Chương 06
Osada Yuka là một người cô độc từ khi được sinh ra.
Yuka biết mẹ mình đã chia tay với cha cô vào lúc bà mang thai cô.
Mẹ cô lúc đó cũng không có ý định sinh ra Yuka.
Tuy nhiên,chỉ vì bà sợ lý do như giết đứa trẻ cho nên mới sinh ra Yuka.
Vào lúc Yuja được sinh ra ở trong phòng sinh của khoa phụ sản,mẹ cô ấy phát ra tiếng hét chói tai để cho mọi người cảm thấy đó không phải là âm thanh của thế giới này.Nhưng điều này cũng không phải bởi vì đau đớn.
Là bởi vì bà không thể nào chấp nhận được sự thật rằng một em bé được sinh ra từ trong cơ thể mình.
Toàn thân dính đầy máu với nước ối và là thứ mềm mại yếu đuối xấu xí.Sinh vật đáng ghét.
Giống như quái vật sống ký sinh trên cơ thể mình vậy.
Mẹ Yuka phát ra tiếng hét kinh khủng đến mức chói tai.Tiếng hét thê thảm đến mức chói tai đó vang vọng khắp bệnh viện.
Sau đó,tinh thần bị bệnh và đồng thời tim không tốt nên mẹ Yuka liền mất sau khi ra ngoài không lâu từ trong phòng sinh.
Đương nhiên,thứ đầu tiên mà Yuka nghe thấy được sau khi ra đời ở trong thế giới này chính là tiếng kêu của mẹ cô.
Âm thanh đó khắc thật sâu ở trong tiềm thức của Yuka.Khi Yuka bắt đầu trưởng thành , âm thanh giống như tiếng vang đó cứ luôn luôn vang vọng ở trong lòng cô.
Mặc dù ngày thường Yuka cũng không nhận ra được âm thanh đó.
Sau khi mẹ mất,Yuka ngay lập tức được họ hàng nhận nuôi.
Người nhận nuôi cũng không phải là vì có bất kỳ mối quan hệ họ hàng nào cả.
Chỉ là vì muốn mẹ Yuka cố gắng tiết kiệm một ít tiền.
Người nhận nuôi Yuka chính là chú của cô ấy.Ông chú sống cùng với một đứa con gái Michiko .
Sau khi Yuka hiểu chuyện,cô lập tức được cho biết rằng : Cô không có cha mẹ.
Michiko là con gái của tao,không giống như mày.Ông chú nói như vậy.Hơn nữa,chú tuyệt đối sẽ không cho phép Yuka gọi mình là Otosan.
Luôn luôn xác định rõ roàng sự khác biệt.
Yuka cùng tuổi đi đến nhà trẻ với Michiko . Tuy nhiên,chú lấy lý do lãng phí học phí mà không cho phép Yuka đi học.
Chỉ cần Yuka nói gì đó hơi sai là chú liền mắng cô ấy,đánh đập cô ấy.
Michiko cũng rất nhanh chóng học theo và bắt chước cha của mình.
Vì vậy Yuka dần dần trở nên không thích nói chuyện và rốt cuộc không nói chuyện được nữa.
Vì vậy,Yuka cố gắng hết sức lấy lòng chú và Michiko.Nếu như Yuka bị đuổi ra khỏi ngôi nhà này,cô sẽ không sống nổi—— Bởi vì chú nói với Yuka như vậy.
Cho nên Yuka luôn im lặng và nghe lời người khác.
Có lúc chỉ cần Michiko không có việc gì làm là chơi trò gia đình với Yuka.Yuka không cần phải thật sự ăn cơm cát và canh bùn . Tuy nhiên,ngay cả khi như vậy thì Yuka vẫn thích chơi trò gia đình với Michiko.Bởi vì làm như vậy thì cô có thể cảm thấy Michiko cần mình.
Vào lúc khách tới chơi,Yuka liền bị nhốt vào trong tầng hầm.Ngay cả trẻ con chưa đi học tiểu học vẫn phải ở trong nhà,thật là mất thể hiện.
Mặc dù như vậy nhưng Yuka cũng không ghét tầng hầm .
Ít nhất ở trong tầng hầm,Yuka không bị đánh,không bị mắng.Vậy cũng tốt.
Yuka thường xuyên bị nhốt ở tầng hầm,không cho ăn cơm và cứ mặc kệ như vậy.Vào lúc đó,Yuka liền tóm lấy con kiến đang bò đi đi lại lại lung tung ở trên mặt đất và bỏ vào trong miệng.
