Thần Tự tìm đúng vị trí của đầu ngực qua lớp vải, anh há miệng cắn mạnh khiến Giản Hi đau đớn kêu lên, nước mắt chảy ra từ khóe mắt.
“Đau quá…”
Mũi Giản Hi đỏ lên, ấm ức phàn nàn, đôi chân nhỏ đạp vào chân anh như một bé mèo xòe móng vuốt cào vào lưng Thần Tự để lại vài vết đỏ.
Kéo áo ngực xuống dưới ngực để đôi thỏ ngọc hoàn toàn lộ ra trước mắt anh, núm vú bị cắn đỏ ửng, anh cúi đầu khẽ hôn lên đó.
Thần Tự lấy bao cao su từ ngăn kéo ra đeo vào rồi nhấc hai chân của Giản Hi lên tiếp tục thúc vào.
Anh thấy vướng liền cởi áo, giờ cả hai đều gần như trần truồng, chỉ còn mỗi Giản Hi vẫn mặc áo ngực, cảnh tượng dưới họ vô cùng gợi tình.
Chỉ vài nhịp mà Giản Hi đã bị làm cho choáng váng, toàn thân mất hết sức lực, Thần Tự nói gì cô cũng nghe theo.
“Gọi anh là chồng.”
“Ưm… chồng ơi…”
“Thích không?”
“Thích lắm, a!”
“Ai đang chơi em hả?”
“…Anh Thần…chồng…”
Những câu đơn giản từ miệng Giản Hi càng làm Thần Tự phấn khích, mắt đỏ lên, ra sức di chuyển thân dưới, dùng sức va chạm mạnh không để ý đến lời cầu xin của cô.
Cô cảm thấy mình sắp bị làm cho chết trên giường.
Giữa cơn mê man, Giản Hi cảm thấy trời đất quay cuồng, rồi cô bị bế lên, đặt ngồi lên một bề mặt lạnh giá.
Cô mơ màng mở mắt mới nhận ra mình đã xa giường, đang ngồi trên bệ cửa sổ, lưng dựa vào kính.
Đèn trong phòng đã được Thần Tự tắt, bên ngoài khu dân cư cũng mờ tối, anh kéo rèm đặt Giản Hi ngồi trên bệ cửa sổ, không sợ người bên ngoài có thể nhìn thấy.
Lưng cô lạnh buốt vì cửa sổ kính lạnh lẽo phía sau, trước mặt là cơ thể nóng hổi của Thần Tự.
Sự tương phản giữa lạnh và nóng làm Giản Hi khổ sở nhưng lại cảm thấy thích thú.
Dựa lưng vào cửa sổ, chân quặp lên vai Thần Tự, tay chống lên bệ cửa sổ để không ngã, cảm giác sung sướng dồn dập làm cô không thể kìm nén tiếng rên nhưng lại lo sợ hàng xóm nghe thấy.
Chiều cao của bệ cửa sổ vừa vặn với hông của Thần Tự thuận tiện cho anh tiếp tục hành động, tay giữ bệ cửa, phía dưới không hề nương tay cọ xát vào điểm nhạy cảm bên trong.
“Hah…đừng mà…anh Thần…”
Cảm giác khó tả như sóng vỗ, Giản Hi nói năng lộn xộn, lắc đầu không kiểm soát, nước miếng chảy từ miệng hòa lẫn với mồ hôi trên cổ.
Nước dâm từ trong cô chảy ra không ngừng rồi đọng lại trên bệ cửa sổ, phản chiếu ánh sáng mờ nhạt từ bên ngoài.
“Ah ah ah! Đừng! Không! Hah…”
“Dừng…”
Đầu khấc cọ xát vào một điểm mềm bên trong khiến Giản Hi đẩy anh ra, hoảng loạn hét lên.
Thần Tự cảm nhận được sự khác biệt từ Giản Hi, mỗi lần chạm vào điểm đó âm đ*o của cô lại co rút mạnh siết chặt lấy gậy th*t làm anh tê dại, run rẩy phấn khích, khiến anh càng tập trung đâm vào đó.
Cô đặt tay lên ngực anh, nước mắt chảy ròng ròng, chân đạp loạn xạ, ý thức cố đẩy anh ra nhưng cơ thể lại không chịu nổi muốn gần anh hơn.
Bàn tay lớn của anh nắm lấy mắt cá chân trắng nõn của cô, anh nâng lên cao, tiếp tục đẩy mạnh.
Bất ngờ, chân Giản Hi căng cứng vẽ nên một đường cong hoàn hảo, toàn thân căng thẳng, sau đó cô bắt đầu run rẩy, dòng nước từ bên trong bắn lên đầu khấc, bắp chân chân cô cũng run lên.
Cả hai chìm trong cảm giác thăng hoa vô tận như đang ngậm một viên kẹo ngọt, vị ngọt lan tỏa từ đầu lưỡi đến não.