Moaa và Rin tắm xong, thay quần áo sạch rồi đi đến bếp lửa sưởi ấm, mà những người khác vẫn còn bận rộn xung quanh.
Hahna chạy xuống đi tắm, Jim nhóm thêm bếp lửa cho hang động mau ấm lên, Rein thì nấu một nồi thịt hầm cho mọi người lót dạ, buổi chiều chưa kịp ăn xong thì sói vương gọi đi đánh nhau nên chưa ai ăn no cả. Dor đang bận chăm sóc Shan, vết thương của hắn bị ngâm nước mưa lại bắt đầu chảy máu. Bab đứng trước cửa cảnh giới cho Hahna đang tắm. Gadnu và mấy con gadnim khác thì bu lại quanh một bếp lửa liếm lông cho nhau.
Hahna tắm xong thì Sam và Lind đem con mồi về tới, Bab liền cùng hai người xẻ thịt con mồi.
Lúc mọi người xong việc, tắm rửa sạch sẽ cả rồi ngồi xuống ăn thịt hầm, Moaa và Rin đều bắt đầu ngủ gật.
"Cố gắng ăn một chút rồi ngủ, em có nấu canh vỏ cay, hai người uống một chút cho ấm người." Rein nói, đưa cho Moaa bát thịt hầm.
"Ừ." Moaa nhỏ giọng đáp.
"Làm sao vậy? Cậu rất mệt sao?" Bab lo lắng hỏi.
"Anh Moaa bị một vết thương lớn sau lưng ấy." Rin nói.
"Vết thương thế nào? Cho tôi xem." Bab bỏ chén thịt của mình xuống vạch áo Moaa ra nhìn, cau mày khi thấy vết bầm của hắn.
"Không có việc gì lớn, vết thương ngoài da thôi, tôi chỉ là hơi mệt." Moaa lắc đầu nói, cố ăn nhanh hơn.
Sam cùng đi sang nhìn một cái, nói: "Hẳn là không ảnh hưởng gân xương, nghỉ ngơi vài ngày nó tự tan đi thôi."
"Ừm. Nếu cảm thấy đau quá thì nhớ nói đấy." Bab lại dặn Moaa một câu.
Moaa gật đầu không lên tiếng.
Ăn xong thịt và uống một chén nước vỏ cay, Moaa và Rin liền lên giường đi ngủ, Hahna ngồi gần lò lửa vót cineju còn những người khác giúp Rein ướp thịt con mồi.
Đêm đó toàn bộ lạc Kuriki đều đi ngủ trễ vì ai cũng phải làm thịt con mồi ngay trong đêm, cũng may trời mưa rất to nên bên ngoài có bận rộn như thế nào cũng không ảnh hưởng đến người trong nhà.
Các thú nhân ướp gia vị cho tất cả thịt rồi bỏ vào miệng nepen để qua đêm cho chúng thấm gia vị, sau đó cũng tắm rửa rồi đi ngủ. Số miệng nepen Sam mang về đều đã phơi nắng, sau khi khô nó chuyển từ màu xanh đen sang màu nâu đậm, cứng như vỏ bầu khô, bởi vì tính kín khí của nó nên được dùng để cất chứa thức ăn, Rein và Bab còn bàn bạc khi nào rảnh sẽ vào rừng tìm thêm một ít về dùng.
Moaa ngủ không an ổn lắm, vết thương sau vai lúc bận rộn không có cảm giác gì nhiều nhưng khi nằm xuống lại vẫn luôn đau, hắn chỉ có thể nằm nghiêng một bên nhưng vẫn khó chịu, mãi đến khi trong động chỉ còn tiếng lửa cháy tí tách, hắn mới mơ màng đi vào giấc ngủ. Cảm giác chỉ mới ngủ không lâu, Moaa lại bị Hahna gọi dậy.
"Maam, maam bị sốt rồi!"
Moaa mơ màng hé mắt, hắn thấy cả người nặng trĩu, đầu óc mơ màng, vết thương trên lưng so với lúc đi ngủ còn đau hơn.
Lúc này trời còn chưa sáng nhưng mọi người đều dậy cả, Sam lập tức đi sang xem Moaa, Rin cũng đã ngồi dậy, nhìn hắn cũng không được khỏe cho lắm.
