༺ Đánh Giá Săn Bắn (3) ༻
Bầu trời chìm trong sắc hoàng hôn khi màn đêm buông xuống Đảo Elt. Tôi phải đến được trung tâm hòn đảo trước khi bóng tối buông xuống.
Khi bóng tối đã ló dạng, nó sẽ tạo ra môi trường thuận lợi cho ảo ảnh ma vật và sử ma được triệu hồi, đồng thời làm tăng nguy cơ bị ảnh hưởng bởi bào tử nấm, khiến bạn khó nhận biết xung quanh.
「Thấu Thị (Hệ Trung Lập, ★7)」
'Làm tốt lắm, Ian!'
Thỉnh thoảng tôi sử dụng [Thấu Thị] để kiểm tra Ian và Kaya. May mắn thay, hai người họ đang di chuyển về phía trung tâm Đảo Elt mà không gặp vấn đề gì.
Đó chính là tinh thần. Hãy mạnh mẽ lên nào, Ian!
'...Mình mới là người cần phải mạnh mẽ.'
Khi Hilde báo cáo rằng cô ấy đã tìm thấy một con Nanh Hà Mã, tôi đã từ bỏ việc chiến đấu.
Từ thời điểm này trở đi, tôi lo lắng về việc trở thành con mồi. Tôi muốn làm theo kế hoạch và có thêm một cộng sự, nhưng tôi không tìm được ai phù hợp.
Khi tôi đến gần trung tâm, những ảo ảnh ma vật của Đảo Elt bắt đầu chú ý và liên tục nhắm vào tôi mọi lúc mọi nơi.
Để chuẩn bị cho bất kỳ cuộc khủng hoảng nào, tôi khoác Áo choàng Ngụy trang mua từ cửa hàng lên vai. Khi có tình thế yêu cầu, tôi sẽ lập tức nâng nó lên, che phủ toàn bộ cơ thể mình.
Áo choàng Ngụy trang sẽ thay đổi ngoại trang để phù hợp với môi trường xung quanh.
'Nó trông rẻ tiền như miếng giẻ rách vậy.'
Sự việc đó gợi lại lý ức về thời gian tôi đi nghĩa vụ quân sự, và tôi chợt nhớ đến người trung sĩ khó chịu đã dày vò tôi trung những ngày nhập ngũ. Tôi cảm thấy như muốn đấm tên khốn đó.
"Ugh!! Mình đói quá—!!!"
"Hửm, cái méo gì thế?"
Đột nhiên, một nữ sinh chạy tới, la hét điên cuồng. Giọng cô khàn khàn.
Cô ấy có mái tóc đuôi ngựa màu cam và đôi mắt vàng kim. Cô mặc bộ đồng phục học viên đã được chỉnh sửa, với quần thay vì váy. Chiếc áo sơ mi trắng của cô hoàn toàn không cài cúc, phấp phới như một lá cờ.
Khi cô ấy chạy về phía tôi, cô ấy dễ dàng vung quyền trượng được gắn Nham mana, khuếch đại sức mạnh Nham Ma Pháp của mình để dễ dàng nghiền nát ảo ảnh ma vật.
Cô ấy là Lisetta Lionheart, học viên lớp A năm nhất của Khoa Ma Thuật.
[Lisetta Lionheart]
————————————
Lv: 98
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Nham
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Bực mình vì đói.]
Lisetta vẫn chưa mở khóa nguyên tố thứ hai của mình. Đó là sự lựa chọn xuất phát từ mong muốn chỉ chuyên về Nham Ma Pháp của cô.
Nhân tiện, cô ấy đã trốn ở đâu cho đến tận bây giờ...? Mình nhớ là cô ấy cùng thuyền với mình.
"Có chuyện gì mà xung quanh đây lại toàn thứ kỳ lạ để ăn vậy!!! Aaa!!!! Mình đói!!!!"
Tôi đoán là cô ấy chắc hẳn đã ngủ quên sau khi ăn phải một loại nấm lạ nào đó.
Sẽ thật tuyệt vời nếu tôi có thể mời cô ấy làm cộng sự, nhưng khí chất áp đảo đó khiến tôi ngần ngại khi tiếp cận.
'Chà, mình đoán là mình không thật sự cần cô ấy làm cộng sự.'
Rốt cuộc thì, Lisetta đang lao thẳng về phía trung tâm, xóa sạch tất cả ảo ảnh ma vật và sử ma triệu hồi cản đường cô.
