Chương 27: Là A vẫn là B nha
Chuuya ngoan ngoãn ngồi trước gương cho nhân viên hoá trang đùa nghịch. Bằng vào thực lớn lực nhẫn nại mới không bùng nổ tìm kiếm tên Dazai kia đạp vài cái.
Tất nhiên cảm giác khủng hoảng khó tả cũng góp một phần trong việc chùn bước của Chuuya.
Rõ ràng mình chưa từng đi đến Port Mafia, nhưng cảm giác quen thuộc khi xem phim là sao? Hơn nữa lúc rớt hắc lịch sử của tên khốn Dazai kia thì tự động nhận ra người kể chuyện là nhân viên của mình. Nhưng đống trợ lý của Chuuya cũng không có người này...
Cảm giác rối rắm chấm dứt khi nhìn thấy thư mời nhập chức từ Mori Ogai.
Tui chỉ là ca sĩ đứng đầu thời nay thôi, tui mới không biết người vô duyên này là ai đâu.
"Nghe nói chủ sở hữu công ty chúng ta đã tỉnh dậy rồi đó." - Mất đứa nhân viên vừa làm việc vừa tám dóc xung quanh Chuuya.
Nói về chủ công ty, là Gojo-san ở trong tình huống đặc thù sao?
"Thật là, t·ai n·ạn vào ba năm trước ở Shibuya... mấy thứ chú linh đó. Ngẫm lại chúng ta còn tung tăng sống đến ngày hôm nay cũng hên thật, dù sao chúng ta đang sống ở Nhật Bản nha."
Nói đến chú linh thì Chuuya cũng sợ hết hồn. Không phải vì nó chỉ có thể bị g·iết bằng nguyền rủa, mua cái chú cụ là được. Vấn đề là tuy nó không phải là ma nhưng là ma nha. Thật đáng sợ nha nha nha.
Mà sợ cũng không được phép nữa, lỡ đâu suy nghĩ nhiều quá tạo thành một con chú linh thì ngu người, Chuuya lại nghĩ về Dazai để đánh lạc hướng suy nghĩ, hoàn toàn quên béng rằng phẫn nộ cũng là mặt trái cảm súc.
Ngay lúc này có bóng người rớt xuống thoáng qua khung cửa sổ. Không phải là Dazai thì là ai. Chuuya cùng bầy em nhân viên xúm lại cửa sổ nhìn xuống thì thấy người mắc trên cành cây. Vậy thì không có vấn đề gì rồi, tiếp tục trang điểm đi, cảnh tượng này là chuyện bình thường nha.
———
Vì đề phòng tình hình hai lúa lên thành phố diễn ra, Gojo bị nhét vào đám học sinh đi dạo phố thay vì bị nhét nhiệm vụ. Dù sao cũng ba năm rồi, công nghệ đổi mới gì đó, nhất là các loại điều luật mới mẻ được ban phát sau sự kiện Shibuya khiến tồn tại của chú linh bại lộ.
Thật là, tuy luôn chê bai lũ già cổ hủ gì đó nhưng bị thiếu kiến thức có mỗi ba năm thật sự nghiêm trọng đến thế sao? Là chú thuật sư chứ có phải lập trình viên gì gì đó đâu.
Thôi kệ, tình hình bây giờ cũng không tệ lắm.
Tin tức tốt: vì được giải thích triệt để rằng không có ma hay lệ quỷ gì đó đâu nên lượng lớn người yên tâm cực kì, số lượng giả tưởng chú linh với thuật thức khó chơi giảm đáng kể.
Tin tức xấu: việc biết chú linh khiến cho lúc đầu có đám người bất an làm chất lượng nguyền rủa thoáng tăng vọt.
Rất may không biết từ đâu ra các loại gà mờ chuyên gia khuyên bảo nên cuối cùng lượng nguyền rủa trái lại giảm xuống rất nhiều. Với lại một người có thể có bao nhiêu tình cảm chứ, sợ đến chừng nào sẽ c·hết lặng đây, dù cho sợ có mãnh liệt thế nào thì nó cũng phần nào che các loại tình cảm tiêu cực khác. Nói chung đổi qua đổi lại thôi, hương vị thay đổi nhưng chất lượng không thay đổi đó mà.
Gojo nhìn xung quanh, không hiểu sao cảm giác bị Lục Nhãn nhét thông tin đến cháy não không chỉ khó chịu mà còn nhuốm loại nhè nhẹ hoài niệm. Đây là do bị Ngục Môn Cương giam giữ đến nỗi tinh thần mắc lỗi, biến thái thành M sao? Thật đáng sợ!
Mà có nên cứu cái người đang kẹt trong cốp xe kia không nhỉ?
Tuy khả năng cao là b·ắt c·óc nhưng lỡ đâu là tình thú, tự nhiên vô duyên đánh gãy có hơi quá.
Nhưng lỡ không gian kín nghẹt thở c·hết cũng không tốt. Gojo quả nhiên vẫn là vô duyên đi, cực kì cao hứng trưng dụng cái áo choàng trong túi đồ của Nobara, đạp bay cốp xe trùm kín bạn nhỏ bên trong.
