Căn phòng của Taiyou là căn phòng đơn tiêu chuẩn và chỉ dành cho một người duy nhất.
Bình thường thì mùi hương trong phòng cậu tạo một bầu không khí nhẹ nhàng và dễ chịu. Nếu bây giờ có ai vào phòng và ngửi thấy những mùi hương rất là ''nữ tính'' này, chắc chắn họ sẽ hiểu lầm và cậu chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
Kể từ thuở cậu sinh ra đến bây giờ, chưa bao giờ có cô gái nào bước vào phòng cậu cả, do đó cậu đang rất hoảng loạn và không thể dùng bất kì từ ngữ nào để có thể miêu tả được tình huống này.
Trong cuộc sống của cậu từ trước đến nay, người khác giới duy nhất vào phòng cậu chính là... chính là ai?? Chính là mẹ của cậu.
Bên trong phòng của cậu, ba cô gái trẻ đang ngồi xung quanh một cái bàn nhỏ.
Tim Taiyou bắt đầu đập nhanh, và cậu đã bối rối.( thằng này bình tĩnh phết, cỡ mình là được gặp các bác cảnh sát thêm một lần nữa rồi)
"Umm, Hayakawa-san--"
"Mình là Kotone."
"Hãy gọi mình là Suzune."
"Hãy gọi tên mình, tên mình là Kazane."
"Ể?"
"Hãy gọi chúng tớ bằng tên."
"Thậm chí không thêm -san?" ( à vâng thân mật quá nhỉ, gọi nhau bằng tên luôn, Trans cũng thân với nhiều người lắm đấy, người nào mình cũng xưng hô bằng tên với nhau luôn)
"Xin cậu hãy gọi như vậy."
Họ đồng thanh nói một lượt.
Như một cái máy, họ dần dần cúi đầu, quỳ xuống và cúi lạy. ( lạy người khác để người khác gọi tên của mình? chắc dịch xong chương này mình đau tim vì GATO mất)
Ngạc nhiên bởi hành động của họ, Taiyou nhanh chóng đứng dậy.
"Này, từ từ, chờ đã, các cậu ngẩng đầu lên đi...."
" " "Nếu cậu không gọi tên của chúng tớ, chúng tớ sẽ không đi đâu hết." " "
Cậu ta chắc chắn không thể làm được, nhưng giọng nói của họ cứ như hòa cùng một nhịp vậy.
Nhưng khi nhìn các cô gái xinh đẹp đó, cậu nghĩ là mình không thể từ chối được rồi.
"Trong trường hợp đó ... .Kazane - s"
Trong giây cuối cùng, cũng giống như cậu
thường sử dụng các kính ngữ -san, cậu dồn nén lời nói của cậu và gọi tên Kazane của ra mà không có kính ngữ.
Đây là lần đầu tiên cậu gọi một người con gái bằng tuổi mình mà không có kính ngữ, và cậu không thể không bình tĩnh được.
Tuy nhiên cái cảm xúc lo lắng của cậu không chỉ dừng lại ở đó. Kazane ngẩng mặt lên.
Cô nhìn Taiyou say đắm.
Tất nhiên là cậu biết cậu bị bắt buộc phải gọi tên của họ.
"Kotone-. Suzune--, xin hãy ngẩng mặt lên, mình cầu xin các cậu."
"Vâng."
"Tớ hiểu rồi."
Bằng cách này, ba cô gái ngẩng mặt
của họ lên và một lần nữa đối mặt với Taiyou.
Chỉ một hành động đơn giản là gọi tên của họ nhưng điều đó đã làm Taiyou kiệt sức. Trong khi cậu cày game 3 ngày liên tiếp thì cậu còn thấy sự mệt mỏi của nó còn không bằng bây giờ.
Nếu tình hình cứ tiếp tục như vầy, chắc cậu sẽ không chịu nổi mất, do đó Taiyou hỏi họ về lý do của chuyến thăm này.
"Ummm... tớ có thể hỏi các cậu được không? Tại sao các cậu lại đến đây."
"Chúng tớ muốn sống chung với cậu."
Kotone nói.
"Củ lạc giòn tan?? Làm ơn nói lại được không?"
