Isekai Okonomiyaki Chain ~Oosaka no Obachan, Bishoujo Kenshi ni Tensei shi, Okonomiyaki Fukyou!~

Chương 01: Bà Cô người Osaka, tái sinh thành Nữ Kiếm Sĩ Khả ái




Vài thông tin nho nhỏ trước khi đọc: Tác giả bộ này là Morita Kisetsu, với tác phẩm tiêu biểu như "Diệt Slime Suốt 300 Năm, Tôi Levelmax Lúc Nào Chẳng Hay" đã được xuất bản 4 tập tại Việt Nam. Bộ này về cơ bản là một sản phẩm kết hợp giữa phong cách Fantasy và hòa lẫn chút Văn hóa Nhật Bản nói chung, đặc biệt là về lĩnh vực ẩm thực. Nhân vật chính của bộ truyện là một Bà Cô người Osaka và hiển nhiên là nhân vật này sẽ nói chuyện bằng giọng đậm chất địa phương của mình (nhưng đã được Việt hóa gần như hoàn toàn). Bởi có rất nhiều Ghi chú trong truyện nên mình có thể sẽ cập nhật không kịp trước khi các bạn đọc toàn bộ chương, bạn nào đọc cho vui thì có thể đọc lướt, bạn nào muốn tìm hiểu sơ sơ thì đợi mình cập nhật ghi chú xong rồi đọc lại. Bởi bản Eng không đảm bảo độ chính xác của bản dịch (vẫn trên 80% nhé) nên mình sẽ kết hợp với vốn tiếng Nhật ít ỏi của mình để dịch thêm từ Raw để đảm bảo chính xác hết mức có thể. Còn gì không biết xin liên hệ dưới Comment. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

『Ui da~ Bất thình lình từ đâu xuất hiện thế không biết ông tài xế xe tải ơi, nguy hiểm chết mất thôi~ Lỡ như tôi bị thương thì tính sao đây hả―― Ủa mà, đây là đâu vậy?』

Haruna cuối cùng cũng nhận thức được rằng bản thân mình hiện tại đang nằm chơi vơi nơi đồng cỏ rậm rạp.

Nơi này rõ ràng không phải là Quận Tennoji trực thuộc Thành phố Osaka mà cô vừa mới ở cách đây ít lâu. Mấy ông chú trung niên lái xe đạp cũng biến đâu mất tiêu. Trải dài bốn phương trời toàn là cỏ với cỏ.

『Kì lạ thật…… Quần áo của mình thì vẫn y như trước nhưng còn chất giọng thì có hơi cao hơn so với bình thường』

Không chỉ thế, bàn tay của cô cũng trở nên thon thả một cách lạ lùng.

Mấy đốm nâu cũng tung cánh mà đi, nếp nhăn cũng chả thấy đâu.

『Gì thế này…… Đây là mơ sao? Quả là một giấc mơ kỳ lạ ngay cả khi nó chỉ có trong mơ』

Dường như có một vũng nước còn đọng lại trên mặt đất ở gần đây nên tiện thể cô tiến đến và soi mình trong đó.

Phản chiếu trên mặt nước là khuôn mặt của một cô gái trẻ trung.

『Ái chà! Dường như bà cô này lại được quay về thời Nữ sinh Cao trung của mình rồi!? Chưa kể là bản thân hiện tại còn dễ thương hơn lúc trước cơ! Mái tóc cũng đã được nhuộm màu! Gì đây, bộ mình đang đóng phim Hollywood đấy à!?』

Nhân tiện――

Có vẻ như một cô nàng tự xưng mình là Nữ Thần có nói điều gì đó cách đây không lâu……

Càng nghĩ về nó thì những ký ức mơ hồ trong cô dần trở nên rõ ràng hơn.

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

「Murata Haruna-san, cô có phải là Bà Cô người Osaka không?」

Khoác trên mình bộ y phục bắt nguồn từ Thần thoại Hy Lạp, vị Nữ Thần tự xưng ấy nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Haruna. Hay đúng hơn là, không chỉ mỗi khuôn mặt mà toàn bộ thân thể từ đầu xuống chân đều được cô ấy quan sát hết sức tỉ mĩ cùng một biểu cảm vô cùng nghiêm túc. Và vì lý do nào đó mà cả không gian xung quanh cũng toát lên một vẻ trang nghiêm tựa như Thánh Điện.

