Moaa và Bab rời đi không lâu, chỉ hơn nửa giờ thôi, Hahna đang ngồi trước cửa động, mới vừa lột da một con bungia, đang lột con thứ hai thì hai người một sói về tới.
Bab nhảy ba cái đã lên tới cửa động, bảo Hahna vào trong nấu con bungia đã lột da, hắn tiếp tục công việc của con bé, Moaa bị lạnh nên cũng vào trong hang.
Gadnu hì hụi một lát cũng leo lên được, sau đó lại hì hụi chen vào trong hang. Trước đây nó từng vào cái hang này một lần, bởi vì lúc đi săn chung Moaa bị thương ở chân, nó đưa hắn vào tận trong hang rồi mới rời đi, dù rằng việc đó với thân hình của nó không hề dễ dàng.
So với lần trước Gadnu tới, hang động của Moaa đã thay đổi rất nhiều. Cạnh bếp lửa có thêm một cái bàn, một cái kệ để chứa đồ dùng, cạnh chỗ ngủ cũng có một cái tủ thấp đặt quần áo, xương động vật và các loại củ làm thức ăn đều phân loại và chứa trong sọt riêng, củi cũng đã xếp thành từng dãy ngay ngắn.
Gadnu biết cái sọt, thỉnh thoảng gặp được thú nhân sẽ thấy họ mang theo để chứa đồ, nhưng bàn và tủ thì lần đầu nó nhìn thấy, vì vậy tò mò xoay quanh mấy thứ kia ngửi ngửi. Lúc ngửi mấy món đồ đặt trên tủ gần giường, Gadnu phát hiện mùi của cỏ trị thương, vì vậy kêu một tiếng gọi Moaa.
Moaa đang choàng một tấm da thú ngồi gần bếp sưởi ấm, nghe tiếng nhìn lại thì thấy Gadnu đang dùng mũi ủi cái rổ đựng thuốc, hắn liền đứng dậy đi qua.
"Sao thế? Mày muốn cái này?" - Moaa vừa nói vừa mở nắp rổ, lấy nắm rễ thuốc ra đưa cho Gadnu, nó liền ngậm mang đến gần bếp lửa gặm ăn.
Hahna đang nấu thịt ở đó, nhìn Gadnu gặm mà đắng giùm, nhăn mũi hỏi - "Đắng không Gadnu?"
Gadnu kêu một tiếng xem như đáp lại, tiếp tục cẩn thận nhai rễ cỏ.
"Chú kêu vậy là đắng hay không đắng thế?" - Hahna bất lực hỏi, cô nhỏ cũng không hiểu tiếng sói.
Moaa bật cười phiên dịch - "Ý nó là có thể ăn được, không vấn đề."
"Maam còn biết tiếng sói nữa à?" - Hahna tròn mắt.
Moaa mỉm cười, hoài niệm đáp - "Trước đây maam từng luyện một loại thuật pháp giúp dễ dàng câu thông với linh thú, giao tiếp với chúng nhiều nên bây giờ không có linh khí vẫn hiểu được những tiếng kêu hay cử chỉ của chúng mang ý nghĩa gì. Lúc đó maam mới bước vào con đường tu đạo thôi, để tranh thủ tài nguyên tu luyện phải làm rất nhiều việc lặt vặt, những tài lẻ như vậy khá là hữu dụng."
"Maam tu hành cũng vất vả quá nhỉ." - Hahna bình luận.
Moaa thở dài - "Bây giờ nghĩ lại sống như thế thật vô nghĩa, cuối cùng không phải cũng chết sao".
"Quan trọng là quá trình cơ, maam tu hành lâu như vậy cũng đâu phải không có thu hoạch, giống như kỹ năng nghe hiểu tiếng sói này nè, rất hữu dụng mà." - Hahna tủm tỉm cười nói.
Moaa bị lời Hahna làm cho ngạc nhiên, hắn chưa bao giờ nghĩ đến điều này, nhưng ngẫm lại con bé nói rất đúng, nếu không có hành trình tu luyện, sẽ không có hắn ngày hôm nay.
Lúc Bab làm xong việc đi vào thì đồ ăn đều được làm xong, Moaa đã hết lạnh đang giúp Gadnu nhổ kim độc ghim trên người, mà Gadnu thì đang chảy nước dãi nhìn nồi thịt hầm, còn Hahna thì ôm một con bungia trên đùi, đang đút nấm cho nó ăn.