" " " --Chúng tớ muốn sống chung với cậu. " " "
Suzune lấy ra một máy tính xách tay từ hành lý của cô.
"Xin lỗi, có vẻ như bề ngoài của mình không ổn."
--Petatsu (Hiệu ứng âm thanh)
Kazane nắm lấy tay Taiyou và đặt nó vào ngực của mình!
"Uwaa-! Wh, Wha, cậu đang làm gì thế ?! "
Mặc dù đó là một bộ ngực chưa phát triển, những nó đã làm cậu kích thích. Theo phản xạ, cậu nắm lấy tay Kazane và đẩy cô vào tường.
"Đấy, là như vậy đấy, cậu có hiểu không?"
"Đó là bởi vì chúng tớ muốn ở chung với cậu."
"....Tôi... điều đó quá đột ngột."
"Chúng tớ không được ở chung với cậu ư?
"Chúng tớ có thể LÀM BẤT CỨ VIỆC GÌ CẬU MUỐN, chúng tớ rất giỏi việc nhà."
"Nếu cậu muốn, chúng tớ có thể---"
Không hiểu tại sao dường như Kazane đột nhiên không nói nữa, cũng như cô ấy, ba chị em chỉ nhìn xuống dưới đất và đỏ mặt.
Thấy Kazane đột ngột dừng lại giữa chừng cậu nói của mình, Taiyou bắt đầu suy nghĩ, cô ấy đã định nói gì nhỉ? Những cảm xúc hiện giờ của cô?
Trong khi suy nghĩ về những điều như vậy Taiyou nuốt nước bọt và đánh ực.
Nếu một người cùng giới của cậu hỏi những câu như vậy chắc chắn cậu sẽ trả lời lại rằng: "Đùa bố à?", tuy nhiên những người hỏi cậu câu đó là bạn cùng lớp của cậu và quan trọng nhất ba chị em họ chính những Bishoujo nổi tiếng của nhà Hayakawa.
Và, cậu đang thấy bối rối vờ lờ ra luôn.
Nếu cậu sống chung với những người này, chắc chắn cậu sẽ gặp không ít rắc rối, nhất là với mấy thanh niên GATO, nhưng Taiyou đã không một giây suy nghĩ đã tận dụng lợi thế của mình.
Vì Natsuno Taiyou cũng chỉ là một thanh niên khỏe mạnh, và đang ở tuổi dậy thì, mặc dù điều này có thể sẽ khiến cậu ta phạm tội, nhưng không sao, vì cậu ta là một kiểu người kĩ tính và luôn cẩn thận về những hành động của mình.
Sau đó, cậu quay lưng về phía các cô gái, từ một thái độ nhiệt tình cậu đã chuyển sang chế độ thanh niên nghiêm túc.
Cậu thở dài và nhìn ba chị em.
"....Tớ hiểu rồi, nhưng đổi lại phải có một điều kiện."
"Bọn tớ hiểu rồi."
"Từ từ, chờ đã nào."
"Chúng tớ đã sẵn sàng." (cho chuyện......... WHAT??)
"Không, trái lại..."Taiyou tuyên bố rõ ràng. Ba cô gái đã rất ngạc nhiên.
"Đây không phải là nhà chúa nhé, ở phải trả phí."
Ngay lúc nãy, cả ba cô gái đã sẵn sàng dâng hiến cơ thể của mình cho cậu, thế nhưng Taiyou đã bình tĩnh dập tắt ngay những ý nghĩ bậy bạ đó. ( cái này đảm bảo là dịch chuẩn đấy nhé, không phải chế đâu)
Cậu không muốn lợi dụng bọn họ bằng những cái điều kiện bậy bạ.
Buổi sáng hôm sau, Taiyou đã bắt đầu nghe thấy những âm thanh nhộn nhịp trong bếp của mình. các giác quan của cậu đã bị kích thích bởi mùi súp miso. Mặc dù điều này là điều thường thấy ở các gia đình bình thường, nhưng Taiyou chưa bao giờ được trải nghiệm nó.
Cậu ở trong bồn tắm, mặc dù nó không có nước, để hoàn hồn lại sau những chuyện vừa xảy ra. Đêm qua cậu đã ngủ trong phòng tắm, vì thế nên bây giờ toàn thân cậu đang đau nhức. Do đó, cậu ngủ không được nhiều, nhưng ít nhất vẫn đỡ hơn là phải ngủ chung trong một căn phòng chật hẹp với ba chị em họ.
