Apollo lần theo dấu vết 1 hồi lâu rồi bỗng biến mất không thấy, Apollo nhíu mày đăm chiêu suy nghĩ cuối cùng quyết định lòng vòng xung quanh xem xét sau đó rời đi, một lát sau, Andrew cũng xuất hiện, liếc nhìn đánh giá xung quanh, sau đó lấy ra 1 thanh kiếm rực rỡ như hoàng kim, phía trên bám đầy phù văn kì bí tích tụ thần lực tràn vào thanh gươm sau đó chém ra 1 đạo hồng quang đập thẳng vào 1 sơn động gần đó.
Đối với Python đây chẳng khác gì khiêu khích, đã vô cùng may mắn Apollo rời đi giờ lại gặp kẻ không biết sống chết tìm đến cửa, Python rốt cuộc chịu đựng không được, từ huyệt động trung bò ra tới, mọc đầy vảy thật lớn thân thể ở nham thạch gian bàn một vòng lại một vòng. Nó thể trọng đem nham thạch cùng núi cao đều ép tới phát run, một tiếng gầm rú, hủy diệt nó chung quanh hết thảy, Thần nữ cùng Tinh linh đều bởi vì sợ nó mà chạy chạy.
Python nhìn thấy Andrew lục soát trí nhớ nó 1 hồi rồi biểu lộ không thể tin:" Là ngươi? Andrew đứa con mà thiên phú đến thần Zeus chẳng thèm đoái hoài?". Khó trách Python ngạc nhiên, năm đó nó đuổi giết gia đình Leto có thấy đứa trẻ tương tự Andrew, nhưng thiên phú và thần lực quá yếu mà chính Hera cũng chỉ rõ không cần để ý đến, vậy mà hôm nay đã có được sức mạnh không thua mấy với Python.
"Python, giờ chết của ngươi đã điểm." Andrew tuôn trào thần lực trên tay kiếm lao vào công kích, Python cũng không chịu thua kém rống lớn 1 tiếng lao vào muốn giết chết Andrew, nó biết rõ bây giờ nợ máu phải trả bằng máu.
Chiến đấu của cả hai không lừa gạt được đôi mắt của chư thần, trên thần điện, Zeus phức tạp nhìn bóng dáng thiếu niên khiêu chiến với con quái vật đã thành hung danh từ lâu. Hơn nữa thanh kiếm trên tay Andrew, nếu không lầm cũng là 1 thanh thần khí cường đại. Hera bên cạnh cúi đầu vẻ mặt vô cùng phức tạp, lúc trước chỉ tưởng là 1 đứa con ghẻ của Zeus, không ngờ không nhờ ai hỗ trợ cũng có thể đi 1 bước này.
Poseidon ở hải dương nhìn thấy như vậy miệt thị cười trên nỗi đau của Zeus, lại nhìn qua con trai mình Trition lại thở dài. Hades ở Minh Giới tràn đầy thưởng thức nhìn Andrew.
Apollo và Artemis ở gần đó cảm giác được thần lực Andrew bùng nổ chạy nhanh đến thấy được cảnh tượng hùng vĩ trước mắt này, cả hai định lao vào tiếp ứng thì Themis, Demeter đã 1 bước chạy ra ngăn chặn:
" Cả hai người chỉ cần đứng ngoài chứng kiến và tin tưởng Andrew, hơn nữa trận chiến này nếu 2 ngươi lao vào sẽ chuyển thành chiến chiến tranh thần hệ chứ không còn là báo thù."
Nghe vậy cả hai chỉ có thể ngoan ngoãn từ xa đứng nhìn.
Trận chiến 2 bên ngày càng kịch liệt, Python ỷ lại vào thân thể khổng lồ và lực lượng áp chế lấy Andrew, nhưng Andrew bằng vô tận vũ luyện từ trong chiến trường đi ra rất đơn giản né tránh hết thảy đồng thời vung vẩy thanh kiếm tổn thương lên người Python. Trận chiến diễn ra 3 ngày 3 đêm, cả hai càng tiến vào giay đoạn khốc liệt. Thừa cơ Python mất cảnh giác lập tức 1 kích xuyên bụng Python, Python chịu đau gào lên gầm thét lăn ra giãy giụa.
