Isekai de Harem Joou Mezashimasu! –Jishou heibon joshikousei no isekai funtouki–

Chương 28: Cười hai lần trước thảm họa




Chương 28: Cười hai lần trước thảm họa

=================================

Lúc mà nhìn tôi thấy Linde be bét máu, đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng.

Khôông… Linde. Đây là chỉ là một trò đùa thôi phải không?

Đó là máu giả đúng không? Đúng không?!?!

Tôi không còn sợ nữa phải không? Nếu mà tôi có thể nhanh chóng cứu cô ấy.

“N-ngươi…. Thả Linde ra.”

Tôi cố hết sức kìm nén giọng nói run rẩy của mình khi gọi cô ta.

“Linde? À, ta đang tò mò về cô nhóc này đây. Lúc mà đứa trẻ này thấy ta, nó đã cố tấn công ta nên ta đã bật đòn đó lại. Fufu. Đừng làm mặt giận dữ như vậy chứ. Sẽ ổn thôi vì ta luôn bỏ qua cho những thứ ngoài mục tiêu chính. Dù vậy, cô ta sẽ chết nếu ngươi không nhanh chóng chữa lành cho cô ta.”

Người phụ nữ ném Linde về phía tôi.

Tôi bằng cách nào đó đã đón được Linde và nhanh chóng bắt đầu ma thuật chữa trị cho cô ấy.

Vết thương của Linde nhanh chóng khép miệng lại và hồi phục lại.

Thật tốt vì tôi nhớ cách dùng ma thuật chữa trị. Hơi thở của cô ấy cũng ổn định lại rồi, bây giờ thì tốt rồi…

Một khi biết được Linda đã được cứu, tôi sẽ có thể lấy lại được sự bình tĩnh của mình.

“Oh? Ma thuật chữa trị của ngươi cũng hữu dụng đấy. Ngươi chắc cũng phải ở cấp độ rất cao đấy.”

“Để chắc chắn những gì ta nhớ là đúng. Ngoài việc người là kẻ đã giết mẹ của Ruina ra thì tại sao người lại ở đây.”

Tôi tưởng rằng người phụ nữ này đã biết mất sau khi giết mẹ của Ruina, Irina.

Thế thì tại sao cô ta lại ở đây, năm năm sau?

“Đương nhiên là để giết kẻ đứng số một trong lòng Ruina, là cô. Đã được năm kể từ lúc ta giết mẹ của con bé nhưng nó vẫn chưa mạnh lên chút nào cả. Onee-san thất vọng lắm. Vì thế nên cô phải chết. Thật sự là nếu con bé mất đi hai người quan trọng nhất với mình thì nó chắc chắn sẽ thay đổi.”

“Ehh, vì lý do nào mà ngươi muốn Ruina trở nên mạnh hơn vậy? Ta nghe được rằng ngươi muốn làm cô ấy trở nên đủ mạnh để có thể giết được ngươi, nhưng ta vẫn không hiểu được ý ngươi cho lắm.”

“Fufu, dù sao thì ngươi cũng sẽ chết như một món quà cho địa ngục thôi. Ta muốn được thấy ngươi vùng vẫy trong bể máu! Để có thể cảm nhận hết được sự điên loạn ấy. Haa~, có thể toàn tâm cố gắng và giết chết lẫn nhau. Chỉ tưởng tượng thôi cũng làm ta ướt rồi ♪”

Cô ta lúc nói chuyện trông như đang bị lên cơn vậy.



Không nghi ngờ gì nữa. Con ả này là một con điên.

Mặt cô ta chuyển từ vẻ mặt đê mê sang vẻ mặt chán nản.

“...Dù là thế nhưng chỉ có một đứa tầm thường đấu với ta. Ta đã chán với những trận đầu không có chút kịch tính nào như thế này rồi.”

Rồi khi cô ta nói xong câu đó, cô ta lại trở lại với cơn điên của mình.

“Thế là ta gặp Ruina. Có thể ngày nào con bé ấy có thể đánh ngang sức với ta hay thậm chí là hơn nữa. Đã khá lâu từ lúc ta có suy nghĩ như vậy.”

Wow, quá nhiều thông tin rồi đấy…

“…Nhân tiện thì câu giờ cũng không có ai đến giúp ngươi đâu, chẳng ai có thể đến đây cả vì có một lớp rào chắn nên sẽ không có ai đến gần được.”


Kuu, thật sao?

Buổi luyện tập ma thuật hôm nay là triệu hồi ma thú và thả chúng ra tùy theo khả năng của đội.

Có nghĩa là sẽ có giáo viên ở quanh đây.

Bên cạnh đó, học viện Akade cũng kiểm soát cả hòn đảo vắng người này.

Vì thế họ sẽ biết được việc này.

Thế nên tôi mới kéo dài cuộc nói chuyện để chờ người tới hỗ trợ.

Không, nghĩ lại thì tôi cũng khá may mắn.

Err, thì không phải mới nãy cô ta nói kể cả Ruina cũng không phải đối thủ ngang sức.

Nếu vậy thì nếu có người tới hỗ trợ thì số lượng người bị thương sẽ tăng lên.

