Lục Tam Phong không có hứng thú gì nhiều đối với nữ minh tinh, tạo thành kết quả như vậy nhờ vào kiếp trước chơi đã đủ nhiều, kỳ thật những nữ minh tinh kia cũng giống như những người bình thường khác, chỉ có điều là danh tiếng lớn hơn một chút mà thôi, rất nhiều người gọi là minh tinh nhưng dáng người còn không đẹp bằng Giang Hiểu Nghi nữa.
Bữa cơm này chủ yếu là trò chuyện hợp tác, Tổng giám đốc Đỗ là người rất am hiểu đối với việc đầu tư vào giới giải trí, lăn lộn trong giới này lâu dần không chỉ biết đạo diễn nào quay phim tốt, còn hiểu rõ phương thức xoay vốn, cũng được xem là một nhân sĩ hiếm thấy. Trong mắt người bình thường, minh tinh là mặt trăng sáng chói trên bầu trời, thế nhưng trong mắt các nhà đầu tư, họ cũng chỉ là một loại hàng hóa đợi bán ra mà thôi, nhất là trước mặt các nhà tư bản, bọn họ lại càng mềm yếu. Ngay cả Tổng giám đốc Đỗ cũng muốn lấy cổ phần của Hồng Quảng, huống hồ là mấy minh tinh nho nhỏ ấy.Lục Tam Phong và Tổng giám đốc Đỗ nói chuyện rất vui vẻ, ông ta nói muốn viết ra bộ phim kiếm được nhiều tiền nhất trong tương lai, đem bản quyền Sông Hương cầm chắc trong tay. Mục đích chủ yếu được sắp xếp như vậy, đối với điện tử Thủy Hoàn trong tương lai gần vẫn là không có lòng tin.
Mặc kệ là điện gia dụng hay là phương diện TV, kỹ thuật của điện tử Thủy Hoàn thay đổi cũng không có khả năng đuổi kịp kỹ thuật trong nước, quảng cáo marketing có thời điểm cũng hữu dụng nhưng một khi kỹ thuật đã lạc hậu có tốt hơn nữa cũng vô ích. Giống như ở thời đại toàn diện của điện thoại, để Lục Tam Phong đi marketing điện thoại Nokia, đây là do kỹ thuật chênh lệch, không cách nào dùng marketing khắc phục, cho dù nói cái gì mà khôi phục, tình cảm có thổi bay đầy trời cũng vô dụng, nhiều lắm cũng chỉ bán được mấy chục nghìn chiếc.
Phần cứng không theo kịp, vậy cũng chỉ có thể bù lại từ chỗ phần mềm, đây cũng là thứ mà Lục Tam Phong bù lại cho điện ảnh Sông Hương, những thứ này sẽ trở thành bằng ghi hình HD độc nhất vô nhị, thúc đẩy mọi người mua sản phẩm của điện tử Thủy Hoàn.
Hai người nói chuyện tới khuya, mãi cho đến hơn mười giờ đêm mới rời đi, Tổng giám đốc Đỗ cảm thấy rất có niềm tin, lại thêm việc khi nãy đã nói chuyện rõ ràng với Lục Tam Phong, cùng LụcTam Phong đã thân thiết như anh em một nhà.
Ngày kế tiếp, một chiếc máy bay trực thăng đáp tại bãi cỏ bên biệt thự, chỉ cần là khách hàng cao quý ở sòng bạc, hai mươi bốn giờ đều sẽ cung cấp máy bay trực thăng đưa đón phục vụ. Tại đây chỉ có chuyện bạn không nghĩ ra, không có chuyện nào làm không được, chỉ cần bạn có tiền, có thể muốn làm cái gì thì làm cái đó, khi bạn thắng được rất nhiều tiền, những minh tinh kia sẽ tùy bạn gọi thế nào cũng được, trong vòng một giờ, máy bay trực thăng sẽ đem họ đến để vào ngực bạn. Nơi này là động tiêu tiền chân chính, không biết bao nhiêu phú ông ở chỗ này biến thành kẻ nghèo hèn, ở kiếp trước Lục Tam Phong đã biết, có ba bốn chục tỷ vậy mà ở nơi này còn thua toàn bộ, vài tỷ cũng chẳng tính là gì. Đừng tưởng rằng có chút tiền liền có thể ở chỗ này kiêu căng phách lối, nhất là trên bàn đánh cược, nơi này là địa bàn của nhà họ Hà.
Leo lên máy bay trực thăng, chuyển này không mang tất cả mọi người, chỉ là đem mấy người Lý Minh Phương theo thôi, những người khác đi xử lý chuyện hủy bỏ biệt thự, hay chi phí cho đảm bảo
Máy bay trực thăng bay qua biển lớn, nhìn thấy một hòn đảo nhỏ, mặc dù là ban ngày không có ánh đèn sáng chói, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nó phồn hoa, tráng lệ đến như thế nào.
Máy bay đáp xuống sân bay, một nhóm ngườiđã chuẩn bị xong, vệ sĩ mặc tây trang đứng thành hai hàng dài bên cạnh, khí thế vô cùng hoành tráng.
