Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 444: Tìm người, nhất định phải tìm người!






Mười mấy phút sau, một người đàn ông đi vào, tuy rằng anh ta rất không phục đối với một người phụ nữ như Tô Ái Linh, nhưng người ta hiện tại là bóng hồng bên cạnh tổng giám đốc Trần, nếu không đến thì khó tránh khỏi việc bị gây khó dễ trong công việc.

“Tổng giám đốc Tô, cô đang tìm tôi sao?” Người quản lý bộ phận thông tin hỏi.

“Có công ty nào sẵn sàng đầu tư vào điện tử Thủy Hoàn không?” Tô Ái Linh đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Anh có biết là những công ty nào không?”

“Sáu công ty nói chuyện vào ngày hôm nay, tất cả đều là vốn quốc tế, một thời gian nữa tôi sẽ cung cấp cho cô bản danh sách các công ty."

“Không chỉ danh sách, mà còn cả phương thức liên lạc nữa, đi đi!” Tô Ái Linh khoát tay ra hiệu cho anh ta có thể đi ra ngoài, sau khi đóng cửa lại, sắc mặt cô ta có chút khó coi, từ trong ngăn kéo lấy ra một tài liệu trống không, bắt đầu chuẩn bị một món quà lớn dành cho Lục Tam Phong.

Mọi chuyện đều đã ầm ĩ đến tình cảnh này rồi mà vẫn có công ty nguyện ý đầu tư cho điện tử Thủy Hoàn, ngay cả Tô Ái Linh cũng không thể không thừa nhận điện tử Thủy Hoàn quả thật có tiềm lực đầu tư, Lục Tam Phong cũng thật sự có năng lực, trong vòng một năm nâng đỡ một công ty chế tạo trở nên vững chắc như vậy.

Lục Tam Phong càng có năng lực thì Tô Ái Linh lại càng tức giận, hai người đều trải qua hoàn cảnh trưởng thành giống nhau, đều là từ tầng lớp dưới đi lên, nếu có thể song kiếm hợ bích, tuyệt đối không gì có thể cản nổi, nhưng Lục Tam Phong lại lựa chọn gài bẫy cô ta.

Điều này như một cục đá chặn ở trong lòng khiến Tô Ái Linh vô cùng không thoải mái.

Cuộc đàm phán trong biệt thự kéo dài cho đến khi mặt trời buông xuống, Lục Tam Phong cũng không đi tiễn những người này, chỉ đứng trên đài quan sát nhìn bọn họ thì thầm rỉ tai nhau đi ra ngoài.

Trang Đức Trung ngồi trên ghế mây bên cạnh rót cho mình một tách trà, nói: “Tổng giám đốc Lục, anh nợ tiền của tôi, tôi lại còn phải giúp anh nói dối sao?”

"Hai chúng ta bây giờ là châu chấu đứng trên cùng một sợi dây thừng.” Lục Tam Phong quay lưng lại với anh ta thuận miệng nói.

“Bây giờ tôi không muốn buộc chung một sợi dây thừng với anh, tôi cảm thấy có mùi nguy hiểm, những người này rõ ràng là nhìn thấy bây giờ anh không có sự lựa chọn, vì vậy không ngừng ép giá, định giá hàng tỷ cho anh ép xuống đến năm tỷ. Trang Đức Trung uống một ngụm trà rồi nói: “Tôi thật sự không biết trong đầu anh đang nghĩ gì lại đi đắc tội với nhiều người như vậy.”

Lục Tam Phong hít sâu một hơi, anh cũng không muốn làm như vậy, nhưng thời gian quá gấp rút, điện tử Thủy Hoàn đã tụt lại phía sau một bước về thiết bị gia dụng nhỏ, trước cuối năm phải đưa được tiền ra để chuẩn bị cho việc ra mắt sản phẩm tiếp theo.

“Chỉ cần vượt qua được cửa ải trước mắt này, điện tử Thủy Hoàn sẽ trở lại, nghênh đón chúng ta chính là tương lai vô hạn, tổng giám đốc Trang, anh hẳn là hiểu rõ tôi nhất, tôi biết anh rất hài lòng đối với điện tử Thủy Hoàn, bằng không cũng sẽ không bị tôi khuyên giải. "

Lục Tam Phong quay đầu lại nhìn anh ta nói: “Đúng không?”

“Đúng vậy, nhưng cũng không đúng, bây giờ tôi cảm thấy lần này anh có thể không lấy được đủ vốn rồi, thừa dịp chưa kịp phá sản thì trả lại tiền trước đi.” Trang Đức Trung tựa vào ghế mây: “Tôi là người phụ trách khu vực đại lục, nếu có lỗ hổng tài chính mười lăm tỷ thì tôi sẽ không giữ được công việc này nữa.”

