Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 340




Từ việc đưa và đón của fans ở sân bay, mọi người đều có thể thấy khoảng cách giữa Đường Ninh và Lăng Tử Ý. Một số tin tức có thể là bịa đặt, nhưng thật sự ra sân rồi, cái gì gọi là tài năng và thực lực. Những người có con mắt tinh tường có thể trực tiếp phân biệt được.

Trước khi lên máy bay, chị Long ở phòng chờ VIP máy bay thấy hai người Lan Hè, vui vẻ đi tới trước mặt Đường Ninh, cúi đầu nói: “Có muốn đi qua chào hỏi không? Cô người mẫu mới đó đi theo Lan Hè. Có thể thấy, Lan Hề thực sự rất coi trọng.”

“Không cần thiết đâu.” Đường Ninh trực tiếp trả lời, chị Long đã quên mất chuyện mình bị ép quỳ, nhưng Đường Ninh lại ghi nhớ cả đời.

Thật ra chị Long cũng không quên, chỉ là cô không muốn làm gánh nặng cho Đường Ninh, nên giả vờ thoải mái.

Chị Long gật đầu, sau đó áp vào tai Đường Ninh nói: “Boss thật Sự càng ngày càng đen tối…”

“Chị ngày đầu tiên quen anh ấy à?”

Trên thực tế, Lăng Tử Ý muốn lợi dụng Đường Ninh để tăng thêm sự nổi tiếng của mình, mà Đường Ninh đương nhiên có thể lợi dụng ngược để chứng minh địa vị của mình. Đúng lúc quay phim diễn ra im ắng, chẳng lẽ mới vắng mặt vài ngày, liền không còn vị trí của Đường Ninh trong giới người mẫu?

Nếu là ở một công ty quản lý khác, có lẽ… chuyện đó sẽ xảy ra, nhưng cũng không nhìn người chống lưng cho Đường Ninh là ai…

Lan Hề tự nhiên cũng nhìn thấy Đường Ninh và chị Long, càng quan trọng hơn là bên cạnh Đường Ninh còn có đế vương khiến cô ta không dám nhìn thẳng.

“Em vừa mới cướp được vài tài nguyên từ Đường Ninh. Hải Thụy có cái gì mà không dám thừa nhận?” Lăng Tử Ý tức giận nói: “Đừng nói gì cả. Nếu Đường Ninh xuất hiện trong Tuần lễ thời trang sẽ không có chuyện của chị, nhưng sự thật là Đường Ninh đã từ bỏ Tuần lễ thời trang. “

“Với thân phận hiện tại của em, vẫn không thể so sánh với Đường Ninh được, nhẫn nhịn một chút.” Lan Hề khuyên giải nói: “Cô ấy lúc đầu dựa vào sự nhẫn nại của mình một đường đi đến ngày hôm nay.

“Nhưng…”

“Đừng nói nữa, đám cưới lần này của Phong ca sẽ có sự tham gia của mọi tầng lớp. Em hãy nắm chắc cơ hội này, rất nhanh sẽ đuổi kịp Đường Ninh.” Mặc dù Lan Hề không hiểu tại sao Đường Ninh lại từ bỏ Tuần lễ thời trang.

Tuy nhiên, cô ta trước giờ không tin những lời đồn đại từ bên ngoài. Đường Ninh biết rất rõ, người khác không biết, nhưng cô ta vô cùng hiểu.

E rằng Mặc Đình vẫn đang chưa tung ra đại chiêu, cho nên cô ta vẫn không nên tùy tiện trêu chọc, tránh lại bị mất mặt tổn thương.

Dù sao, chuyện của La Hạo mới trôi qua không lâu.

Hoắc Thanh Thanh và Phương Dục đến sớm hơn Đường Ninh, sau khi gặp mọi người ở dưới sảnh khách sạn, Hoắc Thanh Thanh không nhịn được ôm Đường Ninh, kéo cô vào phòng ngủ nói chuyện giữa đám phụ nữ.

“Lăng Tử Ý nổi danh trong Tuần lễ thời trang hôm nay cũng có mặt. Tối nay cậu đỉnh đối phó như nào? Truyền thông nhát định sẽ đuổi theo các cậu không buông …”

“Tớ có thể làm gì đây? Sự thật là tớ không đi.” Đường Ninh cười, vẻ mặt luôn bình tĩnh và ôn nhu.

“Tuy nhiên, tớ vừa mới xem tin tức giải trí. Cậu và Mặc Tổng lên sân khấu, tạo ra chắn động không nhỏ. Hình như tớ cũng hiểu được một chút Mặc Tổng rốt cuộc muốn làm gì rồi.”

“Hơn nữa, cho dù bộ phim bị vùi dập, cậu vẫn có tớ!”

Nghe được những lời này, Đường Ninh ngược lại để ý, trợn mắt nhìn cô ấy: “Cậu mới bị vùi dập…”

“Nhưng cậu xuất thân là người mẫu. Cậu xem tớ, nếu để cho tớ diễn, tớ chỉ có thể diễn thi thể, hơn nữa còn là loại chết nằm sấp.” Hoắc Thanh Thanh nghiêm túc chất vấn Đường Ninh: “Nếu đổi lại là cậu…”

Đừng trách Hoắc Thanh Thanh không tin khả năng diễn xuất của Đường Ninh, nếu người khác không tận mắt xem, có lẽ ít người tin rằng Đường Ninh lại có tài như vậy.

Đường Ninh cũng không mở miệng tranh luận, chỉ mỉm cười, dù sao đến thời điểm cuối cùng sẽ chứng minh rốt cuộc ai đúng.

