Edit: Na
Cô có một bí mật mà ngay cả cô cũng sợ nó.
Đó chính là, có có chứng nghiện tình dục.
Chứng nghiện tình dục này rất nghiêm trọng.
Giống như hiện tại, cô đang ở phòng hóa trang xem lại kịch bản.
Đây là một bộ phim văn nghệ được remake lại, lời thoại rất ít, về kỹ năng của diễn viên họ yêu cầu rất cao. Những lúc diễn viên không cần dùng lời thoại để diễn đạt cốt truyện thì cơ thể chính là thứ ngôn ngữ duy nhất. Đa số các cảnh quay của cô đều liên quan đến sự chuyển động của cơ thể.
Ví dụ cảnh trước mặt này.
Nam chính do một người có khí chất lạnh lùng, tướng mạo văn nhã đảm nhận. Bề ngoài anh ta là một tác giả bình tĩnh và lý trí, trên thực tế dục vọng của anh ta đã sớm nóng như dung nham.
Anh ta săn bắt nữ chính.
Theo dõi cô ấy về nhà.
Đứng bên cạnh ngọn đèn đường ngón tay kẹp một điếu thuốc nhìn cô ấy thay quần áo ở đằng sau khung cửa sổ đầy vết bẩn.
Anh ta một bên xem một bên hút thuốc, trên mặt đất tất cả đều là các mẩu thuốc lá cháy gần hết.
Nhìn lướt qua anh ta trông rất văn nhã và đẹp trai, ngón tay thon dài hiện lên khớp xương kẹp điếu thuốc lá, xương cổ tay lộ ra, chỉ cần nhìn xương cốt cũng có thể nhìn ra được khí chất lãnh đạm mà thanh nhã của anh ta. Anh ta quá khác biệt so với những thứ dơ bẩn xung quanh. Ánh sáng chiếu vào gương mặt anh ta, khiến anh ta càng trở nên bất phàm.
Giây tiếp theo, máy quay vừa chuyển qua.
Đôi mắt anh ta xuất hiện ở trước máy quay.
Đôi mắt lạnh nhạt và sâu thẳm.
Nó giống như dã thú đang che giấu dục vọng lãnh khốc của mình.
Chỉ nhìn ánh mắt thôi Bùi Kiểu đã cảm thấy người này giống như thực sự thực sự rất yêu cô ấy—— không phải cái loại tình yêu trong sáng và sạch sẽ, mà là một tình yêu đầy thú tính và dơ bẩn.
Bởi anh ta đứng ở dưới lầu nhìn bóng dáng trên cửa sổ của cô ấy, dùng ánh mắt muốn cưỡng gian hình bóng cô ấy.
Bùi Kiểu giờ đây đối với cái cảnh ở trước mắt này sinh ra một cảm giác.
Vì để thể hiện sự kiềm nén của cái gọi là gợi tình của kịch bản này mà cô đã phải nhịn không làm tình hai tuần nay, mỗi ngày cô bị chứng nghiện tình dục tra tấn đến phải thay 3 cái quần lót trong một ngày, hôm nay rõ ràng đã đạt tới cực hạn rồi.
Cô muốn cùng người đàn ông này lăn lên giường và làm tình.
Đúng lúc này cửa phòng hóa trang bị đẩy ra.
Bùi Kiểu đang ở trong đầu nghĩ cách làm sao để quyến rũ nam diễn viên kia nghe thấy tiếng đẩy cửa sợ tới mức ngồi thẳng lưng, có tật giật mình mà đem kịch bản thu lại.
Làm xong một loạt hành động này, cô nhịn không được cắn chặt môi dưới, thấy rất ảo não —— thứ cô cầm trên tay chính là kịch bản chứ không phải là tiểu thuyết sắc tình cô khẩn trương cái gì chứ.
“Ngại quá doạ em rồi.” Giọng nói của nam diễn viên này bình đạm không hề có thành ý, nếu thật sự sợ dọa đến cô thì sao anh có thể không gõ cửa mà trực tiếp đi vào vậy chứ.
Anh rõ ràng là cố ý.
Bùi Kiểu quay đầu, nở một nụ cười giả tạo với anh: “Có chuyện gì sao?”
“Có việc.” Anh nói.《rainbowdangyeu》
Giọng nói vừa thốt ra, anh lập tức đi đến bên cạnh cô.
Dáng người anh rất cao lớn. Theo trang cá nhân ghi anh cao 1m87. Nhưng Bùi Kiểu cảm thấy có lẽ anh cao 1m90 mấy, nếu không sao lúc anh đứng cạnh cô lại cảm thấy có gì đó chèn ép rất nặng.
“Chuyện gì?” Bùi Kiểu hỏi.
Cô giả vờ bình tĩnh lại.
Chứng nghiện tình dục thật là đáng sợ.
Gần đây hễ có một người đàn ông nào đứng ở bên cạnh mình là bên dưới cô lại ướt. Cô nuốt một ngụm nước bọt, bình tĩnh kẹp chặt chân lại.
“Tôi muốn thỉnh giáo em một chút,” anh vừa nói vừa cúi người xuống, một tay chống ở trên bàn trang điểm, một tay khác đem kịch bản đặt ở trước mặt cô, “Về động tác này. Chiều nay tôi có vai diễn trong kịch bản, tôi không thể nghĩ ra được dáng vẻ của động tác này.”
Lúc bắt đầu quay, Bùi Kiểu từng lên mạng coi thông tin của nam diễn viên này.
