Đám người Ngụy Nhiễm Đan đã đến, một nhóm nhân viên công tác cũng đuổi tới, bắt đầu tiến hành chính lý quy hoạch trong văn phòng. Trước kia trong văn phòng có một ít bàn ghế, cộng thêm người đầu tiên tới đều là quản lý cấp cao, người cũng không nhiều, trước tiên giải thích hội nghị một chút.
Hôm nay công ty nghiên cứu và phát triển đã phủ lên hoành phi, viết lời chào mừng nồng nhiệt điện tử Thủy Hoàn.
Chín giờ, Lục Tam Phong tới công ty, trong phòng tiếp khách đã đầy người ngồi, hiện tại tình hình ngoại thương được thảo luận nhiều nhất, chuyện này vốn là do Chu Hoài Đông phụ trách, nhưng anh ta nghe được tình hình này thì cũng không có biện pháp nào cả.
Thị trường trong nước thì anh ta hiểu chứ quốc tế thì ù ù cạc cạc.
Ngụy Nhiễm Đan ngồi trên ghế sô pha nhìn bản báo cáo, lại nhìn một vòng đám người chung quanh, hỏi: "Lát nữa nếu tổng giám đốc Lục hỏi tơi chuyện buôn bán bên ngoài, nói thế nào nhỉ, mấy nay tôi nghiên cứu không ít, cũng tìm một vài người có chút liên quan thỉnh giáo nhưng vẫn không tìm thấy đường ra."
Đám người đồng loạt đưa mắt nhìn Chu Hoài Đông, từ sau khi Trương Phượng Tiên đi, Chu Hoài Đông được tính là nhân vật nguyên lão.
"Khụ khụ!" Chu Hoài Đông hằng giọng nói một câu: "Đừng nhìn tôi, chuyện này vẫn luôn do tổng giám đốc Lục phụ trách, người bình thường thật sự không tìm được, tổng giám đốc Ngụy cũng đừng quá lo lắng, người ta sẽ không hỏi cô vấn đề này đâu."
"Bình thường tổng giám đốc Lục đều không hỏi chuyện khó, đều là công việc thuộc chức vụ của mình." Người còn lại nói.
"Đúng vậy, thường xuyên xem báo biểu, hỏi tình huống, chỉ cần vận chuyển bình thường, không ra vấn đề lớn thì trên cơ bản sẽ không quản." Người khác nói.
Ngụy Nhiễm Đan vẫn còn có chút không quá yên tâm, trước kia chỉ phụ trách truyền thông công ty, nhưng bây giờ cô là tổng giám đốc chấp hành, phải nắm chắc phương hướng phát triển tương lai của công ty.
Với cả cô chưa từng ở bên cạnh Trương Phương Tiên, không biết hình thức làm việc chung của hai người trước kia là gì, sau khi tập đoàn thay đổi, Lục Tam Phong nhất định ở lại tổng công ty, không đi công tác, cơ bản là mỗi ngày đều sẽ gặp mặt.
Trong lòng Ngụy Nhiễm Đan vẫn không chắc chắn.
Thật ra bình thường làm lãnh đạo cấp cao của công ty vẫn tương đối dễ làm, sau khi lãnh đạo cấp cao xác định phương hướng chấp hành thì cố gắng bồi tiếp thúc đẩy, phương hướng không sai thì tiếp sau sẽ rất nhẹ nhàng, họp một chút, uống trà rồi massage.
Lục Tam Phong thì khác, tốc độ phát triển của điện tử Thủy Hoàn không phải người quản lý bình thường có thể gánh được, cũng không có công ty nào phát triển nhanh và toàn diện đến vậy, nhiều giám đốc điều hành cũng phải vừa làm vừa học. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Chu Hoài Đông thấy mọi người đều có chút khẩn trương, ngẫm nghĩ một chút cuối cùng vẫn nói ra phương án dự phòng: "Thật ra mọi người cũng không cần khẩn trương như vậy, chỉ cần không phải trong phạm vi chức trách, anh ấy muốn hỏi thì mọi người nói không hiểu, không biết là được rồi."
