Chương 14: Cùng đưa Linde trở lại trường nào (Phần 3)
Kết quả là vì đã muộn quá rồi nên chúng tôi quyết định sẽ đến chỗ của Linde vào sáng mai.
Hình như cô ấy ở một mình trong kí túc xá dành cho học viên.
Và mai cũng là ngày nghỉ nên chúng tôi nói chuyện thoải mái với Myurei-sensei.
“Vậy thì Nagi-chan, em định sẽ thuyết phục Linde-chan như thế nào?”
“Không phải em định tính toán gì để thuyết phục cô ấy cả. Em chỉ muốn trở thành bạn của cô ấy thôi. Và khi việc đó thành công thì em sẽ làm gì đó.”
Không phải tôi không nói rõ ràng.
Tôi nghĩ rằng lí do đầu tiên mà Linde không đến trường là bởi vì cô ấy không hề có bạn.
Đương nhiên, một phần cũng là do việc thua tôi….. Chắc khoảng 30% lí do của cô ấy.
Từ những gì tôi nghe được từ Myurei-sensei thì có vẻ như từ khi nhập học Linde chỉ tập trung vào ma thuật suốt cả năm học.
Thêm vào đó là việc cô ấy xem thường người khác vì cô đánh giá mọi thứ dựa trên một người phù thủy mà cô ngưỡng mộ.
Myurei-sensei nhìn Ruina khi nói vậy, liệu có phải là…
☆☆☆
ーーー Sáng hôm sau
Chúng tôi đi đến phòng của Linde sau khi được người quản lí kí túc xá cho phép.
Cốc cốc!
“Cậu có ở đó không Linde-chan?”
“Lại lại cô nữa sao sensei? Cho dù cô có nói thì thì em vẫn chưa muốn quay trở lại trường...”
Cánh cửa mở ra.
Ánh mắt của Ruina và Linde chạm vào nhau.
Và rồi nhìn vào tôi ở phía sau.
Rồi sau đó, hành động của cô ấy rất là nhanh.
Đóng cửa và khóa lại ngay lập tức.
Có thể nghe được tiếng cô ấy đang bỏ trốn ở bên trong.
“Chết rồi, cô ấy đang bỏ trốn”
“Có vẻ là vậy. Chẳng còn cách nào nữa. Mở khóa”
Vì đã đến nước này rồi thì tôi sẽ không dừng lại đâu.
Tạm tời thì nói chuyện trước đã.
☆☆☆
Ở trong phòng, Linde đang trùm mình trong chăn.
Run rẩy.
“Đây là một giấc mơ, đây là một giấc mơ, đây là một giấc mơ….. Tuyệt đối không có chuyện Ruina đến phòng mình được.”
Có vẻ như phù thủy mà cô ấy ngưỡng mộ thực sự là Ruina.
“Đây không phải là một giấc mơ đâu Linde-chan. Giờ thì đi ra khỏi chăn nào.”
“Hiii!”
Không được rồi. Không có vẻ gì là cô ấy sẽ chui ra.
“Nagi-chan chui vào đây”
Tôi nhảy vào giường Linde như một con sói.
“Bây giờ là cái gì đây? Có cái gì đó cưng cứng đập vào người mình…. và còn nóng nữa...”
Cái thứ cô nói cưng cứng ấy là phần ngực của tôi đây.
...Không phải là tôi sẽ khóc đâu.
“Mình không bận tâm đến chuyện Nagi-chan Không có ngực đâu”
Hùa theo là không tốt đâu, Ruina….
“Gyaーーーー!! Nóng quá! tránh ra khỏi tôi nhanh!”
Linde hét lên và ném tôi ra khỏi chăn.
Không hiểu sao Linde lại rất khỏe.
“Tại sao cô lại ở cùng với Ruina-san?”
Linde nhìn xuống người tôi đang lăn trên sàn.
“Đương nhiên là bởi vì tôi yêu Ruina rồi.”
“!?”
“Đó không phải là câu trả lời và đừng có hành động như Linde-chan nữa, Nagi-chan.”
Phù, nguy hiểm quá. Tôi suýt quên mục đích của mình rồi.
“Chuyện là thế đó, vậy thì, mình làm bạn nhé.”
Nói như vậy, tôi đưa tay về phía tay Linde.
Bụp!
Cô ấy đẩy tay tôi ra.
“Cái gì mà chuyện là thế đó? Tôi cũng không biết hay hiểu được cô đang nói gì cả.”
“Nagi-chan lượt bỏ quá nhiều thứ rồi”
Hnn… Đúng như tôi nghĩ, nó không được hay lắm.
