Chương 3: Vớt trẻ
Hôm nay là một ngày đẹp trời, Gojo nhặt được một bé bò sữa.
"Ngu xuẩn phàm nhân, mau buông Lambo đại nhân xuống! Lambo đại nhân còn phải về nhà ăn bánh kem mama làm, tiện thể á·m s·át Reborn."
Wow, đây là lần đầu tiên bị chê là phàm nhân đây, Gojo nhéo má đứa nhỏ, kéo nắn như cục bột. Không hổ là trẻ em, kết cấu tốt hơn mấy đứa học sinh ở nhà nhiều.
Tất nhiên chơi trẻ em là không tốt, Gojo chỉ nhéo hai cái cho đỡ nghiện sau đó đi đến nhà của Tsunayoshi, chắc đứa nhỏ này là họ hàng của trò ấy, có nhận thức Reborn mà.
Tsunayoshi đang tính đi tìm Lambo thì thấy thầy Gojo nhấc theo đứa nhỏ đi đến. Khi Lambo bị nhét vào tay thì vùng vẫy nhảy xuống sau đó từ trong tóc mò ra cái ống phóng t·ên l·ửa màu tím: "Hừ hừ hừ, dám ức h·iếp Lambo đại nhân! Đừng hòng thoát."
Gojo có chút bất ngờ, tuy biết thế giới khác nhau nên một số thứ khác biệt có lẽ là thường thôi nên đối với việc Reborn nhỏ xinh cũng không tò mò. Vấn đề là cái ống phóng t·ên l·ửa kia tuy màu sắc rất khiến người hoài niệm tuổi thơ nhưng gần như 100% là hàng thật, với lại làm thế nào mà trong tóc có không gian gấp vậy?
Tuy dùng thân thể này khiến thực lực của Gojo ngâm nước một mảng lớn nhưng cũng không phải tàn phế thật, tính né nhưng:
[Đừng né.]
Tình hình ở nhà như thế nào rồi?
[Yên tâm, ngài là mạnh nhất thì hệ thống của ngài tất nhiên cũng là mạnh nhất, tất cả mọi việc ở nhà đều được sắp xếp ổn thoả.]
Đầu đạn từ ống phóng t·ên l·ửa bay đến chân Gojo (Lambo ngắm bắn chuẩn phết) một đám sương khói nổ tung khiến Gojo khụ hai cái.
Sau đó hết rồi.
Tsunayoshi vốn tính lao lên cứu người nhưng không kịp, chỉ có thể nhìn sương khói thất bại trong việc bao phủ thầy Gojo bởi vì dáng người quá cao. Tuy một bên lo lắng nhưng thật ra vẫn ẩn ẩn có tò mò thầy Gojo trong tương lai sẽ như thế nào. Mỗi tội nhìn tình hình là hình như Ống Phóng Tên Lửa Mười Năm bị trục trặc kĩ thuật rồi, ngoại trừ có khói thì không có hiệu quả đặc thù như thường lệ.
Nhưng trực giác của Tsunayoshi đã ẩn ẩn nhận ra vấn đề không ở trên ống phóng t·ên l·ửa mà vấn đề là thân thể của thầy Gojo.
"Nhà em thật là cưng chiều mấy đứa nhỏ, đồ chơi làm chất lượng cao thật. Hồi đó thầy còn không được cưng chiều như thế này đâu." Không, thầy chỉ có thể tuỳ tiện nghịch chú cụ với chú vật mà thôi. Lâu lâu có sát thủ thành công tiếp cận thì còn có thể cầm v·ũ k·hí của tụi nó nghịch chơi. Mỗi tội không có gì thú vị là được rồi.
Tsunayoshi nghe đến đây lại tò mò tiếp, mỗi tội không phải tò mò về tương lai mà là tò mò về quá khứ của thầy Gojo.
"Cảm ơn thầy đã dẫn Lambo về, thằng nhóc thích chạy loạn lắm."
———
Bên trong Ngục Môn Cương.
Gojo lật gấu bông lên xuống kiểm ta xem thử còn vết bông lòi ra hay vết vá kém mĩ quan nào không.
———
Hôm nay là một ngày đẹp trời. Gojo ra ngoài lượm được một đứa nhỏ tóc xanh.
Tuy nói là do hệ thống lao động cải tạo phát nhiệm vụ ngay khi chạm mặt nhưng dù cho không có nhiệm vụ thì Gojo cũng sẽ lượm về.
Đứa nhỏ này nhìn ngố như vậy, lại một thân xa lạ quần áo, trên người còn mang theo ba thanh kiếm. Xét thấy tình trạng của bản thân thì có thể dễ dàng suy ra đứa nhỏ này cũng là hàng nhập khẩu từ thế giới khác.
[Bạn nhỏ này trời sinh liền có một tia không gian lực lượng, mỗi tội còn nhỏ nên không quá ổn định, dễ bị rớt sang thế giới khác.]
Biết ngay mà.
[Ngài chỉ cần chờ hai ngày thì thế giới này sẽ bài xích em ấy đem người đá trở về. Xin hãy chăm sóc em ấy trong thời gian này. Dù sao hoạt động công ích cũng là một phần của lao động cải tạo sao.]
"Nhóc con đi lạc chứ gì." - Đôi khi muốn hiền lành thì Gojo sẽ ngồi xổm xuống khi nói chuyện với người bạn nhỏ. Nhưng đôi khi tuỳ hứng thì trực tiếp cầm cổ áo nhấc bạn nhỏ lên. Cái này còn phù thuộc vào cá tính của người bạn nhỏ nữa, Megumi thì cần giảm thiểu động chạm, còn người như Yuuji thì xách qua xách lại không vấn đề gì. Gojo cảm thấy đứa nhỏ này là loại người thứ hai nên thoải mái túm cổ áo khiến bạn nhỏ rời khỏi đất mẹ, mặt đối mặt nói chuyện.
