"Cậu muốn tăng tới cấp độ nào?"
"Có phải cậu vừa nói gì đó về việc 'tăng cấp độ' không?"
"À phải rồi, có phải bạn không hiểu phải không? "Tăng cấp độ" hay còn gọi là lên cấp, hoặc đơn giản hơn, đó là việc cậu tích lũy điểm kinh nghiệm đến một mức nào đấy bằng một số việc ở các lĩnh vực khác nhau để lên cấp.""Lời giải thích đó
quá phức tạp và thậm chí khó hiểu. Không phải là tôi không thích nó nhưng..."
Cậu đập tay vào trán của mình. Trong tình huống như thế này, cậu thực sự không biết làm thế nào để phản ứng với những tình huống đang xảy ra trước mặt mình.
Cậu thử véo má của mình.
"Au, đau quá.""Có chuyện gì vậy? Taiyou-chan hiện vẫn là level 1, vì vậy ngay cả nếu cậu véo má của mình, cậu sẽ không nhận được bất kỳ điểm kinh nghiệm nào cậu biết không? ~"
"Tôi biết rằng làm việc này sẽ không tăng điểm kinh nghiệm cho tôi ......... nhưng, cô, chính xác thì cô là cái gì? "Tôi à, tôi là một Fairy (từ bây giờ mình sẽ không dịch từ Fairy nữa). Tôi tên là Hera, hơn nữa, cho cậu biết, tôi là một Fairy, không phải là một vị thần, vì thế nên đừng có những tư tưởng ecchi về tôi đấy, nghe chưa?"
"Xin lỗi nhé, nhưng tôi vẫn chưa đủ 18 tuổi."
Taiyou tỏ ra một thái độ lạnh nhạt. Trái ngược với lời nói của mình, con tim của Taiyou vẫn đang chấn thương trước sự hi sinh của nữ kiếm sĩ trước khi đạt được max level.
"Sự thật là như vậy đấy. Tuy nhiên tôi sẽ rất vui nếu cậu không giở một thủ đoạn nào với tôi."
Taiyou nắm lấy Hera và bắt đầu sờ mó khắp cơ thể cô.
"Cậu đang làm gì vậy? Cậu đã hứa là sẽ không làm những chuyện ecchi với tôi rồi cơ mà."
"Tôi phải chắc chắn rằng cô có thật, bởi vì tôi tưởng rằng mình không chạm vào cô được."
"Cậu có thể chạm vào tôi, và chỉ có duy nhất cậu là có thể."
"Chỉ có tôi thôi ư?"
"Vâng, chỉ có Taiyou-chan mới có thể chạm được vào tôi. Những người khác không thể thấy và chạm vào tôi được, bởi vì tôi là một vật sở hữu của riêng Taiyou mà thôi."
"Đó chính là lý do?"
"Đúng rồi nhỉ, trông cậu có vẻ khá là điềm tĩnh, đây là lần đầu tiên có người không ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi."
"...Đây cứ như là một trò hề, đây là lần đầu tiên cô được sinh ra, thế mà cô lại tỏ vẻ như mình là một người có kinh nghiệm ấy nhỉ?"
"Biku!" (Âm thanh Heru run rẩy.)
Cơ thể của Hera đang run cầm cập.
"Tôi đoán đúng rồi phải không. Những trò như vầy không có tác dụng với tôi đâu."
"Taiyou-chân..... cậu thật là nguy hiểm."
"Tôi đã nói nhiều lắm rồi, tại sao những lúc tôi cảm thấy tức giận hoặc ngạc nhiên họ vẫn nói là tôi rất bình tĩnh nhỉ, điều đó nghe thật là bực mình."
"Thì ra là vậy sao?"
".....Nói chung là, cô là một Fairy, và khi tôi đạt được một thành tựu nào đó, cô sẽ giám sát và thông báo cho tôi, đúng không?"
"Chuẩn CMNR,.... cậu có vẻ hiểu ra vấn đề nhanh đấy, điều đó tiết kiệm được cho tôi rất nhiều thời gian rồi đấy."
"Nếu cô là một vị thần, có thể cô sẽ giải thích nhanh hơn rồi. Nhưng nhìn thì có vẻ loại người như cô luôn thích để mặc mọi thứ như vậy nhỉ?"
Taiyou lại tỏ ra thái độ lạnh nhạt thêm một lần nữa, điều đó thể hiện rõ trên khuôn mặt của cậu, nhưng đó là do một lý do khác. Khuôn mặt của cậu như muốn nói lên rằng cậu không thể tin được chuyện này lại xảy đến với mình.
"Tuy nhiên, tại sao cô lại chọn tôi?"
"À, đó là vì.."