… Tệ rồi, tôi cần phải xin lỗi ngay.
Tôi cúi đầu mình xuống để xin lỗi.
“Mình xin lỗi, Linde. Lần đó mình đã một điều tồi tệ.”
“...Không, đó là lỗi của tôi vì cái tình trẻ con đã thách đấu với cô, tôi không còn quan tâm đến chuyện đó nữa. Cô mạnh hơn tôi, đó là một điều không cần bàn cãi nữa.”
Đối ngược với những lời cô ấy nói thì hai tay cô đang ghì chặt.
Cô ấy cũng cúi gằm mặt.
Và cứ như vậy tiếp tục những lời mình đang nói.
“...Kể cả tôi nghĩ như vậy thì nó vẫn không ổn tí nào cả. Tôi nghe nói rằng cô chỉ mới học sử dụng ma thuật gần đây. Tôi thất bại trước một người như vậy. Thật là khó chịu, cực kì, cực kì khó chịu…. Những nỗ lực của tôi trong vòng một năm là gì!? Tôi đã cố gắng hết sức mình nhưng để được cái gì? Không làm thân với bất kì ai, cố gắng lờ đi ánh mắt những người xung quanh nhưng kết quả lại thành ra như vậy, việc này là quá sức với tôi rồi! Nếu không còn ma thuật thì liệu có còn cái gì động lại trong tôi không!? Kể từ khi thua cô, trong tôi đã không còn cái gì nữa!! Cô có hiểu được cảm xúc cô tôi không!? Này, nói gì đi chứ!! Huuu...”
Linde vỡ òa trong nước mắt.
Kể từ khi nhập học vào học viện Akade một năm trước, cô ấy chỉ có nghĩ đến mỗi ma thuật.
Kết quả là cô ấy không thể trở thành bạn với ai cả.
Chắc cô cũng đã phải hi sinh nhiều thứ khác.
Đối với Linde thì ma thuật là tất cả mọi thứ của cô.
….Và thế mà cô ấy lại thua tôi theo cái cách đó.
Bây giờ, tôi có an ủi cô ấy thì cũng phản tác dụng mà thôi.
Vậy thì...
“Này, Linde. Tại sao lúc đó cô lại xông đến chỗ chúng tôi?”
Tôi hỏi đến một việc khác.
Việc mà tôi tò mò nhất.
Tôi hiểu cảm giác khó chịu khi cô ấy thấy hai chúng tôi tán tỉnh (nó giống như là cảm giác bọn Riajuu nổ chết hết đi), nhưng tôi nghĩ những gì Linde làm vẫn hơi quá đá.
Cảm giác như cô ấy bị bao phủ bởi sự căm ghét.
Khi nghe câu hỏi của tôi, cô ấy ngẩng đầu lên và nhìn tôi với một con mắt trống rỗng.
Và rồi từng từ từng từ một bắt đầu được phát ra.
“.... Tôi đã ghen tị với hai người các người. Khi thấy hai người thân với nhau đến như vậy, tôi cảm thất hối hận vì mình không thể làm bạn được với ai. Lúc đó, tôi mới nhận ra rằng mình đã hi sinh một thứ to lớn đến nhường nào chỉ để đuổi kịp Ruina-san. Khi tôi nhận ra rằng mình cũng luôn mơ ước có được một người bạn thân như hai người, cho dù có cố đến đâu thì tôi cũng không thể điều khiển được cảm xúc của mình. Và kết quả là tôi thách đấu một người bình thường mà tôi không hề quen biết và bị đánh bại trong chính trò chơi của mình. Thật khó mà sửa chữa sai lầm của chính mình....”
Vậy ra mọi chuyện là như thế sao….?
“Này, Linde. Mình không biết liệu cậu có tin hay không nhưng liệu cậu có thể lắng nghe những gì mình chuẩn bị nói không?”
“Chuyện gì?”
“...Mình cách đây không lâu đang sống trong một thế giới khác với nơi đây. Và ở trong thế giới cũ của mình, không hề có ai mà mình có thể gọi là bạn. Bị tất cả mọi người xung quanh ghét bỏ. Bị bố mẹ bỏ rơi và bị tất cả những người con gái khác bắt nạt. Kể cả con trai cũng nhìn mình với ánh mắt khó chịu. Nhưng khi mình được đưa đến thế giới này và gặp Ruina thì đó cũng là lần đầu tiên mình có ai đó thể gọi là bạn.”
“Đó là nói dối phải không? Mình không tin chuyện đó. Không thể nào có chuyện cậu bị ghét được.”
“Có nghĩa là Linde cũng thích mình sao?”
