Chương 17:
Sukuna vừa tính end chiếc fanfic của mình và tiến đến fandom mới thì bỗng giữa đống comment có một tin nhắn đáng chú ý.
Cây cũng là con người mà: em có thông tin tuyệt mật chỉ lưu truyền trong nội bộ đây, tác giả-sama làm ơn phí phạm một chút thời gian xem thử.
Ờ đó là Tengen đó, giả vờ trẻ trung thì có gì. Hôm qua kiểm tra thấy Sukuna chuẩn bị viết thứ khác, mà fandom của chú thuật giới vừa hẹp vừa không có ai có văn phong tốt, chỉ có Sukuna ưu tú như vậy, không kéo lấy thì đợi đến ngày tháng nào mới có món ăn tinh thần để tiêu thụ tiếp. Tuy Gojo Satoru có tiết lộ chú thuật giới, người bên ngoài sẽ tràn vào mang theo tác phẩm với cách hành văn tốt nhưng lũ gà mờ làm sao có thể hiểu sâu như Sukuna được.
Vì thế fanfic vẫn chưa end, thật đáng mừng!
———
Trước kia chú thuật sư đi ngang qua phất trừ chú linh, bây giờ mỗi công ty có gắn chú cụ báo chú linh, đứa nào thấy màu thì tự đi đến khu trừ chú tập thể để nhân viên trực ban phất trừ.
Tất nhiên mấy con chú linh chỗ trường học, bệnh viện, nghĩa trang,... vẫn cần nhân viên đến trừ chú.
Và mấy đứa t·ội p·hạm muốn trừ chú thì vẫn chỉ có thể tìm mấy đứa nguyền rủa sư để trừ chú kẻo bị lộ hãm.
Tuy việc trừ chú tập thể thế kia chỉ nhằm vào mấy con cấp bốn nhưng cái đó phù hợp cho mấy em thực lực yếu, chú linh cấp bốn tuy sẽ không chủ động t·ấn c·ông người nhưng sẽ khiến người càng u ám, vô hình chung tạo nhiều nguyền rủa khiến chú linh mạnh hơn.
Nếu không phải nhân viên hạn hẹp và chú lực không phải là dùng hoài không hết thì chú thuật sư cũng không ngại phất trừ cấp bốn, chỉ là vì đề phòng lúc ra nhiệm vụ không có chú lực thì c·hết.
———
Nhà giàu: "Ta mua chú cụ để tự vệ là được chứ gì?"
Người bán có lương tâm: "Biết quỷ đao không? Chú cụ tuy ổn định hơn chú vật nhưng nói cho cùng vẫn là nguyền rủa. Ngài yếu như thế coi chừng c·hết vì chú cụ trước khi kịp bị chú linh g·iết c·hết."
———
Phụ huynh cảm thấy chột dạ vãi, con họ luôn nói về những con quái vật và họ lại...
Có lẽ nào nó có chú lực?
Tuy méo tin nhưng không thể phủ định lúc đi đến trạm trừ chú thì bỗng nhiên cảm giác khó chịu phi tự nhiên biến mất, có lẽ nên mang con đi hỏi thử.
———
Megumi cảm thấy nhiều ưu sầu, ra ngoài đường bị chụp trộm hoài.
Nobara tuy muốn làm người mẫu nổi tiếng nhưng kiểu nổi tiếng này sai thái quá rồi, đã ảnh hưởng đến thú vui mua sắm tao nhã của cô. Vì cải trang nên cùng đi nhuộm tóc thành đỏ nào!
Megumi: tui từ chối
May là thầy Gojo thần kì (cũng không) thu hút đa số sự chú ý nên sinh hoạt của đám bạn nhỏ không chịu quá nhiều ảnh hưởng.
———
Mẫu thân của Junpei: tuy thoạt nhìn có nguy hiểm nhưng từ trước đến giờ chưa từng thất con trai vui cười tỏa sáng như thế.
———
Hôm nay là một ngày đẹp trời, Sukuna bỗng nhiên chán làm mèo, vì thế biến người rồi.
À, cụ thể hôm nay là giáng sinh nên một đống người đến dự tiệc thì thấy thằng cơ bắp lực lưỡng với màu tóc na ná Itadori đang nhàn nhã uống trà.
Gojo tỉnh bơ như việc mèo biến người sống là chuyện bình thường không có gì đáng ngờ cả. Việc xác định đó là mèo là vì màu tóc, vết xăm trên người, và b·iểu t·ình.
"Mèo, cuối cùng mi cũng có thể nói chuyện rồi, tên của mi là gì thế." - Chắc là mèo vừa độ kiếp xong biến người, dù sao nó vốn thông mình lắm, nếu thật sự là yêu quái thành tinh cũng rất hợp lý. Điều mà Gojo quan tâm là hỏi tên, trước kia mèo tuy biết viết nhưng anh đây quên, bây giờ biến người rồi thì không thể chậm trễ tiếp được.
"Ryomen Sukuna."
"Nha, cái tên này là ngươi nghĩ ra sao? Rất hay và có khí thế. Không hổ là mèo của ta." - Gojo tưng tửng vẫn chưa nhận ra cái tên này có gì quen quen.
"Thằng chú thuật sư ẻo lả kia, mi nói mi là chủ nhân của ai?"
Đám người nhìn màn cãi nhau như meo meo lăn vòng vòng của hai người kia, cảm giác lo sợ về vụ Nguyền Vương bỗng biến không có rồi.
Tại sao họ lại phải vì lũ trẩu kia mà lo lắng đến hói đầu nhỉ? Thế giới hiếm hoi lắm mới vì mấy đạo luật mới mà thoáng yên bình có thời gian nghỉ lễ. Dù sao cũng lỡ rồi, vẫn tận tình ăn chơi đi.