Bab đi bỏ thịt đã làm sạch vào kho trữ, lại ngâm da vào dung dịch thuộc da, sau đó ngồi xuống cạnh Hahna xem con bungia kia.
"Con làm sao bắt sống được nó thế?" - Bab tò mò mở lời, bungia không khó bắt, nhưng bắt sống lại rất khó, đây là lần đầu hắn thấy một con như vậy.
Hahna liền cười hắc hắc kể cho hắn nghe chuyện chỗ cây camla hồi trưa. Bab nghe xong còn cầm một cái nấm lên cắn thử, sau đó đánh giá - "Hẳn là ăn được, nhưng hơi khó nuốt, nếu con ăn thì nhớ nhai thật kỹ."
Hahna nhịn cười gật gật đầu, nói thêm - "Để lát con nướng nó lên xem có dễ ăn hơn không."
Bab không phản đối, nhìn con bungia trên đùi Hahna, hỏi - "Sao con lại cho nó ăn?"
Hahna vuốt ve lưng con bungia, cười đáp - "Con muốn nuôi nó."
"Nuôi?" - Bab ngạc nhiên, từ này không phải dùng cho con non của mình sao?
Hahna chợt nhớ ra nơi này còn chưa có khái niệm chăn nuôi, đành cẩn thận giải thích - "Dạ, con cho nó ăn, để nó sống ở đây với mình, khi nào con muốn biết loại cây cỏ nào ăn được hay không thì cho nó ăn thử, nếu nó chịu ăn thì mình cũng ăn được, không thì thôi. Không có việc gì vuốt vuốt nó thế này cũng vui nữa."
Bab hiểu được thì càng ngạc nhiên hơn, hắn chưa bao giờ nghĩ đến có thể làm như vậy.
"Chúng ta ăn cơm thôi, con đói bụng lắm rồi." - Hahna sợ Bab lại hỏi cái gì đó, vội bỏ con bungia xuống đi dọn bàn ăn, Moaa nghe vậy cũng dừng tay, Gadnu thì háo hức nhìn Hahna.
"Thịt hầm hôm nay ăn ngon hơn hẳn nhỉ." - Moaa cắn một miếng thịt, ngạc nhiên nói.
Hahna đang bận nhai thịt, dùng đũa gắp một cái nấm tuyết trong nồi giơ lên cho Moaa xem, ý là nhờ thêm thứ này vào.
Bab cũng ăn một miếng thịt, gật đầu nói - "Rất ngon."
"Vậy khi nào về anh mang theo một ít, thứ này ở chỗ cây camla rất nhiều." - Moaa liền nói.
Bab không khách sáo lập tức gật đầu, vậy thì lần này trở về hắn không cần cố sức đi săn con mồi lớn nữa.
Cuối cùng phân nửa nồi thịt vào bụng Gadnu, non nửa còn lại để cho Moaa ăn, Bab và Hahna phải nướng thêm thịt, Hahna còn sẵn tiện nướng mấy cái nấm tuyết ăn thử.
Mấy cái nấm nướng lên thơm vô cùng, Gadnu lại tiếp tục nhìn nó chảy nước miếng làm Hahna được một trận cười bể bụng. Đáng tiếc nấm nướng xong còn khó ăn hơn lúc còn sống.
"Giống như một cục bột khô vậy, nuốt dễ nghẹn lắm." - Hahna nhai một miếng xong liền nhăn nhó lấy nước uống, đồng thời nể phục nhìn Gadnu đang nhai nấm ngon lành bên cạnh, có thể là do cổ họng nó đủ lớn, không sợ mắc nghẹn.
Moaa cầm một cái lên ngửi, nói - "Xem ra không thể ăn trực tiếp, nhưng bỏ vào đồ ăn tăng hương vị lại rất ngon."
Hahna gật đầu, cầm mấy cái nấm lên lật qua lật lại suy nghĩ một lúc, chạy đi lục lọi đống xương thú lấy một cái xương sọ và một khúc xương có đầu tròn, rửa sạch rồi dùng chúng giã mấy cái nấm đã nướng ra thành bột, sau đó rải lên thịt đang nướng trên bếp.
Kết quả tốt ngoài mong đợi, hương vị của thịt đậm đà hơn hẳn. Bab ăn cực kỳ vui vẻ, không ngờ ở chỗ này có thể biết được một thứ tốt như vậy.
