Mở đầu
Khi dồn được tên tội phạm kì quái vào góc tường, tôi đã hùng hổ tuyên bố:
“[Hai chúng ta] chính là một.”
Fuuto. Thành phố luôn mang trong mình những cơn gió chất chứa những điều thiện và ác. Cùng với những ánh sáng lấp lánh từ phía xa, tháp Fuuto tựa như một cối xay gió khổng lồ không ngừng chuyển động. Và huyết mạch của thành phố này khi màn đêm buông xuống chính là Centre Bridge. Nơi đây cũng là tụ điểm của những tên tội phạm trong thành phố.
“Fufufu”
Hắn thở một hơi dài rồi đảo mắt nhìn quanh. Nếu phải miêu tả hắn bằng một từ thì xin phép được dùng từ “Ngựa vằn”. Gương mặt y nom hệt mặt ngựa, toàn thân lại là những sọc trắng đen trải dài khắp cơ thể. Những bắp thịt cuồn cuộn với kết cấu đầy phức tạp, hoàn toàn khác xa so với cấu trúc con người. Đó là những con quái vật đang tàn phá thành phố Fuuto… Hay còn được biết đến với cái tên Dopant chính là những kẻ thù truyền kiếp của “chúng tôi”. Giả sử độ cao của cây cầu vòm này là khoảng 20 mét - thì ngay thời điểm hắn ta có thể nhảy lên đấy cũng có thể thấy sức mạnh của hắn vượt xa con người.
“…Ta không thể bị bắt được…”
Đó là tất cả những gì tên Zebra Dopant thầm nhủ. Ngay lúc đó, một cơn gió nhẹ lặng lẽ thổi. Cảm tưởng như mới có thứ gì đó lướt qua, Zebra lập tức quay lại.
“Ngay khoảnh khắc tiếp theo, có kẻ đã cướp luôn lời của hắn. Đó chính là…”
Một bóng đen với cặp mắt đỏ rực và đôi sừng nhọn hoắt đứng khoanh tay đầy uy dũng. Tên Zebra cố gắng nhìn thật kỹ. Và như không phụ lòng hắn, vị anh hùng tiến thêm một bước, để lộ nguyên hình. Một chiến binh với lớp giáp cứng cáp bao phủ toàn cơ thể với đường bạc chạy giữa trung tâm, phân chia hai màu trái phải với nhau. Nửa bên phải là lớp kim loại xanh lục, đối xứng với màu đen bên trái. Tuy xem chừng các tỷ lệ rất đơn giản và có phần tương đồng với cơ thể người nhưng không thể phủ nhận cặp mắt lớn cùng đôi sừng bạc hình chữ W cũng như chiếc khăn màu với màu tương tự bên vai phải đang tung bay trong gió nom rất bắt mắt. Trong đó, nổi bật nhất vẫn là chiếc thắt lưng có hình dáng tương đồng với kí tự W. Kể ra trong tất cả các bộ phận, chiếc thắt lưng này là thứ có cấu tạo cơ khí phức tạp nhất. Và hai vật màu xanh lá cây và đen ở hai bên đầu thắt lưng - hay còn được biết đến là Gaia Memory - chính là bộ phận tiếp sức mạnh cho cả cơ thể này. Đó chính là kẻ săn đuổi các Dopant - Kamen Rider W - cũng là hình dáng hợp nhất của tôi và người cộng sự.
“Không đùa chứ, ta còn nhiều việc phải làm mà.”
“Việc duy nhất ngươi cần phải làm chính là thú tội với thành phố này đấy!”
Vừa rồi, câu nói trên không phải do tôi, mà từ chính người cộng sự đang hòa làm một với tôi kìa. W là hình dạng hợp nhất của chúng tôi khi biến hình, cơ mà cũng không dễ gì để hòa hợp trong mọi chuyển động cũng như ý nghĩ được. Ngay thời khắc đó, tên Zebra cũng bắt đầu hành động, một cú đá với tốc độ nhanh bất thường được tung ra. Nhưng W đã lập tức xoay người đỡ đòn. Ngay trên đỉnh cầu cao chót vót đến chóng mặt, trận chiến giữa hai kẻ không đội trời chung diễn ra. Đây có lẽ sẽ là một trận chiến bất lợi cho Zebra. Hình thái xanh lá và đen này của W thường được biết đến với cái tên Cyclone Joker, là hình thái kết hợp giữa tốc độ và đánh giáp lá cà. Bất kể đối thủ có là một tên ngựa vằn lai người thì miễn cuộc chiến này vẫn là đánh tay đôi, hắn không đời nào đọ lại được với W.
“Hể, sao thế hả? Tên ngựa vằn khốn kiếp kia.”