Đám người nhìn lẫn nhau, cảm giác Chu Hoài Đông không giống như đang nói đùa.
Cửa phòng tiếp khách được đẩy ra, Liễu Ngoạn đi tới, nói: "Tổng giám đốc Lục tới rồi, đến phòng họp đi."
Đám người đứng lên đi tới phòng họp.
Trong văn phòng, Lục Tam Phong liếc nhìn tay liệu trong tay, tình hình tài chính năm nay về cơ bản đã ổn thỏa, mấy tháng tới sẽ không có nhiều biến động, đã gần đến tháng mười một rồi, nhiều nhất cũng là một trận chiến hàng tết, loại cạnh tranh này đã nhiều năm, cũng không đánh ra được cái bọt nước gì lớn.
Sản lượng VCD bán ra vượt bốn triệu chiếc, chiếm khoảng bảy mươi phần trăm thị phần, có thể nói là rất ổn định, lợi nhuận ròng mà VCD mang lại là chín mươi tỷ, nếu không có chuyện Waypod đốt tiền thì số liệu này sẽ cao hơn.
Tính đến tháng mười, tổng mức lỗ của Waypod là gần hai tư tỷ, trong suốt một năm, Waypod đều sống tạm trong ngõ ngách của thị trấn, có thể nói là bị các nhà sản xuất khác đánh bại về mặt TV.
Doanh thu của các thiết bị gia dụng nhỏ như radio và máy nghe nhạc có khá hơn một chút. Lợi nhuận ròng tổng thể là sáu tỷ bảy trăm ba tám triệu. Bắt mắt nhất là công ty truyền thông. Nó được thành lập vào đầu năm và đã hợp tác với mười bảy người nổi tiếng ở sông Hương, thực hiện một trăm hai mươi lắm buổi hòa nhạc, hợp tác với ban tổ chức tiết mục, nâng chín người nổi tiếng lên. Đồng thời, có được bảy mươi sáu bộ phim đạt doanh thu phòng vé cao ở Sông Hương. Công ty sản xuất đĩa thuộc sở hữu của công ty truyền thông đã bán được mười tám triệu đĩa.
Thành lập cách đây chưa đầy một năm, lợi nhuận ròng đã vượt quá hai mươi tư tỷ!
Ngoài ra còn có một số công ty con, nhà máy sản xuất và công ty khuôn nhựa. Giờ đây, điện tử Thủy Hoàn đã đạt được ba mươi phần trăm khả năng tự cung tự cấp trong chuỗi ngành. Có rất nhiều công ty kiếm được tiền, cũng có rất nhiều công ty thua lỗ, sau khi kéo đi kéo lại như thế, sổ sách còn lại hơn chín mươi tỷ. Mở công ty chính là như vậy, hạng mục này kiếm được tiền, còn dự án kia thì thua lỗ. Tính toán tài vụ hơn nửa tháng, đến văn phòng triển khai cuộc họp, vui vẻ nói cho anh, tổng giám đốc, chúng mừng, năm nay ngài làm không công rồi!
Doanh thu hơn chín mươi tỷ vốn đã rất mạnh, trong doanh nghiệp tư nhân chắc chắn được tính là đứng đầu, đây là lý do tại sao Lục Tam Phong nóng lòng muốn thành lập công ty tập đoàn.
Lục Tam Phong đưa tài liệu cho Phùng Chính Anh, đối phương nhận lấy rồi liếc nhìn.
Cửa phòng làm việc lại bị đẩy ra, Liễu Ngoạn đi tới nói: "Tổng giám đốc Lục, đều ở trong phòng họp rồi.
