Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

Chương 8




Còn có người dự thi sao?

Trong chốc lát Hermes đã lấy lại tinh thần. Chỉ cần có thể tránh bị con heo kia hôn, một phần vạn cơ hội y cũng không buông tha!

Y hô to làm người xem an tĩnh lại: “Mọi người yên lặng một chút chớ làm ồn, chúng ta còn có một người dự thi!”

Nghe được tiếng la của Hermes, người xem lúc này mới dần dần im lặng. Mọi người mang theo nghi hoặc nhìn khắp nơi xung quanh, chẳng lẽ còn có cung thủ lợi hại hơn Apollo?

Tìm nửa ngày cũng không phát hiện. Lúc này một quả cầu thịt mập mạp mới chui qua được bức tường người dày đặc, thở hồng hộc giơ tay lên nói: “Còn có ta!”

Không nhìn còn tốt, vừa thấy thôi, Hermes một khắc trước còn lóe lên tia hi vọng, khắc sau lại rơi xuống vực sâu vạn trượng.

Sân đấu phát ra tiếng cười ha hả, cứ như có một anh hề đang ra mắt công chúng. Không một ai nghĩ tiểu hài tử này nghiêm túc.

Trải qua nhiều lần trăm cay nghìn đắng mới chen được vào sân đấu, quả nhiên tiểu cầu mập mạp kia bị chọc giận, đập cánh thật mạnh: “Làm sao vậy, làm sao vậy! Các ngươi cười cái gì? Chẳng lẽ ta không được tham dự trận đấu sao!!!”

Tiểu hài tử xâm nhập hội trường này chính là người dự thi bị Hermes ghi vào bảng cá cược: 1 chung 100, Eros.

Mẫu thân là thần tình yêu Aphrodite*, không rõ phụ thân.

Aphrodite là nữ thần đẹp nhất và cũng phong lưu nhất thiên giới, trước khi kết hôn đã có lần quyến rũ Zeus, bị Hera biết được. Trong lúc tức giận Hera liền gả nàng cho đứa con xấu nhất của mình, thần thợ rèn Hephaistos*. Thật có điểm giống Phan Kim Liên* bị gả cho Võ đại lang*.

Bất quá Aphrodite kia há lại cam chịu tịch mịch?

Những nam thần, nam nhân cùng nàng tư thông có thể sắp hàng từ thiên giới đến bờ sông âm phủ.

Sau đó còn sinh ra tiểu bại hoại Eros này. Tuy Eros đã sống hơn trăm tuổi. Nhưng vì Aphrodite quá yêu thương nó, không muốn nó lớn lên nên đến bây giờ vẫn có bộ dạng của tiểu hài tử ba tuổi.

Tuy rằng trên danh nghĩa nó vẫn là đứa con của Hephaistos, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn tuấn tú đáng yêu này nhìn thế nào cũng không giống hắn. Điều này cũng được coi là một ‘bí mật’ công khai của thiên giới.

“Ta nói Eros à” Hermes vỗ vỗ cánh tay củ sen nhỏ bé của tiểu hài tử, “Trò chơi của người lớn không thích hợp với ngươi, vẫn là trở về chơi cát các bạn nhỏ thân yêu của ngươi đi thôi!”

“Đúng vậy, đúng vậy. Cung tiễn là thứ rất nguy hiểm, tiểu hài tử không được tùy tiện chơi!”

Apollo cũng đi đến bên cạnh tiếp lời, thật cảm thấy không kiên nhẫn với tên tiểu phá rối này. Vốn chỉ cần Zeus tuyên bố kết quả trận đấu, hắn có thể đem Hermex đến một chỗ yên tĩnh để âu yếm, vận khí tốt còn có thể làm chút XXOO chuyện tình, không thể tưởng được tiểu quỷ này lại chạy tới phá hư chuyện tốt của hắn!

Nếu không phải đang có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, Apollo thật muốn đem nó ném ra ngoài không gian, làm nó hai ba tháng cũng không bay về Olympia được!

Eros vừa bị cả sân đấu cười nhạo, lại bị Apollo châm chọc khiêu khích, khí cực bèn xuất ra đòn sát thủ thường dùng ở nhà —— khóc lóc om xòm lăn lộn trên mặt đất: “Ta không chịu, ta không chịu đâu! Nói toàn dân tham dự cái gì, đều là gạt người ta mà thôi!”