Yuka ngẩng dầu lên nhìn bầu trời thông qua cửa sổ và suy nghĩ về chuyện của mẹ mình trong khi cô ăn con kiến.
Thông thường, người bên cạnh đứa trẻ dường như cũng được gọi là mẹ.Yuka biết được điều đó từ trên ti vi.
Đối với Yuka,hình ảnh của mẹ giống như một cửa sổ vậy.
Đó là tồn tại khiến cho ánh mặt trời hy vọng chiếu vào trong trái tim mình xuyên qua cửa sổ vậy.
Xem ti vi lúc ăn cơm,lúc này Yuka chỉ có thể tiếp xúc với phương tiện thế giới bên ngoài.
Cho dù là khi Michiko đi ra ngoài chơi thì Yuka cũng chỉ có thể ở nhà.
Cô phải ở nhà giúp công việc của chú.
Chú là thợ thủ công làm đồ thủy tinh.
Kính thủy tinh,các loại bình hoa,còn những thứ khác nữa.Chỉ cần có yêu cầu thì cái gì cũng làm.
Đầu tiên là đổ bột thủy tinh vào trong đồ gốm khuôn và sau đó bỏ vào trong lò rồi làm nóng ở nhiệt độ 1300°C đến 1500°C.
Dùng gậy tre lấy thủy tinh ra được tan chảy giống như nước siro vậy và nhân lúc còn chưa nguội thì nhanh chóng tạo hình.Sau đó,bỏ vào lò làm mát và từ từ lạnh lại rồi sau đó sẽ hoàn thành.
Ban đầu Yuka làm công việc chuẩn bị và dọn dẹp ở trong xưởng nhưng không lâu sau đó được cho phép làm công việc đơn giản và cuối cùng là bắt đầu thay thế chú chế tạo tác phẩm.
Chú hướng dẫn vô cùng nghiêm khắc.Chỉ cần Yuka hơi phạm chút sai lầm là chú lại đưa thủy tinh được đốt nóng đỏ lại đến gần mặt Yuka và có lúc còn đè lên
tay hay chân của cô.
Yuka mất đi ngôn ngữ,ngay cả tiếng hét chói tai cũng không thể nào phát ra được.
Yuka nhiều lần gặp phải ác mộng và đột ngột tỉnh dậy.
Toàn thân bị thủy tinh tan chảy bao bọc ở trong giấc mơ.Yuka bị thủy tinh bao bọc rồi biến thành bụi trong nháy mắt và chỉ để lại Yuka biến thành bức tượng thủy tinh .
Cho dù như vậy,Yuka vẫn thích công việc này.
Cô thích thứ vật liệu được gọi là thủy tinh dễ vỡ và đồng thời nó còn có thể dùng để chế tạo cửa sổ.
Cửa sổ có thể khiến cho Yuka nhớ tới dáng vẻ của mẹ.
Vì để cho chú không phát hiện ra mà Yuka len lén thu thập một ít bột thủy tinh và chế tạo món đồ mình thích.
Để có thể thuần thục làm ra côn trùng,động vật thì cần phải tích lũy với lượng thời gian đáng kể.Yuke không biết mệt mỏi trong quá trình quan sát chim,mèo,ve,dế mèn.Bằng cách như vậy,Yuka đã làm ra tác phẩm giống như thật.
Một ngày nào đó,vào lúc Yuka đang len lén làm việc này thì bị chú phát hiện.Cô bị chú tàn nhẫn đánh cho một trận . Nhưng sau khi phát hiện ra Yuka làm thủy tinh hình mèo,chú liền thay đổi thái độ.Giống như bị tổn thương vậy,chú im lặng ra khỏi xưởng.
Yuka có niềm tin đối với kỹ thuật của mình cho nên cô bắt tay vào làm tác phẩm khó khăn nhất.
Bức tượng hình mẹ.
Sau khi lặp đi lặp lại rất nhiều lần thí nghiệm,rốt cuộc thì Yuka cũng hoàn thành được cái đầu phụ nữ mà cô cho rằng nó là đẹp nhất.
Theo sự phát triển vẫn tiếp diễn không ngừng,khuôn mặt của Yuka càng ngày càng giống như cái đầu của bức tượng mẹ cô nhưng cô lại không nhận ra điều này.