『Đúng rồi, tôi nguyên quán ở Thành phố Osaka trực thuộc Tỉnh Osaka hiện vẫn đang an cư lạc nghiệp tại Thành phố Osaka và là một Bà Cô người Osaka chính gốc』

「Theo nguồn tin được cấp của tôi thì quý cô đây được xem là người Mạnh nhất Trái Đất」

『Người Mạnh nhất Nhân loại nên là các nhà võ sư chứ nhỉ?』

"Quả nhiên là thổi phòng mình hơi quá đáng rồi."

Haruna nghĩ như vậy.

『Dù có cố gắng bao nhiêu năm đi chăng nữa thì tôi cũng khó lòng mà vươn tới được thành tựu này, chắc là có nhẫm lẫn gì rồi đó』

「Không đâu! Bản điều tra tường tận của tôi không thể nào sai được, cô chắc chắn là người Mạnh nhất」

Vị Nữ Thần nhấn mạnh giọng của mình trong khi nói, Haruna cũng im lặng trong phút chốc.

"Cô nàng này thật lạ lùng làm sao."

Cô nghĩ như vậy.

「Nhân tiện thì cô đã qua đời trong một tại nạn không may diễn ra ở Quận Tennoji. Tôi sẽ không kể chi tiết vấn đề này đâu đấy」

『Vậy à, ra là th―― HẢ? Tại sao lại như vậy!? Điều này thật hết sức VÔ LÝ!!』

「Và trên hết, để không bỏ phí thành tựu Người Mạnh nhất Trái Đất của cô, tôi sẽ giúp cô tái sinh trở thành Nữ Kiếm Sĩ trẻ trung và Mạnh nhất Dị Giới(Isekai)」



『Mạnh nhất Shinsekai(Tân Thế Giới) ư?』

Haruna đã nghe lầm và nhầm lẫn giữa Isekai với Quận Shinsekai.

Quận Shinsekai thật ra là một khu phố nhộn nhịp ở Osaka, nơi gắn liền với Tòa Tháp Tsutenkaku nổi tiếng tọa lạc tại trung tâm Thành phố.





『Ông chủ nghiêm khắc của cửa tiệm Kushikatsu[note12263] không phải là dạng vừa đâu. Sao tôi có thể đánh bại ông ta được! Trở thành Người Mạnh nhất Shinsekai cũng thật là khó nhọc mà. Tôi còn chưa tính đến ông chú trung niên hay chơi đàn lúc ban trưa cùng với chiếc Ghi-ta lỏng dây của mình nữa đó』





(Kushikatsu)

「Bởi không có nhiều thông tin trong việc tái sinh cho nữ giới từ tuổi trung niên trở lên nên đến cả tôi cũng không rõ kết quả sẽ như thế nào」


『Vậy à…… Mà thôi sao cũng được. Shinsekai phải không? Nếu là ở đó thì tôi có thể bắt chuyến tàu điện ngầm ở ga Ebisu-cho để về nhà. Ổn mà, cứ gửi tôi đến đó đi』

「Ơ kìa, hình như cô hiểu sai ý tôi rồi đấy……」

『Lầu năm hay lầu sáu gì cũng được[note12264]. Cho tôi biết địa điểm cần đến đi. Dù sao thì tôi cũng cần về nhà mau mau trước khi mấy cái 511 Butaman vừa mới mua bị nguội mất』

511 ở đây ám chỉ chuỗi cửa hàng 511 Hourai nổi tiếng khắp Osaka với những mặt hàng tiêu biểu như Butaman[note12266] 【Tương tự như Nikuman[note12265] ở các khu vực khác】 và Kem que. Không có một người Osaka chính gốc nào mà chưa nghe qua cái tên này.





「Và còn một việc nữa, tôi muốn cô phổ biến rộng rãi món Okonomiyaki[note12268] ở Dị Giới」

『Okonomiyaki à?』

「Nói thật thì tình trạng thực phẩm ở nơi đó không được đảm bảo cho lắm…… Okonomiyaki chứa nào là Cacbonhydrat[note12269], Rau củ quả đầy đủ các loại và còn có cả Thịt nữa chứ, nó có đủ tiềm năng để cải thiện vấn đề này. Vậy thôi nhé, tôi gửi cô đến đó đây」





(Okonomiyaki)

――Cứ như thế, Haruna đã được tái sinh đến Dị Giới.

Và tất nhiên không phải là đến Shinsekai rồi.

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇

『Được quay lại thời trẻ của mình cũng ổn đấy chứ, mà đây là đâu vậy. Có phải Shinsekai đâu ta. Aa~ Nhưng mà, có một Tòa tháp na ná Tsutenkaku ở đằng xa xa nè』

Tóa tháp đó thật ra là nơi trú ẩn của Boss Khu Vực này.