Người chủ trì trận đấu, Zeus, ngồi trên đài cao đã đem Eros trở thành trò cười. Nghĩ thầm, chỉ là tiểu hài tử thôi, cho nó vui đùa một chút đi, khi nó gặp một chút trở ngại tự nhiên sẽ xám xịt mà rời đi, vì thế liền mở miệng nói: “Được rồi, được rồi , vậy ngươi muốn tỷ thí cái gì, nếu ngươi thắng được thái dương thần vừa bắn hạ một trăm con ong mật, ta liền tuyên bố ngươi là quán quân!”

Apollo lơ đểnh, căn bản không đem đối thủ này để vào mắt, khinh bỉ nói với nó: “Đến nha, cho ta xem ngươi có bản lĩnh gì.”

Eros nổi giận đùng đùng từ mặt đất bò lên, khuôn mặt thiên sứ lộ ra một nụ cười ác ma: ” thái dương thần tôn kính, tên của ta không giống của ngươi, nó tuy rằng bắn không chết ngươi nhưng lại có thể biến ngươi trở thành một tên điên chạy ngoài đường!”

“Ha ha, có gan thì thử cho ta xem, ngươi là tiểu thí hài*…”

Còn chưa dứt lời, chỉ thấy một mũi tên vàng* bắn thẳng vào người Apollo. Toàn trường đấu kinh hãi kêu lên, nhưng thật ra Apollo không cảm thấy đau đớn chút nào. Chỉ cảm thấy như có một chất kích thích mang theo sự cao hứng hưng phấn sung sướng kích động phấn khởi của một thiếu niên trong thời kì trưởng thành từ nơi bị bắn trúng lan ra khắp toàn thân, trong nhất thời cảm thấy như tâm hoa nộ phóng tinh quang đầy tròi, cảm giác này chỉ có hai chữ để hình dung ___ phát xuân!

Lúc này trong đám người chật chội trùng hợp có một tiên nữ bị đẩy đi ra. “Ai nha” một tiếng, sau đó té xuống đất, khi ngẩng đầu vừa vặn lại cùng Apollo bốn mắt nhìn nhau.

Tiên nữ này tên là Daphne, thân hình bằng phẳng tướng mạo bình thường xuất thân bình thường, cũng là một trong hàng vạn người hâm mộ Apollo, nếu như có thể được hắn coi trọng thì còn hạnh phúc hơn bay lên trời.

Nhưng Eros lại lấy ra một mũi tên bằng chì* trong bao đựng tên, “Sưu” một tiếng, liền bắn về phía Danhne.

Daphne chịu một mũi tên, đột nhiên rét lạnh cả người. Ánh mắt nhiệt tình của Apollo làm cả người nàng rùng mình, nhìn thật giống một con dã thú muốn ăn thịt nàng.

Nhưng lúc này, trong mắt Apollo tiểu tiên nữ bình thường không đặt vào mắt, bây giờ đột nhiên trở nên xinh đẹp lạ thường, sức quyến rũ như bắn ra khắp bốn phía. Hắn nhịn không được tiến đến hỏi: “Tiên nữ xinh đẹp, sự xinh đẹp của nàng thật sự hấp dẫn ta sâu sắc. Xin hỏi tên nàng là gì? Có nguyện ý làm tình nhân của ta không?”

Nghe được lời thổ lộ của thái dương thần Apollo, nam nữ trẻ tuổi toàn trường đều bắn ánh mắt ganh tị về phía tiên nữ kia. Nhưng Daphne lại như giẫm lên độc xà, hét rầm lên, cuống quít bò lên khỏi mặt đất, đẩy những đám người bị điên phía sau ra tìm đường chạy trốn.

Bị mũi tên vàng kia khống chế, Apollo bất chấp ban ngày ban mặt trước mặt công chúng, quên đi thân phận Đại thần tôn quý của mình, cũng không nhớ rõ hắn tham gia trận đấu gì, mất hết dáng vẻ đuổi theo phía sau: “Cô nương đừng chạy, thỉnh nhận tình yêu chân thành của ta__” trong nháy mắt hai người liền chạy khỏi tầm nhìn của mọi người, phản ứng đầu tiên của chúng thần là trợn mắt há hốc mồm quay mặt nhìn nhau, rồi sau đó lại đồng loạt ồ lên, cuộc thi thể thao êm đẹp lại kết thúc bằng một trò khôi hài.