Yuka bí mật làm xong cái đầu hình mẹ cô mà không cho Michiko và chú thấy.Cô giấu ở khe hở ngăn kéo trong căn phòng và buổi tối ở trên giường thì ôm cái đầu rồi chìm vào giấc ngủ.Trước khi ngủ say,Yuka nói với mẹ về những giấc mơ khác nhau của cô.
Con cũng muốn được đi học,đây là tâm nguyện thiết thực nhất của Yuka.
Khi đó,Yuka đã 15 tuổi và đặc biệt thích bộ đồng phục thủy thủ của Michiko.Từ cửa sổ,Yuko luôn luôn nhìn Michiko và bạn bè trở về từ trường học.Mọi người mặc đồng phục thủy thủ giống nhau.Đối với Yuka,đồng phục thủy thủ chính là chứng minh thư của người bình thường.Cô cũng muốn trở thành bạn bè của bọn họ.
Yuka thấy có cơ hội liền bước vào phòng Michilo và mở sách giáo khoa ra.Có lẽ cô vẫn có thể đọc được chữ Hiragana.
Khi còn bé,may mà Yuka cùng chơi trò gia đình rồi chuyển sang trường học với Michiko.Tuy nói như vậy nhưng Michiko vẫn hay bắt nạt Yuka.Michiko ăn mặc như một giáo viên và dạy chữ viết cho Yuka.
Chỉ cần Yuka viết sai chữ là Michiko sẽ dùng cành cây nghiêm khắc đánh vào tay hay mông của Yuka.
Cho dù đọc được Hiragane nhưng Yuka vẫn không thể hiểu được một nửa nội dung sách giáo khác.
Yuka cảm thấy mình cô đơn và bị vứt bỏ ở một góc tối trong cái thế giới này khi cô ấy giữ cái đầu hình mẹ mình và phát ra những tiếng khóc thút thít.
Yuka quyết định rằng cô phải thử cho chú thấy tâm ý của mình.Cô viết suy nghĩ muốn được đi học lên trên giấy và đưa cho chú.Tuy nhiên,chú hoàn toàn không quan tâm đến suy nghĩ đó của Yuka.
Lần đầu tiên Yuka chống lại chú.Cô từ chối phụ giúp công việc.
Cho dù Yuka lại bị đánh rồi lại bị đá nhưng cô vẫn không ngừng đình công.
Rốt cuộc là Yuka bị giam ở tầng hầm ba ngày.Yuka chỉ có thể ăn kiến để chống đỡ cơn đói bụng.
Rốt cuộc chú vẫn phải nhượng bọ.
Bởi vì sản phẩm thủy tinh được Yuka chế tạo có đánh giá rất tốt và chú cần năng lực của Yuka.
Chú đem bộ đồng phục thủy thủ cũ của Michiko với cặp sách giao cho Yuka và đồng ý cho cô ấy đi học.
Tối hôm đó,Yuka phấn khích đến mức không ngủ được.Cho đến sáng thì cô vẫn ôm cái đầu hình mẹ mình vào trong ngực và nói ra ước mơ sau này.
Buổi sáng ngày hôm sau,từ khi ra đời cho đến bây giờ,lần đầu tiên Yuka mặc đồng phục thủy thủ và đi học.
Cùng đi với Michiko.
Chỉ cần như vậy là mình có thể thay đổi.Yuka nghĩ như vậy khi cô ấy vui mừng và run rẩy vì phấn khích.
Sau khi đến phòng học,ngày đó có rất ít chỗ và thái độ tốt bụng hiền lành của Michiko đột nhiên thay đổi.
Mày,rốt cuộc mày đang nghĩ cái gì vậy ? Michiko nói như vậy khi đám bạn chỉ vào Yuka và cười lạnh lùng .
Mày không thể nào đến học trung học cơ sở trong khi mày đến cả tiểu học cũng chưa học qua .Trước tiên,ngay cả kỳ thi mày cũng không tham gia sao ?
Yuka hoàn toàn không rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ là sau đó Yuka biết mình bị lừa và cô sợ hãi một cách sâu sắc.
Bởi vì Michiko ra lệnh cho nên các bạn bè của cô ta nhào tới Yuka.
Tay chân bị đèn ở trên sàn nhà và bộ đồng phục thủy thủ bị xé rách *soạt soạt*.Tất và giày bị lấy mất trong khi Yuka bị biến thành nửa thân trần.Michiko và bạn bè của cô ta dùng bút phấn hồng làm trò đùa dai lên cơ thể Yuka
Yuka không thể nói chuyện nên không thể kêu cứu hay làm được gì.Cô chỉ có thể liên tục hét lên ở trong lòng.Nó giống như là tiếng hét chói tai để chứng minh cho sự tồn tại của mình vậy.