『Aa! Ví tiền mình để trong túi mất rồi. Ủa mà, nó đâu mất tiêu rồi! Chỉ còn mỗi bé kẹo mua được từ Super Tamade thôi』

Super Tamade là Siêu thị siêu rẻ ở Osaka. Nó có lẽ là Siêu thị đứng đầu Nhật Bản trong hạng mục siêu thị mang dáng vẻ Osaka.

『Không biết quanh đây có cái biển báo nào không ta. Dù sao thì mình cũng có thể xác định được địa điểm nơi này một khi đến được sông Yodogawa. Cơ mà, cái cảm giác kỳ lạ này là sao đây?』


Haruna đột nhiên cảm thấy khó chịu.

Vây quanh cô là một nhóm sinh vật đứng bằng hai chân với hình dạng khá giống Heo. Bọn chúng chính là loài Orc với con số ước lượng tầm mười con trong nhóm. Tình hình này thật là lố bịch phải không nào?

Bất thình lình trông thấy một thiếu nữ xinh đẹp lẻ loi nằm dài trên đồng cỏ, thậm chí là cô nàng này còn không cầm vũ khí trên tay. Hiển nhiên là bọn Orc không thể nào làm ngơ cơ hội trời phú này.

『Ái chà, không lẽ mấy đứa là Nanpa[note12270] đấy à? Cái bọn người hay thích tụ tập ở thị trấn Dotonbori phải không? À mà Bà Cô này hiện tại cũng dễ thương quá mà』

Nanpa thường là những người xoay quanh độ tuổi hai mươi lăm, Haruna bỗng nhiên có chút phấn khởi.

Nhân tiện thì trước đây Haruna đã từng từ chối lời dụ dỗ của một tên Nanpa và sau đó cô đã hãnh diện hết khả năng có thể của một con người về việc【Từng bị Nanpa nhắm làm mục tiêu】

Haruna cũng mới xác nhận rằng bản thân mình hiện tại là một thiếu nữ xinh đẹp tại chỗ vũng nước vừa nãy. Cả việc bản thân cô cũng khá nổi tiếng hồi còn là học sinh Cao Trung. Và cứ thế, những ký ức tuổi thanh xuân của cô đang từng chút một tràn về.

Ngay cả Bà Cô người Osaka cũng đã có một dáng hình tuổi trẻ làm xao xuyến biết bao con người. Tuy vậy, dòng đời có bao giờ ngừng trôi còn sự già hóa lại không mời mà đến, cô nữ sinh xinh đẹp ngày ấy đã trở thành Bà Cô từ lúc nào không hay. Và có lẽ Osaka sẽ không tràn trề sức sống như bây giờ nếu không có sự biến chuyển này.

『Nhưng mà, sao quanh đây toàn là Bé Heo không thế này. Chỗ nào chỗ nấy cũng là heo với heo. À! Mấy đứa bực mình vì ta mua mấy cái Butaman của hãng 511 phải không?』

「BU HII!」

Cầm kiếm trong tay, bọn Orc xông lên phía trước.

Có lẽ bọn chúng đang muốn hăm dọa Haruna một chút cùng với hành động trên.

Thật không may, Haruna lại khá là am hiểu trong mấy dụng cụ sắc nhọn như thế này.

『Taii』

Cô tránh thanh kiếm và dùng tay phải đánh thẳng vào tên Orc.

――BỐPP!!!

Dù chỉ mới sử dụng tay trần nhưng tên Orc đã bị thổi bay ra xa. Quả là một sức công phá kinh người.

『Làm cái gì vậy hả!? Cầm vật sắc quơ quơ lung tung như thế nguy hiểm lắm biết không!? Taii』

【Taii】là tiếng rầy la của Bà Cô người Osaka khi dạy dỗ những đứa trẻ phá phách.

Nó tương tự với tiếng【Mee![note12271]】với cùng mục đích như trên.


『Này nha, nên giỡn với nhau an toàn như thế này thôi』

Haruna dùng tay của mình tạo thành hình cây súng sau đó hướng ngón trỏ tựa như đầu súng về phía tên Orc.

『Đoàng!』

Có một quy tắc ngầm ở Osaka về việc khi bạn bị bắn bởi ngón trỏ của một ai đó thì bạn phải vờ như đã chết sau phát bắn đó.

Bọn Orc tất nhiên không biết gì về quy tắc ngầm ấy, súng lục còn không hề tồn tại trong thế giới này cơ mà.

『Ôi không! Bé Heo hư quá đi mà, không chơi với mấy đứa nữa đâu!』

――BỐPP!!!

――RẦMM!!!