Hera lơ lửng trên cái bàn và bay về phía kệ sách gỗ. Cô bắt đầu chạm vào những dữ diệu game đã được cậu ''cày '' xong và những phần mềm trò chơi trên kệ.
"Đó là bởi vì cậu có tình yêu."
"Tình yêu?"
"Vâng, tình yêu đối với việc cày level, đó là lý do tôi chọn bạn Taiyou-chan~."
"Chỉ vậy thôi à?"
"Những người có thể làm được điều đó rất là hiếm hoi trên thế giới này. Một người như Taiyou-chan, một người luôn muốn hoàn thành các game mình chơi được khi nhân vật đạt max level là cực kì hiếm, chỉ ở trong tỉ lệ 1/100 triệu người. Ở Nhật Bản này, cậu là người duy nhất."
"...Thật là thú vị, nhưng điều đó không làm tôi quá hạnh phúc. Ít nhất thì tôi đã biết được lý do."
Taiyou buông ra một tiếng thở dài nhẹ.
"Vì vậy, những gì tôi phải làm là kiếm điểm kinh nghiệm à? Tôi có phải gặp phải một số Yakuza / thổ phỉ ở vùng lân cận và chiến đấu chống lại họ không? Nhưng nói thật thì tôi rất yếu, tôi sẽ không thể đánh bại một Gobin hay một con Slime nổi đâu."
"Thật ra thì, kiếm EXP cũng không khó như cậu nói đâu. cậu có thể bắt đầu bằng những cách mà ai cũng có thể làm được .... nó kiểu như là lặp đi lặp lại một công việc nào đó."
"Tôi sẵn sàng làm bất cứ thứ gì nhàm chán để lên cấp, tôi không quan tâm tới điều đó. Vì vậy, chính xác tôi cần làm những gì?"
"Một cái gì đó trong một khoảng thời gian ~desu."
Sau khi nói xong, Hera chỉ vào một cái hộp dưới kệ. Cái hộp lớn bằng cô, Taiyou cầm lấy và nhìn vào nó.
"..... ..Jenga?" ( Jenga là một trò chơi mà người chơi thay phiên nhau rút các khối của một tòa tháp mà cố gắng ko làm đổ nó.)
"Đúng vậy. Trước hết hãy lấy nó ra khỏi hộp và xếp nó trên bàn."
"Như thế này?"
"Bây giờ hãy phá đổ nó đi."
"……..Như thế này?"
"Bây giờ, hãy xếp nó lên một lần nữa."
"...........Chờ đã, đừng nói là?"
"Cậu đã được cộng thêm 1 điểm kinh nghiệm."
"Này, công việc này thực sự quá đơn giản!"
"Tôi đã nói với cậu rồi, đây thực sự là một công việc nhàm chán và mệt mỏi. Thế, cậu sẽ làm gì?"
"Không, ngay cả như vậy, tôi vẫn sẽ tiếp tục làm điều đó."
Nếu nhìn ở một góc độ khác, bạn sẽ nghĩ rằng cậu ta đang làm một việc hoàn toàn vô ích.
"...., vậy điều này sẽ có thể tăng level cho tôi?"Đột nhiên, Hera đã có một cái nhìn nghiêm trọng và cô chăm chú lắng nghe. Taiyou cũng liếc nhìn Hera trở lại.
"Nếu tôi nói chuyện này với những người khác, để xem nào... Nếu tôi nói với mọi người rằng tôi đã bị mất trí nhớ và đột nhiên phát hiện ra một nàng tiên nhỏ nhắn, thì chắc là tôi sẽ bị đuổi ra khỏi nha, và được chuyển tới sống tại nhà thương điên, đó là bởi vì không ai có thể giải thích được sự tồn tại của cô cả. Chắc chắn đó là những gì có thể xảy ra."
"Là vậy sao~desu?"
"Nhưng dù sao, thì cô tồn tại bằng cách nào? Cô có phải ăn một thứ gì đó để sống không?"
"Đồ ăn? Tôi thực sự không cần ăn gì vẫn sống được. Tôi cũng ăn tạp giống con người, tôi có thể ăn bất cứ thứ gì mà con người ăn được, nếu có thể, tôi thích ăn bột với muối pha loãng."
"À, vậy thì ra là cô thích thực phẩm cho chó?"
"Tôi không phải là một con chó."
"Được rồi, tôi hiểu rồi. Từ bây giờ tôi sẽ gọi cô là Hera."
Trong khi Taiyou tiếp tục xếp và phá các đống Jenga thì cậu ấy cố gắng mọi một số thông tin từ Hera.
