*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Phượng Tiên nghe xong những lời đó của anh thì mỉm cười và lắc đầu, trong mắt cô ta, Lục Tam Phong là một người đàn ông lỗ mãng, không có đầu óc, nhờ vào may mắn mới có được ngày hôm nay, khắp người anh ngoài tự tin ra thì cũng chỉ có tự tin mà thôi, hoặc cũng có thể nói là vì không hiểu biết nên mới không biết sợ là gì.
Bên trên tài liệu viết ở địa phương này cũng có một nhà máy sản xuất đồ nội thất, hơn nữa còn là một nhà máy sản xuất lớn. Nghĩ cũng biết việc xí nghiệp Thiên Thông xây dựng nhà máy sản xuất ở đây sẽ gây ảnh hưởng như thế nào đến doanh nghiệp đó.
Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, Lục Tam Phong là người vùng ngoài đến, quan hệ ở địa phương không đủ mạnh, nhưng doanh nghiệp này không nhỏ, chắc sẽ có chút quan hệ. Lục Tam Phong lật xem địa chỉ rồi vứt tài liệu vào trong tủ đầu giường, đứng dậy và nói: “Đi thôi, ra ngoài một chuyến
“Đến phòng xúc tiến đầu tư nữa sao? Tôi không thuyết phục nỗi vị chủ nhiệm đó đâu, người ta không có quen biết với ông nội tôi!” Trương Phượng Tiên lẩm bẩm nói: “Đến đó lại bị đuổi ra ngoài nữa, tôi không chịu nỗi sự mất mặt đó đâu.”
“Không đến đó, lần này đến nhà máy sản xuất đồ nội thất Thành Công
Nhà máy sản xuất đồ nội thất Thành Công cũng được xem là một doanh nghiệp đồ nội thất có tiếng ở địa phương, tổng cộng có sáu khu sản xuất, chủ yếu sản xuất các loại như nội thất văn phòng, tủ đa năng. Cùng với việc yêu cầu khi kết hôn càng lúc càng nhiều, đồ nội thất cũng trở thành điều kiện không thể thiếu, đặc biệt là tủ đa năng.
Năm nay công ty nội thất Thành Công đã chuyển từ chế độ quản lý công ty sang tập đoàn, mong muốn bước ra ngoài địa phương, mở rộng ra toàn quốc. Bây giờ vẫn chưa ra khỏi địa phương thì đã bị xí nghiệp Thiên Thông đến chặn đường, điều này khiến tổng giám đốc Hác Triều Nhân đến bây giờ vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
* Trước cổng tập đoàn nội thất Thành Công, bảo vệ giữ cổng quan sát Lục Tam Phong một lúc lâu rồi nói: “Tôi thật sự không biết tổng giám đốc có ở văn phòng hay không, hai người không có số điện thoại của anh ấy, tôi thật sự không dám để hai người vào trong.”
“Gần đây anh ấy có đến không? Hay là tìm giám đốc của các chú cũng được.” Lục Tam Phong hết cách đành nói: “Cho số điện thoại cũng được!”
“Tôi chỉ là một bảo vệ, thật sự không biết nhiều như thế.”
Lục Tam Phong gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu, anh đang định quay về thì có một chiếc xe Mercedes Benz đời thứ bảy lái ngang qua, cửa sổ xe hạ xuống, một người đàn ông mặc vest đưa mắt nhìn Lục Tam Phong rồi hỏi: "Các người làm k gì đó?”
“Chúng tôi đến tìm người!” Lục Tam Phong thấy anh ta không giống người bình thường nên lên tiếng: “Chúng tôi muốn tìm ông chủ ở đây, có một vụ làm