"Đi mời tư tế Dorin đến đi, hai người đều bệnh rồi." Sam kiểm tra thân nhiệt của Moaa và Rin, nói với Bab.
Bab lập tức xoay người ra cửa, các thành viên khác đều xúm lại bên này, kể cả mấy con gadnim. Thấy vậy Sam xua tay: "Tản ra đi, đừng vây kín như vậy, Jim đi nấu một nồi nước nóng đi."
Rein đỡ Rin ngồi dựa vào đầu giường, thở dài nói: "Hôm qua vất vả quá, thân thể á thú không chịu nổi."
"Tôi không sao, chỉ nằm nghỉ chút là khỏe thôi." Rin nhỏ tiếng nói.
Lind mang đến một chậu nước và da thú sạch, Sam thấm chút nước đắp trán cho Moaa, làm xong còn xoa đầu Hahna đang nằm cạnh Moaa an ủi, cô bé là người phát hiện maam bị sốt, bây giờ vẫn còn lo âu bám lấy hắn không buông.
Không bao lâu sau Bab trở về, ngoài tư tế Dorin ra còn có Shami cũng theo đến, Hahna nhìn thấy Shami cũng chỉ chào một tiếng, cô nhỏ hiện tại không có tâm trạng nói chuyện.
Dorin nghe Bab miêu tả đã đoán được tình huống của Moaa và Rin, bà mang theo một túi thuốc, vừa đến đã đưa cho Lind đứng gần nhất bảo hắn đi nấu lên. Bếp đã được Jim nhóm lên từ trước, cho nên hắn nhận luôn việc nấu thuốc.
Tư tế đi đến xem hai á thú, thấy miếng da thú trên trán Moaa thì nhìn Sam mỉm cười nói "Cậu làm rất tốt."
"Maam của tôi cũng là tư tế." Sam giải thích, thật ra maam của thân thể này chỉ là á thú bình thường thôi, bất quá người đã chết từ lâu rồi, hắn cùng hai người Lind và Jim bị lạc khỏi bộ lạc rất xa, hẳn là cả đời cũng không thể gặp lại, nói dối một chút chắc cũng không sao.
Dorin không nghi ngờ chuyện này, lúc thấy vết thương của Fil được Sam may lại bà đã đoán Sam biết trị thương, rất có thể học được từ một tư tế khác. Dorin kiểm tra tình huống của Moaa, dặn Bab: "Cho cậu ấy uống nước nhiều vào, thời gian này nên ăn nhiều thực vật, đừng ăn thịt ướp nhiều muối, quan trọng là phải nghỉ ngơi đầy đủ, không được làm việc nặng."
Bab gật đầu nhớ kỹ.
Dorin lại kiểm tra Rin, hắn bị bệnh nhẹ hơn Moaa nhiều, chỉ hơi nóng lên và uể oải, Dorin lấy ra một nắm trái cây có vỏ cứng màu đen đưa cho Rein, dặn: "Đập nhỏ nó ra rồi bỏ vào nước nấu cho cậu ấy uống, một quả nấu với một nồi nước, giữ nước ấm uống hết trong một ngày là được. Ba ngày tiếp theo tốt nhất ăn uống giống với Moaa, đừng ăn nhiều muối."
"Dạ, cám ơn tư tế." Rein vội nhận lấy nắm trái cây.
Xem bệnh cho Moaa và Rin xong, tư tế kiểm tra một lần vết thương của Shan, thấy hắn không có việc gì thì yên tâm, dặn dò thêm phải để hai á thú nghỉ ngơi, xong rồi lại mang theo Shami trở về.
Bab đi đến xem tình hình của Moaa, sau đó mói với Sam: "Trông cậu ấy giúp tôi một lát, tôi đi săn con mồi mới lát nữa làm cho hai người họ ăn."
"Con cũng mang Bum đi kiếm thêm rau dại." Hahna lồm cồm bò dậy.
"Hai người ở nhà với Moaa đi." Dor bế theo con Bum đi tới nói: "Em với Jim sẽ đi săn và tìm rau dại, anh Shan cũng cần ăn thêm rau xanh nữa."
Sam cũng vỗ vai Bab: "Anh bình tĩnh một chút, nhà có nhiều người lắm, anh cứ ở yên đây đi."