(Cẩn thận. Loại đối thủ này có thể gây sát thương cao nếu bị dồn vào góc đấy)
Còn những lời này là do tôi nói. Và dường như cũng có một giọng nói đang vang vọng trong đầu W. Hai người chúng tôi đã sử dụng sức mạnh của Gaia Memory và thắt lưng để cùng chuyển hóa thành W. Lúc đó, cả Gaia Memory và ý thức của tôi sẽ cùng hợp nhất với thân xác của người cộng sự. Tóm lại thì hiện giờ tâm trí của tôi và thể xác của cộng sự đang hòa làm một, nói vậy cũng dễ hiểu chứ nhỉ.
Bỗng nhiên, Zebra quay ngoắt người và nhảy xuống đám đông phía dưới. Nhưng có lẽ những lời khuyên răn cũng như trách móc của tôi dần có hiệu lực. Cộng sự của tôi cũng phản ứng rất nhanh theo kẻ thù. Nhưng thay vì đuổi theo tên Zebra đang rơi tự do kia, cậu ấy lại cố gắng đoán trước những chuyển động của hắn rồi đi trước một nước.
(Đúng như mong đợi. Cậu mau đổi Metal Memory đi.)
“Hiểu rồi!”
W cố gắng chạy xa hơn vị trí rơi của tên Zebra, sau đó nhảy xuống phía làn đường bên cạnh. Tay trái của cộng sự nhanh như cắt rút chiếc Memory màu đen -Joker - ra và thay thế bằng chiếc Memory màu bạc khác.
Metal!
Cyclone Metal!
Một âm thanh được lập trình sẵn vang vọng, nửa người bên trái của W lập tức chuyển sang màu bạc kim. Chiếc Memory màu bạc đó chính là “Metal” – một chiếc Gaia Memory mang lại sức mạnh phi thường cùng với lớp giáp cứng rắn. W đáp xuống với ngoại hình của một chiến binh nửa xanh lá nửa bạc, trở thành dạng Cyclone Metal.
Đùng!
Tên Zebra đáp xuống chiếc xe mui trần đang chạy trên đường tạo nên một âm thanh đinh tai. Người đàn ông chủ tay lái vô cùng kinh ngạc trước một tình huống khó tin đến vậy, và ngay lập tức mất lái. Các phương tiện xung quanh cũng hốt hoảng tránh càng xa càng tốt. Một âm thanh như tiếng nứt vỡ vang lên, cảnh tượng trông tưởng chừng chỉ có trong phim hành động. Zebra lập tức nắm lấy cổ vị tài xế. Khả năng cao hắn muốn bắt người đàn ông này làm con tin. Nhưng trước đó, một bóng người đứng trên nóc chiếc xe đi ngược chiều lao tới. Đó là [chúng tôi]… W đang hiên ngang trên đầu của chiếc xe tải đang di chuyển. Dạng Cyclone Metal sử dụng một chiếc gậy kim loại tên Metal Shaft đặc biệt…
Metal Maximum Drive!
Giọng nói lập trình vang lên, cho biết cây gậy đã được tải tối đa và có thể tung đòn tất sát.
“Metal Twister!”
Cả tôi lẫn cộng sự cùng đồng thanh. Thanh kim loại nhận được sức mạnh tối đa từ Memory khiến cho đòn đánh trở thành một cơn lốc dữ dội. Một cú đánh từ gậy của W làm rung chuyển trời đất. Âm thanh chấn động vang lên. Với sự trợ giúp từ quán tính của các phương tiện đang lao đến xung quanh, Zebra đã bị hạ gục chỉ trong nháy mắt, dĩ nhiên là bởi một đòn duy nhất. Cùng với tiếng thét khiếp đản, tên Zebra bật khỏi xe và ngã xuống vệ đường.
“…Ngon”
W đắc chí khi hạ được tên tội phạm mà hắn vẫn còn an toàn. Tên tội phạm nhanh chóng hiện nguyên trạng con người vốn có. Một Gaia Memory kì dị rơi ra khỏi cơ thể hắn và vỡ tan thành trăm mảnh trên mặt đất. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là Zebra Memory. Hẳn thủ phạm đã sử dụng Memory lên cơ thể, bỏ lại tính người mà đi theo tội ác với sức mạnh phi phàm này. Những người xung quanh không kìm được mà nháo nhào lên. Thành thử ra ngay trên cầu, một nơi vừa trải qua một sự hỗn loạn giờ lại càng hỗn loạn hơn, chưa kể mấy tên nhà báo cũng bắt đầu lộng hành.
“Phần còn lại chắc nhượng lại cho cảnh sát thôi nhỉ.”