Vì vẫn còn một khoảng thời gian trước tiệc cưới, những người đàn ông đang thảo luận công việc trong phòng sách, trong khi một số phụ nữ xem phim trong phòng khách giết thời gian.

Có lẽ nghĩ đến cái gì đó mà chị Long đột nhiên từ trên sô pha nhảy dựng lên, lấy điện thoại di động ra đưa cho Hoắc Thanh Thanh xem như bảo bối: “Có muốn xem Đường Ninh thử vai không? Tuyệt đối đặc sắc!”

“Thử vai?” Hoắc Thanh Thanh đặt rượu vang trong tay xuống, cầm lấy đoạn video từ tay chị Long.

“À, lúc đó không phải Đường Ninh nhảy sang đoàn làm phim sao? Không ai trong đoàn thích cô ấy, đặc biệt là ảnh đế Lâm Thanh, vì vậy Đường Ninh rất khí phách nói với đạo diễn là cô ấy muốn thử vai và để người của đoàn phim bình chọn. Nếu có người cảm thấy kỹ năng diễn xuất của cô ấy không tốt, có thể trực tiếp để cô ấy đi!”

Mặt Hoắc Thanh Thanh lộ vẻ kinh ngạc, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, bởi vì cứ như chuyện Đường Ninh vả mặt, nhưng là… đóng phim?

Hoắc Thanh Thanh mở video trong điện thoại di động của chị Long với sự tò mò, sau đó cô ấy nhìn thấy một đoạn tình tiết về kịch bản buổi thử vai của Đường Ninh khi nữ diễn viên biết mình đang mang thai.

Đường Ninh không tham gia cùng hai người, chỉ là nhìn mưa bên ngoài, nghĩ không phải thời tiết tốt để tham gia hôn lễ.

Hoắc Thanh Thanh không biết mình đã xem những phút ngắn ngủi của video này như thế nào, sau khi đặt điện thoại xuống, trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ: “Nếu tớ là Mặc Tổng, tớ cũng sẽ để cậu đi diễn phim. Ai còn quan tâm đến bục chữ T nữa?”

“Tớ luôn nghĩ rằng những bước catwalk của cậu là tài năng thiên phú hơn người, nhưng … sau khi xem cậu diễn, tớ mới biết catwalk hoàn toàn có thể được cậu coi là nghề tay trái.”

“Không phản đối nữa?” Đường Ninh liếc nhìn Hoắc Thanh Thanh đang kích động hỏi.

“Bước trên sàn chữ T nhiều năm như vậy, trong lòng cậu cũng đã biết nghề của chúng ta là ăn cơm tuổi trẻ. Bây giờ ngày càng có nhiều người mẫu xuất sắc, cạnh tranh ngày càng gay gắt. Khi chúng ta đều đã ba mươi tuổi, cậu thấy đấy trong cái ngành này ai còn nhớ tới cậu. “Hoắc Thanh Thanh một tay ôm đầu, vừa uống rượu vừa cảm thán.

“Nhưng diễn viên thì khác …”

“Diễn viên có tác phẩm.”

“Diễn viên để lại một thứ gì đó cho thế giới này …”

“Hơn nữa, nhìn gia thế của Mặc Tổng, anh áy là muốn đào tạo cậu thành ảnh hậu. Đến lúc đó, địa vị của chúng ta sẽ chênh lệch xa.”

“Vậy cứ để người bên ngoài bàn tán, bỏ Tuần lễ thời trang thì đã sao?”

“Thì đóng phim!”

“Đợi đến khi bộ phim ra mắt, cậu chắc chắn có thể khiến mọi người bị sốc, giống như tớ bị cậu làm lay động vậy!” Đây là lời nói thật của Hoắc Thanh Thanh, bởi vì cô thực sự bị Đường Ninh làm cho kinh ngạc.

Vốn tưởng rằng trình độ của Đường Ninh và cô là tương đương…

Không ngờ giữa người với người quả thật có sự khác biệt.

“Chuyện đó không nằm trong tầm kiểm soát của tớ.” Đường Ninh không tiếp tục chủ đề này mà chuyển đề tài, chuyển sang đám cưới của Dụ Phong. “Gần đây hình như người kết hôn hơi nhiều nhỉ…”

“Hâm mộ rồi à?” Hoắc Thanh Thanh cười hỏi: “Cậu và Mặc Tổng kết hôn đã lâu, có cần phải ghen tị với người khác không?

“Tớ và Đình dự định hoàn thành bộ phim xong, sẽ tuyên bố tin tức kết hôn.” Đường Ninh đột nhiên nghiêm túc nói với hai người họ.

“Nói mới nhớ, hai người lúc đầu rốt cuộc đã kết hôn như thế nào vậy? Chưa từng nghe cậu nói về chuyện này …” Hoắc Thanh Thanh rất tò mò về điều này.

Trên thực tế, ngay cả bản thân Đường Ninh, nghĩ đến ngày hôn lễ hôm đó vẫn cảm thấy có chút không chân thực, nên cô chậm rãi cong môi: “Ngày kết hôn hôm đó, chúng tớ chỉ mới gặp nhau lần thứ hai. Trước đây có gặp qua, cũng là vì một bữa tiệc khiêu vũ thôi.”

“..

“Hôm đó, tớ trực tiếp ngăn anh ấy lại và hỏi anh có thể kết hôn hay không.”

“Sau đó anh ấy đồng ý, nửa tiếng sau, chúng tớ đã nhận được giấy chứng nhận rồi.”