Vĩ Tịnh nuốt nước bọt. Anh đã từng nghe qua danh tiếng quậy hết mình, chơi hết nấc của Hân Nghiên, nhưng không nghĩ tới sẽ được chứng kiến rõ ràng rành mạch như thế này. Tầm mắt bất ngờ lia xuống bên dưới khiến anh hít thở không thông. Chiếc váy ngủ hai dây đang giúp đỡ cô quyến rũ lấy anh.
Một bên dây trượt khỏi bờ vai nhỏ, làm lộ ra bờ ngực đầy đặn hút mắt. Ánh mắt của Hân Nghiên chẳng có vẻ gì là giấu giếm việc cô muốn cùng Vĩ Tịnh trải qua một đêm mặn nồng hết mức có thể, cuốn hút toàn bộ ham muốn của cả hai.
“Em chắc chứ?” Anh hơi khàn giọng, hỏi lại để nhận một sự chắc chắn.
“Vâng, có thể không ạ?” Cô liền đáp lại, bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy tay áo của anh như một chú mèo nhỏ bắt đầu trò chơi vờn qua vờn lại sự yêu thích của người khác đối với nó.
Vĩ Tịnh đành tuân lệnh mỹ nhân. Anh chống tay xuống giường, vây hãm Hân Nghiên bên dưới mình khiến toàn bộ mùi hương nam tính trấn áp lên người cô. Xém nữa thôi cô đã không chịu nổi mà thốt ra một tiếng hốt hoảng. Sống hai kiếp, đây là lần đầu tiên cô cùng một người khác giới ân ái. Đáy lòng chợt dâng lên cảm giác lo sợ nhưng khi va phải tầm mắt tĩnh lặng của anh lại khiến cô bình tâm đến lạ.
Vĩ Tịnh đan một bên tay mình vào tay của Hân Nghiên, sau đó đưa dần lên phía trên đầu cô. Cả cơ thể anh từ tốn áp sát lại, không hề gấp gáp mà vô cùng nhẹ nhàng như thể đang nâng niu một báu vật. Môi bắt đầu tìm đến nhau, trở thành mồi lửa dần thiêu nóng hai người.
Hân Nghiên bị hôn đến mức choáng váng. Cô chưa kịp thích nghi việc bị mút mát môi dưới thì đã bị thứ không xương tiến vào bên trong vòm miệng mà càn quấy. Cô chỉ có thể vừa ú ớ vừa bị nó trêu đùa đến mức ngứa ngáy.
Vĩ Tịnh không làm thì thôi, đã làm thì như muốn khám phá toàn bộ ngóc ngách trên cơ thể của Hân Nghiên. Anh đưa tay lên xoa nhẹ tai cô khiến cô rụt người vì nhột, tiếp tục rê xuống chiếc cổ thiên nga trắng ngần, rồi từ tốn kéo dây áo ngủ xuống để lộ toàn bộ cảnh sắc xuân của người con gái.
Vĩ Tịnh cảm thấy môi của Hân Nghiên rất ngọt khiến anh không thể nào dứt ra được. Có lẽ đây sẽ được ghi vào danh sách mùi vị yêu thích của anh. Thời điểm tách ra, khuôn mặt của cô đã tràn ngập sắc hồng vì thiếu đi dưỡng khí cùng chịu đựng bàn tay đang dày vò bầu hoa của mình, bờ môi cũng bị sưng tấy lên.
“A!”
Hân Nghiên ưỡn người, cảm nhận Vĩ Tịnh dùng khuôn miệng ấm nóng của anh làm cho bầu hoa nở rộ. Bàn tay không chịu rảnh rỗi mà bắt đầu lần mò xuống bên dưới để phe phẩy điểm ngọc. Những cảm giác kỳ lạ chưa từng gặp qua cứ đánh úp cô lên xuống không ngừng nghỉ khiến cô chỉ biết nức nở mà chống trả.
Đột nhiên, Vĩ Tịnh siết nhẹ lấy điểm ngọc khiến cho Hân Nghiên khẽ hét lên. Cơ thể cô căng cứng, đồng thời cảm nhận được có thứ gì từ bên dưới đang trào ra ngoài. Cô chỉ mới bị trêu chọc bên ngoài mà đã đạt khoái cảm nhanh chóng khiến cho anh khá bất ngờ. Có lẽ cơ thể cô vô cùng nhạy cảm. Đây thật sự là bảo vật ngọt nước.
Vĩ Tịnh cởi áo thun quăng qua một bên. Hân Nghiên không nỡ chớp mắt, thứ cô cầu mong nay đã có thể chiêm ngưỡng. Thân người của anh không khác gì lời đồn mặc đồ thì thư sinh, cởi ra thì có thịt để nhâm nhi.
Nhận thấy ánh mắt như lang như sói của Hân Nghiên, Vĩ Tịnh bỗng có chút tự hào về những ngày chăm chỉ tập luyện của mình. Anh nâng hai chân của cô lên mà chà sát bên dưới vào nhau, sau đó nhẹ nhàng cầm lấy tay của cô rồi áp lên phần cơ bụng.
“Thích chứ?”
Hân Nghiên ngây ngốc gật đầu, để chứng minh còn sờ qua sờ lại mấy lần. Trong căn phòng yên tĩnh chỉ còn nhiễm mùi ái tình, cả hai có thể nghe rõ ràng tiếng nuốt nước bọt thèm muốn của cô. Thời điểm bàn tay chạm xuống bên dưới đụng trúng thứ ấm nóng gân guốc, cô cảm giác bàn tay như bị cháy bỏng.
Tuy nhiên Vĩ Tịnh không cho phép Hân Nghiên rụt tay về. Anh áp chặt tay cô vào vật nam tính rồi bắt đầu di chuyển. Một mặt ma sát lòng bàn tay mềm mại, một mặt tiếp xúc trực tiếp đến hang mật đang rỉ nước bên dưới.
Hân Nghiên không ngừng thở dốc, chốc chốc cảm giác được đỉnh đầu và điểm ngọc của cả hai cạ vào nhau khiến toàn thân cô tê dại.
“Anh… Anh ơi, em… Em sắp…”
Chưa đầy một tiếng mà Hân Nghiên đã bị Vĩ Tịnh làm cho đạt cao trào hai lần. Toàn thân cô nhất thời xụi lơ xuống, miệng không ngừng há mở nhỏ thở dốc.
Bên dưới, mật ngọt tiếp tục rỉ ra giúp vật nam tính tắm qua một lớp trơn tuột. Hang động co giật nhẹ vài cái đã khiến Vĩ Tịnh không chịu nổi. Nếu hiện tại anh đút vào ngay chắc có lẽ anh chẳng thể kìm lại được.
“Hân Nghiên, anh vào nhé.”
Hân Nghiên nghe Vĩ Tịnh thủ thỉ thì gật đầu ngại ngùng. Cô không biết liệu thứ to tướng kia có vừa bên trong mình hay không. Tuy nhiên khi anh mạnh bạo đi vào được một nửa thì cả hai đã nhíu mày vì đau đớn.