W sử dụng chiếc điện thoại đặc biệt, Stag Phone. Ngoài việc khai báo với cảnh sát, thì nó có thêm một vài công dụng với cộng sự của tôi. Và ngay kia, một chiếc xe phân khối lớn đang ở chế độ lái tự động. Đó là một chiếc xe đặc biệt dành riêng cho W, thứ được cộng sự của tôi gọi là Hardboiler. W lập tức nhảy lên xe rồi quay một vòng.
"...Kamen Rider"
Người tài xế xe tải mà W vừa đáp xuống khẽ lẩm bẩm. W chỉ mỉm cười rồi quay đầu lại, tay ra dấu như lời từ biệt
"Cảm ơn anh đã hợp tác. Chúc một đêm an lành"
Tiếng nổ máy vang lên, chiếc "chiến mã" của W lách qua các làn xe, mất hút vào màn đêm.
"Vụ án cuối cùng cũng kết thúc"
(Ờ, làm tốt lắm)
W đóng thắt lưng. Biến thân được giải trừ, trả lại nguyên hình hài cho người cộng sự của tôi. Một người thanh niên với gương mặt sắc sảo, diện bộ áo gile và quần đen. Với một động tác khá màu mè, anh chỉnh lại chiếc mũ phớt đang đội. Chính đó là người cộng sự của tôi - Hidari Shotaro - một vị thám tử tư. Đằng này, tôi đột nhiên tỉnh dậy. Xung quanh là một gara tối tăm. Và chiếc xe bọc thép của W - Revolgarry đang ở chế độ chờ. Đây là một không gian bí mật bên dưới văn phòng thám tử Narumi mà Shoutarou đã được kế thừa từ ông chủ của mình - Narumi Sokichi. Cũng có thể nói đây là căn phòng riêng tư của tôi. Bây giờ, ý thức của tôi, thứ mà mới nãy đã cùng hợp nhất với Shotaro, trở lại với thân xác. Khi biến thành W, ý thức của tôi sẽ theo đó mà ra khỏi cơ thể, và khiến tôi ngất tạm thời. Biến hình trong gara này xem chừng là an toàn nhất. Như thường lệ, tôi lại soi mình trong chiếc gương cầm tay trên bàn. Sau mỗi lần ngất như vậy, ta cần phải xem bản thân có thương tích gì không. Ồ, xem ra lần này không có xây xát gì. Chiếc áo kẻ sọc cùng áo choàng xanh lá yêu thích của tôi cũng còn nguyên vẹn. Chỉ duy nhất chiếc kẹp tóc là không tìm thấy đâu. Hết cách, tôi đành lấy một cái tương tự lẫn trong đống tài liệu gần đó. Dạo đây tôi cũng dần có thói quen sử dụng những thứ xung quanh để kẹp tóc.
(Sao thế? Có vấn đề gì à?)
"Không có gì đâu."
Giọng nói của Shotaro vẫn vang vọng trong đầu tôi. Tất cả là nhờ chiếc thắt lưng cả hai đang đeo. Khi sử dụng Double Driver và trở thành W, ý thức của tôi và Shotaro sẽ cùng hoà làm một. Ngoài ra kể cả không còn trong dạng W thì chúng tôi vẫn có thể nói chuyện thông qua ý thức.
"Shotaro, hôm nay cậu đúng thật sáng suốt. Cậu không chỉ lường trước được nước đi tên Zebra mà còn chọn chiếc xe tải đó để đáp xuống, giúp cho ít có ảnh hưởng đến xung quanh khi W tiếp đất. Thậm chí tớ còn không phải chỉ bảo gì."
(Hehe, thấy diệu kế của cộng sự đây tuyệt chứ hả, Philip.)
Philip...đó là tên tôi. Tôi còn chẳng biết tên thật của mình là gì. Cái tên này là do ông chủ của Shotaro - Narumi Sokichi đặt cho tôi. Trước đây, tôi từng nằm trong một tổ chức và tham gia vào việc sản xuất Gaia Memory. Khi đó, tôi như thể một vật thí nghiệm, thậm chí bị tước đi những kí ức trong quá khứ. Và thứ duy nhất tôi quan tâm là ảnh hưởng từ Memory sẽ phát sinh ra sao trên cơ thể người. Chính Narumi Sokichi đã hồi sinh tính người trong tôi. Để giải cứu tôi, chính ông đã cùng Shotaro đến một trong những căn cứ của tổ chức, nhưng không may đã thiệt mạng. Tới giờ Shotaro vẫn còn hối hận vì sự bồng bột của mình. Mặc dù chỉ là cuộc gặp gỡ ngắn ngủi trong đêm ấy, nhưng ông Narumi dường như là một người cha với tôi. Chính ông ấy đã khai sinh ra con người Philip này. Và cũng vào đêm định mệnh ấy, chúng tôi đã cùng trở thành W. Sau đó, tôi và Shotaro đã thề sẽ bảo vệ thành phố này với tư cách là những vị thám tử đúng như di nguyện của ông Narumi Sokichi.
