Kẻ Ăn Chơi Biến Tổng Tài

Chương 226: Khai trừ toàn bộ




Thế lực của Lục Tam Phong trong nhà xưởng rất lớn, ngay cả những nhân viên bình thường trong xưởng dây chuyền sản xuất cũng biết đến, hiện tại làm ra loại hành động như vậy, mọi người có mặt đều nháo nhào cả lên.

Vương Hữu Cảnh cũng hơi có chút kinh ngạc, ngay lúc đó sững sờ không dám bước tới. “Nếu ông muốn lên, tôi cho ông lên, nhưng ông lại đứng đó không đi, rốt cuộc ông đang muốn làm gì?” Lục Tam Phong giở gọng chất vấn. “Lên thì lên, đi!” Sắc mặt Vương Hữu Cảnh hung ác, hung hồn bước tới, ngồi lên chiếc ghế phía sau có gắn bảng hiệu chủ tịch.

Những người có mặt ở đây nhanh chóng chuyển hai cái bàn qua, cũng thay đổi chiếc bảng hiệu một chút, Cao Chí Dũng lúc này mới nói tiếp: “Khoảng thời gian gần đây mọi người đều biết rồi, xảy ra một số sự việc, nhưng ảnh hưởng rất nhỏ đối với chúng ta, lúc đảm cơ quan cấp cao chúng tôi tài trợ nhưng do kinh nghiệm không đủ, dẫn đến sự hỗn loạn đối với hội đồng quản trị, hiện tại đều đã trở lại bình thường" “Đây là trách nhiệm của tôi và tổng giám đốc Đỗ chúng tôi đương nhiên sẽ không đẩy cho người khác, chúng tôi cũng đã đưa kiến nghị cho chủ tịch xử lý, khẩu trừ tiền thưởng cuối năm, khẩu trừ hai tháng tiền lương, thế những tầng quản lý ở nhà xưởng cũng xuất hiện một ít tin đồn, có lẽ do ai đó lừa bịp mà gây nên, tôi muốn nói chính là, quyền sở hữu cổ phiếu trong tay các cô cậu đều là những phần thưởng cổ vũ mọi người nỗ lực phấn đấu, thực phẩm Phong Giai là đại gia đình, đi đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, đã trảu qua không ít khó khăn gian khổ.” “Những gì chúng ta cần phải làm đó là, bảo vệ gia đình này cho thật tốt, mọi người đều là anh em, có chuyện gì thì có thể cùng nhau bàn bạc, gặp phải khó khăn gì cũng có thể nói ra, trong thời gian một năm tôi đảm nhiệm chức vụ giám đốc, giúp đỡ mọi người xử lý rất nhiều việc từ đời sống cá nhân đến công việc, chắc hẳn mọi người đều thấy rõ như bàn ngày

Cao Chí Dũng nói rất nhiều chuyện từ lúc đầu năm nay đến hiện tại, anh đã giúp mọi người giải quyết bao nhiêu chuyện, thường ngày anh ta cũng được cho là dễ nói chuyện

Một số người quản lý phía dưới đã bắt đầu nhỏ giọng thì thầm. “Tôi nhìn ra rồi, đang muốn đổi trắng thay đen đó. “Này còn phải nói à, bọn họ giúp đỡ người khác chỉ là để lừa người, lát nữa đảm bảo tổng giám đốc Lục sẽ dọa khai trừ, sau đó giám đốc Cao nói đỡ cho, mọi người đều sẽ cảm kích anh ta. “Thật ghê tởm, có vụ khai trừ chúng ta, rồi giúp chúng ta giải quyết vấn đề sinh hoạt, sao không nói đến công việc Thực phẩm Phong Giai nhiều hơn xưởng nhà máy khác gấp ba bốn lần đi.”