Zeus đối này chuyện này thực tức giận, vỗ cái bàn nhảy dựng lên: “Các ngươi ai… Đi đem Apollo truy trở về cho ta!”

“Phụ vương, ta đi cho!”

Hermes xung phong nhận việc giơ tay lên, không chỉ vì trong đám thần ở nơi này chỉ có y bay nhanh nhất, mà là vì một màn trò cười luống cuống của Apollo. Thân là ‘thiên vương nhiều chuyện’ kiêm ‘chưởng môn nhân của trò đùa dai’, y sao có thể bỏ qua!

Chỉ hận không có camera đem trò hề của hắn quay lại rồi đăng lên báo của thiên địa minh tam giới cho mọi người cùng nhau nhìn một cái!

“Nhanh đi nhanh đi!”

Zeus lập tức phê chuẩn , “Đường đường Đại Thần há có thể thất lễ như vậy!”

Zeus càng lúc càng tức giận, chúng thần đều trầm mặt, ngay cả Eros người khởi xướng trò đùa cũng cảm nhận được tính nghiệm trọng của chuyện này. Một chút đắc ý vừa rồi đã sớm bị những suy nghĩ sợ hãi bao trùm. Do trên mũi tên vàng có bôi “Mê dược tình yêu” nên người bị bắn trúng sẽ xuất hiện triệu chứng rối loạn thần kinh, sinh ra ảo giác. Còn bị mũi tên chì bắn trúng thì ngược lại, sẽ làm cho người đó trở nên lạnh nhạt, chán ghét tình yêu đôi lứa…. Tuy rằng mũi tên của nó chỉ có thể duy trì trong một thời gian ngắn…

Nhưng… sau khi thuốc mất tác dụng, nếu Apollo biết mình trước mắt bao nhiêu người cứ như trở thành con trâu điên động dục đuổi theo một tiên nữ hạ cấp tư chất bình thường chạy khắp nơi, nhất định thẹn quá thành giận sau đó….

Eros rùng mình một cái.

Lúc này toàn trường đấu chỉ có một người mặt mày hớn hở vui sướng khi người khác gặp họa, chính là cái tên vì trò khôi hài này mà tránh được chuyện “bị heo hôn”, y quay đầu vỗ vỗ cánh tay run rẫy của Eros, thích thù tán thưởng: “Huynh đệ, làm tốt lắm!”

Bên này trò khôi hài vẫn còn tiếp tục, phía trước tiên nữ Daphne la thét chạy trốn đến rơi cả giày, phía sau Apollo anh tuấn không bỏ cuộc đuổi theo còn hô to ta yêu ngươi, hai người giống như người điên chạy khắp phố.

Hemex hái một trái táo bên đường vừa ăn vừa xem truyền hình trực tiếp. Vốn y phụng lệnh Zeus đi ngăn cản Apollo, nhưng nhìn thấy oan gia ngày thường vẫn đối đầu lúc này đang làm trò cười cho thiên hạ, thật đúng là cơ hội trêu ghẹo ngàn năm có một, mình há có thể bỏ qua. Vì thế không những không ra tay cứu giúp, ngược lại còn ra sức mà ném đá xuống giếng, thấy bọn họ có người nào chạy chậm ngay lập tức từ trên cao la to xuống: “Này, tiên nữ! Con chó điên phía sau sắp đuổi kịp ngươi nga, cố gắng chạy a!!”

Trong chốc lát nhìn thấy Apollo bị tụt lại phía sau, lại không ngừng ồn ào: “Có lầm không! Ngươi là một Đại thần lại chạy thua một nữ nhân! Đuổi theo nhanh lên a!!”

Do bị Hermex giật dây trò chơi truy đuổi này càng lúc càng nghiêm trọng, làm cho lớn nhỏ trên Olympia đều biết. Đáng thương cho Daphne chạy đến kiệt sức. Cuối cùng bị một dòng sông lớn chặn lại, thở hồng hốc ngã xuống bờ sông. Mắt thấy thái dương thần “Đáng sợ” sắp đuổi kịp đến đây, tuyệt vọng hô to với dòng sông cuồn cuộn: “Vị thần của dòng sông này a, cứu ta với! Ta không muốn bị gả cho con quái vật phía sau kia đâu a!!!”

Hermes đứng giữa không trung sờ sờ cằm, vậy là trong mắt tiên nữ Apollo biến thành quái vật, chờ nàng tỉnh dậy nhất định hối hận đến chết!