Tất cả những gì tôi phải làm là đi theo cô ấy. Dù sao thì, chúng tôi đã đi về cùng một hướng.
'Tuyệt vời.'
Kênh vận chuyển Lisetta Express!
Thật tiện lợi biết bao khi kẻ thù bị tiêu diệt dùm mình!
"Cút đi, lũ chó chết!!!!"
Cảm giác được gánh team thật nhẹ nhõm.
✦✧✦✧
Bóng tối xanh thẳm đã buông xuống. May mắn thay, tôi đã có thể theo Lisetta đến trung tâm hòn đảo, gần ngọn núi lửa.
Có một cánh cửa cao 3 mét được xây dựng nhân tạo ở đó. Đây là lối vào hang động của núi lửa.
Tôi giữ khoảng cách giữa tôi và Lisetta càng xa càng tốt và kích hoạt [Thấu Thị]. Cô ấy có thể cảm nhận được ma pháp của tôi.
Tôi quét phía bên kia bằng [Thấu Thị]. Ian và Kaya hiện đang đối mặt với người gác cổng ở phía bên kia. Bầu không khí cho thấy họ sắp tham gia vào trận chiến.
Tình hình bên tôi cũng tương tự. Tôi giải phóng [Thấu Thị] và dõi theo cuộc đối đầu giữa Lisetta và người gác cổng.
"Này, để ta hỏi cậu một ngươi nhé."
Với Rock Bat trên vai, Lisetta hỏi con ma thú cao gần 6 mét mà không chút do dự. Đó là một sử ma khổng lồ với những xúc tu sắc nhọn ở đầu. Ngọn lửa tuôn ra từ những lưỡi dao từ khuỷu tay của nó.
"Phía sau ngươi, ở ngưỡng cửa đó, có gì để ăn không?"
[Kuoooooo——!]
"Chết tiệt! Mình không thể liên lạc được với ai cả!"
「Cú Đấm Hoả Viêm (Hệ Hoả, ★3)」
「Lỡ Đá (Hệ Nham, ★4)」
Khi tên gác cổng vung một nắm đấm khổng lồ bao trùm trong ngọn lửa, Lisetta vung Rock Bat theo chiều ngang về phía vòng tròn ma thuật mà cô đã thi khắc không trung, thi triển Nham Ma Pháp của mình.
Bốn cột đá lớn từ dưới đất vọt lên, xé toạc không trung và đâm thẳng vào người gác cổng.
Crash! Crash! Kwaang!
[Kuooooooo...!]
Một tiếng sấm vang lên. Liên tiếp nhanh chóng, Lisetta tung ra một loạt đòn tấn công bằng Nham Ma Pháp của mình.
Thud! Kwaang! Kwaang! Thud! Thud! Kwaang!
[Lỡ Đá], [Lỡ Đá], [Lỡ Đá]
Tên gác cổng cuối cùng cũng bất tỉnh và gục xuống trước hàng loạt đòn tấn công không ngừng nghỉ của Lisetta.
"Chán vãi."
Lisetta Express đã chiến thắng! Vỗ tay nào!
Lisetta tặc lưỡi và đi về phía cửa hang núi lửa, dùng một tay đẩy cửa ra. Cánh cửa trượt mở dễ dàng đến mức cô gần như không thể tin vào mắt mình.
Cô mỉm cười hoài nghi rồi bước vào trong.
'Chuyến đi Lisetta Express thật tuyệt vời.'
Aa, đây hẳn là hương vị của một thắng lợi ngọt ngào.
Bên trong hang núi lửa, trùm cuối đang ẩn nấp. Tôi nên đợi Lisetta hạ gục nó.
Nhân tiện, hang của núi lửa không sâu lắm vì nó được xây dựng xung quanh một ngọn núi lửa. Lisetta sẽ sớm chạm trán với trùm cuối.
Tôi lại sử dụng [Thấu Thị] để kiểm tra Ian và Kaya. Họ cũng đã đánh bại được người gác cổng.
Mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp. Một nụ cười tự nhiên hình thành trên khuôn mặt tôi.
"..."
...Mọi việc đang diễn ra quá suôn sẻ.
Tự nhiên thấy không ổn lắm. Vì lý do nào đó, dường như luôn có biến số nào đó vào những lúc thế này...