Cửa máy bay mở ra, hai hàng người đồng loạt hồ: “Chào anh Lục! Hoan nghênh anh đến với Thành phố Casino!
Mặc dù Lục Tam Phong biết lễ nghi chào đón ở nơi này là như vậy, ở kiếp trước anh cũng đã từng trải qua mấy lần, thế nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có một loại vui vẻ không nói ra được.
Có người đàn ông nào mà lại không thích có một chiếc máy bay tư nhân, hai bên máy bay là lễ binh đang đứng, tiếp theo là quá trình nghênh đón người có thân phận tối cao của một nước, người đàn ông vinh dự có được cảm giác này, cũng chính là Lục Tam Phong.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đi xuống, có chút hói đầu, mang theo kính mắt, dáng người cao to, khoác trên người một chiếc áo khoác đi lên phía trước nói: "Tổng giám đốc Lục, anh khỏe chứ, tôi là người phụ trách tiếp đón anh, anh cứ gọi tôi quản gia là được, trước mắt một trăm năm mươi tỷ đã được chuyển vào công ty tôi, trong bảy ngày tiếp theo, anh có bất kỳ nhu cầu gì đều có thể nói với tôi!” “Điều gì cũng được sao?” Lục Tam Phong hứng thú nhìn chằm chằm ông ta, ở kiếp trước Lục Tam Phong biết có thể tìm một vài minh tinh, thậm chỉ là có thể làm một vài chuyện phạm pháp ở chỗnày, dù sao ở đây chẳng có gì là cấm kỵ, không trở về trước kia, Lục Tam Phong cũng không hiểu rõ. "Không sai, chỉ cần anh chịu bỏ tiền mà thôi!” Quản gia nghiêm túc nói. “Nếu tôi muốn mua một chiếc xe tăng thì sao?” Lục Tam Phong thử dò xét nói. "Bây giờ tôi ngay lập tức giúp anh sắp xếp!” Đối phương lập tức móc ra một cái bộ đàm sau đó liền định nói chuyện. “Ngừng ngừng ngừng!” Một tay Lục Tam Phong bắt lấy tay của ông ta đè xuống, nói: “Tôi phục rồi, đi thôi!”
Lên xe, quản gia bắt đầu giảng giải về hành trình bảy ngày sắp tới, mười trăm năm mươi tỷ đã rót vào trong sòng bạc, đổi thành thẻ đánh bạc, sẽ có người chuyên nghiệp cùng Lục Tam Phong chơi, thấp nhất là sáu mươi chín tỷ, nếu như vận khí của anh tốt, nói không chừng có thể lấy thêm điểm. Số tiền này sau khi từ nơi này đi ra liền có một lối đi chân chính, không còn là tiền có nguồn gốc không rõ ràng, mà là tiền Lục Tam Phong đánh bạc trong vòng một đêm mà có được. "Hiện tại là giữa trưa, trước tiên tôi dẫn anh đi ăn cơm, anh muốn chơi cái gì? Máy đánh bạc, Baccarat, bài cẩu, tạc kim hoa, đương nhiên còn có mạt chược, bài poker, một số cách chơi đa dạng khác nữa.” Quản gia giới thiệu một lượt. “Tạc kim hoa đi!” Lục Tam Phong thuận miệngnói.
Xe đi đến một khách sạn cao cấp, chỗ ngồi phía ngoài có thể nhìn thấy toàn bộ mọi người, ở chỗ này đang là mùa hè, thời tiết nóng bức, khắp nơi có thể thấy các cô gái mặc quần đùi hay có cách ăn mặc vô cùng thời thượng.
Lục Tam Phong xuống xe tiến vào bên trong, nơi này khắp nơi có thể thấy được máy đánh bạc, cho dù là quầy bán quà vặt cũng đều có, mà nơi này rất ít nhìn thấy đồng hồ, sau khi tiến vào khách sạn, bên trong phân chia các loại khu vực giải trí, cái gì cũng nhìn thấy, chỉ không thấy đồng hồ. Nghe nói là vì để cho dân cờ bạc quên thời gian, càng thêm chuyên tâm đánh bạc, nhân viên làm việc ở đây cũng không đeo đồng hồ, mà bên trong khách sạn, mặc kệ là ban ngày hay ban đêm, bên trong đều là ánh đèn sáng chói, căn bản không phân rõ thời gian là lúc nào.
Lục Tam Phong được đưa tới một cái nhà ăn, tùy tiện gọi một vài món ăn, ăn được một chút, hơn một giờ trưa liền được đưa tới sòng bạc. “Anh Lục, tôi không có cách nào theo anh vào, trong này không cho phép nhân viên như tôi vào đó, bên trong đều đã sắp xếp xong xuôi, anh có thể đi đến các bàn số 283/284/285, một lần chơi không nên thắng quá nhiều, sẽ đem đến phiền toái không cần thiết cùng sự chú ý, dù sao chúng ta cũng có đến tận bảy ngày cơ mà.” Quản gia nói với Lục Tam Phong."Được, vậy ông đi làm việc của ông đi, khách sạn tôi ở được đặt ở đâu rồi?” Lục Tam Phong hỏi. “Cũng ở đây, ở tầng hai mươi bảy, tòa nhà này bên trong có bể bơi, quán bar, rạp chiếu phim, bệnh viện, trung tâm thương mại mua sắm, toàn bộ đều có.” Quản gia nói.
