========================
Chương 43: Một bé con xuất hiện?
========================
“Uuuuu, mình vẫn còn đau quá…. và mệt nữa.”
Hôm nay là ngày nghỉ. Tôi đang trên đường từ ký túc xá học sinh về lại Ngôi nhà của mèo.
Ma thuật trói của Lucis không hề lỏng ra cho tới sáng và do Linde nên phần dưới của tôi vẫn còn cảm giác kỳ lạ.
Hơn nữa Linde không để cho tôi ngủ chút nào theo đúng nghĩa đen nên tôi vẫn chưa được chợp mắt chút nào.
Linde bắt đầu ngủ như chết sau khi dây trói lỏng ra.
Tôi có thể ngủ chung với cô ấy nhưng tôi có cảm giác rằng sẽ rất xấu hổ khi thức dậy, vậy nên tôi rời khỏi phòng.
“Nagi-sama, hình phạt như thế nào?”
Lucis hỏi vậy, như thể chẳng có chuyện gì cả.
“Mình đã nghĩ là mình sẽ chết rồi. Lâu lâu một lần thì cũng được nhưng nếu làm mỗi ngày thì cơ thể mình sẽ không chịu nổi mất.”
“Tốt nhất là thế. Nếu chỉ có mỗi thích thú thì sao có thể gọi là hình phạt.”
Đây đúng thực sự là một hình phạt. Chỉ cần nhớ lại tối qua thôi thì một phần trong tôi cũng đã chết chỉ vì xấu hổ rồi.
Không thể làm được gì mà chỉ bị tấn công đúng là khó chịu.
Tôi ngưỡng mộ Iris luôn phải chịu đựng những chuyện khó khăn này. Mà, cô ấy là M chính hiệu nên tôi nghĩ cô ấy cũng thích sự đau đớn đó nữa cơ.
“Uhh, nhân tiện đây thì Nagi-sama. Tôi đã nghe được một lúc rồi nhưng….”
Lucis hỏi tôi với giọng điệu khó chịu.
Cô ấy nhìn lên trên đầu tôi.
“Có gì trên đầu tôi sao?”
“Cô gái đang ở trên đầu Nagi-sama là ai?“
“Eh?”
Nghe những lời của Lucis, tôi ngẩng đầu lên--- Tôi thấy một cái quần lót trắng. Hay tôi nên nói là có một gái nhỏ đang ở trên đầu tôi, đặt tay ở hông làm điệu tự hào.
“Cuối cùng cũng có người nhận ra. Thật là thô lỗ”
Cùng với câu “Heave ho” em ấy nhảy xuống khỏi đầu tôi và đáp xuống ngay trước mặt tôi.
Và quay người lại về phía tôi.
Em ấy có vẻ ngoài của một cô bé 6 tuổi. Với đôi mắt và mái tóc đỏ mang lại cảm giác mạnh mẽ. Em ấy còn có một bộ ngực lớn không hợp với tuổi mình. Đây là ai nhỉ? Tôi chưa từng thấy đưa trẻ này trước đây.
Tôi nhìn vào cô gái đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi….
“Thật vinh dự được gặp mặt người trong hình dạng con người, hỡi chúa tể của tôi. Tên tôi là Ma kiếm <Quyền năng của Nữ hoàng>.”
Cô ấy vừa đưa ra một lời nói gây sốc.
“<Quyền năng của nữ hoàng> là cây kiếm mà Lucis đưa cho tôi hôm qua mà….”
“Đúng vậy. Tuy nhiên tôi chưa bao giờ thấy nó biến thành dạng như vậy, thử im lặng nghe nó nói xem.”
Lucis cũng khá sốc vì chuyện này.
Tôi cần phải hỏi lại để chắc chắn rằng những gì mình nghe là đúng.
“Nàyy, có thật cô là một thanh kiếm ma thuật không vậy?”
“Hmm, người không tin tôi sao? Nếu vậy thì chắc là tôi phải chứng minh cho người thấy rồi.”
Cùng với một tiếng hét, cô gái nhỏ đó biến thành một cây kiếm bóng loáng.
Tôi nâng nó lên và ngắm kĩ.
Đúng vậy, không còn nghi ngờ gì nữa. Đây là thanh kiếm hôm qua.
“Người có thể thả tôi ra rồi.”
Một giọng nói vang lên trong đầu tôi. Giọng giống như cô gái lúc nãy.
Khi tôi thả thanh kiếm ra như được bảo, cô ấy trở lại dạng con người.