Không. Đôi khi mọi việc diễn ra suôn sẻ, đúng như những gì tôi đã hình dung.
'Hãy vô tư và lạc quan lên em êi.'
Hôm nay là một ngày may mắn khi mọi việc diễn ra tốt đẹp. Hãy nghĩ về nó theo cách này.
Có sự thay đổi của Rose, nhưng nhìn chung, mọi thứ đều có thể quản lý được. Tôi thậm chí còn ứ ừ cô ta.
Tôi gượng cười, núp sau một gốc cây và nín thở.
Thời gian trôi qua. Đam Mỹ Hiện Đại
Theo [Thấu Thị] của tôi, Lisetta đã mạo hiểm đi vào sâu hang núi lửa và đánh bại trùm cuối, một con thằng lằn lửa khổng lồ.
Tôi nhìn sang Ian và Kaya, họ sắp đối mặt với trùm cuối.
Theo 「Màn 4, Chương 3, Khổng Lồ Hạ Địa」 của «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen», Lisetta hoàn toàn không xuất hiện, điều đó có nghĩa là rất có thể cô ấy rời khỏi hang núi lửa sau khi đánh bại Thằn lằn lửa.
'Mình đoán mình sẽ phải đợi đến khi cô ấy bước ra...'
Tôi sử dụng [Thấu Thị] của mình để nhìn về phía Lisetta một lần nữa.
Và tôi nuốt một tiếng thờ dài thất vọng.
Con thằng lằn khổng lồ, bất tỉnh. Và phía trên nó... một nữ sinh vái mái tóc đuôi ngựa màu cam đang ngồi dang rộng hai chân.
Cô ấy đặt Rock Bat nhẹ nhàng trên vai như thể đang đợi ai đó.
Không khó để đoán được tình hình. Mặc dù tôi cố gắng theo dõi từ xa, nhưng có vẻ như Lisetta đã cảm nhận được sự bám đuôi của tôi bằng bản năng hoang dã của mình.
Rõ ràng là cô ấy mong đợi tôi đi đến, và đang đợi tôi ở đó.
'Ôi không.'
Kỳ lạ thay, ngày may mắn của tôi lại trở nên tồi tệ hơn... Biến số lớn nhất đã chặn đường tôi vào thời điểm quan trọng như vậy!
Trong Đánh giá Cuối kỳ, tôi có sự giúp đỡ của Luce, Kaya và Ciel. Nhưng bây giờ, tôi chỉ có một mình thân trai tơ này...
Sẽ không lâu nữa Elphelt sẽ xuất hiện. Nếu muốn đến kịp lúc, tôi phải đến chỗ Lisetta ngay lập tức.
Ian và Kaya sẽ đánh bại trùm cuối và hắn sẽ xuất hiện. Nếu tôi đi theo con đường đó, tôi sẽ có thể đến được chỗ họ trong 20 phút.
"Haa, thật là lộn xộn ghê..."
Tôi thở dài và giải phóng [Thấu Thị], tựa đầu vào thân cây.
Lisetta có một tinh thần chiến đấu mạnh mẽ. Nếu cô ấy đối mặt với tôi, một trận chiến là không thể tránh khỏi.
Tôi sẽ không thể đánh bại cô ấy được. Nhưng...
'Không có lựa chọn nào khác.'
Vận mệnh của thế giới đang bị đe doạ. Không có thời gian để than vãn. Tôi phải đối mặt trực diện với cô ấy.
Tôi bước về phía lối vào hang núi lửa.
Tôi bước vào sau khi mở cửa. Không khí ẩm ướt. Các bức tường của hang là sự kết hợp hài hoà của các sọc trắng trên bề mặt màu đất sét. Bên trong sáng sủa một cách đáng kinh ngạc vào ban đêm nhờ những bóng đèn phát quang được lắp trên tường.
Khi tôi tiến về phía trước, khu vực hang động ngày càng rộng hơn, và không lâu sau, tôi đến một khu vực rộng rãi, nơi trùm cuối của Đánh giá Săn bắn xuất hiện.
"Cậu đã đến."
Từ trên đỉnh của con thằn lằn lửa khổng lồ bất động...
...Lisetta Lionheart nhìn xuống tôi với một nụ cười tinh nghịch.
[Lisetta Lionheart]
————————————
Tâm Trí: [Cảm thấy cảnh giác với bạn.]
"Aa, là cậu. Một tên khốn mà ai đó đã nhắc tới! Kehehe!"
