Kẻ Điên Độc Chiếm

Chương 10: Ông quen tôi sao?




Kari đang làm việc thì nhận được tin nhắn của Jak Cho. Thấy đoạn video cô ta gửi đến có hình của Oh Kang Mi. Vì tò mò nên Kari đã bấm vào xem. Anh kinh ngạc khi thấy cô đang cùng với một chàng trai khác đi mua đồ cùng nhau. Nhưng chẳng phải vừa rồi cô nói mình đang đi làm sao. Còn chàng trai này, nếu đúng như suy đoán của anh thì cậu chính là người nói câu đó qua điện thoại. Oh Kang Mi đã nói dối anh sao?

Kari không tin chuyện này là thật, cầm áo khoác lên rời đi. Anh đã rất tin tưởng Kang Mi, cô sẽ không làm chuyện có lỗi với anh đâu.

Về phần Oh Kang Mi, cô vẫn chưa biết có người hại mình. Cùng với Yang Tae trở về nhà như bình thường. Khi cánh cửa nhà đóng lại, đôi mắt thất thần của Kari cũng nhìn thấy tất cả. Mọi tin tưởng của anh đối với cô hoàn toàn sụp đổ. Kari ngồi trong xe, nắm chặt vô lăng. Thì ra Oh Kang Mi đã lừa dối anh. Cô nói dối mình đi làm để ở bên cạnh người khác. Cô đang cắm sừng anh. Oh Kang Mi, cô đang lừa dối sự tin tưởng của anh với cô.

“Kang Mi, sao em lại đối xử với anh như vậy.”

Kari không kiềm chế được cơn tức giận của mình, anh đạp ga phóng xe đi.

….

Tối hôm đó, Yang Tae nằm dưới sàn bỗng ngồi dậy. Cậu nhìn về phía Oh Kang Mi. Thấy cô vẫn đang ngủ ngon, Yang Tae nhẹ nhàng đứng dậy trèo lên giường, ngồi im lặng nhìn cô ngủ. Bất chợt cậu di chuyển người, nhẹ nhàng nằm bên cạnh cô. Yang Tae thấy như vậy chưa đủ, cậu tiến lại gần hơn nằm vào lòng cô. Ở khoảng cách này, Yang Tae có thể ngửi thấy mùi hương trên tóc cô. Nó không giống như mùi hương của mẹ đã dùng trước đây nhưng vẫn mang đến cho cậu cảm giác thoải mái, dễ chịu khi ngửi. Yang Tae ngước mắt lên nhìn cô, đột nhiên cậu giơ tay ra để ôm lấy cô. Nhưng Yang tae đã không làm chuyện đó. Bởi vì cậu sợ sự va chạm nhẹ sẽ đánh thức Oh Kang Mi dậy, Cho nên, cậu chỉ ngoan ngoãn nằm trong lòng cô. Một lúc sau, Yang Tae ngồi dậy. Cậu cầm mấy sợi tóc mỏng của Oh Kang Mi vuốt ve, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đó. Yang Tae nhìn cô mỉm cười hạnh phúc rồi rời khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi nhà, thái độ Yang Tae cũng thay đổi. Đôi mắt trở nên vô cảm, lạnh nhạt bước qua nhà bên cạnh. Cậu đứng trước cửa nhà của ông chú Gwang Pung lúc sáng. Gương mặt trở nên suy tư. Nếu bây giờ, một đạp phá banh cánh cửa này sẽ làm ảnh hưởng đến những người xung quanh. Có khi Oh Kang Mi sẽ vì vậy mà đánh thức. Yang Tae lại không muốn phá hỏng giấc ngon của cô. Cậu cắn răng, xoay người bỏ đi.

“Bây giờ chưa phải lúc.”

Không biết là trùng hợp hay đã có sắp đặt từ trước, Yang Tae vừa ra khỏi khu chung cư thì chạm mặt ông chú Gwang Pung đang từ bên ngoài đi vào. Ông chú còn cần theo chai rượu trên tay. Hình như ông ta đã quá chén. Yang Tae thấy vậy thì nở nụ cười độc ác.

Nhặt lấy chai rỗng trên đường, Yang Tae đi nhanh đến chỗ ông ta. Cậu chuẩn bị thực hiện hành vi sai trái của mình. Lúc này, ông chú bước đi loạng chạng, mắt nhắm mắt mở nhìn thấy Yang Tae bước đến. Tuy say nhưng vừa nhìn cậu Gwang Pung đã nhận ra là người đi cùng với Oh Kang Mi lúc sáng. Ông chú nhiệt tình giơ tay lên chào cậu. Mà hành động này làm Yang Tae sửng sốt, cậu đứng khựng lại. Không hiểu sao ông chú lại chào mình khi bọn họ chưa từng tiếp xúc với nhau.

Gwang Pung cầm chai rượu bước nhanh đến chỗ Yang Tae. Giọng nhòe nhòe, nắm tay cậu kéo đến ghế đá gần đó. Cả hai ngồi xuống cùng nhau, Yang Tae khó hiểu hỏi ông ta:



“Ông quen tôi sao?”

“Quen gì? Cậu không phải là người đi cùng với Kang Mi lúc sáng sao.”

Ông chú quay qua nhìn Yang Tae, chỉ tay lên mặt cậu.

“Tôi nhìn mặt cậu với Kang Mi rất có nét vợ chồng. Hai người đang hẹn hò đúng không?”

Ngón tay chỉ vào mặt Yang Tae làm cậu thấy khó chịu. Dù ông ta đang say nhưng cậu không kiên nể nắm ngón tay của Gwang Pung hất ra, trừng mắt nhìn ông ta cảnh cáo.

“Đừng có chỉ tay vào mặt tôi.”

Vì say nên Gwang Pung không quan tâm đến lời Yang Tae nói. Ông chú cười khà khà, bắt đầu luyên thuyên.

“Kang Mi là cô gái tốt, cậu cũng là người tốt dù nhìn mặt có chút non hơn con bé. Nhưng so với thằng người yêu trước của Kang Mi, tôi lại không thích tên tóc vàng đó hơn. Nhìn mặt thằng đó không có thiện cảm chút nào.”

“Ông đang nói gì vậy?”

Yang Tae nghe mà không hiểu gì cả. Từ khi nào mà cậu đã trở thành người yêu của Oh Kang Mi trong mắt ông ta. Oh Kang Mi chính là mẹ cậu, sao có thể yêu được? Nhưng có điều, vừa rồi hình như ông chú đã nhắc đến người yêu của Oh Kang Mi thì phải.

Người đàn ông có mái tóc màu vàng ư?

Trong đầu Yang Tae hiện ra hình ảnh khi đó. Chẳng lẽ, mái tóc vàng khi đó chính là người yêu của Oh Kang Mi mà ông ta nhắc tới. Yang Tae ném chai rỗng trên tay đi nhìn Gwang Pung, cậu muốn biết thêm thông tin về người đó. Người khiến Oh Kang Mi khó chịu với cậu khi nhắc đến.