Bab không ở lại lâu, xác định Moaa và Hahna có đủ đồ ăn trong ít nhất mười ngày, sáng hôm sau hắn liền quay về bộ lạc, trước khi đi còn dặn dò Moaa hạn chế ra khỏi động, đợi lần sau hắn tới sẽ cùng nhau đi săn.
Bab vừa rời khỏi động, Hahna đã vui sướng trêu chọc - "Thật là, thật là, thật là chu đáo nha!"
Moaa lườm con gái không nói gì. Dù gì cũng là người nguyên thủy, Bab suy nghĩ cái gì nhìn vào là hiểu ngay, không khó đoán. Moaa rất bối rối, không hiểu sao Bab thay đổi thái độ như vậy. Liệu hắn có nhận ra cái gì hay không? Vì sao hắn không hỏi?
Bab có nhận ra cái gì không? Thật là có, Moaa và Hahna thay đổi quá rõ ràng, hắn cũng không ngốc. Còn vì sao không hỏi? Đó là vì hắn chưa rõ ràng là mình nhận ra cái gì. Giống như Hahna nói, hắn không có khái niệm mượn xác đổi hồn. Trong mắt hắn, Moaa chỉ là thay đổi tính tình một chút, cách nói chuyện khác đi một chút, dùng gậy gỗ giỏi hơn một chút, còn Hahna thì tính cách thay đổi rất nhiều, nhưng con bé còn nhỏ, sáng nắng chiều mưa cũng rất bình thường. Cho nên Bab không thấy có cái gì ghê gớm mà phải dò hỏi, hắn chỉ là cảm thấy thích Moaa hiện tại, cho nên muốn xun xoe, muốn săn sóc, giống như bất kỳ thú nhân nào gặp được á thú mình thích cũng sẽ làm như vậy, có thế thôi.
Bab đeo một cái giỏ chứa đầy nấm tuyết, vừa tơ tưởng vừa nhàn nhã đi trong rừng, thú hình tiris của hắn là loài săn mồi đỉnh cấp, dã thú và hoang thú nhìn thấy đều sẽ tránh xa, cho nên hắn không lắm cảnh giác. Vậy nên, khi bị một con thú lớn ở trên vách đá nhảy xuống vồ, hắn suýt nữa không phản ứng kịp.
Không kịp nhìn rõ kẻ tấn công là ai, hắn vung chân trước cào nó một cái rồi lập tức nhảy ra kéo giãn khoảng cách, nhưng hắn vừa nhảy thì đã bị con thú chộp lấy đè xuống tuyết, sức mạnh kinh khủng khiến Bab không có biện pháp thoát ra. Kẻ tấn công hắn là sói vương, con đầu đàn của gadnim trong cả vùng, một trong ba con hung thú mạnh nhất ở đây.
Bab giãy giụa vài cái, nhận ra sói vương chỉ đè lại mà không cắn mình, hắn mới dừng lại, quay đầu nhìn nó. Sói vương đang ngửi Bab, thấy hắn đã thôi phản kháng thì liếm tai hắn một cái, sau đó quay đầu nhìn dấu chân Bab để lại trên tuyết, suy nghĩ một chút, lại liếm hắn thêm một cái rồi bỏ đi.
Bab không hiểu ra sao ngồi dậy nhìn theo bóng nó đi xa, phương hướng đó có thể là đến rừng rod, nhưng hắn cũng không lo lắng, Gadnu còn ở đó, mấy con gadnim sẽ không tấn công Moaa và Hahna.
Bab tiếp tục lên đường về bộ lạc, mà sói vương thì đúng là đến rừng rod, nó đang đi tìm Gadnu, con của nó. Chuyện iunta đến khu này đã bị đàn gadnim phát hiện và thông báo cho nó, nó đến xem xét mới biết chỗ đàn iunta chiếm lĩnh là lãnh địa của Gadnu. Đứa con này là con non cuối cùng bạn đời nó sinh trước khi chết, cho nên sói vương rất lo lắng đi tìm suốt đêm qua, vừa rồi ngửi được mùi của Gadnu trên người nhân loại kia mới bắt lại ngửi kỹ. Nó ngửi được không chỉ mùi của con nó mà còn có mùi của hai nhân loại khác, sói vương khá quen thuộc với mùi của hai người này, bởi vì Gadnu thường xuyên mang theo mùi của bọn họ về đàn chơi.