"..."
"Cậu nghĩ tôi sẽ không nhận ra phải không?"
Lisetta cười lớn, rồi đột nhiên vẻ mặt đanh lại.
Nham mana của cô chảy như gió, lướt qua toàn bộ cơ thể tôi. Đó là một luồng khí áp đảo khiến tôi nhận thức sâu sắc rằng đây là đối thủ mà tôi không bao giờ có thể đánh bại.
Lisetta nhảy ra khỏi con thằn lằn lửa và đáp xuống đất, khoác Rock Bat trên vai. Tay còn lại cô thọc vào túi quần.
Bên dưới chiếc áo sơ mi cởi cúc là chiếc áo ba lỗ vừa vặn làm nổi bật vóc dáng được rèn luyện kỹ lưỡng của cô.
'Mình lên nhầm xe buýt rồi...'
Mình đã không nhận ra chiếc xe buýt này đang hướng đến vách đá...
"Tại sao cậu lại bám đuôi tôi?"
Tôi chẳng buồn trả lời. Tôi biết kết luận sẽ giống nhau dù tôi trả lời thành thật hay nói dối.
Tôi đã chọn không trả lời.
"Haa! Cậu thậm chí sẽ không trả lời á? Vậy tên cậu là gì?"
"...Isaac."
"Tôi là Lisetta Lionheart! Cá nhân tôi quan tâm đến cậu!"
Giọng nói oang oang đặc biệt của Lisetta và khát khao chiến thắng cháy bỏng thường ngày của cô khiến tôi nhớ đến một đấu sĩ dũng cảm.
"Tôi đang thắc mắc tại sao Thủ khoa, Á khoa, Tam khoa đều vị vướng vào một tên như cậu? Đặc biệt là Thủ khoa, con khốn đó mê cậu đến mức không còn lý trí nữa!"
Với một nụ cười trên khuôn mặt, Lisetta nghiên đầu sang một bên.
"Chà, không sao cả. Dù sao thì tôi cũng muốn tự mình xác nhận điều đó."
Sau đó, một vòng tròn ma thuật xoáy tròn của Nham Ma Pháp xuất hiện xung quanh Lisetta.
Quả thực, dòng chảy này lại xuất hiện... Lisetta quan sát tôi kỹ càng, và tôi có thể cảm thấy sự căng thẳng đang dâng cao. Một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống má tôi khi nhìn vào hình dáng cứng cỏi trong trận chiến của cô ấy.
Chà, mình không đến đây mà không chuẩn bị kế hoạch.
Kế hoạch của tôi rất đơn giản. Tôi định ném một cây nấm Xerom để tạm thời làm gián đoạn mạch mana, rồi quan sát kết quả. Tuy nhiên, tôi biết rằng tác dụng của nó sẽ không mạnh đối với Lisetta như đối với tôi trước đó. Rốt cuộc thì cô ấy rất mạnh. Nó có thể khiến việc niệm chú của cô ấy hơi khó chịu một chút, nhưng tôi phải thử.
Tập trung nào.
Tôi nín thở và tạo ra một vòng tròn ma thuật màu lam nhạt, chuẩn bị cho trận chiến. Sử dụng ma thuật để đánh lạc hướng, tôi sẽ nhân cơ hội ném cây nấm Xerom.
Không khí trở nên nặng nề, và cảm giác về sự diệt vong sắp xảy ra đè nặng lên vai tôi.
Và sau đó.
"...Thế là đủ rồi."
Đột nhiên, Lisetta rút vòng tròn ma thuật của mình lại, vẻ mặt chán nản.
"Lượng mana đó... khiến tôi buồn chán chết mất."
Quần què gì thế...?
"Chỉ cần nhìn thôi, không thể nào lũ khốn hạng nhất đó lại quan tâm đến năng lực chiến đấu tầm thường của cậu được... Có phải vì lý do khác không? Tôi hy vọng vô ích rồi. Lần tới hãy mang theo vài cộng sự theo nhé. Một mình cậu sẽ không tạo nên sự khác biệt đâu."
Lisetta chà đạp lòng kiêu hãnh của tôi một cách không thương tiếc. Trán tôi như đang phập phồng, nóng bừng lên...
"Aa! Cậu có gì để ăn không? Tôi sắp chết đói rồi nè."
"..."
"Cậu có gì ăn không đó? Tại sao cậu im lặng thế?"