“Đừng có đánh trống lảng. Việc tôi xông đến hai người cũng khá kì lạ nhưng tôi không nghĩ trên người cô có thứ gì đáng bị ghét bỏ. Đàn ông có thể nhìn cô với ánh mắt kinh tởm nhưng không thể nào phụ nữ có thể ghét cô được”
“Tại sao cậu có thế nói thế được?”
“Chỉ là linh cảm thôi. Và việc tôi ghét cô cũng không có gì kì lại cả nhưng dù là gì đi nữa thì tôi cũng không thể khiến mình ghét cô được… Hả, mình đang nói cái gì vậy!”
Linde tự mình nói như vậy.
“E hèm… Vậy thì nếu những gì cô nói là thật đi nữa thì cô đang định nói với tôi điều gì?”
“Vì vậy mình muốn làm bạn với cậu.”
“Hả?”
“Bởi vì mình mới đến đây, mình không có bất kì người bạn nào khác ngoài Ruina. Số người quen đang tăng lên nhưng mình muốn một người bạn cùng tuổi.”
“Tại sao lại là tôi?” Cô nhập học trường này phải không? Nếu vậy thì ngoài tôi ra thì còn…”
“Vậy thì không được. Không thể sao nhưng tất cả mọi người có vẻ như đều sợ tôi. Và còn….”
“?”
“Mình làm bạn với cậu. Và mình không thể để Linde ở một mình được. Ruina đã cứu mình khi tôi chỉ có một mình. Và bây giờ đến lượt mình cứu cậu.”
“Với một người như tôi sao, việc này có ổn không đấy….?”
“Linde muốn có bạn phải không? Thế thì nó sẽ ổn thôi. Linde và mình đều muốn có bạn nên đây là mối quan hệ win-win mà.”
“Mình cũng muốn làm bạn với Linde”
“!?”
Ruina là người nói những lời đó khi chúng tôi đang nói chuyện.
Linde tê cứng người lại vì ngạc nhiên,
“Ruina trở thành bạn với một người như tôi ư….”
“Ổn thôi mà. Bạn của Nagi-chan thì cũng là bạn của mình. Mình sẽ không để cậu nói câu mình không còn gì cả nữa đâu!”
Khi cô ấy nghe Ruina nói như vậy thì Linde lại rơi nước mắt lần nước.
Nhưng lần này là nước mắt hạnh phúc.
“Mình cảm thấy rất vui, mình cảm thất cực kì vui luôn ấy! Mình đã làm được bạn với hai người và một trong số lại còn là người mà mình ngưỡng mộ nữa. Đây là sự thật sao….?”
Gyuut…
“Kyaaa...Nagi...san?”
Linde trong tình trạng đó trông rất xinh xắn nên tôi đột nhiên ôm lấy cô ấy.
Gyuut…
“Gya,Ru-ru-ru-ruina-san!?”
Có vè như Ruina cũng cảm thấy như vậy nên đã ôm lấy Linde.
“”Chúng ta là bạn nên không cần phải tỏ ra lịch sự đâu. Kể từ bây giờ chúng ta là bạn nhé, Linde(-chan)””
Và như thế, chúng tôi tiếp tục ôm nhau cho đến khi cảm thấy thỏa mãn.
Ngoại truyện 1: -Danh tính của cô gái loli tóc đen-
Li:”Nghĩ lại thì mình đã không để ý đến chuyện này nhưng liệu cô gái tóc đen ở cùng Nagi lúc đó có phải là...”
Ru:”Đúng vậy, lúc đó là mình đó.”
Li:”Chết rồi… Mình đã làm cái gì với người mình ngưỡng mộ thế này…”
Batari.
Ru:”Eh… Linde-chan ngất rồi! Nagi-chan giúp mình với”
Na:”Được rồi, mình sẽ làm chuyện ấy với cô ấy”
Ru:”Không, cậu không được làm vậy!’
Ngoại truyện 2:-Mối quan hệ Win-win-
Li:”Này, Nagi. Mình có điều này muốn hỏi. Cái quan hệ uinuin ấy là gì vậy?”
Na:”Nói đơn giản thì đó là mối quan hệ làm cả hai người thấy vui vẻ”
Li:”Mình hiều rồi”
Ru:(Thật hiếm khi Nagi-chan không nói điều gì ngu ngốc)
Na:”Vậy thì bây giờ hãy win-win trên giường nào.”
Li:”Đúng là nếu ở trên giường thì cả hai chúng ta đều có thể vui vẻ! Mình hiểu rồi, làm vậy đi!”
Ru:”Linde-chan, đừng có để bị lừa như vậy!”