Kế Thừa Phòng An Toàn Trong Trò Chơi Vô Hạn

Chương 16




"Tụi em sẽ gọi cho người nhà đến lấy ngay trong tuần được không ạ? "
Vừa nói cậu vừa lấy nửa gói thuốc lá lục soát được trong phòng khách, lại lấy thêm 2 túi quýt đưa qua.
Cảnh vệ trưởng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy gói thuốc và túi quýt, ông ta nghiêm túc nói: "Tôi cho các cậu một tuần, chẳng qua trong bốt bảo vệ không có thức ăn, nếu nó đói chết thì chúng tôi cũng không quản. "
Hứa Tri Ngôn gật gật đầu, điên cuồng nháy mắt ra hiệu với Kim Thịnh. Cậu ta lúc này cũng nhận ra tuy không thể mang thú cưng vào khuôn viên trường, nhưng có thể tạm thời để ở bên ngoài.
Đây là giải pháp tối ưu khi chưa biết tình huống trong sương mù ra sao.
Thú bản mệnh không ăn cũng không chết, những NPC đặc thù này rất mạnh, tuần này Tiểu Nhất sẽ tạm thời an toàn.
Lần này cậu ta không chống đối nữa, thành thành thật thật mang chó giao cho cảnh vệ trưởng.
Nguy cơ được hóa giải, cảnh vệ thu súng và chia nhau đống quýt.
Hứa Tri Ngôn đưa ra lượng lớn vật tư, tim đau đến rỉ máu.
Không thèm để ý đến chú chó lớn Kim Thịnh đang ủ rũ đi đến cạnh mình, cậu tranh thủ cơ hội trao đổi với cảnh vệ trưởng thêm vài câu.
Cảnh vệ trưởng là một ông lão tầm 60 tuổi, ông hiển nhiên có ấn tượng tốt với cậu học sinh cho quýt này, nên thái độ cũng bớt nghiêm túc đi, còn nhân lúc giáo viên chưa đến mà dặn dò thêm chút.
"Các cậu chắc là học sinh mới chuyển trường, lát nữa khi các cậu tập trung đầy đủ sẽ có giáo viên phân chia lớp. "
"Các cậu đừng bao giờ vào Lớp 10, Lớp 1 là tốt nhất."
Như nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Hứa Tri Ngôn, ông thở dài rồi nói:
"Đám nhóc ở Lớp 10 rất đáng ghét! Thích nhất ăn hiếp bạn mới, không biết giữ trật tự xíu nào cả. "
"Các cậu là học sinh chuyển trường, không cần làm bài thi, lớp học của chúng ta là dựa vào điểm thi mà phân chia, trong đó Lớp 1 là lớp có thành tích cao nhất, đó đều là những đứa trẻ ngoan, như cậu vậy, cậu sẽ thích ứng nhanh thôi. "
Nghe được 3 chữ 'đứa trẻ ngoan' Hứa Tri Ngôn không khỏi nhịn xuống khóe môi đang giật giật.
Nhưng những tin tức mà NPC này cung cấp cho cậu đều rất quan trọng.
Nhiệm vụ 2 yêu cầu người chơi tích cực hòa nhập với lớp học của mình, vậy thì cách thức hòa nhập cũng khá quan trọng.
Nếu một lớp học hoàn toàn bài xích người ngoài, thì cho dù người chơi có vỗ mông ngựa đi chăng nữa thì cũng không thể hòa nhập được.
Lớp 10 này hình như là một lớp học như vậy.
Sau khi nói chuyện với ông lão cảnh vệ, những chiếc xe khác cũng lục tục chạy đến.
Hứa Tri Ngôn không cản trở cảnh vệ làm việc, cậu cùng Kim Thịnh ngồi ở mép bồn hoa nghỉ ngơi.
Vẻ mặt cậu không dịu dàng dễ gần như trước nữa, cậu xoa xoa ngón cái tay phải và ngón trỏ, lạnh nhạt nói: "nửa gói thuốc lá, 12 quả quýt, những thứ này đều không dễ dàng có được, tôi lấy cậu 50 đồng không tính là quá đáng chứ? "
Quýt đó thật sự rất ngon đó.
Cậu còn định để dành làm trái cây ăn sau bữa cơm.
Khuyển Sư đang định nói cảm ơn thì ngơ ra, không ngờ người này lại trở mặt nhanh như vậy.
Nhưng nếu không có cậu giải vây, thì cậu ta không chừng sẽ chế ở chỗ mày, những vật phẩm tiêu hao đặc thù có thể mang vào phó bản phần lớn đều cần lượng lớn tích phân trao đổi, tính như vậy thì 50 đồng không chỉ không nhiều, thậm chí còn có vẻ ít.
"Cảm ơn cậu. " Sau đó Kim Thịnh đưa ra 2 tờ 50 đồng, tổng 100 đồng.
Hứa Tri Ngôn đột nhiên cảm thấy người trước mặt khá tốt, làm cậu có cảm giác phải rửa mắt nhìn lại người này.
Thật ra lúc ở trên xe cậu đã quan sát Kim Thịnh rồi.
Tổ đội trong phó bản là việc rất bình thường, cũng không phải người chơi nào cũng ngu ngốc như Tưởng Thân.