Chương 12: Weeeee
Gojo Satoru vươn vai thả lỏng cơ bắp, cuối cùng cũng thoạt khỏi cái thân thể lỗi mất hứng kia rồi.
Nếu không phải hệ thống kêu Mộng Giới chưa ổn định, thân thể tiếp theo được cung cấp có thể bị lỗi tiếp thì Gojo đã sớm chuồn.
Tuy hình như vô tình cứu được vài người bạn nhỏ đáng yêu nhưng nhìn anh đây giống loại xả thân vì người sao? Với lại thế giới có đám anh hùng thiết lập hoàn mĩ đó cũng không thiếu người cứu vớt.
Xem nhẹ trải nghiệm thân thể thì thật ra cảm giác có người bảo kê tuy hơi quái nhưng cũng không có phản cảm.
Khung cảnh xung quanh khiến Gojo nhớ lại hồi mình còn trẻ, công nghệ cùi ghẻ các kiểu, điện thoạt nắp trượt. Nhưng tin tức tốt là vị trí địa lý này có vẻ là không còn là nước ngoài mà là trở lại Nhật Bản rồi.
———
Hôm nay là một ngày đẹp trời, Oda Sakunosuke như thường lệ nhận nhiệm vụ đi á·m s·át.
Bình thường cậu sẽ không để ý thông tin của người bị á·m s·át là gì. Ngươi biết đấy, mọi sát thủ chuyện nghiệp đều như vậy. Chỉ cần tiếp cận, thọc c·hết, sau đó rút lui là được.
Lũ sát thủ điều tra kĩ càng thông tin để không bị g·iết ngược lại: "..."
Nhưng nhiệm vụ mục tiêu hôm nay có vẻ khá đặc thù nên người phát nhiệm vụ còn kéo cậu lại để kể lể các kiểu.
Cái gì cố chủ tỏ tình thất bại bởi vì gái nói nhiệm vụ mục tiêu quá đẹp, cố chủ tuy mặt cũng tàm tạm nhưng so lên không có cửa.
Oda đơ mặt nghe kể lể, cũng không quá để tâm, chuẩn bị kĩ càng rồi ra làm nhiệm vụ.
Tài liệu có nói nhiệm vụ mục tiêu thường đến quán cà phê mèo này, Oda tỉnh bơ vào quán, gọi một cốc bạc sỉu và cầm tài liệu ra đọc tiếp.
Nhìn hình được kèm ở cuối tài liệu, wow, dù cho người có phẩm vị thấp kém như Oda cũng không thể phủ nhận vẻ đẹp của người này.
Nhưng thứ quan trọng như hình ảnh dùng để nhận dạng mục tiêu tại sao lại được đặt cuối tài liệu nhỉ? Làm người ta không cẩn thận đang ngồi cùng bàn với nhiệm vụ mục tiêu rồi. Bây giờ rút dao ra thọc người thì quê quá.
Nói thế thôi chứ Oda không phải người câu nệ tiểu tiết, đúng là cấp tốc rút dao ra tính thọc người thật.
Gojo đang vuốt mèo vì mục đích nghiên cứu tạo hình nhân vật game chứ không phải vì đơn thuần muốn vuốt mèo đâu. Bỗng nhiên bạn nhỏ ngồi đối diện xông lên.
Thật là hào nhoáng, phải biết năm đó Gojo Satoru trời sinh đã có tên trên bảng treo thưởng, lớn lên dưới tầm ngắm của đàn đàn sát thủ. Đối với việc định vị sát ý thì dù không cần Lục Nhãn cũng không khó gì. Thế mà bạn nhỏ này rõ ràng tèn tèn ngồi đó mãi đến khi rút dao mới bị phát hiện.
Cảm thán thế thôi chứ Gojo nhanh gọn lẹ đạp bạn nhỏ bẹp trên mặt đất.
Khác với cái thế giới trước thân thể vừa wifi yếu còn phải đối mặt với người ngoài hành tinh các kiểu, thể chất người thế giới này khá tiếp cận với thế giới của Gojo nên dù cho thân thể không có chú lực cường hoá và thân thể wifi tuy không yếu bằng thế giới trước nhưng vẫn yếu, Gojo vẫn không cần tốn sức mà có thể thu phục bạn nhỏ sát thủ.
Phải nói sao nhỉ, thân là mạnh nhất thì dù cho thể thuật thoạt yếu kém hơn các lĩnh vực khác nhưng cuối cũng vẫn là mạnh nhất mà thôi.
Bây giờ thì nên xử lý bạn nhỏ sát thủ này như thế nào đây?
Như đã nói Gojo Satoru thân là Gojo Satoru thì bị á·m s·át là thường thôi, đối với người khác thì sẽ oán giận các kiểu nhưng đối với Gojo thì tầm ảnh hưởng còn không bằng hương vị bánh ngọt trên đầu lưỡi.