Cao Chí Dũng nói lưu loát trong một tiếng đồng hồ, cơ bản đều nói về tình về lý. “Tiếp theo mời mọi người lắng nghe Tổng giám đốc Lục nói vài câu "Khụ khụ, trước tiên tôi sẽ không nói, để những vị lớn tuổi nói trước một chút.” Lục Tam Phong nhìn về hướng Vương Hữu Cảnh nói: “Năm người các ông trực tiếp nói đi, trong tay các ông có cái gì, các ông muốn gì, thẳng thắn một chút.” “Vậy để tôi nói, đầu tiên, hiện tại tôi đại diện cho tất cả tầng quản lý và ba mươi phần trăm cổ phần, trước đây không chỉ mỗi nhà xưởng này, ngoài ra còn có nhà xưởng khác, áp lực của tầng quản lý rất lớn, Tổng giám đốc Lục đương nhiên là thoải mái, chỉ cần mở miệng, thị trường tháng này muốn bao iêu hóa đơn, tháng này muốn nghiên cứu ra sản phẩm gì, tiến độ kế hoạch thế nào, thì đám người chúng tôi tăng ca nhiều như cơm bữa!”

Vương Hữu Cảnh nhìn tầng quản lý ph dưới nói: “Trước đây chúng tôi không đoàn kết với nhau, cậu muốn nắn bóp thế nào cũng được, hiện giờ tôi nói cho cậu biết, chúng tôi chịu đựng đủ rồi.

Mọi người phía dưới đều vỗ tay rất nhiệt liệt. “Những gì chúng tôi muốn rất đơn giản, thứ nhất, đối với quyền quản lý của nhà xưởng, người đại diện phải là Phó tổng giám đốc, thứ hai, phân chia cổ phần hoa hồng thích hợp, không thể kiếm được 30 tỷ thì chỉ chia có 6 tỷ, thứ 3, nhiệm vụ chỉ tiêu không thể chỉ để một nhóm quản lý quyết định, giá trị con người vốn dĩ đa dạng mà. “Trước tiên nói về quyền quản lý, ông có quản à? Chuyện chia hoa hồng cổ phần, đều sẽ không triển khai, năm nay kiếm được 300 tỷ, sẽ đưa cho mọi người gần 1 tỷ ăn uống gì đó, còn nữa, nhiệm vụ chỉ tiêu không dựa theo nhân viên quản lý kiểm tra, vậy xem làm gì? Có quan hệ à?” “Những việc này đều có thể thoải mái, hiện tại áp lực của tầng quản lý quá lớn, không ai có thể chịu được.
Không chịu được thì đi, các người làm được bao nhiêu, tôi trả tiền cho các người bấy nhiêu, mỗi tháng phòng nhân sự đều có chỉ chỉ tiêu sa thải và chỉ tiêu tuyển dụng, chúng tôi cần chính là những người có thể làm việc, không phải một số người chiếm vào một vị trí, nhất là vị trí của Phó tổng giám đốc nào đó đang lung lay. Lục Tam Phong nhìn mọi người một vòng rồi trầm giọng nói: “Quyền sở hữu cổ phiếu của tầng quản lý chính là tôi đưa ra để làm phần thưởng sau khi hòa nhập, tôi cũng có quyền rút lại!”

Lục Tam Phong vừa nói xong, mọi người bên dưới đều ồn ào cả lên, đối với bọn họ, rất nhiều người đều trông ngóng việc chia hoa hồng cuối năm, bây giờ hy vọng này có khả năng bị Lục Tam Phong dập tắt, trong nháy mắt không còn bao nhiêu hy vọng nữa.

Cao Chí Dũng nhìn mọi người đang nóng nảy, anh biết rõ ý nghĩa phần thưởng cổ phần đối với tầng quản lý, đó chính là mạng của họ, đừng nói họ, ngay cả Cao Chí Dũng cũng trông mong được phân chia hoa hồng. "Mọi người im lặng một chút!”