Anh tên Chu Tri Tu, là diễn viên trẻ nổi tiếng và có kỹ năng. Người xem vốn luôn khoan dung với diễn viên nam, chỉ cần gương mặt và đời sống cá nhân không chạm vào điểm mấu chốt gì thì họ sẽ nổi tiếng. Huống chi Chu Tri Tu đúng thật là có kỹ năng diễn xuất.
Bùi Kiểu tuy cũng được coi là diễn viên thế hệ mới, nhưng so với độ nổi tiếng của Chu Tri Tu thì cô không cùng cấp bậc với anh. Cô nhận lấy kịch bản, vừa muốn gật đầu bỗng nhiên nghe thấy Chu Tri Tu nói tiếp: “Có thể chứ?”
Bùi Kiểu sửng sốt một chút mới phản ứng kịp, anh đây đang trưng cầu ý kiến cô, hỏi cô có nguyện ý diễn với anh không.
Nhưng khi tạm dừng khoảng vài giây nó làm lời này thay đổi ý vị, không giống như anh đang trưng cầu ý kiến cô mà giống như nó là lời tán tỉnh mịt mờ.
“Có thể, có thể.” Trong lúc nhất thời, hạ thân càng trở nên ướt đẫm. Bùi Kiểu vội vàng đồng ý.
Cô hít sâu một hơi, nhìn về phía kịch bản.
…… Quả nhiên là cái động tác này.
Bùi Kiểu cảm thấy có khả năng anh bị chứng xã giao ngưu bức*, bằng không vì cái gì sẽ làm nàng biểu diễn cái này động tác.
* Xã giao ngưu bức (社交牛逼症 )một từ thông dụng trên internet, một khái niệm đối lập với chứng ám ảnh sợ xã hội, mô tả người không rụt rè, không sợ hãi cuộc sống, không sợ ánh mắt của người khác, không lo bị cười nhạo và có thể giao tiếp dễ dàng.(baidu)
Cô muốn nhanh chóng tiễn ông Phật này đi, nhìn thoáng qua rồi đem kịch bản ném qua một bên, cô đứng lên muốn diễn cho anh xem.
Trong nhiều ngày, nam chính vẫn luôn đứng ở dưới lầu nữ chính, mặt mày không cảm xúc xem cô ấy cở quần áo, thay quần áo, rửa mặt, tắt đèn đi ngủ.
So với nam chính thì nữ chính là một người rất bình thường. Cô ấy không có bất kỳ tài hoa gì, cũng không có bất kỳ sở thích gì, mỗi ngày trừ bỏ đi làm và tan làm ra cô ấy chỉ ở nhà xem phim, xem tiểu thuyết.
Cuộc sống của cô ấy là ba đường thẳng, bình đạm không có gì lạ.
Thẳng đến một ngày, cô ấy đi ngang qua một cửa hàng tình thú có ánh đèn lờ mờ, nhất thời xúc động cô mua một món đồ về tự an ủi.
Sau khi về đến nhà, cô ấy không kéo kèm cửa lại —— toà nhà này đã quá cũ rồi, người có thể dọn đi đã sớm dọn đi, số còn lại là một ít người nghèo khổ chỉ có thể làm ban đêm để nuôi gia đình. Dưới lầu nước bẩn giàn giụa, khắp nơi là rác rưởi bốc mùi tanh nên sẽ không có ai ở nơi dơ bẩn này rình coi cô ấy.
Vì thế cô ấy cởi hết quần áo, áp tấm lưng trần trụi lên cửa sổ, đem đồ vật kia ra đặt ở âm vật tự an ủi.
Những chấn động truyền đến khắp thân thể của cô ấy. Cô ấy bất giác ngẩng đầu lên, rên rỉ ra tiếng. Cửa sổ pha lê lạnh băng càng khiến cho dục vọng của cô ấy càng thêm nóng bỏng.
Dục vọng khiến cô ấy tê liệt, sắc mặt bốc cháy lên như ngọn lửa.
Cô ấy giống như con thú đã cạo hết lông tóc, ở cửa sổ pha lê vặn vẹo tràn ngập thú tính.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu —— ở trong phim khẳng định chỉ có vài giây —— trong cơ thể cô ấy truyền đến một trận co rút đáng sợ. Loại co rút này thúc đẩy cô ấy xoay người, gương mặt dâm đãng đối diện với người phía dưới lầu. Hình ảnh nước ở giữa hai chân cô ấy dầm dề làm ướt đi đám rừng bên dưới, cửa sổ lưu lại một vệt nước.
Nam chính ở dưới lầu thấy một màn này nhịn không được kéo khóa quần, đưa tay vào nhanh chóng vuốt ve.
Chất dịch đặc sệt phun ở trên nền đất bẩn thỉu, bọn họ một người ở trên lầu, một người ở dưới lầu, thông qua cái cửa sổ pha lê mờ ảo họ cùng nhau đạt đến cao trào.《rainbowdangyeu》
Nam chính đang bình tĩnh khắc chế một thứ đó chính là dục vọng cuồng nhiệt dơ bẩn.
Anh ta đã đi gặp rất nhiều bác sĩ tâm lý, hầu như họ đều khuyên anh ta nên phát tiết bằng cách khác. Tuy anh ta đã xuất bản ra nhiều cuốn tiểu thuyết có chủ đề về tình dục, nhưng những thứ đó đều không thể trút bỏ được ham muốn cuồng nhiệt trong anh ta.
Nữ chính chỉ cần dùng bộ dáng ướt át nhẹ nhàng thôi cũng đã đủ đưa anh ta lên đỉnh.