Bab đưa tay xoa mặt, cố gắng đè xuống cảm giác hoảng hốt trong lòng, gật gật đầu, vô lực ngồi xuống cạnh giường Moaa: "Được rồi, nhờ cậu vậy."
Ngoài trời đã tờ mờ sáng nhưng mưa vẫn rả rít không ngừng hạt, Dor và Jim phải đội mưa đi ra ngoài. Dor mang theo con Bum phụ trách tìm rau, thú hình của hắn không thích hợp đi săn một mình, Jim thì vì thú hình là báo đốn nên đi săn đơn lẻ ngược lại thuận lợi hơn.
Moaa vẫn luôn mơ màng, hắn có thể cảm giác được Hahna và Bab luôn ở bên cạnh, Hahna còn liến thoắng nói gì đó, nhưng vào tai hắn lại như cách một tầng mặt nước, mơ hồ và lộn xộn, hắn không hiểu được họ nói cái gì, một lúc sau hắn lại dần thiếp đi.
Vai đau quá!
Mông lung, hắn thấy mình đang bị thương ở vai trái, nghiêng ngã lảo đảo chạy trong rừng rậm, phía sau vẫn luôn có cái gì đang rượt hắn, khiến hắn không thể dừng lại trị thương. Linh khí trong người đã gần như cạn kiệt, hắn chỉ có thể nắm một viên linh thạch trong tay vừa chạy vừa hấp thu. Hắn đã rất mệt, rất đau, nhưng hắn không thể dừng lại, hắn cũng không có ai để cầu cứu, chỉ có thể cắn răng tự mình xoay sở. Tình cảnh này thật là quen thuộc, hắn đã trải qua lần thứ mấy rồi? Không thể nhớ rõ được. Thứ đang truy đuổi sau lưng ngày càng gần, nhưng hai chân hắn lại ngày càng nặng, cuối cùng, hắn vấp một cái rễ cây ngã xuống.
Đau đớn không ập đến như hắn tưởng, hắn ngã vào một nơi rất ấm áp, có ai đó kề tai hắn nói gì đó, hơi thở ấm nóng làm hắn vô thức rùng mình.
"Moaa!"
"Bab?" Moaa hổn hển thở, thì ra hắn vừa nằm mơ.
"Cậu thấy sao rồi?"
Moaa nhẹ nhàng lắc đầu, mặc dù còn hơi choáng váng nhưng so với trước đó đã tốt hơn nhiều, hắn cười nói: "Đỡ hơn nhiều. Tôi ngủ bao lâu rồi?
Bab giúp hắn ngồi dậy, lấy chén thịt hầm để sẵn một bên đưa qua, nói:" Mới một lúc thôi, mặt trời còn chưa lên cao đâu. "
Moaa nhắm mắt cho cơn choáng váng qua, hắn có thể nghe thấy tiếng gió và nước rơi ngoài hiên, trời lại tiếp tục mưa dầm. Trong động lúc này ánh lửa sáng ngời, mọi người đều đang làm việc, chẳng qua yên tĩnh rất nhiều, ai cũng cố gắng nhẹ tay sợ làm ảnh hưởng hắn và Rin nghỉ ngơi.
Đón chén thịt hầm Bab đưa, bên trong không chỉ có thịt mà còn lẫn một ít củ raen, một loại tương tự củ hành nhưng hương vị rất khác, Rein thường bỏ chúng vào nồi thịt hầm cho ngọt nước, nhưng lần này hắn cho nhiều hơn bình thường, ngoài ra còn có rau dại màu xanh, Moaa cũng không phân biệt được là loại rau nào. Hắn đã rất đói, cho nên cầm đũa lên lập tức ăn.
" Đây là thịt gì thế? Ngon lắm. "
" Là thịt của chim tutu, rất mềm đúng không? Nhờ thú hình của Jim là loài báo mới bắt được đấy, loài chim này chính tôi cũng không bắt nổi đâu. "Bab mỉm cười nói, thấy Moaa có thể ăn được hắn liền yên tâm.
Hahna vốn đang ngồi gần đó đan giỏ cho chim cine, thấy Moaa đã ngồi dậy liền bỏ việc xuống chạy đến.