Vương Hữu Cảnh thấy mọi người phản ứng mãnh liệt như vậy, đập mạnh bàn một cái rồi lên tiếng: “Cậu thử rút lại xem, cứ cho là vì chúng ta không phải là một khối đoàn kết thì cậu muốn làm gì thì làm cái đó, bộ tài vụ thiếu hụt 60 tỷ, hôm nay cậu phải giải thích cho ra lẽ. “Thiếu hụt 60 tỷ? Chứng cứ đâu?” Lục Tam Phong trầm giọng nói. “Việc Tổng giám đốc Lý bộ phận Tài vụ bỏ chạy, mọi người đều hiểu, đây là con rận trên đầu kẻ hỏi, rõ rành rành ra, tôi nói cho cậu biết, những chuyện này không giải quyết, chúng tôi đình công!" Vương Hữu Cảnh đứng dậy quát lớn. “Có bao nhiêu người ủng hộ ông ta?” Lục Tam Phong nhìn về phía những người có mặt ở đây hỏi. “Tôi ủng hộ, sợ cái đách gì, mọi người ở đây đều là cổ đồng mà!” Một người chừng ba mươi tuổi cực kỳ phần nội đứng dậy nói. “Tôi cũng ủng hộ, mẹ nó, ông đây sớm chịu đựng đủ rồi, tôi nói cậu biết, phương pháp quản lý của cậu chính là đẩy nhân tài chúng tôi cho người ngoài!” “Tôi ủng hộ!” “Tôi ủng hộ!”

Vốn chỉ thưa thớt vài người nhưng bây giờ có hơn phân nửa giơ tay lên, những người còn lại thì im lặng không lên tiếng, trên cơ bản có một số bộ phận quản lý, chủ yếu chỉ dựa vào hiệu suất kinh doanh là chính, đối với rất nhiều người sắp bị đào thải, hoặc cảm thấy bản thân mình không thể làm việc lâu dài, mới là những người hiện tại tức giận dữ dội nhất.

Cao Chí Dũng nhìn thấy nhiều người như vậy, sắc mặt cũng trở nên khó nhìn, lấy một phần văn kiện lật xem danh sách bên trong.

Vương Hữu Cảnh thấy Cao Chí Dũng luống cuống thì trên mặt nở ra một nụ cười chiến thắng, ở tình huống này, ai mà không luống cuống cơ chứ?

Đây chính là một nửa tầng quản lý đấy, kèm theo trong tay bản thân có hợp đồng của một ngàn năm trăm người đang và muốn bỏ việc, giống như câu nói Chủ lớn bắt nạt khách nhỏ, khách lớn bắt nạt chủ nhỏ vậy, bây giờ là lúc khách lớn bắt nạt chủ.

Sắc mặt Lục Tam Phong âm trầm như nước, nói lại vấn đề: “Tôi hỏi lần cuối, ai cổ vũ ông ta, giơ tay lên, báo tên, ở bộ phận nào, bộ phận nhân sự gọi một người ra ghi tên lại.

Đám người hơi có chút bất an, hai mắt nhìn nhau, bọn họ nghĩ rằng chỉ cần giơ tay là có thể hù dọa được Lục Tam Phong, nhưng không nghĩ đến còn phải ghi lại tên.

Giấy và bút đều được đặt trước mặt, một quản lý ở bộ phận thị trường đứng đầu hàng hơi do dự một chút, viết tên lên tờ giấy, mười mấy phút sau có hơn một trăm người ký tên lên. “Tổng giám đốc Lục, yêu cầu của tôi một chút cũng không quá đáng, còn có thể giúp nhà xưởng phát triển......

Vương Hữu Cảnh còn chưa nói hết, Lục Tam Phong đã cắt ngang: “Những người này, khai trừ toàn bộ, đồng thời những người ký hợp đồng kia, cũng bị khai trừ!!” Mọi người đều yên lặng trợn to mắt, cứ nghĩ là lỗ tại mình có vấn đề.

Đừng nói những người bên dưới, ngay cả Cao Chí Dũng cũng bị dọa ngốc ở trên bục, cộng thêm những người này thì tầng quản lý của thực phẩm Phong Giai bị khai trừ hơn một nửa, mười mấy nhà xưởng đúng thật là trơ trụi người dẫn đầu.

Vương Hữu Cảnh phản ứng kịp thời, đứng dậy hô lên: “Đi, ai sợ chứ, rồi sẽ có một ngày cậu ta cầu xin chúng ta trở về, bây giờ chúng ta đi"

Nhóm người ào ạt đi ra ngoài, mấy phút sau, những người ở đây chỉ còn một nửa, Cao Chí Dũng vội vàng nói: “Tổng giám đốc Lục, như vậy sẽ gặp rắc rối lớn đó, không thể làm mạnh tay như vậy, cần nhẹ nhàng một chút, từ từ tách bọn họ ra

Lục Tam Phong giơ tay ngăn anh nói tiếp, mở miệng nói: “Anh không chỉ muốn đám người này cảm thấy đau khổ, thì càng làm những người khác cảm thấy đau khổ, như vậy sẽ khiến sự việc hỗn loạn không ngừng, yên tâm đi, những người đi ngày hôm nay hiệu suất làm việc chỉ ở mức trung bình thấp, vốn là những người nên đào thải."