"Đừng giết ta, ta là thiên hậu Hera cấp dưới, cũng là Địa Mẫu Gaia con dân, nơi này vẫn là mà mẫu thần kỳ sở, ngươi nếu là dám giết ta, nhất định sẽ đã chịu hai vị chí cao vô thượng Nữ Thần xử phạt." Lúc này nó, nội tâm phi thường sợ hãi, mở to chuông đồng đôi mắt, nghẹn ngào thanh âm.
" Kẻ biết được chiến tích của ta, tại đây đón nhận số phận trở thành vật tế của ta đi, ta tức thường thắng và bất bại, nắm trong tay hết thảy thắng lợi người, kiếm của ta tất xỏ xuyên tiêu diệt hết thảy tà ác và địch nhân không dám chống lại ta.". Ngôn linh vang lên như lời thề văng vẳng bên tai, thanh kiếm như có ý chí của mình tỏa ra rực rỡ hào quang tạo thanh vô số thanh gươm hoàng kim treo lơ lửng trên không trung, cắm đầy dưới mặt đất, Andrew vẫy thanh gươm ra, lập tức các thanh kiếm như sống lại lao vào xỏ xuyên Python.
Python gào lên thảm thiết cuối cùng tắt thở, các thanh kiếm cắm trên người cũng tan đi chỉ để lại 1 xác chết chằng chịt vết kiếm.
Các vị thần linh nhất thời phát lạnh trước thảm trạng của Python, tuy nói nó chỉ là ma thú nhưng là tiêu chuẩn thần cấp 2 vậy mà rơi vào hạ tràng thế này, hơn nữa bản thân Andrew còn chưa là Chủ Thần đã mạnh mẽ đến thế.
"Để mạng lại đi , dám khinh nhờn Địa Mẫu Gaia." Một âm thanh truyền đến, thần lực bàn bạc như muốn tại chỗ giết Andrew
"Ourea, ngươi muốn như thế nào?" Theo thanh âm này truyền ra, không trung bên trong, sấm sét cùng tia chớp tề minh, ngầm Thần nữ Tinh linh mãnh thú, một đám sợ tới mức bò ngã xuống đất. Nhưng mà Andrew đôi mắt vẫn không nhúc nhích,bình thản chờ đợi.
"Địa Mẫu Gaia là chúng ta chúng thần chi mẫu, cũng là Zeus ngươi tổ mẫu, hiện giờ nàng ở chính mình thần kỳ sở bị người làm nhục, chẳng lẽ không nên làm người này trả giá đại giới sao?" Ourea thanh âm đột nhiên biến đại, nói xong lời cuối cùng mấy chữ khi, thế nhưng là dùng rống phương thức, sơn xuyên đều chấn động đi lên.
"Cũng tốt, vậy ta cho hắn đi đến Minh Giới chịu phạt 2 năm, cũng coi như nhận lỗ, Andrew ngươi có ý kiến." Zeus trầm mặc nửa ngày nói.
Andrew không nói gì chỉ lẳng lặng đi về phía Apollo và Artemis, trước khi đi chỉ nói với tiếng động trong núi 1 câu:" Gaia không thể khinh nhờn nhưng quân thần cũng không phải để khinh thị, nhục nhã. Món nợ hôm nay Ourea ngươi rồi phải trả giá."
Không trung truyền đến một tiếng cười nhạo, Ourea thậm chí liền mặt cũng chưa lộ, một cái mới sinh ra bất quá mười mấy năm Thần linh, trở thành Chủ Thần đều xa xa không hẹn, thế nhưng cũng dám uy hiếp chính mình. Về sau nếu là có cơ hội, chính mình không ngại làm hắn hiểu biết một chút Chủ Thần uy năng.
Mà những cái đó núi cao đông đảo Thần linh, càng là một đám cất tiếng cười to, cười nhạo Apollo không biết lượng sức. Bất quá chính vì thế mà về sau Hy Lạp chư thần truyền nhau một câu " Bất bại quân thần không thể nhục."