"Ryomen Sukuna" này có phải là "Ryomen Sukuna" đó không không quan trọng, trời sụp còn có Gojo Satoru chống. Không lo, không lo!
Mà nhìn miêu miêu quyền của hai đứa kia, bỗng nhiên càng cảm thấy yên tâm rồi.
Gojo Satoru có thể trẩu thành mèo nhưng Ryomen Sukuna hẳn sẽ không trẩu thành mèo đâu nhỉ? Vì thế Sukuna này tuy là Sukuna nhưng chắc không phải là Sukuna đâu. Hẳn chỉ là trùng tên thôi.
Hôm nay bằng một cách nào đó Sukuna lại lại lại chưa lộ tẩy đâu.
Quả nhiên là một ngày đẹp trời nha.
———
Uraume vây xem Gojo cùng Sukuna-sama lẫn nhau cào. Quyết định gần đây bánh ngọt sẽ biến bánh mặn.
———
Gojo đạp lên giày cao gót đế 12 cm, cặp chân vốn đã thon dài nay càng có loại cảm giác cao tận trời xanh.
Nhưng tiêu điểm thần kì không ở chỗ này, Gojo cực kì tự nhiên một thân váy Gothic đen, bờ môi bình thường hồng hào bóng bẩy cũng bị che lấp bởi một tầng son đen.
Biểu tình nghiêm túc lạnh lẽo, tầm mắt từ trên cao nhìn xuống khiến người nào cũng muốn quỳ xuống gọi "Mommy".
Nói thế thôi khi có đứa quỳ xuống kêu Mommy thật thì Gojo giật mình cực kì. Nãy giờ căng b·iểu t·ình nghiêm túc quá mỏi mặt, Gojo trực tiếp không làm, người từ chế độ u ám biến thân lấp lánh bạn nhỏ.
"Bạn nhỏ rất tinh mắt sao? Nhưng good looking Gojo-sensei không phải là Mommy nha."
Mấy đứa học sinh đứng ở trong góc đờ người ra, khoé mắt co giật nhìn cảnh tượng lố lăng ngay trước mắt.
Nobara bỗng cảm thấy hối hận vì đi mua cái váy này tặng giáng sinh cho ổng, dù cho trả tiền bằng thẻ của Gojo.
Nói thế thôi chứ ba đứa học sinh vẫn nhanh tay cầm điện thoại chụp ảnh. Biết đâu một ngày nào đó Gojo Satoru bỗng nhiên hết bệnh dở hơi, sẽ cảm thấy xấu hổ về mấy tấm ảnh này đâu. Người là phải có lý tưởng.
———
Tsumiki rất thích mấy đứa bạn cùng lớp của em mình. Có lẽ là vật tụ theo loài đi, tuy chú thuật giới nguy hiểm nhưng khi vào trường đó thì có cảm giác Megumi lần đầu tiên kết được bạn thật. Kể cả chính Tsumiki đôi khi cảm thấy mình không chung thế giới với Megumi và Satoru đâu.
Lại cảm giác tương tự bị cho ra rìa này...
Sau đó không hiểu sao Tsumiki bị Satoru túm đi Việt Nam nghỉ hưu rồi. Bên này có nhiều bất tiện nhưng vẫn khá tốt?
Ít ra trái cây ăn ngon.
Tuy Việt Nam không phải Nhật Bản nên chú linh không nhiều, cũng chẳng có tổ chức nào quản vụ chú linh nhưng thần kì chưa bao giờ cần yêu cầu người đến phất trừ như mấy nước khác.
Tuy không nhìn thấy nhưng nghe nói chú linh của người Việt Nam vừa mới sinh ra là sẽ tự động xếp hàng nhảy vào một cái lăng mộ để tiêu hoá.
Hình như đó là xác của một vị danh nhân vĩ đại nào đó, tuy không phải chú thuật sư nhưng tín ngưỡng nhưng tụ quá nồng nặc nên biến thành chú cụ đặc cấp. Tác dụng như đã nói.
Nhiều người muốn chôm cái chú cụ này lắm nhưng sau khi nghiên cứu và cho ra kết luận cái chú cụ này chỉ có tác dụng trong lãnh thổ Việt Nam và chỉ hấp thu phân giải chú linh được tạo ra bởi công dân Việt Nam. Bỗng nhiên mất hứng.
Tuy thế cái chú cụ này hẳn cũng có người muốn chôm lấy cất chứa, mỗi tội đứa nào cũng không dám vì hình như lực người Việt Nam không có chú thuật sư nhưng độ điên cuồng không thua kém chú thuật sư chút nào. Thoạt nhìn dễ khi dễ lắm nhưng một khi chọc tức thì...
Nhìn hàm lượng tín ngưỡng bám trên cái chú vật kia thì có thể hiểu được đứa nào dám chôm thì đứa đó nguy rồi.
———
Sukuna chen giữa dòng người nhìn cái đặc cấp chú cụ kia. Bất ngờ thuận mắt.
Dù đ·ã c·hết nhưng bên trên vẫn bán lấy cảm giác nhiệt huyết, lý tưởng, cao thượng.
Mà còn không phải loại nhiệt huyết của mấy đứa trẩu chưa bị xã hội đ·ánh đ·ập. Đây là chân thật.
———
Tác giả có lời muốn nói: mình lại loé end đây, lại cạn ý tưởng rồi. Viết truyện ở góc độ OP quá khó khăn. Dù cho muốn dùng hài kịch để lấp liếm nhưng quả nhiên là nội công của mị quá cùi sao. Cứ coi đây là thiết lập thế giới nửa vời để thỏa mãn ham muốn HE của mị đi.