Goni tay xách nách mang đồ ăn về. Đông Phong đi lại cầm lấy từ tay cô.
"Sao mà sáng sớm mặt em nhăn nhó thế"
Goni gượng cười
"Không có gì đâu ạ. Mà anh ở đây rồi,em nhờ anh có thể nấu mỳ ý cho em được không"
Đôi mắt long lanh của cô nhìn anh. Đông Phong lại xoa đầu cô
"Được"
Đông Phong xăn tay áo lên, thuần thục cắt rất đẹp mắt. Goni ngồi chống cằm nhìn anh, sao mà đẹp trai thế còn biết nấu ăn nữa cơ. Ani ngáp cái rõ to, giọng ngáy ngủ hỏi cô.
"Học bá Lâm nấu đồ ăn cho mình à chị"
"Ừm chị nhờ anh ấy nấu. Tại vì anh Phong nấu ngon lắm đấy"
"Anh Phong" phát ra từ miệng cô khiến anh cảm thấy ấm áp thân quen. Trong lòng vui vô cùng. Anh dọn ra bàn, từ nãy giờ có mấy cô gái mến mộ anh đứng nhìn mà thèm nhỏ cả dãi.
"Vào ăn đi. Mấy năm rồi tôi không nấu lại. Không biết có còn hợp khẩu vị của em không"
Goni cầm nĩa cuốn mỳ bỏ vào miệng. Chính xác là mĩ vị này rồi, vừa cay vừa ngon. Cô dơ ngón cái lên về phía anh.
"Vẫn tuyệt lắm anh. Anh vào đây ăn chung với tụi em này"
Goni kéo anh lại kế mình ngồi. Cô dục anh ăn. Sa Sa và Ani nhìn nhau cười thầm. Ăn xong, cô dọn dẹp, anh cứ tranh làm với cô. Cả hai tranh qua tranh lại, khung cảnh hiện giờ rất buồn cười. Đông Phong ngỏ ý muốn đi chơi cùng với cô. Goni đắn đo vì để Sa Sa và Ani ở lại cô không an tâm. Thấy vậy anh bảo sẽ chở cả ba. Ani liền nói.
"Không cần đâu ạ. Anh chở chị ấy đi chơi đi. Bọn em sẽ ở lại không sao hết"
"Nhưng..."
"Đi đi, bọn mình tự chơi được. Lớn rồi mà, còn phải con nít đâu mà lo"
Đông Phong dùng ánh mắt chờ đợi nhìn cô. Goni liền nhún vai và gật đầu. Khi nhận được sự đồng ý từ cô, đôi lông mày rậm kia cũng dãn ra. Anh hẹn cô buổi tối tầm 6h sẽ sang đón cô đi.
- -----------------------
Đến giờ hẹn, cô mặc một chiếc đầm màu xanh lá nhạt
☟(tương tự)
Đông Phong nhìn không chớp mắt. Hai quả đồi bồng đào lấp ló như hở như không khiến thị giác kích thích. Anh ho lên vài tiếng để trấn tĩnh bản thân. Anh mở cửa xe cho cô.
"Người em lúc nào cũng thơm"
Goni đỏ mặt quay đi hướng khác, miệng cười xinh xắn.
"Dạ cảm ơn anh"
Trái tim Đông Phong đập thình thịch vì anh đã mời được cô đi chơi. Chỉ riêng có hai người mà thôi. Anh bật bản nhạc du dương âm điệu lãng mạn.