Rút điện thoại ra gọi cảnh sát. May mà số điện thoại cảnh sát sẽ không đổi sau vài năm. Khoan, tại sao mình lại biết số điện thoại cảnh sát nhỉ? Còn phản xạ tự nhiên tìm cảnh sát nữa chứ? - Gojo cảm thấy mình hình như có hơi OOC, lại bắt đầu tự mình hoài nghi.
"Ba ơi, diễn viên phim kìa, bọn họ lại đang đóng phim sao?" - lúc học sinh quay lại tìm thằng thầy đi lạc thì nghe thấy giọng nói đầy tò mò của một bé gái.
Nhìn qua thì ối giời ơi, là người quen kìa.
———
Kujo Jotaro có một bí mật nhỏ (tóm tắt cốt truyện của game JJBA: over heaven, không biết thì Google đi) nói chung sau khi dùng [Star Platinum: Over Heaven] để khởi động lại thế giới thì Jotaro bất ngờ phát hiện thế giới có hơi sai sai.
Jonathan và Dio rất hoà thuận, mỗi tội lúc Jonathan nghiên cứu khảo cổ ngu người nên Dio không cẩn thận thành ma cà rồng. Sau khi Jonathan dùng mị lực vô bờ thuyết phục đám Pillar Man thì Dio được dùng ké mặt nạ VIP, một lần nữa có thể đi phơi nắng.
Mũi tên kì bí ở Ai Cập không có (Gojo: tui chôm đó) nên chỉ mấy người bẩm sinh hoặc đạt được đỉnh cao của một lĩnh vực mới có Stand.
Điều đó đồng nghĩa với việc với Jotaro hiện cũng không có Stand nốt. Mà dù sao vẫn có năng lực thấy Stand, thế này là đủ rồi. Ông già vẫn đạt được Stand bởi vì tu luyện Hamon, vẫn thành công kết bạn với mọi người và kéo theo Jotaro được hưởng ké bạn. Mỗi tội thái độ của mọi người quái quái thế nào đó.
Nhưng nhờ việc không có Stand nên có thể yên tâm nuôi Jolyne thay vì lo lắng sẽ có Stand User bị hấp dẫn tới gây chuyện rồi yay!
Dù cho hơi lấn cấn khi mình là người duy nhất "nhớ" chuyện gì xảy ra nhưng ngẫm lại tương lai trong tù của con gái thì thôi đi.
Thứ đã không còn tồn tại thì buông đi, thế giới bây giờ quá tốt đẹp rồi, mọi người không cần biết những sự kiện râu ria không có liên quan đến họ.
Đó là suy nghĩ của Jotaro cho đến khi bị kéo vào phòng chiếu phim.
Nhìn b·iểu t·ình hoài nghi nhân sinh của mọi người thật thú vị. Người duy nhất cảm thấy vui vẻ là Jolyne, bé con cảm thấy cả nhà đi đóng phim đâu.
Nhóc con bốn tuổi nhìn Jolyne trưởng thành trên màn hình hâm mộ cực kì, muốn lớn lên trở thành chị đẹp trai ngầu lòi như vậy.
Nói về vụ Dio biến không khốn nạn, Jotaro nhớ đến bức tranh cổ vê lờ của nhà mình. Dio còn lâu lâu nhìn bức tranh đó đầy hoài niệm, có vẻ Gojo Satoru là gia sư tiếng Anh của nhà Joestar hồi đó và tiêu diệt mấy cuốn sách vớ vẩn tiêm nhiễm quan niệm á·m s·át người thân tranh đoạt tài sản.
Gojo Satoru, người đang đứng bên kia đường, cạnh một chiếc xe báo hỏng.
Có nên tăng giáp cho con gái không nhỉ? - Jotaro - người đã cho con gái tăng giáp, trước khi về nhà nhìn thấy đoàn người quen quen kia liền cảm thấy nguy cơ tăng cao.
Lâu lâu ngủ vẫn mơ thấy cảnh con gái hơn mình một tuổi bị nắm đấm của DIO đâm xuyên bụng đâu.
Nhưng cái buff dịch chuyển tức thời kia chắc là đủ rồi, chồng chất nhiều thứ sẽ phản tác dụng - Jotaro thuyết phục chính mình, đầu ngón tay màu tím tựa lúc nào cũng rút đi sắc thái, quay trở lại màu da trắng hồng khỏe mạnh.
Jolyne không hề biết ba ba xém hoá thân ma pháp thiếu nữ, cực kì vui sướng giật lấy ống tay áo trắng của ba, chỉ trỏ bên kia đường: “Ba ơi, diễn viên phim kìa, bọn họ lại đang đóng phim sao?"
Trong thế giới cực kì không đáng ngờ của bạn nhỏ Jolyne 4 tuổi thì mình là tiểu công chúa trong nhà, ngoại trừ ma ma không tồn tại thì không có gì bất thường cả (Jotaro FA một hồi, cảm thấy nếu mình tìm “mẹ của Jolyne” chỉ vì tạo người thì vê lờ quá, mãi đến khi cảm nhận được ngày hẳn là ngày sinh của Jolyne nên tự lực cánh sinh). Lần trước đi xem phim cùng cả nhà rất vui, người trong nhà cũng đóng phim, đẹp trai cực kì.