"Chuyện của tôi đến đây là kết thúc rồi, nhưng cậu phải hứa với tôi một điều nhé."
"Tôi không muốn ở kiếp sau em ấy vẫn sẽ phải liên quan tới tôi, Jaehyun vẫn nên là một chàng trai đơn giản mà hạnh phúc, an yên trải qua một đời người." Dẫu rằng khuôn mặt Kim Doyoung bây giờ trắng bệch, anh vẫn cố gắng nở một nụ cười lấy lệ, người ở phía đối diện Lee Taeyong lại đang lã chã nước mắt như mưa.
Kim Doyoung có chút bối rối hỏi "Sao cậu lại khóc cơ chứ?"
Chàng trai ngẩng đầu lên, đưa tay lau nước mắt rồi nói "Ở kiếp này, tôi đã đưa hai người đến với nhau, để rồi hai người lại hiểu lầm nhau, làm khổ nhau, âm dương cách biệt cũng không thể cùng nhau. Ở kiếp sau, hi vọng rằng sẽ có một kết thúc tươi đẹp hơn cho cả hai, nếu không tôi sẽ trách anh đấy, dám lừa tôi cơ, đây mà là kí ức vui vẻ đó hả?"
Kim Doyoung chỉ im lặng nghe Lee Taeyong nói, đột nhiên nghe được câu hỏi "Nhưng thật ra, anh muốn được ở bên cậu ấy vào kiếp sau, đúng chứ?"
"Đúng vậy, tôi muốn được ở bên em ấy, tôi sẽ chờ em ấy ở đây và tiếp tục đợi cho tới khi được gặp em ấy ở kiếp sau, kiếp nữa, và kiếp sau nữa."