Cuối cùng, khi các staff bước ra khỏi phòng họp, tất cả đều bơ phò. Nhưng lúc này lại nhìn thấy Châu Thanh đi ra từ phòng của Riouf đài, hẳn là đề giao tài liệu.
Mọi người đều ngay lập tức lấy lại tinh thân, phân khích chạy tới gọi: “Anh Châu…”
“Họp à?” Châu Thanh như thể không có chuyện gì, nhìn mọi người cười: “Làm cho tôt…”
“Bây giờ anh phải về nhà sao?” Nhìn thây anh ôm thùng tài liệu, có người vô thức hỏi. Dĩ nhiên, Hạ Hàm Mạt cũng đứng ở đó.
“Ừ, bàn giao xong rồi, từ hôm nay tôi không còn là người của đài nữa rôi, mọi người đều phải nghe lời đó.”
Châu Thanh ân cân dặn dò mọi người: “Đặc biệt là Hàm Mạt, mọi người nhất định phải chăm sóc tốt cô ây, cô ấy vẫn còn phải học hỏi rất nhiều.”
“Cáp dưới của tôi, tôi đương nhiên biệt chăm sóc, không cân người khác hao tâm tốn trí.” Con trai trưởng đài là người cuôồi cùng ra khỏi phòng họp, tràn đây thù địch nói với Châu Thanh.
“Vậy thì tốt rồi, nghe nói “Đại mạo hiểm’ sắp thay đồi phong cách dẫn, tôi chúc anh may mãn.
Nói xong, Châu Thanh liền rời đi, nhưng tât cả mọi người đều lưu luyến.
Sự nỗi tiếng của ‘Đại mạo hiểm là do một tay anh tạo nên, nhưng bây giờ trưởng đài lại qua câu rút ván, thật sự là quá bội bạc rôi.
Dùng người chỉ dựa vào quan hệ thì đã đành, đăng này lại còn nhục mạ Châu Thanh như vậy.
Tất cả mọi người đều cảm thấy bắt bình thay Châu Thanh.
“Anh Châu…”
“Không sao cả.” Châu Thanh cười nói: “Chẳng lẽ tôi rời đài truyền hình rồi sẽ không có chốn dung thân sao?”
“Anh có nơi để đi, nhưng một chương trình do chính tay mình tạo dựng nên, nhưng đến lúc nỗi tiếng nhật lại nhường cho người khác, nhất định là rât khó chịu nhỉ?” Con trai trưởng đài tiếp tục công kích Châu Thanh.
Hạ Hàm Mạt cố nhịn không lườm anh la Thật là.
Sao những người có tí mác nước ngoài đều tự phụ như X2XD “Hết cách rồi, ai bảo anh không có một người cha làm trưởng đài chứ?”
Nghe xong câu này, Hạ Hàm Mạt không thể nhịn được nữa, tát thẳng cho anh ta một cái: “Thật sự tôi chưa từng thấy ai cướp đồ của người khác mà vẫn ra vẻ ngạo. nghễ như vậy, anh thật sự rất rác rưởi anh có biết không? Anh đừng có nhắc đến cha anh nữa, bởi vì tôi phát hiện ra răng anh không hề có liên sỉ, anh tém tém lại đi, cấp dưới chẳng có một ai phục anh, vẫn thật sự tưởng rằng mình là đệ nhất thiên hạ sao?”
“Hạ Hàm Mạt, cô dám đánh tôi?” Anh ta hét lên với Hạ Hàm Mạt.
“Tôi đánh anh là đề thức tỉnh anh, sau khi anh thay đổi chương trình, nhất định sẽ tụt dốc, không tỉn chúng ta chờ xem.”
“Hạ Hàm Mạt, cô bị sa thải!”
“Tôi cầu còn không được đây, mọi người đều nghe rõ rôi chứ, là cậu ấm anh nói đuôi việc tôi, vì vậy phiền anh trả tiền thù lao của số trước cho tôi.”
Nói xong, tâm trạng của Hạ Hàm Mạt đã tốt hơn rất nhiều, cả người đều sảng khoái: “Anh Châu, tôi cũng bị đuôi việc rôi, anh cho tôi theo với.”
Xem ra, Đường Ninh thực sự hiểu rõ nghệ sĩ của mình, biết cô nhất định sẽ gây rắc rồi, biết cô sẽ không thể tiếp tục ở ‘Đại mạo hiểm nữa.
Vì vậy, Châu Thanh cong môi nói: “Đi thôi.”
Trước khi đi, Hạ Hàm Mạt còn lườm con trai trưởng đài một cái, rời khỏi đài truyền hình trong sự tán thưởng của mọi người, ngâng cao đâu mà đi, không hề ý thức tới rắc rồi của mình.
“Cô cứ vậy mà rời đi, nhỡ đâu bị truy cứu trách nhiệm thì sao?”“
“Tôi cảm thây, là một nghệ sĩ có những thứ còn quan trọng hơn cả danh lợi.” Hạ Hàm Mạt trả lời Châu Thanh: “Đường Ninh vẫn luôn làm vậy, đạo đức và chính nghĩa luôn chiên thắng mọi thứ.”
“Nhưng cô có từng nghĩ đến sau này sẽ ra sao chưa? Cô mới bắt đâu sự nghiệp thôi…”