"Đi, tới nói vài câu với mọi người." Lục Tam Phong đứng lên sửa sang lại âu phục trên người một chút rồi sải bước đi tới phòng họp.
Một người đứng ở cửa nhìn thấy Lục Tam Phong tới, vội vàng hỗ trợ đẩy cửa ra, theo Lục Tam Phong vào phòng họp, người ở chỗ này đều nhao nhao đứng lên.
"Ngồi đi ngồi đi!" Lục Tam Phong vẫy tay, ngồi trên vị trí của mình, nhìn về phía đám người một vòng, lên tiếng: "Tôi xem qua báo cáo của các công ty lớn, mặc dù năm nay còn chưa hết, nhưng còn hai thá cũng không có vấn đề gì lớn, chỉnh thể cực kỳ hài lòng, thấy mọi người đều làm việc vất vả, tôi ở đây khen thưởng mọi người."
Lục Tam Phong nói xong thì vỗ tay, hiện trường cũng vang lên một tràng pháo tay.
Tiếng vỗ tay ngừng lại, Lục Tam Phong nhìn mọi người và nói: "Thiếu sót chính của năm nay là TV Waypod. Đây cũng là hao tổn trong dự liệu đối với Waypod năm đầu. Phản hồi của thị trường cho chúng ta biết một sự thật, rằng là, không có nghiên cứu và phát triển thì không là gì cả. Nghiên cứu và phát triển là cha! R&D là mẹ! Chỉ bằng cách phát triển sản phẩm mới, chúng ta mới có thể dẫn đầu thị trường về phía trước."
Lục Tam Phong nhìn Liễu Ngoạn, tiếp tục nói: "Công ty nghiên cứu và phát minh năm nay phát triển cực kỳ nhanh, tổng giám đốc Liễu ở phương diện này làm cực kỳ tốt, TV Waypod kiểu mới không thua gì bất kỳ sản phẩm nào của các công ty trong nướ ng thời tìm ra cho chính chúng ta một con đường riêng. Khoản chi ba chục tỷ năm nay rất đáng giá và ngân sách năm sau sẽ được tăng lên. Tôi có thể nói rằng không có giới hạn trên cho ngân sách nghiên cứu và phát mình, miễn là có thể sản xuất được thứ gì đó!"
Tất cả mọi người ở đây đều vỗ tay, ánh mắt nhìn về phía Liễu Ngoạn cũng không chúc phúc nhiều, lợi nhuận của một xí nghiệp có hạn, ại có rất nhiều công ty con cùng phòng ban, nhiều nơi cũng cần dự toán.
Liễu Ngoạn cần nhiền tiền, những ngành khác sẽ cầm ít đi. Tiền thiếu việc nặng, bọn họ không dễ quản được người phía dưới. Dự toán các ngành phải đủ, phụ cấp đi công tác, ăn tiệc bên ngoài, tăng lương cho một vài nhân viên chủ chốt hàng lôi kéo người, ngày nghỉ lễ phát chút quà gì đó, đều cực kỳ xa xỉ.
"Việc này... tổng giám đốc Lục!" Chu Hoài Đông không nhịn được lên tiếng: "Sang năm Waypod hoàn toàn được đưa ra thị trường, sẽ phải tăng cường đầu tư vào quảng cáo và cải thiện các kênh ngoại tuyến, phối hợp với các công ty vận tải các khía cạnh về giao thông, về phương diện ngân sách có thể sẽ tương đối lớn."
"Đến lúc đó anh làm bảng báo cáo cho tôi xem." Lục Tam Phong nhìn về phía mọi người, nói: "Công ty của tôi kiếm được nhiều tiền cũng tiêu nhiều tiền, còn có hai tháng là hết năm, dựa theo tình hình hiện tại, lợi nhuận mười hai tỷ là không thành vấn đề, có mười hai tỷ trong tài khoản quá là thoải mái với các xí nghiệp."