Đó cũng là cách chúng tôi chuộc tội. Dù vết nhơ này có gột rửa mấy cũng không hết, nhưng tôi vẫn sẽ dập tan ngọn lửa của tội ác đang nhen nhóm khắp thành phố. Hai người, một thám tử, Kamen Rider W. Và bọn tôi cũng dần gọi nhau bằng danh xưng " cộng sự ". Tôi cũng không rõ việc này bắt nguồn từ đâu. Nếu không nhầm thì Shotaro là người đầu têu trước và gọi tôi như vậy. Thế nhưng khi tôi làm điều tương tự, mặt cậu ta lại đỏ bừng rồi lắp bắp chối lia chối lịa, cơ mà đời nào tôi chịu chứ. Bọn tôi cũng thường dùng Double Driver và biến thân thành Kamen Rider W. Ngoài ra, "năng lực tìm kiếm" của tôi cũng rất hữu ích trong các cuộc điều tra cùng Shoutarou. Shoutarou sẽ điều tra các vụ án còn tôi sẽ phân tích sức mạnh của Memory. Có thể nói tôi là một thám tử đồng hành với Shotaro giải quyết các vụ án nhưng gần như không bao giờ ra khỏi tầng hầm hay văn phòng cả. Vậy có lẽ tôi là một thám tử tại gia chăng.
"Tớ muốn phân tích chút về Zebra Memory. Cậu về sớm chút nhé" - tôi nói với Shotaro.
(Lại một lần nữa. Tôi đắm mình trong cảm giác lâng lâng khi đã bảo vệ được thành phố. Lúc này phía đầu cầu là những ánh đèn đỏ chói từ xe cảnh sát nom như những giọt lệ đỏ)
Ôi chà, cậu ta lại bắt đầu cái điệu Hardboiled đấy rồi. Nếu xét về những sở thích của Shoutarou, thì có lẽ đây là thú vui mãnh liệt nhất của cậu ấy. Theo cách hiểu đơn giản thì đó là "Phong cách sống của một người đàn ông không có bất kì dao động cho dù đó là hoàn cảnh nào"
Có lẽ đây là Hardboiled. Trước đó tôi cũng từng thực hiện vài nghiên cứu về cụm từ này. Khả năng cao nó bắt nguồn từ một bộ truyện trinh thám pha lẫn yếu tố hành động, và là từ chỉ mẫu người đàn ông luôn kìm nén cảm xúc và thực hiện mọi mục tiêu của mình đầy lạnh lùng. Narumi Sokichi là một kiểu người như vậy, chính cái tên "Philip" mà ông ấy đặt cho tôi là tên của một vị thám tử trong bộ truyện trinh thám yêu thích của ông. Shotaro thì rất yêu quý ông chủ mà luôn lấy hình mẫu của ông ấy ra làm thước đo "Hardboiled" cho bản thân. Nhưng khoan, nếu nhân vật chính trong một bộ truyện trinh thám lại nói "Tôi là một Hardboiled", thì còn đâu hình tượng nhân vật Hardboiled nữa. Nó sẽ là một thứ hài kịch mất. Một người đàn ông Hardboiled sẽ không bao giờ tự nhận mình là Hardboiled. Dù sao Hidari Shotaro cũng là một người tốt bụng, biết rơi lệ trước những đau buồn của người khác và cũng biết những thăng trầm trong cảm xúc. Có lẽ sẽ chẳng có một người đàn ông với vẻ Hardboiled nào được như cậu ấy cả...Và đó là lý do tại sao cậu ta thường bị trêu là Halfboiled.. .Cũng may tôi kịp thời nuốt xuống những lời đang dồn lên đến cổ. Dạo gần đây tôi cảm thấy việc ảo tưởng này như một nét hấp dẫn của Shotaro vậy.
"Tớ biết rồi. Nhưng để sau hẵng quay lại tìm nó. Giờ thành phố đang rơi lệ."
(Hehehe, quả đúng là cộng sự, chẳng hiểu gì về phong cách đó cả, thôi thì gặp lại sau.)
Chúng tôi tháo chiếc thắt lưng, kết thúc "cuộc trò chuyện thần giao cách cảm".
Nghĩ lại thì lúc ấy cứ trêu cậu ta là Halfboiled thì hơn. Vì ngay sau đó, Shotaro sẽ không ngờ được một tai hoạ lớn nhất đời sẽ ập đến, kể cả trong mơ…