Sau khi ăn tối xong tại nhà cha mẹ nuôi thì Trình Mộc Cát và Đỗ Hoành Dương về nhà, vừa về đến nhà đã bắt gặp Đỗ Khánh Huyền đang lén lút làm gì đó. Anh định bước đến để bắt quả tang em gái nhưng cô lại ngăn cản, Khánh Huyền từ trước đến giờ luôn làm chuyện thập thò như thế, lần này cô muốn biết đứa em gái này muốn làm chuyện gì mờ ám. Thế nên cả người quyết định theo dõi và quan sát tình hình trước mắt.
Đỗ Khánh Huyền cũng ngó nghiêng nhìn xung quanh tựa như đang quan sát cái gì đó, Đỗ Hoành Dương nhìn sang bà xã của mình, nhưng cô cũng không bày ra thái độ gì, hình như cô đã đoán được điều gì đó rồi. Sau khi Đỗ Khánh Huyền đi ra ngoài sân thì cùng lúc đó Trình Mộc Cát kéo tay chồng mình về phòng, Đỗ Hoành Dương vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chẳng lẽ vợ anh đã đoán ra được cô em gái này đang lén lút làm gì rồi? Chẳng lẽ nó lén giấu của riêng?
Về phòng, Trình Mộc Cát mới lên tiếng:
- Mỗi người đều phải giữ lại 30% bí mật cho riêng mình. Nếu em ấy đã muốn giấu thì chúng ta không nên tìm hiểu.
- Vợ à, anh quen biết em đã hơn một thập kỉ rồi, em đoán ra được gì rồi đúng không?
- Có lẽ em biết, nhưng chúng ta nên tôn trọng Khánh Huyền, con bé cần có sự riêng tư cá nhân.
Đỗ Hoành Dương cũng đưa tay đầu hàng, nói lý với phụ nữ thì chắc chắn sẽ chẳng bao giờ nói lại cô, nên thay vì cứ tiếp tục nói về chuyện của Đỗ Khánh Huyền thì anh quan tâm đến cảm giác của hai vợ chồng hơn. Bước đến ôm lấy Trình Mộc Cát, nói:
- Vậy thì anh chịu thiệt rồi. Vì từ khi yêu em, anh còn giữ bí mật gì cho riêng mình.
- Vậy sao? Anh chắc chứ?
- Anh chắc chắn.
Lúc này, Trình Mộc Cát liền lườm nguýt anh một cái, sau đó cũng cố ý dùng lực đẩy anh ra, nghiêm mặt hỏi:
- Thế quỹ đen của anh ở đâu?
Bị câu hỏi của Trình Mộc Cát làm cho giật mình, bản thân của Đỗ Hoành Dương cũng có chút chột dạ, dù sao thì đàn ông mà, nếu nói không có quỹ đen thì thật sự là giả dối. Anh cũng phải có một chút gì đó gọi là tài khoản của mình, để đến dịp lễ hay ngày kỉ niệm nào đó còn có chút tiền để mua quà cho vợ.
- Cái đó...
- Em biết chỗ anh giấu quỹ đen đấy, nhưng em không quan tâm.
- Vợ anh là tuyệt nhất.
- Quỷ ma.
Sau đó thì Trình Mộc Cát cũng không quan tâm nữa mà lấy một chiếc váy rồi vào nhà vệ sinh, Đỗ Hoành Dương ở bên ngoài thì cầm điện thoại để lướt mạng xã hội một chút. Không quá khoa trương nhưng anh lại soạn một tin để đăng lên với nội dung như sau:
[Phận trai mười hai bến nước, cũng may anh gặp được em, bến này trong rồi]
Không chỉ thế mà Đỗ Hoành Dương còn gắn thẻ tag tên của Trình Mộc Cát vào bài viết. Điện thoại của cô lúc này cũng vang lên một tiếng *Ting*, Đỗ Hoành Dương nhìn sang thì không phải là thông báo mà anh tag tên. Mà nó là một tin nhắn, của một số lạ không lưu tên, nội dung của tin nhắn chỉ đơn giản một dòng ba chữ [Anh nhớ em].
Đã số lạ, còn "Anh nhớ em", nói không muốn hiểu lầm cũng khó, nhưng Đỗ Hoành Dương không vội vã, anh liền nói lớn một tiếng.
- Vợ ơi, có số lạ nhắn tin cho em nè.
- Anh xem tin nhắn gì vậy?
Đỗ Hoành Dương cầm điện thoại lên, mở máy, đi vào nhật ký tin nhắn thì thấy cô và số lạ này đã có một đoạn nhắn với nhau rồi, trước đó thì cũng không thấy gì đặc biệt, nhưng tại sao tự dưng lại nhắn "Anh nhớ em"? Rốt cuộc cái số máy này là của ai vậy?
- Họ nhắn "Anh nhớ em". Hắn ta là ai vậy?
Ở trong nhà vệ sinh, Trình Mộc Cát cũng có một chút suy nghĩ, sau đó thì cũng biết được là ai nhắn. Cô cười nhẹ một tiếng, nội tâm muốn trêu chọc ông xã trỗi dậy mạnh mẽ, thâm tâm liền dấy lên một dòng suy nghĩ táo bạo "Chuẩn bị dụ dỗ ông xã vào tròng" thôi. Lúc này cô liền giống như một diễn viên chuyên nghiệp, cô chắc chắn là Ảnh Hậu tương lai. Liền quấn lấy một cái khăn rồi gấp gáp bước ra, giành lấy điện thoại, gương mặt hốt hoảng nói:
- Không có gì, đây là đối tác của em, chắc là anh ấy nhắn nhầm số thôi.
Đỗ Hoành Dương nhíu mày, đối tác? Làm gì có đối tác nào lại nhắn "Anh nhớ em", còn hẳn là nhầm số cơ đấy, nhưng cái nét mặt này lại khiến cho anh thấy sai sai, tại sao cô lại có nét hốt hoảng như vậy?
- Trình Mộc Cát, em đang giấu anh cái gì đúng không?
Cảm thấy chồng mình bắt đầu bị chọc cho nghiêm túc rồi, cô liền phì cười một tiếng, đáp:
- Đùa anh một chút thôi, đây là Vũ Thiên Ái, là bạn của em.
- Vũ Thiên Ái, nghe tên có chút quen.
- Bác sĩ sản khoa nổi tiếng của bệnh viện Quốc tế Thành Đô.
Nhưng Đỗ Hoành Dương vẫn không tin, tại sao cô bác sĩ này lại nhắn như thế chứ? Cô liền không ngần ngại gọi cho cô ấy.
- Alo, Bác sĩ Vũ phải không?