"...Tôi có."
...Để ngăn chặn một Bad Ending, mình không còn cách nào khác ngoài làm bất cứ điều gì cần thiết.
Vì Lisetta có thể thay đổi ý định nên lúc này tôi phải dẫn đầu.
"Ồ thật hửm? Đưa nó cho tôi mau!"
Lisetta có vẻ vui mừng trước tin tốt với một nụ cười rộng khắp khuôn mặt.
Tôi thở dài.
Sau đó, như Lisetta nói "Sao cậu lại thở dài?" Rồi cau mày, tôi vội vàng rút trong túi ra một gói.
"Của cậu đây."
Tôi đưa gói đồ cho Lisetta, cô ấy háo hức nhận nó và kiểm tra thứ bên trong. Đó là một loài hoa 'Frostbloom' mà tôi đã hái dọc đường, một loài hoa ăn được và liên tục phát ra Băng ma tố. Những cánh hoa tròn đã được nấu chín trước bằng cách đốt chúng bằng cuộn Hoả Ma Pháp 1 sao mà tôi mua từ cửa hàng.
"Có phải là thứ kỳ lạ không? Cậu hãy thử độc trước đi."
Lisetta lấy ra một cánh hoa Frostbloom trông giống như kẹo và mạnh mẽ nhét nó vào miệng tôi.
...Không còn cách nào khác. Tôi nhai cánh hoa, cảm nhận được độ mềm và hơi mặn của nó, giống như đang ăn món rau muối. Nó chắc chắn có thể ăn được.
Lisetta cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy điều đó. Cô lấy ra một cánh hoa Frostbloom và cho vào miệng.
"Nó không đặc biệt ngon, nhưng cũng đủ ngon để ăn..."
Ngay sau đó.
Rầmmm———!
"Ugh!!!"
Mặt đất bắt đầu rung chuyển! Bụi bẩn từ trần nhà rơi xuống, những ngọn đèn phát quang bị nước mưa hắt vào khiến hang động chìm trong bóng tối.
Khổng Lồ Hạ Địa. Đó là một hiện tượng báo trước xảy ra trước khi Elphelt xuất hiện, Tên khốn đó sắp đến rồi.
Tôi hét lên nhanh chóng "Lisetta, chạy mau!"
"Hả, cái gì?"
"Tôi bảo cậu chạy mau, đồ ngốc!"
"Cái gì...?"
Lisetta nhìn tôi với vẻ mặt bối rối.
Không có thời gian để giải thích. Tôi phải đến gặp Ian càng sớm càng tốt!
Tôi bắt đầu chạy về phía lối đi bên trong hang động. Nếu tôi tiếp tục đi theo con đường này, tôi sẽ đến được với Ian và Kaya.
Tôi kiểm tra tình hình bằng [Thấu Thị] của mình. Ian và Kaya hoảng sợ nhìn quanh.
Nếu tôi vận dụng cơ bắp của mình trong 10 phút và chạy hết tốc lực, liệu tôi có thể đến trong 10 phút không? Tôi không chắc... Dù sao đi nữa, tôi phải chạy hết sức mới được!
"Này!!! Chuyện gì đang xảy ra vậy?!"
Không, tại sao Lisetta lại đuổi theo mình chứ?!
"Cậu! Cậu có biết vụ động đất vừa rồi là gì không?!"
"Tôi bảo cậu chạy đi!"
Cậu chỉ đang cản đường tôi thôi!
"Cái gì?! Tại sao cậu cứ ra lệnh cho tôi thế? Cậu có muốn chết không?!"
Không có thời gian để thuyết phục Lisetta quay lại. Bất cứ lúc nào, cái miệng há hốc của tên khổng lồ sẽ nuốt chửng Kaya và Ian sẽ nhảy vào đó.
Lisetta và tôi chạy về phía Ian.
Tôi không chắc liệu cô ấy có theo tôi đến cuối hay không, nhưng tôi hy vọng cô ta sẽ không làm vậy. Nếu không, tôi sẽ phải cô ấy thấy tôi chiến đấu với lũ quỷ như thế nào.
Điều tôi không cần là càng nhiều người - những người thậm chí còn không thân với tôi - biết danh tính của tôi.
...Nghĩ lại thì, Lisetta là kiểu con gái sẽ không nghe lệnh từ người yếu hơn mình.
'Ugh.'
Đầu tôi nhức nhối.