Bình thường khi đem sát thủ đập te tua thì Gojo sẽ cho cơ hội cúi đầu tạ tội rồi tha cho. Người hẳn là hướng về sống sót nhưng không hiểu sao đa số không muốn sống nên tiện tay g·iết luôn, mấy em cúi đầu tạ tội thì lại biến thành thành viên ngoài biên chế của gia tộc. Không biết tương lai đi về đâu nhưng cùng không có gì đáng chú ý sao.
Bạn nhỏ bị đạp rớt cũng khá ngoan, không ý đồ cựa quậy hòng trốn thoát, là một con người biết nhìn tình thế và trầm tĩnh. Nếu lớn lên có người dẫn đường thì sẽ trở thành công dân ưu tú của xã hội. Chắc vậy.
Có nên thu đồ đệ không nhỉ?
Gojo trực tiếp phân vân đến chỗ này thì biết trước kết cục là thế nào rồi đó.
Còn bạn này mới muốn g·iết mình? Cái này có gì đáng lo sao? Nếu như có đứa học sinh nào của mình thật sự trưởng thành đến nỗi có năng lực để g·iết mình thì Gojo vui mừng còn chưa kịp chứ uỷ khuất cái gì.
"Em sẽ trở nên mạnh đến nỗi một ngày nào đó khi cần thiết thì sẽ có khả năng hành quyết thầy" - Nói cho Yuuta thân ái.
"Thập Ảnh Thuật của em rất mạnh. Trong lịch sử thì có một chú thuật sư với Thập Ảnh Thuật đồng quy vu tận với Lục Nhãn đâu." - Phải nói trước cho Megumi chứ lỡ ngày nào đó em ấy phát hiện Gojo là kẻ thù g·iết cha mà lo lắng mình không đủ mạnh dẫn đến tuyệt vọng thì không tốt. Tất nhiên nếu Megumi có thể bỏ cái tính hở chút xíu là muốn c·hết chùm thì tốt rồi.
Nói thế thôi chứ Gojo cũng không có tính toán nhận bạn nhỏ tóc đỏ dưới chân làm đồ đệ, mình dù sao cũng không phải người của thế giới này, ai biết được khi nào lại chán bỏ đi đến thế giới khác đâu, không cần cố tình tạo quan hệ quá thân mật.
Nhưng quả nhiên lũ p·há h·oại tuổi xuân của bạn nhỏ là không thể tha thứ, quyết định rồi, nhìn tình hình của thế giới này thì lũ p·há h·oại tuổi xuân của bạn nhỏ cực kì nhiều, và lũ này còn rác rưởi hơn lũ quýt héo ở nhà, quả nhiên vẫn là dùng vật lý trị liệu để tụi khốn đó đốn ngộ vậy.
———
Oda còn nhớ có lần cấp trên than phiền trẻ em mồ côi có tài quá ít nên không thể mở rộng quy mô kinh doanh được. Không biết đứa dở hơi nào ra ý tưởng: Nếu thiếu thì chế tạo thêm là được.
Cơ bản là cử sát thủ đến nhà người ta, g·iết hết cha mẹ họ hàng là có em nhỏ thành mồ côi liền đó mà. Lúc đó tiến đến hốt vào hàng ngũ là được.
Tất nhiên người ngu không nhiều, cái thằng đưa ra ý tưởng lập tức bị tát bay màu. Hừ! Trẻ em có tài năng mà đám đào tạo sát thủ mắt thèm thường có gia thế cao cấp, bởi vì bình dân làm gì có gen ưu tú để tạo ra thiên tài đâu. Ngươi chẳng lẽ đi g·iết tổng thống miễn phí để chôm con của ổng đào tạo thành sát thủ sao? Bị dở à?
Với lại nếu bên trên phát hiện tổ chức làm trò này đi thì mặc kể Đảng phái mâu thuẫn, ngươi có tin giây tốc tay trong tay cho hiệp hội sát thủ tập thể nằm dưới sáu tấc đất không.
Với lại sát thủ là nhận tiền g·iết người, ngươi đắc tội tụi nó thì đứa nào bỏ tiền thuê ngươi làm việc nữa.
Nói chung vì cấp cao của hiệp hội vẫn có người anh minh thần võ nên Oda Sakunosuke vẫn không tiện tay cho tụi nó tập thể nằm trong đất mà không cần Đảng phái phí công tay trong tay hợp tác vì nghĩa cử cao cả.
Nhưng cuối cùng thì khúc mắc vẫn còn đó. Vì vậy khi bị đối tượng á·m s·át phản g·iết kiềm chế và hỏi thăm thì Oda cũng tỉnh bơ dẫn người đến thẳng trụ sở luôn. Dù sao người này hứa hẹn công tác mới bao ăn bao ở nha.
Năm đó Oda bơ vơ trên đường đang nhặt bánh mì thì được sát thủ tiện tay nhặt về dạy nghề nên thuận thế làm luôn chứ chẳng có lòng trung thành gì.
Nhớ lại khoản tiết kiệm cực kì hào phóng tích luỹ sau tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ thành công 100% của mình thì thật ra nghỉ hưu cũng được nhưng làm sát thủ thì ai cho nghỉ hưu đâu.
Cùng người ấy cho hiệp hội ra bã cũng được?