" Maam thấy sao rồi? Còn đau không? "
" Maam không sao rồi, đừng lo. "Moaa xoa tóc con gái.
Hahna bò lên ôm chân hắn, càu nhàu:" Làm con sợ hết hồn, tối qua maam nghe lời chú Bab đi tìm tư tế thì đã không phải chịu khổ rồi. "
" Ừ, là maam không đúng. "Moaa cười nói. Lần này thật là sợ tới già, hắn cũng không ngờ á thú dễ bị bệnh đến thế. May mà bây giờ ở trong bộ lạc có tư tế chữa trị, nếu đổi lại là trước đây lưu lạc trong rừng, hắn và Rin lần này sợ là có nguy hiểm.
Đợi hắn ăn xong chén thịt, Bab lại đưa qua một chén khác, bên trong là nước thuốc màu xanh đen, cho dù chưa nếm thử thì Moaa cũng đoán được vị của nó kinh dị cỡ nào.
" Chịu khó uống xong rồi ăn mấy trái mật hoa sẽ không đắng nữa. "Bab dỗ dành nói.
Hahna ở một bên bật cười khúc khích, Moaa cũng liếc hắn ghét bỏ, cầm lấy chén thuốc nín thở uống xong trong một hơi. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, Moaa cũng bị vị thuốc làm rùng mình, cả khoang miệng đều là vị cay đắng cùng mùi hăng của cây cỏ. Bab liền cầm mấy quả mật hoa chuẩn bị sẵn nhét vào tay Moaa, hắn vội vàng bóp vỡ chúng rót nước mật vào miệng, vị ngọt cùng hương hoa lan ra, lúc này mới dằn được cảm giác kinh khủng trong miệng xuống.
Nghĩ tới mấy ngày tiếp theo còn phải uống loại nước thuốc này, Moaa có chút khó chịu, thấy Bab còn lần khần ngồi một bên, hắn xua tay bảo:" Anh đi làm việc đi, ngồi đây làm gì? "
Bab và Hahna nhìn nhau, đối với hành vi giận chó đánh mèo của Moaa không có ý kiến, khẽ cười cùng đứng dậy. Bab dặn Moaa có việc gì thì gọi hắn, sau đó đi sang bên kia hang động cùng các thú nhân tiếp tục làm nhà. Bọn họ đã lót sàn gần xong rồi, ngày mai là có thể bắt đầu dựng vách chia phòng.
Moaa thở dài ngồi dựa trên giường nhìn mọi người bận rộn, Hahna đan giỏ ở cạnh giường hắn, Lind cũng ở bên cạnh, đang dùng cineju làm một cái giỏ có quai đeo sau lưng, Shan bị thương cũng ngồi vót cây cineju cho hai người. Ở bên kia thì là công trường, vì Rin vẫn còn đang ngủ nên mọi người đều làm khá chậm, cố gắng không phát ra âm thanh lớn. Rein đang chuẩn bị bữa trưa, đồng thời trông coi lò thịt xông khói, thịt tối qua ướp một đêm đã có thể làm chín để cất trữ. Mấy con sói hình như đều trở về đàn rồi, chỉ có Gadnu nằm cạnh Hahna, đang chơi với con Bum.
Bên ngoài mưa càng lúc càng lớn, âm thanh thác nước ở gần đó cũng trở nên mơ hồ, chỉ có tiếng gió lùa ngang hẻm núi là nghe rõ nhất. Chăn da rất ấm, cỏ khô lót bên dưới lớp da thú cũng rất êm, giữa ánh lửa chập chờn cùng mùi nhựa silbi nhè nhẹ, Moaa lại bắt đầu buồn ngủ. Hắn nghiêng đầu ngẩn người nhìn tất cả một lát, dần dần thả nhẹ hơi thở. Đợi hắn đã ngủ sâu rồi Bab mới đi đến, nhẹ nhàng đặt hắn nằm xuống ngay ngắn, lại đắp chăn lên. Nhìn á thú yên tĩnh ngủ say, Bab mỉm cười. Thật may, Moaa không sao rồi!