“Đừng hoảng hốt, cho dù là tính toán tồi tệ nhất, dựa theo điều kiện bọn họ đưa ra hôm nay mà tiếp nhận, tuy rằng so với dự đoán của tôi còn thiếu chút nữa, đến lúc đó phần thiếu hụt kia để anh bổ sung vào.”

Lục Tam Phong đi tới trước mặt anh ta ngồi xuống, nghiêm túc nói: “Cứ như vậy, điện tử Thủy Hoàn qua được giai đoạn này, anh chiếm cổ phần cũng lớn, đến lúc đó thu nhập cũng cao hơn.

Trang Đức Trung trợn to hai mắt nhìn chằm chằm Lục Tam Phong, có chút dở khóc dở cười, anh ta đạp vào mười lăm tỷ đồng rồi mà ngay cả một chút động tĩnh cũng không có, còn để cho mình lao vào tiếp?

Tổng giám đốc Trang lắc lắc đầu giống như lắc trống vậy, anh ta không nghe thứ lời hoang đường này của Lục Tam Phong đâu.

“Tôi sẽ phân tích cho anh, bây giờ đầu tư năm mươi triệu vào điện tử Thủy Hoàn thì có thể thu hoạch được bao nhiều trong ba năm tới.” Lục Tam Phong định bẫy anh ta.

Trang Đức Trung trực tiếp đứng dậy rời đi, anh ta cực kỳ hiểu rõ, không thể nghe, chỉ cần nghe Lục Tam Phong nói, anh ta sẽ không nhịn được muốn đầu hàng, nhưng trong này nguy hiểm rất lớn.

Điều tuyệt vời ở đây là sự tăng trưởng bùng nổ trong tương lai, anh đầu tư mười triệu, một vài năm sau đó anh có một trăm triệu, thậm chí sẽ còn nhiều hơn.

Lục Tam Phong cũng không đuổi theo tiếp tục nói, cả buổi chiều đàm phản, anh ta cũng không có hy vọng quá lớn đối với những công ty này, hy vọng lớn nhất chính là ở phía Hồng Quảng.

Lục Tam Phong nhìn hoàng hôn trên bầu trời, thưởng thức một ngụm trà, suy nghĩ ngàn vạn lần, doanh nghiệp nhỏ ở tầng lớp dưới so đấu xem ai lợi hại hơn, mở một xưởng nhỏ, chỉ cần mặt anh da dày, tâm địa đen tối, không từ chối bất kỳ thủ đoạn nào thì nhất định có thể làm rất tốt.

Các doanh nghiệp chính là dựa vào việc cướp đoạt thị trường, dựa vào sản phẩm, tiếp thị, kênh bán hàng, diện tích trưng bày rộng lớn mà chiếm lĩnh cả thị trường!

Và cuộc chiến giữa các doanh nghiệp lớn phụ thuộc vào kế hoạch cho tương lai, có thể nhìn thấy trong thập kỷ tới, doanh nghiệp có thể phát triển ổn định, lãnh đạo một công ty lớn dựa vào sự kiên nhẫn.

Giống như con báo đốm trên thảo nguyên châu Phi, che giấu chính mình, vào thời khắc mấu chốt cho một kích trí mạng, cho dù tất cả mọi người đều biết anh muốn làm gì, cũng phải bình tĩnh lại.

Ai không thể bình tĩnh sẽ là người đầu tiên lật lá bài cuối cùng, tổn thất lợi ích lớn hơn cả so với những người vẫn có thể chống lại!

“Anh ức hiếp tôi không chịu nổi, tôi sẽ không mở miệng trước, dưới chsn mươi tỷ thì cũng không có cửa” Lục Tam Phong nhìn bầu trời xa xa thì thầm.

Hoàng hôn rải về trong sân nhà họ Phùng, ông Phùng ngồi ở đó nhắm mắt dưỡng thần, bước chân của Chấn Toàn Khôn có chút vội vàng đi tới, ông ta bỗng nhiên mở mắt ra.

“Có chuyện gì vậy? Có kết quả gì không?” Ông Phùng hỏi.

“Sáu công ty muốn hợp tác đầu tư, mỗi người đóng góp mười lăm tỷ đồng để đổi lấy mười phần trăm cổ phần và có quyền từ chối bác bỏ cổ phần, có quyền bổ nhiệm và miễn nhiệm giám đốc điều hành và gửi người vào các bộ phận chủ chốt để giám sát.” Chấn Toàn Khôn thấp giọng nói.

Ông Phùng mỉm cười hiện rõ niềm vui trên khuôn mặt của mình, đứng dậy nói: “Tin tốt rồi!”

“Ngài thực sự có ý định đầu tư vào cậu ta sao?” Chấn Toàn Khôn có chút không dám tin.