Thần sông nghe được tiếng kêu cứu của tiên nữ, vì không đến coi trận thi thể thao nên cũng không biết chuyện gì xảy ra. Còn tưởng nàng bị tên lưu manh ác ôn nào đó đùa giỡn truy đuổi, vì thế nổi lòng từ bi mà hiển linh, “Hưu” một tiếng, một đạo ngân quang từ lòng sông bay ra, bắn vào người Daphne.

Thân thể Daphne dần dần biến đổi, hai chân dài ra biến thành rễ cây chui xuống đất, thân thể biến thành thân cây, hai tay biến thành cành cây, mái tóc biến thành những chiếc lá rậm rạp __ Đợi đến khi Apollo chạy đến, tiên nữ đã không thấy nữa. Bên bờ sông chảy xiết chỉ còn một gốc cây nguyệt quế thanh tú đẹp đẽ.

Hermes nghĩ rằng Apollo sẽ từ bỏ, không ngờ hắn trúng độc quá sâu, liền ôm chặt lấy thân cây mà hôn: “Úc, cô gái xinh đẹp, ngươi cho rằng biến thành như vậy liền có thể trốn tránh tình cảm nồng cháy của ta sao! Không, không thể! Ngươi cho dù biến thành một cục phân thì ta cũng yêu ngươi (=’’’’=)!”

Hermex thiếu chút nữa từ giữa không trung ngã xuống, mũi tên này thật quá độc!

Không lẽ chỉ cần bị bắn trúng người đó sẽ mù quáng đến chẳng phân biệt xấu đẹp, thơm thối hay sao?

Nếu Daphne thật sự biến thành cục phân chẳng lẽ Apollo còn muốn đem nó bỏ vào bụng?

Hermex cũng tự ghê tởm mình. Xem ra tiểu tử Eros này không thể không phòng, nếu ngày nào đó đắc tội nó cũng cho mình một mũi tên như vậy. . .

Hừ, vậy thì y không thể không đánh chết tươi cái tên tiểu tử này!

Apollo bên này vẫn còn đang kể tâm sự của mình cho Daphne nghe, tiên nữ đã biến thành cây kia đương nhiên không thể cho hắn đáp án gì. Hắn tựa như một đứa ngốc lầm bầm lầu bầu, lại ngại nói chuyện không đủ để biểu đạt tình yêu, chặt lấy mấy nhánh cây làm thành một cái vòng nguyệt quế, đội lên đầu rồi khiêu vũ: “Thân mến, ngươi có thấy tĩnh mịch không, ta nhảy múa cho ngươi xem nhé.”

Vì thế Đại thần này liền bắt đầu ngâm nga bài hát nhảy múa vòng quanh, bộ dạng buồn cười kia thật là người gặp người cười hoa gặp hoa rụng, đã gần như tiến tới cảnh giới thần kì “Trong mắt ta chỉ có ngươi, đều không để ý đến toàn bộ thế giới.”

Một ít thần tiên nhiều chuyện biết chuyện cũng kéo tới, trốn ở gần đó nhìn trộm một màn, một đám che miệng cười.

Những tuyển thủ đã bị loại khỏi trận đấu trước hiện nay tâm tình cũng tốt lên nhưng cũng đến để cười nhạo thái dương thần.

Không biết tại sao, Hermes dường như cũng bị những lời này đâm trúng, vì Apollo mà bắt đầu khó chịu.

Mới vừa rồi còn nghĩ đem công khai vụ tai tiếng này, nhưng hiện tại nghe thấy những lời châm chọc khiêu khích của bọn họ. Trong lòng ngược lại cảm thấy rất không có tư vị, vì thế đứng ra đi đến trước mặt bọn họ: “Nhóm tiểu thần các ngươi. Apollo điện hạ có thể cho ngươi vũ nhục sao! Trốn ở nơi này cười nhạo một người bị trúng độc mất đi lý trí sao xứng là anh hùng, có bản lĩnh thì trên sân đấu đánh thắng hắn! Tản ra cho ta, nhanh lên!”

Hermes cũng là một trong mười hai chủ thần*, đối với vị thần có vai vế này, tiểu thần sao có thể so sánh được. Lúc này còn lộ ra vẻ mặt nghiêm trang hiển hách và uy phong đủ để làm cho bọn hắn sợ đến mức tè ra quần.

“Từ từ!”

