Hân Nghiên nhìn bộ váy cưới trên người mà không khỏi thở dài ngán ngẩm. Cô xuyên sách với tình trạng không mong muốn.
Vì sao lại nói như thế?
Ở thế giới thực, Hân Nghiên chính xác là một người đỗ nghèo khỉ. Cô là trẻ mồ côi không có nơi nào nương tựa, may mắn được đi học bởi tiền tài trợ của các nhà hảo tâm. Vì thế ngay từ nhỏ, cô đã học được cách nhịn nhục, xem tiền như mạng và điên cuồng học tập để nhận các học bổng khác.
Lớn lên, Hân Nghiên vừa đi làm vừa đi học đại học. Trong khoảng thời gian đó, cô nhận không ít lời mời thực tập đến từ các công ty lớn trong nước. Chỉ cần đợi thêm cái bằng tốt nghiệp, cô nhất định sẽ có một tương lai tươi sáng.
Nào ngờ tới, Hân Nghiên lại mắc phải căn bệnh ung thư khi còn quá trẻ. Bao nhiêu số tiền dành dụm ít ỏi đã tiêu hết vào việc xạ trị và thăm khám. Tuy nhiên cơ thể cô chẳng hề khả quan mà càng lúc càng trở nặng hơn.
Hân Nghiên ngồi trên giường bệnh. Đầu đội nón che đi những chỗ chỉ còn lởm chởm tóc. Sắc mặt cô vô cùng tái nhợt cứ như đang đếm từng ngày chờ đợi thần chết gọi tên. Cô không dám nghĩ tới tình trạng của bản thân vào những giây phút cuối cùng này, ngược lại cô tìm kiếm niềm vui bằng việc đọc sách.
Cô bé giường bên là một fan cuồng ngôn tình chính hiệu. Trước khi xuất viện, cô bé đưa cho cô không ít cuốn mà cô bé tâm đắc nhất, trong số đó là ‘Chạy Trốn Tổng Tài Đã Có Vợ’.
Hân Nghiên vốn chẳng thích những thể loại tiểu thuyết ba xu như thế này, tuy nhiên nó vẫn làm cô chú ý vì tên của nữ phụ độc ác giống y hệt tên của cô. Khác một điều, cô nghèo còn nhân vật này thì giàu sụ.
Câu chuyện kể rằng nam chính Ninh Vĩ Tịnh đã từng có một khoảng thời gian khó khăn để vực dậy công ty của gia đình. Khi ấy, anh đã cưới con gái cưng của nhà họ Lâm, tức Lâm Hân Nghiên, nhưng luôn bị nhà họ Lâm và cô ta chì chiết về sự bất tài vô dụng và thấp hèn hơn nhà họ. Dù vậy anh vẫn giữ im lặng và cố gắng bù đắp mọi thứ cho cô ta.
Khi công ty Ninh được vực dậy một lần nữa, càng lúc càng lớn mạnh hơn thì Vĩ Tịnh chạm mặt nữ chính Ngô Uyển Đình. Ban đầu, họ chỉ ở thân phận chủ tịch và thực tập sinh nhưng dần dà cả hai càng hiểu ý nhau và trở thành bạn bè tốt. Uyển Đình luôn ở bên Vĩ Tịnh khi anh đau đầu với các dự án. Ngược lại Vĩ Tịnh sẽ có mặt kịp thời để giải cứu và bảo vệ Uyển Đình mỗi khi cô ta bị trêu chọc.
Sau đó, cô vợ Hân Nghiên phát hiện sự khác lạ giữa Vĩ Tịnh và Uyển Đình nên nhiều lần bắt chẹt và gây khó dễ với nữ chính. May mắn những lần ấy nữ chính đều được nam chính giải vây càng khiến cô vợ tức điên lên. Thế mà vào một ngày khác Vĩ Tịnh phát hiện vợ của mình ngoại tình với bạn trai cũ. Tuy nhiên cô ta chẳng thèm chối cãi, ngược lại còn đổ ngược lý do rằng anh đã gần gũi với Uyển Đình trước. Cuối cùng cả hai đi đến bước đường ly hôn.
Cô vợ cũ đổ hết mọi tội lỗi lên người nữ chính, cho người bắt cóc nữ chính và chuẩn bị làm chuyện đồi bại thì nam chính đã kịp thời có mặt. Sau cùng, nam nữ chính nhận ra tình cảm của nhau và hẹn hò. Còn cô vợ bị tống vào tù vì nhiều tội lỗi khác.
Đọc xong cả quyển, Hân Nghiên rơi vào trạng thái câm lặng. Cô tự hỏi chẳng lẽ cái tên của mình mang theo điềm báo không thể sống yên ổn hay sao. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nữ phụ được xây dựng vô cùng ngu ngốc, khẳng định bản thân độc ác để làm tôn lên nữ chính bạch liên hoa.
Nữ phụ làm mọi cách gây khó dễ với nữ chính không phải vì yêu nam chính, mà là để thoát khỏi hôn sự này và ở bên người mà bản thân thật lòng yêu thương. Cuối cùng, tiền mất tật mang. Tên tra nam kia cũng bỏ rơi cô ta mà cung cúc tận tụy với nữ chính.
Nếu Hân Nghiên trở thành cô gái nữ phụ kia, cô nhất quyết sẽ sống an yên, không sân si hay đấu đá với ai mà tập trung hưởng thụ cuộc sống giàu sang vô lo vô nghĩ. Cô cũng sẽ tận tâm ở bên người chồng nam chính, trở thành một người vợ thảo để sau khi ly hôn thì cũng lấy được chút đồng thuận của anh ta mà có thêm tài sản. Sau đó, cô sẽ một tay ôm hai chàng và nhìn nam nữ chính theo đuổi nhau. Chỉ cần nghĩ tới thôi cũng thấy thật hạnh phúc.
“Những việc cô vừa nghĩ tới, tôi đều có thể tặng cho cô, chỉ cần cô đồng ý giúp tôi.” Một giọng nói từ đâu vang vọng lại trong không trung, nghe vừa da diết vừa đau thương khiến cô nổi gai ốc.
Lúc này, cơn ho đột nhiên dâng lên dữ dội. Hân Nghiên không thể kiềm lại, đến mức phải ói ra tất cả đồ ăn ban sáng rồi dần lịm đi khi chẳng còn tí sức lực nào để chống chọi lại căn bệnh.
Thời điểm Hân Nghiên mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô phát hiện bản thân không ở trong phòng bệnh quen thuộc nữa, mà trên người đã bận chiếc váy cưới trắng tinh được khảm ngọc trai đắt tiền.
[Chào mừng kí chủ đến với thế giới trong truyện. Kí chủ đã được lựa chọn để thay đổi vận mệnh của nữ phụ độc ác Lâm Hân Nghiên.]