Zoro thề mình mới quay đầu thì khung cảnh xung quanh biến kì quái. Hừ hừ hừ, thế mà tụi nó lúc nào cũng kêu là cậu mù đường, liền đi thẳng tắp cũng không đến được mục đích. Đâu phải là cậu đi bậy, rõ ràng là con đường dưới chân của cậu di chuyển bậy bạ.
Đời đã xui xẻo rồi mà còn bị người lạ nhấc lên lắc lư.
"Ông già kia đang làm trò gì đó? Mau thả tui xuống."
———
Hôm nay Gojo lại nhặt được một đứa nhỏ. Là hàng Trung Quốc.
"Ông ơi, ông có biết người này đang ở đâu không?" - đứa nhỏ cực kỳ lịch sự hỏi bằng tiếng Trung.
Đây là lần thứ mấy rồi? Bộ trông hắn già lắm sao?
Gojo Satoru còn nhớ khuôn mặt non chẹt của mình phản chiếu trong gương hồi sáng. Chắc là mấy đứa nhỏ có mắt kém.
"Nhóc bị cận phải không?" - Gojo hỏi lại bằng tiếng Trung.
Ánh mắt của bạn nhỏ nhức sáng lên, chắc do ở nước ngoài nghe thấy người nói ngôn ngữ nước mình thì cảm thấy may mắn: "Sao ông đoán ra hay vậy?"
Bàn tay nhỏ xinh đút vào túi móc ra một cái kính cận. Ipin khó khăn cân bằng cái kính quá cỡ, ngước đầu lên nhìn người đang bế mình thì chỉ thấy...
Wow, thật đẹp trai.
Trên trán mắt đầu xuất hiện hoa văn hình đồng xu.
Gojo không lé, thấy trán bạn nhỏ xuất hiện hoạ tiết, còn biến đổi theo giây, nhưng cũng không quá bất ngờ. Thế giới khác sao, bạn nhỏ Lambo còn có không gian gấp ở trong tóc đây, trán đổi màu thì có là gì. Tuy hệ thống nói thế giới này không có Nguyền Rủa nhưng lại không nói là thế giới này không có năng lực khác, nếu có gì đáng ngờ xảy ra thì cũng thường thôi.
Điều mà Gojo chú ý hơn là cái mắt kính của bạn nhỏ nó ố dề quá, không nói gì đến thời trang, cấu tạo của nó còn không phù hợp để bạn nhỏ sử dụng. Với lại nhìn độ dày của kính thì đứa nhỏ này bị cận rất nặng, thế mà đi lông nhông ngoài đường khi không đeo kính.
Xét thấy bé con có vẻ là người nước ngoài, có khi nào bị cận nên nhìn nhầm máy bay dẫn đến không cẩn thận qua nước ngoài một mình không nhỉ? Thôi kệ, trước tiên đi mua mắt kính phù hợp cho bé con đi.
Đến đồn cảnh sát thông báo trẻ đi lạc? Đó là gì? Thần Tử chừng đó năm c·ách l·y xã hội không quá mẫn cảm với lối suy nghĩ này.
Mà cái người trong hình hồi nãy bé con giơ lên có mái tóc trông giống của Tsuna thật.
"Đùng!"
Suy nghĩ của Gojo b·ị đ·ánh gãy khi bé con bỗng nổ toang, khói bụi bay khắp nơi. Rất may ngoài trừ khiến người khụ hai cái thì không có vấn đề gì. À đứa nhỏ bị mệt ngủ rồi.
Trong phòng quan sát, Reborn nhìn màn hình, chứng kiến mọi chuyện xảy ra: "..." hay là để đồ đệ của Fon bên nhà thằng đó?
Lúc Fon gọi điện nhờ chăm sóc đứa đồ đệ thì Reborn tính để Tsuna chăm sóc đứa nhỏ, đồng thời gián tiếp khiến thằng đề đệ hạ thấp phản cảm đối với hắc thế lực. Nhưng dù sao Ipin là đồ đệ của người quen,...
Nhưng để thế lực Vongola bảo kê cho cái thể chất của Ipin vẫn an toàn hơn...
Vốn tính để Ipin tự tìm đến cửa nhưng quả nhiên vẫn kêu thằng đồ đệ ra ngoài đón bạn nhỏ đi.
———
Nanami Kento cháy nửa người rồi, mệt c·hết rồi, không thấy rõ phía trước là ai đang tiếp cận rồi. Sau đó c·hết rồi?
Mahito tính cho thân ái Nanami một chiêu Vô Vi Chuyển Biến đầy nghệ thuật (là nổ tung) thì bị một cánh tay trắng nõn, cơ bắp tinh tế nhưng có lực, gõ dập mặt.
Cái tay thấy Mahito có vẻ ngoan ngoãn nằm trên mặt đất nên cũng không quản nhiều, bò qua bên Nanami sau đó kéo người tan biến vào hư không.
Mahito: á đù, cái tay đó trông giống tay của Gojo Satoru thật.
Bỗng nhớ lại lúc nãy Ngục Môn Cương giở chứng chơi đuổi bắt với Geto Suguru.
May là lúc đầu nghe lời Geto không có động chạm thử dùng Vô Vi Chuyển Biến lên Gojo. Có quỷ mới biết thằng đó có thể làm nên trò gì dù đã bị phong ấn.
Tất nhiên dù giở trò thì vẫn có giới hạn, Mahito không bị trực tiếp phất trừ đã nói rõ điều này.