Cao Chí Dũng thấy anh ta nói chắc chắn như vậy, tuy rằng trực giác nói với anh là anh ta làm rối cả lên, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng. “Bộ phận Tài vụ, thông báo những nhà xưởng khác, giúp bọn họ làm thủ tục nghỉ việc, bộ phận Nhân sự cũng thông báo một chút: hiện tại chức vụ quản lý thiếu hụt rất lớn, sắp tới sẽ cần một số lượng lớn những người được đề bạt, nhưng phải có một điều kiện, một khi xuất hiện người quản lý không làm tốt công việc, công nhân không làm đúng ca, vắng mặt, phát tán những lời đồn vẫn vận, đều bị khai trừ!” “Số lượng lớn người được đề bạt làm việc ổn định, công nhân chịu được lao động cực khổ, đối với quản lý tầng dưới phải dám thử nghiệm, nên đổi người thì đổi người, đồng thời tôi cũng tuyên bố, với tầng quản lý đang nằm giữ cổ phần có chút thay đổi, thực hiện chế độ cổ phần AB, bắt đầu từ ngày đầu tiên của tháng sau, tất cả quyền sở hữu cổ phần trong tầng quản lý, có những cổ phần mất quyền, thành lập vốn chủ sở hữu để khích lệ, nên hòa nhập thì hòa nhập, bởi vì năm sau chúng ta sẽ xây trụ sở chính:

Lục Tam Phong lật tư liệu trong tay, nhìn đám người phía dưới đang bất an, mở miệng nói: “Tôi vốn muốn giao cho Giám đốc Cao, giám đốc Đỗ làm việc này, hiện tại xu thế thị trường đang được ổn định, cứ dần dần từng bước bố trí thị trường, nghiên cứu sản phẩm là tốt rồi, thuận tiện làm thành tập đoàn, không nghĩ đến những việc này đều làm không xong.

Đầu Cao Chí Dũng cúi thấp xuống, nếu như xí nghiệp nhà khác xảy ra sự việc lớn thế này, mười người Cao Chí Dũng cũng không bằng một Lục Tam Phong. “Anh ta làm không tốt, tôi sẽ giúp anh ta thêm hai ngày, vấn đề đầu tư chắc chắn sẽ đầu tư, tôi nói thật với mọi người, tôi không có khả năng làm mãi nghề thực phẩm này, rời khỏi tầng quản lý, thậm chí là ban giám đốc, đều là dự kiến cả, thực phẩm Phong Giai phải tìm ra một cơ chế thích hợp để dùng người, để thời gian tới cứ như vậy mà áp dụng, tìm một giám đốc phù hợp

Lục Tam Phong thông báo một loạt cơ chế thay đổi nội bộ, từ một người được chọn vào nhà xưởng, tiếp theo sẽ được kiểm tra dưới sự giám sát, sau đó thăng chức tăng lương, cho đến khi bị khai trừ hoặc nghỉ việc, phải toàn bộ tự động hóa.

Không thể vì đám người mới rời đi mà không có cách nào vận hành tiếp, đây chính là tai hại chí mạng đối với công ty lớn, nền phân hóa, dây chuyền sản xuất.

Chỉ trong một buổi sáng, tầng quản lý của thực phẩm Phong Giai đã cuốn gói đi hơn một nửa, đào thải số lượng lớn như vậy quả thật chỉ mới nghe lần đầu, nghe nói có một bộ phận, chỉ còn lại vài chục công nhân bình thường, toàn bộ quản lý đều đã bị khai trừ rồi.

Trương Phượng Tiên học ngành quản lý, lúc nghe thấy tin tức này, trong đầu cô trống rỗng, quy mô lớn như vậy chính là đang tự sát