“Đầu tư vào cậu ấy thì sao? Mấy ngày nay tôi xem tất cả tư liệu của cậu ấy, loại người như Lục Tam Phong này thích hợp nhất để đứng trên cao, việc cậu ấy làm đều mang tính rủi ro lớn, nhưng cũng đều mang lại lợi nhuận rất cao, tuy rằng điện tử Thủy Hoàng đã hình thành, nhưng rủi ro vẫn rất cao, người này rất có thực lực, nhưng cái giá này thì quá cao.” Ông Phùng dường như đã suy nghĩ rõ ràng từ lâu.

“Ngài có kế hoạch để có được các công ty khác để ép xuống một lần nữa sao? Nhưng làm thế nào để ngài biết rằng cậu ta sẽ đổ lỗi cho các tổ chức tài chính?” Chấn Toàn Khôn có chút khó hiểu.

Ông Phùng không nói gì, kỳ thật từ tình cảnh của điện tử Thủy Hoàn, đến những việc Lục Tam Phong làm sau khi đến sông Hương, ông ta cũng đã đoán được sẽ có ngày hôm nay.

Hiện tại chính là một trò chơi, một ván bài, trong mắt cao thủ, đây chính là một ván bài rõ ràng, đơn giản chỉ là xem làm thế nào để ra bài mà thôi.

“Đã điều tra rõ ràng mấy người phụ nữ bên người lão tám Trần chưa?” Ông Phùng hỏi.

“Có một số tin đồn nhưng thật hay giả thì không biết, Lục Tam Phong quen biết cô ta, trước kia hẳn là đắc tội với cô ta, bây giờ cô ta lại leo lên bên cạnh lão tám Trần muốn chỉnh chết cậu ta rồi!” Chấn Toàn Khôn trả lời.

Ông Phùng suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Chờ một chút, cậu ấy đã gần như bị ép đến đường cùng rồi!”

“Ông sẽ trả bao nhiêu?” Chấn Toàn Khôn thăm dò hỏi.

“Sáu mươi tỷ đổi lấy năm phần trăm cổ phần.” Ông Phùng khoát tay ra hiệu không nói về điều này nữa, hỏi: “Chính Anh đang làm gì rồi?”

“Hôm nay cậu ấy đã đi đến công ty, nghe nói là muốn có một nhóm phân tích đầu tư và chọn một số doanh nghiệp tốt để đầu tư. Trên mặt Chấn Toàn Khôn hiện lên vẻ vui mừng nói: “Cậu ấy đang dần tiến bộ hơn.”

“Nói cho nó biết, đem chuyện của nó để lại trước, ngày mai đi theo bên cạnh Lục Tam Phong đi.” Ông Phùng nói xong rồi đi về phía phòng của mình, nhìn bóng lưng của ông trông có vẻ rất mệt mỏi.

Chấn Toàn Khôn thở dài, tính cách của cậu chủ rất cao ngạo, căn bản không thích Lục Tam Phong, ông ta đương nhiên biết về mặt thương mại, người như Lục Tam Phong càng có thể đi lâu hơn, nhưng nói với một công tử giàu có vừa mới ra khỏi khuôn viên trường học thì người ta căn bản không nghe.

Bảy giờ tối, trong một khách sạn, Tô Ái Linh đang tổ chức buổi tiệc mời người đứng đầu sáu công ty do tổng giám đốc Trịnh đứng đầu, bữa tiệc bày hai bàn đồ ăn, bầu không khí buổi tiệc diễn ra khá tốt đẹp.

“Cảm ơn anh rất nhiều vì đã dành thời gian quý báu của anh đến bữa tiệc này, cũng giữ cho tôi một ít mặt mũi.” Tô Ái Linh cầm ly rượu chân dài lên, tư thể rất tao nhã, mở miệng nói: “Tôi biết các vị đối với một doanh nghiệp đại lục tên là điện tử Thủy Hoàn rất hứng thú, mà tôi là người đại lục nên vừa vặn đối với công ty này có chút hiểu biết

Lời này vừa nói ra khiến đám người ở đây ồn ào hẳn lên, rối rít hỏi chuyện cô ta.

“Tôi biết không ít nội tình bên trong công ty này nên đã tổng hợp lại thành tư liệu rồi.”

Tô Ái Linh hướng về phía bồi bàn nói: “Gửi cho mọi người mỗi người một bản đi.”

Trong tay mỗi người cầm lên một bản tài liệu, bên trong là nội dung về điện tử Thủy Hoàn, tổng cộng có năm điều.

Thứ nhất, tình hình vay nợ của điện tử Thủy Hoàn rất nghiêm trọng, chủ tịch Lục Tam Phong đầu tư rất ít vốn khởi nghiệp, có nguy cơ chạy trốn bất cứ lúc nào.

Thứ hai, sự cạnh tranh trên thị trường đại lục là rất lớn, điện tử Thủy Hoàn đã bị bao vây bởi tất cả các đồng nghiệp của mình, có thể đánh mất thị trường bất cứ lúc nào.

Thứ ba, Lục Tam Phong dựa vào gia đình để lừa gạt, uy tín cực kỳ không

chapter content



chapter content



chapter content