Trong khi cậu tiếp tục công việc mất thời gian của cậu là xếp và phá các khối Jenga để kiếm điểm kinh nghiệm, cậu đã cố gắng gặng hỏi Hera với hy vọng mọi ra được một số thông tin hữu ích, tuy nhiên cuối cùng thì cậu vẫn không kiếm được thông tin nào giá trị cả.
Sau một khoảng thời gian, sự chú ý của cậu ta về Hera đi mất.
[Quan trọng hơn tôi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra khi tôi được lên level? Và nếu tôi đạt được max level tôi tự hỏi những gì tôi có thể làm là gì?]
Taiyou là một người luôn muốn cày nhân vật của mình lên max level. Từ những hiểu biết của mình, khi lên cấp những chỉ số của nhân vật đó sẽ được tăng lên, và khi nó đạt mức tối đa, nhân vật đó sẽ là một nhân vật bất khả chiến bại trong game.
Tuy nhiên, đây là đời thật, và những công việc bình thường không thể giúp cho bạn có được những điểm kinh nghiệm và lên cấp. Do đó cậu đã rất bất ngờ về sức mạnh mà Hera đã cho cậu, nó làm cho cậu có thể tưởng tượng ra vô vàn khả năng của mình.
Trong khi suy nghĩ về các khả năng khác nhau, cậu vẫn tiếp tục xếp và phá các khối Jenga trong khoảng thời gian một giờ.
"Oh"
Hera thức dậy, như một cái máy, sau đó cô ấy nhảy múa xung quanh."Terere te te te- ♪ Taiyou-chan đã lên level! Bây giờ bạn có cấp độ là 2~desu."
"Cuối cùng đã lên cấp. Và nó mất khá nhiều thời gian để lên từ cấp 1 đến cấp 2 đấy."
"Chỉ bằng những cách như vầy mới có thể lên level được thôi."
"Vậy, bây giờ là gì đây. Tôi đã lên level."
"Vâng, nhưng chỉ số khác nhau của cậu đã được tăng lên~desu. Ah, Taiyou-chan, chỉ số ở ngoài đời thực của cậu đã được tăng lên, cậu biết chứ? Những chỉ số bình thường của một con người sẽ đều được tăng lên."
"Huh?"
"Và màu sắc, cơ thể của cậu sẽ biến mất..."
"Tại sao lại là màu sắc của tôi, đó cũng là điều tự nhiên khi số liệu thống kê phục hồi khi tôi lên cấp nhưng...."
"Bây giờ, cậu sẽ được nhận những chỉ số mà cậu đã đạt được. "
"Ohhhhhhh,..."
Taiyou thấy một cảm giác lạ lẫm. Trong đầu của cậu hiện ra những thông tin với những con số và kí tự.
"Strength 21, Agility 3, HP ......"
Trong khi cố năm bắt về những chỉ số của mình, cậu đã cố gắng để xử lý thông tin và so sánh nó với kiến thức chơi game phong phú của mình. Nó cũng tương tự như các trò chơi, do đó nên cậu dễ dàng nắm bắt được các chỉ số đã được tăng lên của mình.
"Popularity 1( độ nổi tiếng), Charm 0 (độ quyến rũ )... .. Tôi cảm thấy sự thật như muốn đập vào mặt tôi.""Eh? Chuyện gì đã xảy ra?"
"Không có gì..."
Taiyou nói điều này trong khi thở dài. Cậu cũng nghĩ, đối với một nhân vật cấp độ 1 thì khi lên cấp 2 những chỉ số sẽ không được gia tăng nhiều lắm. Nhưng thực tế như muốn bóp cậu ta thì phải, khi mà độ nổi tiếng cũng như quyến rũ của cậu không tăng lên được một tí nào.
Tuy nhiên, điều này cũng đủ làm cậu hài lòng rồi. Khi cậu thích một thứ gì đó, thì thay vì làm nhiều việc cùng một lúc, cậu sẽ dồn hết tâm huyết của mình vào một công việc duy nhất thôi, đó là một điều tuyệt vời ở cậu.
"Vậy, bây giờ, tôi phải tiếp tục cày tiếp à?"
Taiyou nói xong và định quay lại xếp và phá đống Jenga, nhưng...
"À, không được đâu. Những việc cần làm để kiếm được kinh nghiệm ở mỗi cấp độ là khác nhau. Ban đầu thì đơn giản, nhưng càng ngày độ khó sẽ càng tăng lên."
"Vậy à, tiếp theo tôi phải làm gì?"
"Ummmmm, đó là.... đào một cái hố."
Và đây chính là lý do, để lên được level, cậu đã đi về phía công viên trong sự hạnh phúc, trong khi không biết rằng cảnh sát đang vẫy gọi cậu.
( 10 cmt tiếp đi )