Nhóm tiểu thần chỉ mới chạy có vài bước, lại bị Hermes quát đứng lại, tất cả đều xoay người quỳ trên mặt đất, hỏi y còn có phân phó gì.

Hermes hết sức hài lòng nhìn bọn họ bị mình làm cho kinh sợ, mới chậm rãi mở miệng: “Hôm nay các ngươi thấy cái gì, cũng không được truyền ra ngoài! Nếu sau này các vị thần khác thảo luận về việc này, ta sẽ tính món nợ này lên đầu các ngươi! Nhưng mà thôi, chắc là cũng không phiền ta động thủ, các ngươi cũng phải biết thái dương thần sau khi tỉnh táo lại sẽ bỏ qua cho các ngươi sao?”

Nhóm tiểu thần sợ tới mức đều dập đầu xuống đất, thề bọn họ cái gì cũng không thấy, cầu Hermes đừng nói cho thái dương thần bọn họ đã tới nơi này.

“Nói nhảm nhí, còn không mau cút đi!”

Nghe thấy Hermes thả bọn họ đi, đám tiểu thần vội vàng chạy trốn, trong chớp mắt ngay cả bóng dáng cũng không thấy.

Hermes trở lại bên người Apollo. Hắn bây giờ vẫn vừa ca hát vừa nhảy múa vừa cười lại vừa la hét. Tựa hồ đang sống trong thế giới của chính mình, hoàn toàn không nhận ra Hermes, người hắn thật sự mê luyến.

Hermes lắc lắc đầu, trong lòng cũng bùng lên sự đồng tình, bao nhiêu năm bảo trì hình tượng uy vũ, vậy mà bị một tên tiểu quỷ hủy hoại trong chốc lát.

Ngẫm lại chuyện này cũng nháo đủ rồi, mình phải nhanh nghĩ ra biện pháp làm hắn tỉnh táo lại.

Đúng lúc này, bên người xuất hiện một bóng dáng xinh đẹp, Hermes nhìn lại, đúng là mẫu thân của Eros——thần sắc đẹp Aphrodite!

Aphrodite không hổ là vị thần xinh đẹp nhất tam giới, dung mạo tuyệt sắc kia thật không có một từ ngữ hoa lệ nào có thể hình dung được. Bất luận nàng đi đến nơi nào cũng bị những ánh mắt xung quanh nhìn đến. Có thể được nàng coi trọng liếc mắt một cái cũng là có phúc, nếu nam nhân được nàng nhìn đến nhất định sẽ hạnh phúc đến chết.

Nàng là một vị thần có thể đem đến hạnh phúc và khoái hoạt cho con người, tất cả mọi người không biết miêu tả cảm giác trong lòng như thế nào, chỉ còn lại sự hâm mộ mà thôi.

Hermes lúc này cũng quên vị đứng trước mặt này chính là đại mỹ nhân khó gặp nhất, y chỉ quan tâm làm thế nào để Apollo khôi phục lại bình thường.

“Nữ thần xinh đẹp ngươi tới thật đúng lúc! Mau đưa thuốc giải lời nguyền cho thái dương thần đi!”

“Kỳ thật ta còn muốn cởi bỏ tình độc trên người thái dương thần hơn ngươi, nhưng mà….”

Aphrodite mày liễu khẽ nhăn, lộ ra biểu tình khó xử, “Ta sợ hắn sau khi tỉnh lại sẽ trả thù Eros.”

Đó cũng là đáng đời nó!

Hermex trong lòng suy nghĩ: con của mình ở nhà khóc lóc om sòm còn chưa nói, thế mà còn phóng túng nó đến đùa giỡn Đại Thần, ta xem nó cho dù không đắc tội Apollo thì sớm muộn gì cũng gây ra chuyện, chính người làm mẹ như ngươi làm cho con mình hư hỏng!

Trong lòng bất mãn nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười thân thiết: “Nữ thần vẫn là nhanh giải quyết sự tình này đi, ngươi lo lắng Apollo trả thù Eros, chẳng lẽ không lo Zeus trả thù ngươi sao? Apollo chính đích đứa con mà đáng tự hào nhất của hắn, nếu như Zeus biết hắn biến thành như vậy, nhất định nổi trận lôi đình.”

“Ta đây cũng biết, cho nên Hermes ta mới đến kính nhờ ngươi, giúp ta nghĩ biện pháp đi!”