Đêm qua cậu đã từ chối ngủ cùng với bọn họ, vì nếu cậu ngủ chung với bọn họ trong không gian đó, không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn một chuyện gì đó sẽ xảy ra. Do đó, cậu đã chọn phòng tắm làm cứ điểm của mình và phòng thủ trong đó, khóa cửa lại để các cô gái không thể vào được.
Đó không phải là do cậu không thích bọn họ, tuy nhiên, có lẽ bọn họ đã hiểu nhầm về từ ''trả phí", đặc biệt là theo cách này.
Taiyou cũng chỉ là một chàng thanh niên khỏe mạnh bình thường, nhưng kì lạ một điều là những điều đó hiện đang làm cậu rất căng thẳng.
"Chào buổi sáng, Taiyou-chan~."
Hera đột ngột xuất hiện trước mặt cậu. Cô ấy đi xuyên qua bức tường trong phòng ngủ qua phòng tắm.
"À, chào buổi sáng, bọn họ đã dậy chưa?"
Từ âm thanh phát ra từ nhà bếp, cậu đoán chắc là họ đã dậy, nhưng cậu muốn hỏi để chắc chắn.
"Họ đang làm đồ ăn sáng cho cậu."
Taiyou đứng dậy, cậu vươn vai để xua tan sự mệt mỏi.
Như thể cảm nhận được sự mệt mỏi của cậu, tiếng gõ cửa phòng tắm vang lên.
"Xin lỗi..cậu.... dậy chưa?"
Giọng nói nghe thật ngọt ngào, cậu bắt đầu nghĩ đến xem đây là giọng của ai trong ba chị em.
Mặc dù ba chị em họ vẫn có điểm phân biệt, nhưng khi chỉ có giọng nói thì cậu thua. Cậu cố gắng để nghĩ xem phải trả lời như thế nào, sau một thời gian cậu quyết định sẽ để lại những việc đó sau.
[Mình không thể để họ biết được sự thật là mình không thể phân biệt được giọng nói của họ.]
Trong khi suy nghĩ, cậu trả lời.
"À, vậy thì mình đi ra nhé."
"Vâng!"
"Rin-chan, Fuu-chan, nếu bạn không lùi lại cánh cửa sẽ không mở đâu."
Giọng nói này hình như là của Kotone, những âm thanh lộn xộn có thể nghe thấy bên kia cánh cửa. Thận trọng đợi cho những tiếng động lắng xuống, cậu từ từ mở cánh cửa phòng tắm.
Và, cảnh tượng đập ngay vào mặt cậu là cảnh tượng ba chị em chỉ đang mặc mỗi một chiếc tạp dề.
".......dễ thương quá!"
Taiyou đã nói mà không suy nghĩ. Nghe xong câu đó, mặt của cả ba chị em đỏ bừng lên.
"Thật vậy sao?"
"Cậu làm ơn có thể nói lại lần nữa không?"
"Chúng tớ muốn cậu nhận xét từng người chúng tớ, được chứ?"Ba chị em lê bước tiến gần hơn với cậu ta và xếp thành một đường thẳng trước mặt Taiyou. Họ xếp hàng như những học sinh tiểu học.
Và trước mặt cậu, người đang ở đầu hàng, là Kazane với một đôi mắt lấp lánh và nhìn Taiyou một cách say đắm.
Mặc dù cậu không muốn sờ mó họ, nhưng nói với họ rằng họ dễ thương chắc không thành vấn đề nhỉ.
Taiyou nhìn thẳng vào mắt họ.
"Bạn thật là dễ thương, Kazane."
"Fuwaa ... .."
"Bạn thật là dễ thương, Suzune."
"Hauuu....."
"Bạn thật là dễ thương, Kotone."
"Ahhhh...."
Khi cậu khen từng người một như vậy, các cảm xúc đã được biểu lộ rõ ràng trên mặt của bọn họ, và ba cô gái lần lượt quỳ sụp xuống sàn như thể không còn chút sức lực nào vậy.
(hết chương 6, thế thôi, đau tim vờ lờ ra )