"Nhưng mà chúng ta không được, khu đất xây cao ốc đang được phê duyệt, lập tức sẽ xây nhà, tôi cảm giác ngân hàng không cho vay quá nhiều, mình phải bổ sung mấy trăm triệu hay mấy tỷ vào đó cũng không phải là chuyện không thể, sang năm chúng ta có hai chiến trường, nội chiến và ngoại chiến."
"Năm nay rất khó, nhưng tôi muốn nói với mọi người là sang năm còn khó gấp mười lần năm nay"
Đám người nghe vậy đều nhao nhao ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lục Tam Phong, năm nay đã đủ khó rồi, sang năm còn khó gấp mười?
Trên mặt ai cũng viết lên hai chữ kinh hoảng, sang năm còn sống được hay không đây?
Chỉ có Chu Hoài Đông là cực kỳ bình tĩnh, cho dù Lục Tam Phong có nói sang năm tập thể mình chuyển lên sao hỏa, anh ta cũng không thấy lạ gì, lời nói từ miệng người đàn ông này đều giống như bình thường, không có gì lạ cả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
"Cuộc chiến mảng thiết bị gia dụng sẽ diễn ra gay gắt vào năm sau, nhưng tôi nghĩ đó không phải là trách nhiệm của tôi. Nếu tôi tiếp tục quản lý nó, đó sẽ là sỉ nhục Chu Hoài Đông." Lục Tam Phong nhìn Chu Hoài Đông và nói: "Anh theo tôi nhiều năm rồi, trên cơ bản đều là tôi dạy anh phải làm thế nào, phải tự mình có nhận biết về phương hương, phải học được thị trường cạnh tranh."
"Tổng giám đốc Lục, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vong của anh. Đây là ngân sách của bộ phận tiếp thị cho năm tới..."
"Bây giờ các kênh thị trường rất rộng, các kênh ở các tỉnh cũng được phổ biến hơn. Phần còn lại là quảng cáo, phải học được cách sử dụng tài nguyên nội bộ và hợp tác nhiều hơn với các công ty truyền thông." Lục Tam Phong lấy thuốc lá trong túi ra, châm một điều rồi nói: "Trước tiên đừng nhận bộ phận tiếp thị ở thị trường nước ngoài. Tôi sẽ chịu trách nhiệm một mình. Sang năm phải làm lớn, phải đặc biệt làm, hung ác mà làm. Chúng ta phải đạt được kết quả hạng nhất trong nước, chúng ta phải vươn ra toàn cầu và tìm kiếm thị trường mới."
"Còn chuyện ngộp xuất ngoại thương thì không có vấn đề gì. Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì cuối năm nay tôi sẽ tự xử lý được. Còn có việc tập đoàn hóa, gần đây, bản chất công ty sẽ được thay đổi. Sau khi thay đổi, phải để điện tử Thủy Hoàn khống chế cổ phần tập đoàn, thuê văn phòng, nhanh chóng chuyển vào, trước cuối năm nay sẽ giải quyết toàn bộ các công ty con trực thuộc."
Lục Tam Phong biết một khi thay đổi tập đoàn, chính là phân quyền cho các công ty cấp dưới, giám đốc của các nhà máy mới sẽ làm vua một cõi, loại mô hình này dễ sinh ra việc mất khống chế, tầng quản lý của các xí nghiệp cấp dưới kết hợp tài vụ làm giả sổ sách hay động tay chân vào tài sản của tập đoàn.
“Về mặt tài chính, một bộ phận được mở rộng tại trụ sở tập đoàn, một tổ kiểm toán được thành lập, một số nhân viên kiểm toán giỏi đã được tuyển dụng để thực hiện các cuộc kiểm toán tài chính không báo trước đối với các công ty cấp dưới.” Lục Tam Phong nghiêm nghị nói: “Làm như vậy là chịu trách nhiệm với doanh nghiệp, càng là chịu trách nhiệm trước nhà đầu tư! "