Bên cạnh đó, mục tiêu của người phụ nữ này chỉ có mỗi mình tôi thôi.

Nhìn những gì xảy ra với Linde lúc nãy thì tôi không nghĩ cô ta sẽ làm gì với những người khác nếu họ không làm gì cả.

....Được rồi, tôi sẽ chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.

“Nè, người có thể thả những cô gái khác ra khỏi rào chắn được không? Ta không muốn họ bị liên lụy đến chuyện này.”

“Fufu, được thôi~. Ta cũng không hứng thú với những đứa trẻ khác ngoài ngươi.”


Cô ta búng tay mình khi nói vậy.

Và Linde biến mất.

“Tuy nhiên đừng vui mừng sớm, ngươi vẫn sẽ chết thôi. Ngươi có hiểu điều đó không đó?”

“Ngươi biết gì không? Ngươi thật là phiền phức. Hơn nữa cho dù ta không thể đánh ngang sức với ngươi thì ta vẫn sẽ không gục ngã khi chưa chiến đấu đâu. Vì ta không muốn làm Ruina buồn.”

“Hmm, ta thích thái độ của ngươi đấy. Cho dù chỉ là một chút nhưng cố gắng giải trí cho ta nhé.”

Cô ta đưa ngón tay trỏ về phía tôi.

Giữa ngón tay trỏ cô ta bắt đầu tạo thành một ánh sáng màu đen.

Rồi một tia sáng màu đen ngay lập tức phóng ra từ tay cô ta.

“?!”

“Thương băng!”

Người tôi biến mất trong khi tôi bắn cây lao băng về phía cô ta.

Cô ta cố gắng né nhưng không thể đẩy được nó ra, làm nó đâm trúng vai của cô ta.

Cô ta dùng một tay ôm lấy vết thương ở vai của mình và bắt đầu nhìn tôi với ánh mắt mở to tròn.

“Hee, Onee-san ngạc nhiên đấy. Tôi tự hỏi có phải ngươi dùng ma thuật dịch chuyển không?”


Thì ngay khi một tia laser bắn ra từ đầu ngón tay cô ta. “Dịch chuyển!” rồi tôi dịch chuyển đến phía sau lưng cô ta và bắn ma thuật băng siêu cấp.

Đó là một ván cược nhưng tôi mừng là nó đã thành công.

Tuy nhiên, vì đã thấy được nó, cô ta chắc giờ đã hiểu được. Cô ta nhất định sẽ sẵn sàng cho lần sau.

Một trò tương tự sẽ không có tác dụng nữa.

“Oh, làm thương được ta~. Bây giờ thì...”

Mắt cô ấy chuyển thành màu đỏ.

“!?! Tài năng ma thuật còn hơn cả Ruina. Tuy nhiên cái chỉ số gian lận này… Có thể là nhờ một kỹ năng mà quỷ nhãn của ta không thể thấy được sao?”


Kỹ năng ẩn đó tôi nghĩ chắc là

<Nữ hoàng Harem>.

Đã hơn một tháng rồi kể từ lần cuối tôi kiểm tra chỉ số của mình.

Trong thời gian đó, tôi đã làm bạn với Linde và thân thiết hơn với các thành viên của hội học sinh.

Đồng thời việc biết được quá khứ của Ruina cũng làm sâu đậm hơn mối quan hệ của chúng tôi.

Trong khoảng thời gian đó, có vẻ như ma lực của tôi đã vượt qua cả Ruina.

Tôi nên sợ hãi hay nên vui mừng đây nhỉ? Nhờ có kỹ năng này mà có thể vượt qua được thiên tài ma thuật như Ruina.

Mà, thứ duy nhất mà tôi có thể nói lúc này là, nhờ có kỹ năng này mà tôi mới chống lại được người phụ nữ này được.

Tạm thời thì cứ biết ơn nó trước đã.

“Bây giờ thì ta nên làm gì tiếp đây nhỉ. Giết ngươi thì uổng lắm. Bên cạnh đó, nhìn ngươi nãy giờ cũng khiến tim ta đập liên hồi rồi...”

Về cái câu cuối đó.

Có vẻ như sức quyến rũ của tôi cũng đã tăng lên (Chỉ với nữ giới). Có vẻ như người phụ nữ nảy cũng bị ảnh hưởng.

“Giờ thì, hãy thuộc về ta đi! Cướp lấy ngươi thì Ruina sẽ mạnh hơn. Và ta lại có được ngươi, vậy là đôi bên cùng có lợi. Fufu, quyết định vậy đi… Ara, người không cần phải sợ. Chỉ hơi đau lúc đầu thôi.”

Cô ấy giống như Elenoa!

Tôi cố gắng vặn lại, nhưng giọng của tôi không phát ra nổi.

Không bị giết là tốt rồi, nhưng tôi không muốn trở thành đồ chơi của người phụ nữ này đâu!

Ai đó cứu với!

Tôi mong là điều ước của tôi chạm đến được thiên đàng.

“Đừng nói nhảm khi ta đang ở đây, Lucifer. Hay là ngươi muốn chết?”

Trước mắt tôi là một thiên thần với một đôi cánh trắng.

Nhưng vị thiên thần này là ai?