Lúc sói vương đến chỗ rừng rod có hang động của Moaa, Gadnu đang nằm ngoài cửa động phơi nắng, Hahna cũng đang dựa vào nó chơi với con bungia, con thú hiện tại đã có tên, Hahna gọi nó là Bum. Nhìn thấy con mình an toàn sói vương liền yên tâm, kêu một tiếng rồi tiến vào rừng rod. Lũ rod cố sức ngoạm nó nhưng hoàn toàn không cắn được, da lông của hung thú không dễ xuyên qua như vậy.
Gadnu thấy cha tới cũng không phản ứng gì, nhìn một cái rồi tiếp tục nằm bẹp, chỉ có Hahna tò mò nhìn sói vương lững thững đi giữa rừng rod, cảm thán với thể hình và sức mạnh của hung thú.
Bộ lông của sói vương có hai phần ba là màu đỏ, đặc biệt dọc sống lưng và quanh cổ, trông như một dãy lửa rừng rực thiêu đốt. Nhỏ dám khẳng định, tuy cùng là hung thú, nhưng mười con equas vương cũng đánh không lại vị sói vương này.
Sói vương tiến vào chỗ trống dưới cửa hang, ngẩng đầu kêu Gadnu.
Gadnu chỉ ẳng một tiếng đáp lại, không có ý định cử động.
Sói vương lại gọi mấy lần, thấy Gadnu không nhúc nhích, nó liền leo lên đến nơi. Vách đá đã được Moaa cải tạo nên khá dễ leo, nhưng thân hình của sói vương quá lớn, chen lên cửa động không vừa nên nó chỉ có thể chồm nửa người lên.
Hahna không sợ hãi, thấy nó leo lên còn vẫy tay chào, sói vương cũng liếm nhỏ một cái rồi quay sang ngậm cổ Gadnu muốn lôi nó đi.
Gadnu không thèm kháng cự, chỉ kêu đau một tiếng, sói vương lập tức dừng động tác lại. Nó cẩn thận ngửi Gadnu, phát hiện những chỗ bị kim độc của iunta ghim đều đang sưng lên thì nhẹ nhàng liếm chúng. Củng tới củng lui kiểm tra hết trên người Gadnu, phát hiện nó chỉ bị độc của iunta gây đau và tê liệt khó di chuyển chứ không bị thương gì khác sói vương mới yên tâm, không bắt nó đi theo mình nữa mà tuột xuống khỏi vách đá, quay lại rừng cây.
Sập tối hôm ấy sói vương quay trở lại. Lúc Moaa nghe tiếng chạy tới cửa hang thì thấy nó đang tha con mồi băng qua rừng rod.
Hahna cùng thò ra nhìn bên dưới, thắc mắc - "Đó là con gì vậy maam, giống hươu sinar nhưng mà lông lại có đốm."
"Đó là nai gululi, sống ở đồng Gimplum khá xa nơi này, con chưa thấy là phải. Hồi nhỏ maam có ăn qua một lần, rất ngon" - Moaa đáp.
Hahna chắt lưỡi một cái - "Vậy chắc phải chạy cả ngày mới săn được con này nhỉ?"
"Ừ, xem ra Gadnu là con của vị này, bảo sao mạnh như vậy." - Moaa gật đầu.
Trong lúc hai cha con nói chuyện, sói vương đã đem con nai đến dưới cửa hang, mà Gadnu cũng ra tới. Sói vương ngậm con nai muốn mang lên cửa động nhưng vì con nai khá lớn nên Moaa bảo nó đợi một chút, sau đó chạy vào động lấy một bó dây thừng ra hỗ trợ kéo lên. Hahna suy nghĩ một chút chạy vào lấy mấy miếng thịt nướng Gadnu chưa kịp ăn ra chiêu đãi sói vương.
Sói vương rất ngạc nhiên, trừ lúc còn nhỏ được cha mẹ và anh chị trong đàn cho ăn ra, đây là lần đầu có người lấy thức ăn của mình cho nó. Cẩn thận ngửi thử, miếng thịt có mùi hương rất khác với thịt tươi, sói vương biết đấy là do dùng lửa làm. Động vật đều biết lửa là gì, và đều sợ lửa, bởi vì chúng biết thứ đó rất nguy hiểm, chỉ có nhân loại là có thể tự tạo ra lửa và sử dụng thành thạo, những loài khác không học được kỹ năng này. Đây là lần đầu sói vương tiếp xúc với thịt đã dùng lửa xử lý, nó cũng tò mò nên không từ chối, ăn thử một miếng.