Khi đó,Yuka nghe được từ trong ý thức của mình phát ra một tiếng kêu khác.
Sau khi Yuka vừa ra đời,mẹ cô đã phát ra tiếng hét chói tai.
Khoảnh khắc tiếng hét chói tai đấy ở trong tiềm thức của Yuka và tiếng hét chói tai của Yuka xảy ra cộng hưởng mà thức tỉnh.
Bây giờ,Yuka đã nghe thấy được rõ ràng tiếng kêu sợ hãi của mẹ.
Sau đó,Yuka biết được rằng hóa ra mình luôn luôn bị mẹ cự tuyệt.
Từ khi sinh ra vẫn luôn như vậy.
Nửa thân trần,Yuka chân trần trở về nhà.
Vào lúc cô tiến vào phòng mình,Yuka lấy cái đầu hình mẹ mình ra và đập xuống sàn nhà rồi đập vỡ nó vỡ tan tành thành từng mảnh.
Sau đó,cô dùng mái tóc dài chưa bao giờ cắt một lần nào vắt qua xà nhà và dùng mái tóc để treo cổ.
Vào khoảng thời gian rất ngắn ngủi trước kia chết,Yuka không nghĩ đến điều gì cả.Cô cũng không nhìn thấy cái gì cả.
Chỉ là màu đen giống như sơn vậy,nó nhuộm ý thức của Yuka thành một mảng màu đen kịt.
Trên đường trở về từ trường,Michiko và bạn bè của cô ta suy nghĩ đến bộ dạng nửa thân trần của Yuka mà cười rất nhiều.
Đã rất lâu mà cô ta không được vui vẻ như vậy.
Cho nên,vào thời điểm Yuka lảo đảo lắc lư xuất hiện ở trước mặt là cô ta vô cùng vui mừng và vỗ tay.
Lại có thể làm trò đùa dai.Thậm chí lần này còn quá đáng hơn.
Nhưng đó cũng chỉ là những lời trước khi Yuka biến đổi trở thành Orphnoch.
Vào lúc Yuka biến thành Orphnoch có đôi cánh dài khổng lồ trên cơ thể là đám Michiko hoàn toàn không thể nào hiểu được rốt cuộc là chuyện gì sẽ xảy ra.Chỉ là chúng cứ ngẩn người đứng ở đó và giương mắt mà nhìn .
Đòn tấn công đầu tiên khi Yuka biến thành Orphnoch,khiến cho cơ thể đám bạn của Michiko vỡ tan nát và máu bắn tung tóe.Tuy nhiên không có một ai phát ra âm thanh nào cả.
Cả người Michiko dính đầu những thứ máu tươi kia trong khi mắt vẫn trợn tròn và đứng yên.
Thứ mà Michiko thấy cuối cùng,là cơ thể mình.
Cơ thể không có đầu và nhiều máu tươi phun ra giống như suối phun vậy.
Đầu Michiko đã chết rơi xuống đất,ngẩng mặt nhìn lên cơ thể mình được bao phủ đầy màu tươi được chảy ra từ trên đầu.
Một lông chim rụng từ đôi cánh của Orphnoch nhẹ nhàng bay rồi đáp xuống mặt Michilo và che mất mắt của cô ta.
Yuka ngồi trên thềm đá ở đền thờ trong khi cô vùi mặt vào đầu gối và khóc thút thít.
Yuka giải trừ biến hình,cô chỉ có thể miễn cưỡng xé rách đồng phục thủy thủ và đắp lên cơ thể .
Đã,không còn cách nào có thể phân biệt cái đó là cái gì.
Rốt cuộc là mình đã làm cái gì vậy ? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với cơ thể mình ?
Quả thực là Yuka đã chết . Rõ ràng là như vậy...
Không biết đó là ai,nhẹ nhàng đặt tay lên vai Yuka.
Yuka ngẩng đầu lên nhìn thì thấy được một thanh niên với vẻ mặt trông rất
điềm đạm.
Đây cũng chính là cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Yuka và Yuji.
Yuji đã trở thành Orphnoch và cảm thấy Orphnoch mới sinh ra không ổn định nên vội vàng chạy tới.
Yuji tin tưởng vào những giọt nước mắt của Yuka.Đó là bằng chứng cho thấy cô ấy vẫn chưa mất đi trái tim của con người.
"Mình là bạn của cậu." Yuji nói như vậy.