Aphrodite dùng thanh âm mềm nhẹ êm tai năn nỉ, “Giúp ta nghĩ một biện pháp có thể làm cho Apollo không phát hỏa.”

“Này… Xin thứ cho ta vô năng.”

Hermex cười khước từ, “Ta nghĩ chỉ cần nữ thần đem con của mình giữ ở bên người trông giữ thật tốt, thái dương thần cũng không ra tay đâu.”

“Nhưng sẽ có thời điểm đứa nhỏ phải rời đi mẫu thân, ta biết Apollo rất coi trọng mặt mũi, nếu hắn phát hiện mình lộ ra điểm xấu lớn như vậy, tất muốn tìm Eros để trút giận.”

Aphrodite mỉm cười, lén lút nhét một gói tiền to vào trong tay Hermes, “Trong thiên giới người thông minh nhất chính là ngươi , giúp con ta đi.”

Hermes vốn không nghĩ giao du với kẻ xấu nhưng tay lại tiếp nhận ngay gói tiền nặng trịch kia, cái này ít nhất cũng có năm mươi bạc, ngay lập tức nổi lên lòng tham, nghĩ thầm, bất quá chỉ là bày mưu tính kế mà thôi. Apollo cũng sẽ không biết đây là chủ ý của y.

Thu lợi ích của người ta, Hermes sửa miệng ngay lập tức: “Kỳ thật cũng không phải không có cách. Thái dương thần không phải thích thiếu niên sao, nữ thần có thể đưa một mĩ thiếu niên cho hắn, hắn thu được lễ vật mình muốn, ta nghĩ lửa giận của hắn cũng tiêu giảm chút ít.”

“Hermes a, suy nghĩ của ngươi thật sự rất giống ta nha.”

Aphrodite không có hảo ý nở nụ cười, “Ngươi nghĩ cái gì là lễ vật mà hắn muốn nhất?”

Hermes nghĩ lại liền hoảng sợ, tóc gáy cả người đều dựng thẳng lên, theo bản năng lui lại mấy bước: “Ngươi nghĩ muốn…. muốn làm gì? Ngươi đừng nhìn ta như vậy…”

Nhưng đã quá muộn, Hermes ở quá gần Aphrodite, đã nằm trong phạm vi hoạt động của nàng.

“Hermes, ngươi xem đai lưng vàng* này của ta có đẹp hay không?”

Aphrodite miệng nở nụ cười quyến rũ mê người. Đai lưng trên người nàng đính đầy kim cương, lúc này cũng giống như nụ cười của nàng phát ra ánh sáng rực rỡ đầy mị hoặc, lóng lánh làm cho lòng người mê loạn, ánh sáng trắng mờ mịt kia chợt nuốt lấy cảnh vật chung quanh. Hermes không nhìn thấy gì nữa, tư tưởng cũng giống như tạm ngưng…

Khi ánh sáng trắng kia đi qua thì bóng tối hắc ám liền theo đó tràn vào….

……….

*Aphrodite: nữ thần tình yêu và sắc đẹp.

* Hephaistos: thần thợ rèn, có tướng mạo vô cùng xấu xí và bị què. Con của Hê-ra và Zeus, nhưng cũng có chuyện nói ông được một mình Hê-ra sinh thôi (cũng tương tự như Atena do một mình Zeus sinh vậy)

*Phan Kim Liên, Võ đại lang: Phan Kim Liên là vợ của Võ đại lang (anh của Võ Tòng). Nàng là một người con gái tuyệt sắc, nhưng lại bị gã cho Võ đại lang xấu xí lưng gù. Sau đó còn giết chồng… đc coi là dâm phụ nổi tiếng nhất. Ai có hứng thú thì tìm hiểu nhé.

*tiểu thí hài: tiểu tử xấu xa, tóm lại là một câu chửi…

*Mũi tên vàng, mũi tên chì(bạc): Mũi tên vàng còn có tên là mũi tên khơi gợi tình yêu. Mũi tên chì (hay bạc) còn có tên là mũi tên giết chết tình yêu.

*mười hai chủ thần: là các vị thần lớn nhất ở Olympia gồm Zeus, , Poseidong, Hera, Aphrodite, Ares, Apollo, Athena, Hestia, Hephaistos, Hermex, Artemis, Isil.

*Đai lưng của Aphrodite: đc coi là biểu tượng quyền lực của Aphrodite. Người đeo nó trên người có thể làm cho người mình yêu yêu mình.

……………………