Chậm rãi nhấm nháp, cảm nhận hương vị ngon lành lan ra đầu lưỡi, sói vương như mở ra cánh cửa thế giới mới, hóa ra thịt còn có thể ngon như vậy, nó liền không e dè mà ăn sạch mấy miếng thịt Hahna đưa cho.
Gadnu ở trên cửa động nhìn thấy như vậy thì bất mãn cự nự, đó là đồ ăn của nó, đợi Hahna nướng rất lâu mới xong.
"Đừng nhỏ nhen vậy, ngài ấy vất vả đi săn cả một ngày mà, lát nữa con lại nướng cái khác cho." - Hahna cười hắc hắc phất tay trấn an Gadnu, cũng không biết cô nhỏ suy nghĩ cái gì, nhìn có vẻ đắc ý.
Moaa đang buộc dây vào con nai để chuẩn bị kéo lên, nhưng nhìn sói vương ăn ngon lành như vậy, lại nhìn con gululi to ngang một con voi bên cạnh, mở miệng dò hỏi - "Hay là ngài thủ lĩnh ở lại chơi một lúc, tôi nướng thêm thịt chúng ta cùng ăn?"
Sói vương biết Moaa đang nói chuyện với mình, nhưng nó ít khi tiếp xúc với nhân loại, không nghe hiểu tiếng người như Gadnu, cho nên chỉ có thể nghiêng đầu nhìn lại Moaa. Moaa suy nghĩ một chút, dùng tiếng kêu và động tác của sói để biểu đạt ý của mình. Lúc này sói vương đã hiểu, suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu với Moaa, cái đuôi phe phẩy, rõ là rất vui vẻ. Nó lại có phát hiện trọng đại, hóa ra nhân loại có thể học được tiếng sói.
Hahna ở một bên nhìn maam nhà mình hết ăng ẳng lại ngao ngao, gừ gừ giao lưu với sói vương, cảm thấy cần thiết học được kỹ năng này, quá thần kì! Quá hữu dụng!
Vì vậy Hahna liền dựng mộ cái bếp tại chỗ, còn Moaa thì xẻ thịt con gululi. Con mồi rất lớn nên xẻ thịt nó là việc vất vả đối với một á thú, may mà sói vương rất hiểu chuyện chủ động hỗ trợ, những lúc cần dùng sức thì gọi nó một tiếng là được.
Lúc thịt nướng xong thì trời đã tối hẳn, vô số bông tuyết cũng từ trên cao lặng lẽ rơi xuống từ lúc nào. Giữa bãi đất trống quanh cửa động nhóm một bếp lửa lớn, trên giá nướng là nửa con gululi đã chín hoàn toàn, mùi thơm ngào ngạt làm hai cha con Gadnu đều nuốt nước miếng liên tục.
Moaa lấy thịt xuống khỏi giá, cắt một chút cho chính mình và Hahna, còn lại thì phân thành hai cho sói vương và Gadnu ăn.
Thịt nướng cho hai con sói ăn là chính nên Moaa không thêm muối, chỉ dùng nước hầm thịt nấu trước đó thêm muối vào làm một chén nước chấm cho hai cha con ăn.
"Thịt con này đúng là siêu ngon." - Hahna vui sướng gặm thịt, cho dù là Luci kiếp trước hay Hahna kiếp này, cô nhóc lần đầu được ăn thịt ngon như vậy.
Moaa gật đầu - "Thịt gululi vốn đã ngon, lại thêm bột nấm tuyết hương vị lại càng đậm đà, ăn đã ghiền."
Moaa và Hahna cũng chưa nghĩ tới, lấy trình độ nấu nướng của hai người không có khả năng phát huy hết được hương vị của nguyên liệu. Món thịt nướng này ngon như vậy hoàn toàn là dựa vào chất lượng tuyệt hảo của thịt gululi và nấm tuyết tạo ra.
Sói vương và Gadnu thì khỏi phải nói, ăn đến cả mặt đều dính mỡ, đặc biệt là sói vương, đây là lần đầu nó ý thức được có bạn là một nhân loại là chuyện tốt đến thế nào. Nó quyết định lúc nào săn được con gì ngon nhất định phải tìm nhân loại nướng giúp. Cũng không thể quá thường xuyên, nó nghĩ trong đầu, làm thịt con mồi lớn đối với nhân loại này quá vất vả, lúc nãy nó đã nhìn thấy, nếu có cái thú nhân thì tốt hơn.
