người đại diện của cậu ấy, Tống Nghiên Thư…

 

Tống Nghiên Thư yêu đơn phương cậu ấy, đây là chuyện mà cả thế giới đều biết, bởi vì Tống Nghiên Thư từng lên giọng tuyên bố như vậy, nhưng, trong cuộc sống Tống Nghiên Thư lại là một người đại diện giỏi giang xác đáng, chu toàn chăm sóc cậu ấy, thế nhưng…

 

Lại chỉ giới hạn ở phạm vi bạn bè thôi.

 

“Lễ phục của buổi công bố ra mắt sản phẩm của Đường Thị, tôi đã giúp anh chuẩn bị xong hết rồi, đã treo trên tủ áo, còn giày anh có thể mang giày mà anh thích.”

 

Đường Tĩnh Tuyên tĩnh lặng nhìn Tống Nghiên Thư ngây người ra một lúc, phải một lúc sau mới định thần lại: “Chị ba có tham dự không?”

 

“Chị Ninh đương nhiên có rất nhiều suy xét, tham dự hay không tham dự tôi cũng không biết.” Tống Nghiên Thư thấp giọng trả lời.

 

“Nghiên Thư, sau này cô có kết hôn sinh con không?”

 

Đường Tĩnh Tuyên đột nhiên hỏi Tống Nghiên Thư.

 

*Đương nhiên có rồi.” Tống Nghiên Thư trả lời một cách tự nhiên.

 

Đường Tĩnh Tuyên bỗng sựng lại, cười gượng gạo: “Tôi chỉ cảm thấy thiếu cô, thì cực kỳ không quen.”