Kẻ Thù Cũng Có Thể Yêu [Kỳ Hâm - Văn Hiên - Tường Lâm]

Chương 36




Thế là trên bàn bây giờ chỉ còn có năm cậu ( tiểu mỹ thụ a~) tất cả điều nhìn Thiên Trạch.

Thiên Trạch: bộ mặt tôi dính gì à.

Tứ Húc: không có.

Thiên Trạch: thế sao nhìn tôi dữ vậy.

Tuấn Lâm: hihi chào bạn mới tôi tên Hạ Tuấn Lâm hân hạnh làm quen.

Thiên Trạch: Lý Thiên Trạch rất vui biết cậu.

Tứ Húc: tôi tên Trần Tứ Húc.

Á Hiên: Tống Á Hiên a~.

Thiên Trạch: Tống Á Hiên cậu dễ thương thật đó.

Á Hiên: hì quá khen.

Thiên Trạch nhìn Trình Hâm.

Thiên Trạch: Trình Hâm tôi muốn nói với cậu một chuyện.

Trình Hâm: nói đi.

Thiên Trạch: tôi muốn làm bạn thân với cậu như, Á Hiên, Tuấn Lâm và Tứ Húc vậy đó, được chứ.

Trình Hâm: khônh thành vấn đề, lão tử rất phóng khoáng nha.

Các cậu nói chuyện vui vẻ thì các amh cũng đem thức ăn về đến nơi, sau khi ăn xong tất cả vào học.

Ra về thì cả bọn được Thiên Trạch mời đi ăn, cả bọn điều đồng ý còn Gia Kỳ lúc đầu không đi nhưng suy đi nghĩ lại vẫn đi thì hơn.

Trong lúc cả bọn ăn vui vẻ thì tội cho Hạo Tường và Chân Nguyên ngồi kế bên hủ giấm đang đổ này, ăn uống cũng chã ngon lành gì.

Cả đám đang ăn thì tivi chiếu lên cuộc phỏng vấn các chủ tịnh phu nhân của các công ty trong dự án khách sạn Thanso lần nầy.

Đại khái là các phóng viên chú tâm hỏi về các anh hơi, ví dụ như là có hôn ước với nhà nào không, hay là có để ý tiểu thư nhà nào chưa, bame các anh cũng rất nhiệt tình trả lời.

Bame Gia Kỳ.

Bà Mã: con trai tôi không có hôn ước và tôi cũng không ép con cái, sau này nó thương ai thì cưới thôi.

Bà Nghiêm: ay dô con trai nhà tôi có người thương rồi, là một đứa trẻ mà tôi rất thích.

Bà Lưu: con trai tôi cũng có người thương rồi, còn là con của đối tác làm ăn của nhà tôi nữa.

Ngoài ra phóng viên còn hỏi rất nhiều câu hỏi khác, bọn anh nhìn nhau rồi nhìn bọn cậu, nhưng hình như bọn cậu không hề để ý đến chỉ lo cậm cụi ăn, Thiên Trạch ngồi kế Trình Hâm luôn gắp thức ăn cho cậu, làm Gia Kỳ cực kì khó chịu, và thêm một hủ giấm nữa sắp đổ hủ giấm mang tên Ngao Tử Dật.

Sau khi ăn xong họ chia nhau làm ba hướng đi về, Tử Dật liền bám theo Thiên Trạch bảo là đưa cậu về.

Dù cho Thiên Trạch có nói gì đi nữa thì Tử Dật nhà chúng ta đã bật chế độ mặt chai để mà theo đuổi vợ nha.

Cuối cùng thì Thiên Trạch cậu cũng bó tay đành để anh muốn làm gì làm, trong lúc đi cùng nhau thì anh nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất đem ra kể hết cho cậu nghe, đôi lúc cậu sẽ mỉn cười một cái rồi thôi.

Sau khi cậu đến nhà thì cũng bảo anh về lẹ đi nhưng cậu làm cở nào thì cũng bị người ba kia phát hiện.

Ông Lý: Thiên Trạch con về với ai.

Thiên Trạch: một mình ạ

Chát " ông tát cậu một cái thật mạnh làm cậu ngã xuống sàn, máu chảu nơi khóe miệng câu đưa tay lên lau sơ qua đứng dậy nhìn ông.

Ông Lý: mầy đừng tưởng tao không thấy tên tiểu tử đó đưa mầy về, nói mầy và nó có vấn đề gì.

Thiên Trạch: chẳng có vấn đề gì cả, chỉ là bạn nè bình thường thôi.

Ông Lý: tốt nhất là như vậy, mầy nên nhớ chuyện mầy cần làm là quyến rũ những con vịt vàng cho tao chứ không phải thằng học sinh nghèo kia.

Thiên Trạch: con biết.

Ông ta bỏ đi cậu cũng lê lết thân mình trở về phòng thả mình ngồi xuống nền nhà, hai tay cậu ôm lấy đôi chân khóc nức nỡ.

Rõ ràng cậu cũng là con của ông ciw mà, tại sao tại sao chứ? Ông luôn yêu thương nuông chiều Thiên Thành và Thiên Ngân bao nhiêu thì lại hắt hủi vùi lắp cậu bấy nhiêu.

Ông từng bảo nuôi cậu là để lớn lên làm công cụ câu dẫn vịt vàng cho ông, khi cậu vừa đủ 18 tuổi thì ông sẽ đem cậu tặng cho người ta một đem để lấy tiền.

Cậu khóc một trận tinh thần cũng nguôi bớt phần nào liền đi tắm rồi ngủ sáng mai còn đi học nữa.

__________

Bên các anh vừa về tới nhà đã bọ bame gọi.

Reng...reng..reng.

Gia Kỳ: wei...

Bà Mã: tiểu Kỳ à có làm gì không con.

Gia Kỳ: không ạ có gì mẹ nói đi.

Bà Mã: thế có mấy đứa kia ở đấy không.

Gia Kỳ: đầy đủ.

Bà Mã: ngày mai mấy đứa về nhà chuyến nha có việc gấp.

Gia Kỳ: vâng.. vậy con cúp máy ạ.

Tút...tút.. tút.

Hạo Tường: chuyện gì thế.

Gia Kỳ: mẹ tao bảo mai cả bọn về có việc gấp.

Diệu Văn: vậy à.

Chân Nguyên: tối rồi ngủ đi mai về sớm.

All: ok.