Nghĩ tới đây nó lại nhớ tới thú nhân tiris gặp được hồi sáng, là một thú nhân rất mạnh, đợi vài năm nữa hẳn là có thể đột phá lên hoang thú. Nên chú ý một chút, những đàn nhân loại có thủ lĩnh mạnh sẽ tăng số lượng rất nhanh, đợi vài năm nếu họ không chủ động tách đàn, các hung thú trong vùng phải đến gây sức ép.
Nói đến tách đàn, còn có một phiền phức trước mắt, đó là đàn iunta. Đàn iunta này đã rất nhiều năm không tách đàn, số lượng đã vượt qua giới hạn rất lâu, nhưng vì tổ của chúng nằm dưới một cái hang sâu, hung thú không tấn công vào được nên rất khó xử lý. Muốn iunta tách đàn chỉ có một biện pháp là giết con chúa, nhưng con chúa chỉ ở trong ổ, thỉnh thoảng iunta xuất hiện ở nơi khác đi săn chỉ là một đội quân của chúng, không có con chúa đi theo nên có tấn công chúng cũng vô dụng. Lần này iunta thậm chí xuất hiện giữa mùa tuyết, chuyện này rất bất thường nên sói vương cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Moaa, Hahna và Gadnu hoàn toàn không biết những lo âu của sói vương, vui vẻ ăn hết bữa tiệc thịt nướng của mình. Soi vương đương nhiên cũng không có biện pháp đem vấn đề ra bàn bạc với ai, ăn xong thịt nướng thì đè Gadnu ra liếm sạch mỡ dính trên mặt nó, cũng liếm Hahna và Moaa vài cái rồi mới trở về đàn, mà hai người một sói còn lại cũng mang cái bụng no căng về hang ngủ. Lúc này tuyết đã rơi dày lên, mà gió cũng mạnh dần.
Mười hai ngày sau, Bab lại lần nữa rời bộ lạc đến chỗ Moaa. Lúc đến nơi đã sắp hoàng hôn, hôm này là một ngày đẹp trời, gió không lớn và cũng không có tuyết rơi. Tuyết rơi mấy ngày trước đều đã cứng lại nên đi lại không hề vất vả.
Đến bìa rừng rod, từ xa Bab đã thấy là lạ, vì dưới bãi đất trống trước cửa hang đang nhóm một đống lửa. Cây rod che nên không rõ tình huống bên trong, nhưng hắn nghe được tiếng Gadnu và Hahna đang cười đùa, hẳn là không phải xảy ra chuyện.
Bab cũng không kêu gọi, cầm theo cây đuốc mở đường tiến vào trong, đến nơi mới phát hiện hóa ra không chỉ có Gadnu và Hahna, Moaa cũng ở đây, còn có sói vương nữa.
"Chú Bab! Tốt quá, tới phụ con cái này với." - Hahna thấy Bab như thấy cứu tinh, vội vẫy hắn tới.
Gadnu thấy Bab thì kêu một tiếng chào hỏi, lúc nó gặp nguy hiểm Bab và Moaa đã đến cứu nó, Gadnu tuyệt đối không quên.
Sói vương cũng nhận ra Bab, liếc nhìn một cái rồi quay về đống lửa, nó đang canh mấy xâu nấm tuyết nướng.
Moaa và Hahna đang lột da một con gấu kongkot, loài gấu khổng lồ này vào mùa tuyết đều trốn trong hang ổ ngủ đông, mà con này còn là hoang thú, không biết sao lại bị bắt được. Moaa và Hahna không nói, bản thân Bab là không có bản lãnh săn được loại con mồi này, gom hết thú nhân bộ lạc lại cũng không được, nếu là Gadnu thì cũng phải đánh một trận năm ăn năm thua, trừ khi nó tìm thêm vài con sói cùng cấp tới hỗ trợ, cho nên Bab đoán đây là sói vương săn được.
Xẻ thịt hoang thú thật sự là việc quá sức với Moaa, cho dù sói vương đã xé mở bụng nó ra sẵn hắn và Hahna cũng tốn rất nhiều thời gian mới lột được một góc bộ da. Moaa không muốn sói vương giúp xé hết da ra, vì bộ da này rất quý, rách một miếng hắn cũng tiếc đứt ruột.