“Người tin tôi chưa?”
“Dù giống hệt, tôi cũng muốn tin lắm nhưng thật khó có thể tin nó là thật. Dù sao thì, tại sao giờ cô lại ở đây?”
Hôm qua, không hề có một thanh kiếm ma thuật nào nói chuyện với tôi.
“Thưa, tôi cũng không biết tại sao. Mới sáng nay tôi đột nhiên xuất hiện trong hình dạng này. Ah, nhận tiện thì tối qua tôi có xem người “chơi đùa” với nhau. Tại sao người lại thốt lên bằng giọng đáng yêu như vậy?”
Cô gái nhỏ thanh kiếm ma thuật nói vậy khi đang nhếch mép cười.
‘Gyaaaaaaa!!
Nói dối! Làm sao tôi có thể chạy thoát khỏi những trò quấy rối và việc xấu hổ mà Linde làm với tôi được?
Theo như những gì tôi nhớ thì <Quyền năng của nữ hoàng> đang trong dạng cây gậy và chúng tôi dựa nó vào tường trong phòng Linde. Đó là nơi có thể thấy rõ mọi thứ ở trên giường.
Tôi không biết nó thể trở thành con người nên tôi đã để thanh kiếm ở đó….
“.....Người đang hứng lên khi nghĩ đến nó sao?”
“Eh? Làm gì có! Đương nhiên là không rồi!”
Tôi không thể hứng lên chỉ vì bị một thanh kiếm thấy được. Tôi còn không biết nó có thể trở thành con người.
“... Chúng ta tiếp tục được chưa? Tôi hiểu cô là thanh kiếm ma thuật <quyền năng của nữ hoàng. Vậy thì tại sao cô lại ở trong hình dạng đó?>”
Không biết Lucis đang nghĩ gì nhỉ?
Để có thể đoán được, tôi nhìn kĩ cô gái nhỏ một lần nữa.
Nghĩ lại thì tôi đã từng thấy cô gái này trước đây chưa nhỉ…..
“Ah, mái tóc đó này giống với Linde, đôi mắt giống Iris và ngực bự như của Ruina.”
Wow.
Nếu nhìn kĩ lại thì cô gái nhỏ thanh kiếm ma thuật này có đủ đặc tính từ thành viên Harem của tôi.
Có nghĩa là…..
“Bằng cách nào đó, hình dáng con người của <Quyền năng của nữ hoàng> là do ảnh hưởng từ ma lực của Nagi-sama.”
“Điều đó có nghĩa đó là con gái của tôi! Cái gì?”
Lucis mỉm cười khi nghe tôi trả lời.
Tôi có linh cảm rằng kể cả thanh kiếm ma thuật cũng ngạc nhiên.
“Không nhưng những điểm giống nhau…. Đứa trẻ này được tạo ra do ma lực của tôi?”
Ma lực của tôi ảnh hưởng từ <Nữ hoàng Harem>, chỉ cần trở nên thân thích với những cô gái khác là đủ để cộng thêm ma lực của họ và kết hợp chúng với nhau.
Vậy nên cô gái thanh kiếm ma thuật trước mặt tôi, nó có cảm giác giống như ma lực của tôi.
“Chắc chắn là hình dáng của tôi là dựa trên ma lực của người nhưng tôi không bao giờ nghĩ mình được gọi là con gái.
“Không được sao. Hay cô muốn được gọi bằng cái gì đó khác?”
Với đôi mắt long lanh, cô gái thanh kiếm ma thuật nhìn tôi.
“Tsu!...Nh, như thế là tốt rồi. Tôi sẽ cho cô quyền được trở thành mẹ của tôi.”
“Yeah! Cảm ơn con.”
Tôi ôm cô con gái bé nhỏ bằng cả tấm lòng mình.
“Wah, đột nhiên làm một chuyện như vậy...”
“<Quyền năng của Nữ hoàng> khá dài nên cứ gọi Zest có được không?”
“....Tùy ý người..”
“Được rồi, từ nay, con sẽ là con gái của ta Zest.”
Tôi dùng hết sức mình ôm Zest.
Chỉ gọi em ấy là con gái thôi cũng làm tình yêu của tôi dành cho em ấy nhân lên 10000 lần nữa.
Con gái của mẹ. Quả là một lời ngọt ngào.
“Chặt chút nữa là….”
Tôi không nhận ra cho tới khi Lucis nói, mắt của Zest trắng bạch vì tôi ôm em ấy quá chặt. Xin lỗi nhé, con gái của mẹ.