Hai đòn Tsukkomi Chop[note12272] liên tiếp của Haruna tiếp tục thổi bay hai tên Orc.





『Đến giờ thuyết giáo rồi! Chìa cái mông ra đây! Ta phải đánh mấy đứa Gonta này mới được』

【Gonta】ám chỉ những đứa trẻ ranh ma, phá phách.

Lần lượt từng tên Orc một đều đã bị Haruna đánh thẳng vào mông. Cô là người thuộc bè phái thích thuyết giáo và dạy dỗ trẻ con, kể cả với những đứa trẻ xa lạ.

――BỐPP!!!

――BỐPP!!!

Với sức mạnh long trời lỡ đất, bọn Orc đã phải bất động trước Haruna.

Những con Orc khác cũng phải hãi hùng trước sự hủy diệt áp đảo này.

Đây rõ ràng là một đối thủ mà bạn không nên gây sự. Sức mạnh của cô ấy thật hết sức vô lý. Chỉ có thể là năng lực của Cheat mà thôi.

「Bu, Bu, BUHII!」

Bọn Orc cúi đầu ngay tại chỗ. Có vẻ như chúng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đầu hàng chịu thua.

『Gì đây? Muốn xin lỗi à? Biết lỗi rồi đúng không? Được rồi, ta tha cho mấy đứa đó』

Để tạ ơn việc tha mạng cho chúng, bọn Orc đã tặng cho cô rất nhiều Đá quý.

『Ồ, cho ta à? Cảm ơn vì món quà này nhé. Mấy đứa tặng ta Đá quý sao, ta cũng có lần tự mua cho mình mấy viên ngọc trai trong chuyến du lịch ở thành phố Ise bằng một tuyến tàu trên đường Kintetsu đấy』

Từ Osaka có thể bắt chuyến Tàu tốc hành giỡi hạn của đường Kintetsu để đến Ise, từ Kansai cũng có thể dễ dàng đến được Ise hay thành phố Shima. Nếu bắt chuyến giới hạn từ Namba đến khu vực xung quanh Ise thì bạn chỉ mất có hai giờ đồng hồ đi tàu.

Haruna cầm một viên Đá quý tầm trung trong số Đá kia rồi giữ vững nó trên ngón giữa sau đó ngắm nhìn nó như khi nhìn ngắm một chiếc nhẫn.

『Ồ! Thật là Kobe mà!』

Ở Osaka thì【Thật là Kobe![note12273]】có ý nghĩa là【Bạn thật có mắt thẩm mỹ】

Và hiển nhiên là bọn Orc vẫn ngu ngơ và chẳng thèm phản ứng gì lại.

『Trời ơi, Bé Heo xấu tính quá nha, không biết đọc tình huống gì hết. Chắc ta phải đem mấy đứa lên đĩa Okonomiyaki hết mới được』

Bằng một cách nào đó mà bọn Orc đã cảm nhận được sự nguy hiểm trong lời nói của Haruna và bắt đầu tỏ vẻ sợ sệt. Có thể đây là cái mà người ta gọi là bản năng động vật.

『Aa~ Bụng mình bắt đầu kêu ùng ục rồi. Không biết có cái cửa tiệm nào gần đây không?』

Haruna ngắm nhìn xung quanh một lần nữa, bốn phương trời chỉ là những đồng cỏ mênh mông. Cô cũng không biết là bản thân mình nên đi đâu về đâu.

『Nơi này như vùng thôn quê ấy, hệt như tỉnh Nara[note12274]』

Tại Osaka, có rất nhiều trường hợp kỳ lạ mà người dân đánh giá thấp tỉnh Nara. Trên thực tế thì để đến được Nara từ Osaka thông qua đường Kintetsu thì bạn phải trải qua một vùng thôn quê rộng lớn nên có lẽ nhiều người đã nhầm lẫn tỉnh Nara với khu vực này.

『Nè Bé Heo, có Thị trấn nào quanh đây không?』

Tên Orc bắt đầu chỉ ngón tay về hướng Thị trấn gần đây nhất.

『Cảm ơn nha. Vậy thôi nhé, ta đến đó một chuyến đây』

Haruna quyết định khởi hành đến Thị trấn cùng một vẻ ung dung hết mức có thể. Một người thông thường chắc chắn sẽ rơi vào tuyệt vọng khi phải lạc vào chốn xa lạ này, Bà Cô người Osaka lại không như vậy, đây chỉ có thể là sức mạnh của sự lạc quan.

『Một khi mình vào đến Thị trấn, mình sẽ bắt ngay chuyến tàu để về nhà』