Ở kiếp trước Lục Tam Phong còn đợi toà nhà này xây, không nghĩ tới bây giờ đã được như vậy, gật đầu nói: "Được thôi, ông đem đồ giao cho tôi là được.”
Cầm lấy một cái túi cầm tay, Lục Tam Phong lấy một thứ, rồi mang theo Lý Minh Phương sải bước đi vào phía bên trong. “Này, Honey, có rảnh không, anh rất mê người nha!” Một cô gái da trắng, chân dài, trước sau lồi lõm, hướng về phía Lục Tam Phong trực tiếp chào hỏi, nháy mắt ra hiệu. “Cảm ơn!” Lục Tam Phong khách khí nói một câu. “Uống một ly chứ? Tôi mời.” Cô gái như là vô cùng quen thuộc kéo cánh tay Lục Tam Phong nói: “Tôi tên là Monical
Lục Tam Phong thực sự không chịu nổi, đưa tay nắm lấy tay Lý Minh Phương kéo tới, giới thiệu: “Đây là vợ của tôi, Alice." “OK! Đối phương nhún vai, buông cánh tay Lục Tam Phong ra.
Mặt Lý Minh Phương nhanh chóng đỏ lên, vộivàng nói: “Tổng giám đốc Lục, tôi làm sao... "Cô đừng suy nghĩ nhiều, những người kia tất cả đều là kẻ lừa gạt, loại người xuất hiện nhiều nhất ở nơi này chính là kẻ lừa gạt, dẫn cô đến một cái bàn ngồi xuống, sau đó đi một vòng có thể không tìm được người rồi.” Lục Tam Phong thở dài nói: “Cẩn thận một chút, nơi này rồng rắn lẫn lộn, nhìn thấy những cô gái xinh đẹp kia không, đều là đồ chơi cả.”
Lý Minh Phương nhìn về phía các cô gái bên kia, cả đám đều có dung mạo cực kỳ xinh đẹp, không chỉ có xinh đẹp, còn đặc biệt có khí chất, hào hoa phong nhã. “Tổng giám đốc Lục, anh từng đến đây rồi hay sao a?” Lý Minh Phương hiếu kỳ nói. “Lần đầu tiên tới, nhưng cảm giác được.” Lục Tam Phong sẽ không nói, mình ở kiếp trước bị cái đẹp làm mờ mắt, một đêm tiêu đến hàng tỷ đồng.
Về phòng khách sạn, đem đồ buông xuống, nhận lấy sáu triệu tiền đổi thẻ đánh bạc, Lục Tam Phong mang theo Lý Minh Phương trở ra, nhìn qua rất là tùy ý ngồi ở trước bàn số 283, nơi này có năm sáu người đang chơi. “Xin hỏi anh mở sao?” Tên mập chia bài hỏi.
Trong bàn tay anh ta cầm ba tấm bài poker chậm rãi xoa xoa, bộ dáng kia tựa như là đang rất vui, ngồi bên cạnh là một cô gái dịu dàng như nước, căng thẳng nói: “Bông hoal Bông hoa! Nhấtđịnh phải ra bông hoa!”
Theo tiếng thở dài, Lục Tam Phong liền biết kết quả, tên mập sau khi xem xong, cắn rằng một cái ném đi mười lăm triệu, nói: “Tôi có một cây thương, tôi mở!”
Người chia bài tiện tay lật bài của nhà cái nói: “Đối năm, nhà cái thắng!”
Ở đây tất cả mọi người phát ra một tiếng hô kinh ngạc, tên mập mắng một tiếng, Lục Tam Phong ngồi thẳng người, người chia bài hỏi: “Thưa anh, anh cũng muốn gia nhập sao?” “Đúng, chia cho tôi một bài đi!” Lục Tam Phong từ trong túi móc ra mấy khối thẻ đánh bạc đặt ở trên mặt bàn.
Một bàn tay trắng nỗn đột nhiên đặt ở trên vai Lục Tam Phong, nhẹ nhàng vỗ một cái, Lục Tam Phong thuận tiện quay đầu nhìn, nhìn thấy một cô gái đầu tóc xoăn sóng, mặc một chiếc váy công chúa theo phong cách châu Âu, có một loại cảm giác ưu nhã khiến người ta không nói ra được, hai chiếc khuyên tai to tròn rất uy quyền. “Anh này, anh chỉ có một mình, tôi có thể chơi với anh, tôi đánh bạc nổi tiếng ở đây đấy.” Cô gái nói với Lục Tam Phong: “Tôi tên là Hồng Mai.” “Thật xin lỗi, tôi đã có bạn gái rồi.” Lục Tam Phong chỉ Lý Minh Phương ở bên cạnh.
Hồng Mai Hương mỉm cười, tự mình ngồi ở bên cạnh Lục Tam Phong, rút ra một cây thuốc lá,