Bab không nói nhiều, ném đuốc vào đống lửa rồi đi qua giúp, Hahna liền được giải phóng chạy sang chơi với Gadnu.
"May mà anh tới, nếu không một mình tôi không biết bao giờ mới xong." - Moaa cười nói với Bab, đang giữa trời đông giá rét mà hắn lại đổ mồ hôi đầm đìa.
Bab giành lấy con dao đá trên tay Moaa nhìn hắn nói - "Cậu nghỉ ngơi một lát đi, để tôi làm cho."
Vừa lúc mấy xâu nấm cũng chín, sói vương gọi Moaa đi qua xem, hắn liền quay đi, trốn khỏi ánh mắt ân cần của Bab. Bab cũng không để ý, cầm dao tiếp tục lột da con gấu, tốc độ so với Moaa và Hahna nhanh hơn gấp mấy lần.
Nhờ có Bab đến, thịt nướng hoàn thành sớm hơn dự định rất nhiều, bọn họ lại chén một bữa thịt no nê. Gấu kongkot hương vị không ngon như gululi nhưng vì là hoang thú nên giá trị cao hơn nhiều, đừng nói là Moaa, cả Bab cũng rất hiếm ăn được.
Theo hiểu biết của Moaa, các sinh vật ở thế giới này thăng cấp được là nhờ năng lượng đỏ, cách hấp thu năng lượng đỏ chủ yếu là phơi nắng ngày mặt trời đỏ, nhưng ăn những thứ có chứa năng lượng đỏ cũng có thể hấp thu năng lượng từ chúng, đó là vì sao dã thú thường cố săn giết những con vật mạnh để ăn thịt, vì những con vật như vậy chứa năng lượng khá lớn, cũng là lý do tại sao loài săn mồi lên cấp cao dễ hơn loài ăn cỏ. Thực vật chứa lượng lớn năng lượng đỏ đúng là có nhưng rất hiếm, rất khó tìm, tìm được cũng không dễ đoạt được, vì hầu hết những loài thực vật như vậy đều là loài săn mồi, hoặc là có độc.
Ăn xong thịt sói vương liền rời đi, ba người một sói còn lại thì vào hang động, trời lại bắt đầu nổi gió. Lúc này Bab mới hỏi Moaa tại sao sói vương ở đây, Moaa liền kể lại chuyện hôm Bab trở về bộ lạc cho hắn nghe.
"Hôm đó tôi có gặp phải sói vương, ông ấy còn chộp tôi lại ngửi một chút mới bỏ đi, tôi chẳng hiểu làm sao luôn." - Bab buồn bực kể lại.
Moaa nghe vậy suy nghĩ một chút, cười nói - "Có thể ông ấy ngửi được mùi Gadnu trên người anh, muốn ngửi kỹ để tìm Gadnu. Tuy rằng hơi bạo lực nhưng đối với hung thú, hành xử như vậy đã rất ôn hòa rồi."
Bab gật đầu - "Tôi có nghe người lớn trong bộ lạc kể, vị sói vương này từ lúc ông tôi còn sống đã là hung thú nổi danh trong vùng, ông ấy không bao giờ săn giết nhân loại, thấy thú nhân bị thương ngoài rừng còn giúp đỡ đưa về bộ lạc."
Moaa nghe vậy mới nghĩ đến, năm ấy bị iunta vây bắt, lúc chạy trốn Gadnu đã chủ động bảo vệ Moaa, mang theo hắn thoát khỏi bầy iunta, sau đó còn thường xuyên rủ Moaa đi săn, Moaa bị thương thì cẩn thận đưa về tận hang, nhìn thấy Hahna ra rừng một mình cũng ở bên cạnh trông chừng, có lẽ không phải tự dưng nó làm như vậy mà là do ảnh hưởng từ cha mà ra.
"Mấy ngày nay cậu có đi hái thêm nấm tuyết không?" - Bab đột nhiên hỏi.
Moaa mỉm cười - "Vẫn chưa, anh còn muốn?"
"Ừ, lần trước mang về đều chia cho bộ lạc, lần này tôi mang về chính mình ăn." - Bab thành thật gật đầu.
"Vậy nhân lúc mấy ngày nay thời tiết tốt, ngày mai chúng ta cùng đi hái thêm một ít, Gadnu và sói vương đều rất mê món đó."