Đã ba ngày từ lúc Moaa bị bệnh. Sáng hôm nay trời không mưa, nhóm thú nhân đều đi ra ngoài tiếp tục xẻ gỗ, chỉ có Hahna ở nhà chăm sóc ba người bị bệnh. Moaa đã có thể tự ngồi dậy nhưng Hahna không cho hắn động đến công việc, cho nên Moaa chỉ làm vài món trang sức đơn giản bằng một loại dây leo ngũ sắc Hahna tìm thấy trong thời gian hắn và Bab đi hỗ trợ bộ lạc Seaa, cô nhỏ đã phơi khô thành một loại dây mềm dẻo có năm màu trắng, tím, vàng, đỏ, cam đất, hiện tại Moaa đang bện chúng thành trang sức cho con gái. Rin đã tốt hơn rất nhiều, cho nên hắn đem tơ nhện ra để Moaa dạy hắn đan đồ lót mới cho mình và Rein.
Buổi trưa khi trời bắt đầu chuyển mưa, các thú nhân còn chưa về thì Shami đến, nhỏ mang theo một cuộn dây cỏ đến tìm Sam.
" Tìm anh Sam? Có chuyện gì sao? "Hahna đón lấy cuộn dây cỏ mở ra xem, mấy ngày nay học với tư tế sau đó học với Bab, cô bé đã cơ bản đọc được thứ này. Thật ra loại nút thắt này không hoàn toàn là văn tự, còn rất nhiều hạn chế, chỉ có thể diễn đạt những tin tức rời rạc chứ không thành câu được.
Shami chào hỏi Moaa và những người khác rồi nhìn Hahna, nhỏ vẫn chưa nói chuyện rành mạch được nên rất ít mở miệng. Hahna xem cuộn dây, nhíu mày nói:" Tư tế của bộ lạc Seaa gửi đến, muốn ba người Sam, Lind và Jim về ngay, hình như bên đó lại xảy ra chuyện ".
" Chắc bọn họ cũng sắp về rồi đấy, em sẽ chuyển lời. "Hahna nói với Shami.
Shami gật đầu, hai mắt lại dán vào cái vòng tay Moaa vừa làm xong còn đặt trên giường, hắn đang bện thêm vòng cổ, vừa rồi còn dự định xem khi nào rảnh dùng sừng trâu thảo nguyên để làm một cái mặt dây chuyền cho Hahna. Thấy ánh mắt của Shami, hắn mỉm cưới vẫy tay gọi nhỏ đến hỏi:" Thích cái này sao? Chú dạy con bện nha. "
Shami ngượng ngừng lắc đầu:" Con.. bận.. bận làm thuốc. "
Bên ngoài đã có tiếng thú nhân kéo gỗ về, Hahna chạy ra xem, Shami cũng chào Moaa và Rin trở về.
Sam cầm theo dây cỏ Hahna đưa đi vào, mày nhăn lại:" Tư tế nói bộ lạc cứu một á thú, nhưng á thú này rất kỳ lạ, ông ấy muốn bọn tôi về ngay. "
" Á thú? "Lind nhướng mày hỏi lại.
Jim khoanh tay, thở dài nói:" Chắc lại là một di dân khác. "
Sam cuộn sợi cỏ lại, nói với Moaa:" Đợi mưa nhỏ bớt bọn tôi lập tức trở về, hy vọng không phải chuyện gì nghiêm trọng. "
" Để tôi đi với các cậu. "Bab lên tiếng.
Sam lắc đầu, nhưng hắn chưa kịp nói từ chối thì Rin đã nói trước:" Để em và Rein đi, nếu là chuyện về một á thú thì có á thú theo sẽ dễ giải quyết hơn. "Trong tư tưởng của Rin, nữ so với nam vẫn có địa vị hơn, cho nên khi nhắc đến á thú, hắn cảm thấy để ba thú nhân đối mặt với một á thú sẽ bất lợi, cho nên muốn đi theo giúp đỡ.
Tư tưởng của những người khác đương nhiên ngược lại, nhưng kết luận thì không khác lắm, có một á thú đi theo sẽ dễ nói chuyện hơn.
" Nhưng mà Rin còn chưa khỏe hẳn. "Người nói là Rein, bên ngoài còn đang mưa, nghĩ đến để Rin ra ngoài trong thời tiết này hắn lại lo lắng.
" Chỉ đi nửa ngày thôi, không sao đâu."Rin nói.